Toàn Thế Giới Đều Là Thần Trợ Công
Chương 311 : khế ước khó lường
Ở sâu bên trong lối đi là hai cái căn phòng.
Một căn để chứa tài liệu nghiên cứu của Rachel qua nhiều năm.
Một căn để chứa nguyên liệu ma pháp dự trữ.
Sigourney dẫn Ash vào phòng làm việc của Rachel.
Căn phòng được phủ một cái thảm tối màu trông sạch sẽ bất ngờ, trên giá sách dựa vào tường toàn những sách và sách. Giữa phòng có một cái bàn gỗ to và dài, một nửa trưng bày dụng cụ thí nghiệm đắt đỏ tinh xảo, một nửa đặt từng chồng tài liệu viết tay dày mỏng khác nhau.
Ngoại trừ giá sách và tài liệu trên bàn gỗ, trên mặt đất cũng chất đầy cuộn sách và tài liệu.
Giống như là một căn phòng của nhà hiền giả uyên bác.
Trong góc còn có một cái bàn đọc sách, ngoại trừ mấy quyển sách cổ cơ bản ra thì còn trưng bày giá bút và giấy. Mặt bàn cũng được dọn dẹp vô cùng sạch sẽ, giống như biết mình phải đi xa nên cố ý dọn dẹp ngay ngắn.
Chỉ là đi xa thôi ư?
Trước khi tất cả mọi người còn chưa phát hiện sự thay đổi ở bình nguyên Đoạn Hà, lão đã một mình đến vùng đất cấm pháp thuật ấy đầu tiên.
Một phù thủy áo bào xám mạnh mẽ, một phù thủy có pháp thuật vô biên, một phù thủy tuy điên cuồng nhưng cũng vô cùng cẩn thận sợ chết, vậy mà lại sẵn sàng rời khỏi tháp phù thủy của mình lặng lẽ đi đến vùng đất cấm pháp thuật, không thể nào dùng một phần ngàn sức mạnh của bản thân như bình nguyên Đoạn Hà ư?
Phải biết rằng một khi có chuyện gì bất ngờ xảy ra ở bình nguyên Đoạn Hà, lão không có khả năng bảo vệ bản thân và sẽ chết thật sự. Đương nhiên, lão cũng đã chết thật rồi.
Lão đánh cược cả tính mạng cũng muốn đến bình nguyên Đoạn Hà đầu tiên. Chắc chắn chuyện này phải có lợi ích gì đó thúc đẩy lão làm vậy đúng không?
Lợi ích này cũng không phải lợi ích bình thường.
Rachel đã gặp bao nhiêu báu vật rồi? Có thứ gì có thể khiến lão đánh cược cả tính mạng để sở hữu?
Sigourney tạm thời không đoán ra được, nhưng anh có thể khẳng định một điều: Mục đích duy nhất của Rachel khi đến bình nguyên Đoạn Hà chính là để kết khế ước với Ash.
Anh nhíu mày, bỗng nhiên anh nhận ra khế ước giữa anh và Ash vốn là khế ước mà Rachel muốn kết với Ash.
Nếu như Rachel kết khế ước với Ash thành công...
Trên cánh tay cả hai sẽ có dấu ấn của nhau.
Dấu ấn sẽ mang nhiệt độ của nhau.
Nếu Ash gặp nguy hiểm, cậu sẽ trao đổi cơ thể với Rachel.
Hơn nữa, hai người còn có thể cảm nhận sự tồn tại của nhau, vô cùng thân mật.
Sigourney: "..."
Cái khế ước quái quỷ gì đây!
Lúc ấy lão biến thái Rachel chết tiệt muốn làm gì với Ash!
Sigourney cảm thấy ghê tởm, sắc mặt anh vô cùng khó chịu, anh nhanh chân đi về phía bàn đọc sách.
Ash nhìn thấy sắc mặt của Sigourney bỗng nhiên trở nên lạnh lùng, cậu cũng đi theo chân anh: "Anh phát hiện ra cái gì hả?"
Sigourney cho cậu một cái nhìn khó nói thành lời, có lẽ thằng quỷ nhỏ này chưa từng tưởng tượng đến chuyện nếu như cậu kết khế ước với Rachel thì bây giờ sẽ ra sao nhỉ?
Ash hơi mờ mịt: "Sigourney?" Sao bỗng nhiên lại nhìn cậu một cách tội nghiệp như thế?
Sigourney đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt mờ mịt của cậu, thôi được rồi, đừng tưởng tượng thì tốt hơn. Nghĩ nhiều về chuyện này chỉ thấy thật sự tởm.
Ash chớp mắt mấy cái, bỗng nhiên cậu cảm thấy rùng mình và không khỏi run rẩy.
Sigourney giật giật khóe môi, anh buông tay và xoay người nhìn tài liệu trên bàn đọc sách. Nếu như suy đoán lúc trước của anh rằng Rachel để lại tòa tháp này cho người thừa kế của ông ta là đúng, như vậy Rachel sẽ để lại mọi dấu vết dẫn dắt người thừa kế đi lên con đường của lão.
Sigourney và Nance đã từng thảo luận mấy lần.
Vì sao Rachel lại đến bình nguyên Đoạn Hà?
Nguyên nhân không rõ. Nhưng xét theo lộ trình hoạt động của Rachel trên bình nguyên, lão đi liên tục không ngừng nghỉ tận khi đến thôn Dogo thì lão mới giả vờ làm người lữ hành và tạm trú ở đó, lão còn định ép buộc Ash kết khế ước. Khiến người ta không thể không nghi ngờ mục đích cuối cùng của lão chính là khế ước.
Khế ước này buộc phải là Ash, hay là vừa khéo Ash phù hợp điều kiện của lão?
Nếu như khế ước buộc phải là Ash, như vậy Ash là mục tiêu duy nhất của Rachel. Nếu như không phải, vậy thì Ash chỉ một trong số những mục tiêu của lão. Nance lúc nào cũng luôn miệng nói "được tinh tú ưu ái" đương nhiên cho rằng là Ash là mục tiêu duy nhất của Rachel.
Vì sao nhất định phải kết khế ước với Ash?
Nguyên nhân vẫn không rõ. Chỉ có thể nói rằng chuyện này chắc chắn có liên quan đến tài năng đáng sợ của Ash.
Sau khi thảo luận mấy lần, hai người vẫn không nghĩ ra động cơ của Rachel. Có lẽ chỉ khi biết bản chất của khế ước thì mới có thể biết Rachel đã dự tính gì.
Những cuốn sách trên bàn không dày, những trang giấy đầy chữ cũng không nhiều.
Tốc độ đọc của Sigourney rất nhanh, anh nhanh chóng xem hết tài liệu trên bàn.
Trong lúc đọc tài liệu khuôn mặt anh không hề có cảm xúc, sau khi xem xong anh mới nhìn Ash, nét mặt có một chút phức tạp.
Anh không ngăn cản Ash, thế là Ash cũng đứng ở bên cạnh lật xem. Nhưng cậu không đọc nhanh như Sigourney và cũng chỉ hiểu được một nửa nội dung.
Trên Ilov, nói phóng đại một chút, quy tắc ở thế giới cổ đại có thể thấy được bằng mắt thường, đưa tay là chạm đến, phù thủy cấp bậc vương tọa không thể nói là đầy đường, nhưng ít ra không ít ỏi chỉ có 13 người như bây giờ, trên vương tọa còn có bậc huyền thoại, huyền thoại cũng chẳng phải bậc cao nhất của phù thủy, thậm chí có phù thủy tài năng tuyệt đỉnh cuối cùng trở thành thần.
Đó là một thời đại vô cùng ưu ái phù thủy.
Bây giờ quy tắc trở nên bí mật. Phải cố hết sức mới mò ra chút quy tắc vụn vặt, chẳng còn ai trên bậc vương tọa nữa.
Rachel không thể thay đổi hoàn cảnh của thời đại bây giờ, thế là lão nghĩ đến một cách gian lận khác.
Rachel vẫn luôn làm thí nghiệm biến đổi con người thành sinh vật pháp thuật, tức là vừa là người vừa là sinh vật ma pháp.
Bart đã chết, Sigourney sống sót đều từng là nguyên liệu của thí nghiệm này.
Sở dĩ lão tiến hành thí nghiệm này là vì muốn biến đổi chính lão. Lão cho rằng trạng thái biến đổi hoàn mĩ sẽ khiến lão trở nên gần gũi với quy tắc của thế giới, dù đang ở trong hoàn cảnh vô cùng khắc nghiệt với phù thủy như hiện nay thì lão cũng có thể tự do khống chế quy tắc thế giới giống như phù thủy cổ đại, chạm đến cấp bậc trên vương tọa, thậm chí trở thành thần.
Ash xem đến đó.
Cậu vẫn chưa phát hiện ra thứ gì liên quan tới cậu và khế ước.
Cậu đang chuẩn bị xem tiếp thì phát hiện Sigourney nhìn cậu với ánh mắt kỳ lạ.
"Sao vậy?" Cậu cũng không xem tiếp nữa, dứt khoát nhờ Sigourney giải thích.
Sigourney nhìn lướt qua quyển sách trên tay cậu, anh biết đại khái cậu đang xem tới đâu, thế là chậm rãi nói: "Rachel vẫn luôn thí nghiệm thất bại, một ngày nào đó lão tìm được một con đường tắt."
Ash nghiêm túc nghe.
"Bằng cách nào đó lão xác định người trên bình nguyên Đoạn Hà đều là nguyên liệu ma pháp. Trong đó có một người là nguyên liệu ma pháp hoàn mĩ nhất." Sigourney nhíu mày, như cười mà không phải cười: "Là loại nguyên liệu hoàn mĩ nhất trong lý tưởng của lão, giúp lão gần gũi quy tắc, giúp lão trở thành thần một cách dễ dàng."
Ash không nói nên lời: "..." Chính là cậu sao?
Sigourney dùng ánh mắt khẳng định suy nghĩ của cậu.
"Lão thấy chuyện biến đổi bản thân quá xa vời, các thí nghiệm thì không có kết quả. Bỗng nhiên lão có được thông tin như thế nên nảy ra ý tưởng mới." Sigourney chỉ vào một quyển sổ cũ nát trên bàn: "Khế ước, kết khế ước với nguyên liệu hoàn mĩ này."
Ash vô thức che lại cánh tay của mình.
"Trước kia lão có sưu tầm một khế ước cổ đại. Bởi vì quá xa xưa, thông tin về khế ước chỉ còn một nửa. Lão nghiên cứu và biết tác dụng của khế ước là cộng hưởng, phù hợp để dùng kết khế ước với nguyên liệu hoàn mĩ." Sắc mặt Sigourney trở nên quái lạ: "Trong mắt lão, nguyên liệu hoàn mĩ này chắc chắn có thể thành thần, sao lão lại không kết khế ước với người này và hưởng ké chứ?"
"Tài năng của lão không đủ, nguyên liệu hoàn mĩ lại đủ. Lão không thể đến bậc vương tọa, nguyên liệu hoàn mỹ thì có thể. Chỉ cần kết khế ước với nguyên liệu hoàn mĩ, lão có thể hưởng chung tất cả mọi thứ của nguyên liệu hoàn mĩ." Sigourney híp mắt lại: "Chỉ riêng tác dụng này thôi đã khiến lão đi đến bình nguyên Đoạn Hà kết khế ước khi còn chưa hoàn toàn nghiên cứu kỹ khế ước."
Cho nên Rachel cũng không biết rằng sau khi kết khế ước sẽ có những thay đổi như xuất hiện dấu ấn, trao đổi cơ thể, cảm nhận sự tồn tại của nhau.
Đúng là kẻ điên, dám ép người khác kết một khế ước mà lão chỉ hiểu một nửa.
Ash buồn rầu kéo kéo ống tay áo của mình, đừng gọi là nguyên liệu hoàn mĩ suốt được không?
Xấu hổ quá.
Thành thần gì chứ, trong cuốn tiểu thuyết mà Elena xem còn không dám bịa đến thế.
Rachel thật sự điên rồi ư? Điều vô lý như thế mà cũng tin à?
Dù cho đó là sự thật, biết đâu Rachel nhận lầm người thì sao?
Cậu lớn lên ở thôn Dogo, ngoại trừ khả năng cảm nhận ra thì cậu chỉ là một người bình thường. Cũng không riêng cậu có tài năng ấy, có không ít thiên tài trong học viện phù thủy. Nhóm phù thủy nhỏ cũng đều có tài năng riêng biệt.
Cậu suy nghĩ một lát rồi hỏi: "Cách nào đó... Rachel xác định nguyên liệu hoàn mĩ bằng cách nào?"
Sigourney lắc đầu, Rachel không hề đề cập đến chuyện này.
"Vậy... Khế ước của chúng ta làm sao bây giờ?" Ash ngẩn người, tới chỗ Rachel rồi mà vẫn không có đáp án hoàn chỉnh sao? Thậm chí cả Rachel cũng không biết rõ. Điều duy nhất có thể chắc chắn là khế ước có tác dụng "cộng hưởng".
Cậu nghĩ lại thì cũng thấy đúng.
Ví dụ như sau khi kết khế ước, cơ thể cậu nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn.
Ví dụ như chuyện "hai người tức một người" mà ngài Nance nói.
Khả năng cảm giác sự tồn tại của nhau xuất hiện gần đây dường như cũng hơi giống cộng hưởng.
Về phần rốt cuộc khế ước này là khế ước gì, nó được dùng làm gì ở thời cổ đại, liệu sau này nó còn thay đổi gì hay không... thì không thể có câu trả lời ở đây.
Trải qua bao nhiêu khó khăn nguy hiểm để đến đây, kết quả lại là con số không.
Ash sụp vai, dù bình tĩnh cỡ nào cậu cũng cảm thấy hơi thất vọng.
Sigourney cất những tài liệu trên bàn, anh định lấy về cho Nance xem. Anh rất hứng thú với "cách nào đó" mà Rachel nhắc đến, cách này đã phát hiện, định vị Ash như thế nào để Rachel có thể thuận lợi đi tìm ra cậu?
Anh nghĩ thế và dứt khoát cất hết tài liệu trong phòng, biết đâu có thể tìm ra manh mối trong đó thì sao.
Dọn tài liệu xong, anh đi đến bên cạnh Ash, nghiêng đầu nói: "Đi theo tôi." Sợi tóc mai màu bạc rũ xuống hơi lay động xua đi sự tiếc nuối trong lòng Ash, cậu lấy lại tinh thần đi theo sau anh.
Sigourney dẫn Ash đi tới một căn phòng khác cuối lối đi.
Đây là căn phòng chứa nguyên liệu ma pháp.
Không gian trong phòng đã được mở rộng, đi vào mới phát hiện đây là một không gian rất lớn.
Ash đi theo sau lưng Sigourney vào cửa. Mới vừa vào cửa cậu đã thấy khoảng mười người đứng ở cửa.
Cậu còn chưa kịp thấy lạ vì sao Sigourney vào trước lại thờ ơ như vậy thì cậu lập tức phát hiện những người này trông không giống người thật.
Mặt mày không hòa hợp, sắc mặt cứng ngắc, họ nhắm mắt không cử động, nên nói là ngủ đứng ở đấy mới đúng, lồng ngực của họ không hề phập phồng. Giống như là tiêu bản con người kém chất lượng.
"Con rối luyện kim." Sigourney đi tới: "Cậu có thể lấy chúng. Dùng cho chiến đấu hay phụ tá cũng được."
Nếu một bậc thầy luyện kim đã đánh giá như thế, vậy chứng tỏ chất lượng của những con rối luyện kim này thật sự rất tốt.
Phải cất những con rối trông như xác chết này vào vòng tay không gian mà Sigourney tặng cậu... Ash từ chối từ đáy lòng.
Cậu sờ chiếc vòng lạnh buốt trên cổ tay và cất những con rối này vào một cách ghét bỏ bằng sự chuyên nghiệp của một phù thủy.
Trong căn phòng có nhiều tủ trưng bày cao lớn được xếp ngay ngắn, chỉ chừa một lối đi vừa cho một người ở giữa từng cái tủ.
Những ngăn kéo chỉnh tề phức tạp, những ống nghiệm chứa chất lỏng sặc sỡ đẹp đẽ, những bình thủy tinh ngâm những bộ phận kỳ quái từ thực vật đến khoáng vật đến da lông, máu thịt, xương cốt của động vật đã qua xử lý, muốn gì có đó, đủ hết mọi thứ.
Không có sinh vật ma pháp còn sống, chỉ là nguyên liệu mà thôi.
Bởi vì có trận pháp thanh lọc không khí nên mùi hương trong phòng không khó ngửi.
Ash đã đọc tài liệu bách khoa về nguyên liệu ma pháp, lúc này cậu lần lượt tìm thấy tất cả nguyên liệu cậu đã đọc trong căn phòng này.
Hơn nữa cậu còn không biết phần lớn nguyên liệu còn lại trong phòng.
Ash thiếu kiến thức: "..." Đọc nhiều sách như vậy mà vẫn cảm thấy mình là kẻ dốt.
"Tài liệu bách khoa bây giờ chỉ liệt kê những nguyên liệu thường gặp." Giọng nói dễ nghe của Sigourney vang lên từ phía trước: "Mà Rachel cất giữ rất nhiều nguyên liệu quý hiếm và nguyên liệu cổ xưa."
Ash chớp mắt mấy cái, cho nên cậu cũng không dốt lắm đúng không?
"Cất hết đi." Sigourney vứt cho Ash mấy cái dụng cụ chứa đồ, không hề khách khí với đống của cải khổng lồ này.
Bọn họ lấy tài sản Rachel để lại cho người thừa kế xem như tiền công khổ cực trong chuyến đi này của họ.
Ash nhận dụng cụ chứa đồ, đầu tiên cậu đổi mấy con rối từ trong vòng tay không gian sang dụng cụ chứa đồ, sau đó cậu mới vui vẻ chạy đi thu dọn nguyên liệu đắt đỏ trong phòng.
Chuyến đi này cũng không trắng tay.
Sigourney nhìn cậu đi qua đi lại, một chút ý cười nhợt nhạt hiện lên trong mắt anh, sau đó anh bắt đầu thu gom nguyên liệu từ một cái tủ khác.
Tuy mọi người thường nói nguyện liệu tính bằng tiền vàng hoặc là điểm, nhưng trên thực tế dù có nhiều tiền và điểm cỡ nào thì cũng chưa chắc mua được nguyên liệu mong muốn.
Trước giờ nguyên liệu thường có tiền mà không mua được.
Tất cả bậc thầy luyện kim, bậc thầy thuốc phép, bậc thầy trận pháp đều thành công dựa trên vô số nguyên liệu ma pháp đã tiêu tốn. Dù tài năng cỡ nào, nhưng nếu như bị nguyên liệu hạn chế thì cũng chẳng thể tiến bộ.
Số nguyên liệu gom được ở chỗ Rachel hôm nay đủ để cung cấp cho một bậc thầy thuốc phép trên Ilov.
Sigourney lặng lẽ cong khóe môi, chà, bậc thầy thuốc phép may mắn – Ash Erwin.
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
156 chương
26 chương
31 chương
85 chương
30 chương
40 chương
128 chương
111 chương