Toàn tài ma pháp sư

Chương 17 : Ta muốn trở lên cường đại ( 3 )

Dỡ biểu tình uy nghiêm xuống, hắn giờ không phải là người cao cao tại thượng oai phong một cõi quyền uy ở Cadias đế quốc, mà là một bình thường lão nhân, có cũng chỉ là một lòng toàn tâm lo lắng cho hài tử. Thấy vẻ mặt lão nhân biểu tình tự trách, lo lắng, khổ sở, Aphra trong lòng cảm thấy ấm áp, còn sống thật tốt, còn sống có nhiều người nhìn đến tài năng của mình như vậy, cũng tài năng có nhiều người lo lắng nhiều người muốn ám sát hắn. ( khụ khụ... Lại chém a :v) Đến này thời không này cũng gần nửa năm, tuy rằng bọn họ vẫn cũng nhận và đối xử tốt mình, nhưng thủy chung không có thoát khỏi những người đứng xem cuộc vui, thủy chung vẫn cảm thấy chính mình là khách qua đường (người không liên quan nhở ^^), cho nên đối với tu luyện võ, chuyện tiếp thu gia tộc, tiếp, như thế nào lại không hết sức. Thời điểm Allen chạy về phía nàng, nàng thật sự không nghĩ ra Allen bình thường nhát gan lại không biết từ đâu lấy ra dũng khí, chỉ là bỗng nhiên trong thời điểm lúc đó nàng lại tìm ra ý nghĩa bản thân mình tồn tại tại thời không này, tìm ra lí do cho chính mình được rồi. Khóe miệng Aphra lộ ra ý cười giống như một đoá hoa sen nở rộ xinh đẹp, nói: "Gia gia, ta không sao." Lão công tước Andrew quả thực nhìn xem đến ngây người, trong lúc đó một cỗ không khí ấm áp tràn ngập ở hai người, hai ông cháu khó được thời khắc bình thản như vậy. Đáng tiếc hai người đều là người rất thực tế, huống chi bây giờ còn có sự tình chưa giải quyết, cổ không khí này tự nhiên sẽ không có khả năng có thời gian duy trì lâu. "Aphra, trước đó, ngươi gặp qua hai người sao này? Hoặc là ngươi gặp được người kỳ quái hoặc cái gì kì lạ không?" Nghĩ nghĩ, lại do dự một lát: "Không có, bất quá có một chuyện ta vẫn chưa nói với ngài. Lần trước ta rơi vào hồ nước...." dừng một lát, "Là bị người từ phía sau đẩy xuống." "Cái gì? Loại chuyện này, ngươi thế nhưng lại không nói cho chúng ta biết, trong đầu ngươi đến tột cùng đang suy nghĩ cái gì a..." Aphra nhu nhu huyệt thái dương, nàng chỉ biết, nói ra khẳng định là có hậu quả này, khẳng định gia gia sẽ lải nhải thật lâu, nàng lúc ấy cũng vừa xuyên qua, không phân rõ ràng lắm, bên cạnh người nào là thật tâm thực lòng đối xử tốt với nàng, sợ đả thảo kinh xà ( * ), cũng sợ không cẩn thận tin vào kẻ xấu thì sao, vạn nhất người bên cạnh cùng người này cấu kết với nhau thì sao! Sau đó lại thật lâu cũng chưa nghĩ đến việc này, nàng cũng dần dần quên việc này, hôm nay hai cao thủ được phái tới giết nàng, nàng mới nhớ tới việc này. Đợi một lát, lão hầu tước rốt cục cũng nói xong, quay trở lại chính sự. ( * ) Đả thảo kinh xà: đánh rắn động cỏ :v "Là người nào vẫn muốn đưa ngươi vào chỗ chế? Thế nhưng phái ra một kiếm khách cao cấp và đại ma pháp sư cao cấp." Dù sao trước thí nghiệm ma pháp thì Aphra vẫn là một tiểu hài tử bình thường, sau còn bị kiểm tra đo lường nguyên tố thuộc tính không có, là người nào sẽ ra tay với một tiểu hài tử không hề có giá trị lợi dụng cũng không có khả năng uy hiếp tánh mạng , Andrew suy nghĩ nát đầu cũng không nghĩ ra. "Có thể hay không là quốc vương?" Dù sao hắn vẫn luôn đánh cho ý lên mình. "Không phải, ta đã thu được kết quả điều tra, quốc vương tính chờ ngươi lên 5 tuổi sẽ cho ngươi tiến cung bồi Tam hoàng tử. Kỳ thật hắn ban đầu muốn chọn là Elle, bất quá lại không biết từ nơi nào thu được tin tức này, biết Duy An bá tước đến cầu thân, cho nên mới đem mục tiêu chuyển qua ngươi." Duy An bá tước cầu hôn là sau khi nàng rơi xuống nước sau lại đi sinh chuyện, thời gian không đúng, không phải quốc vương, vậy sẽ là ai. Tự hỏi một trận, không có đầu mối, Andrew chỉ có thể bảo hộ tốt. "Chưa tra được hung thủ phía sau là ai, ngươi không nên ra khỏi cửa, trừ bỏ Luke và Anna, ta lại an bài hai người bên cạnh bảo hộ ngươi, về sau có gió thổi cỏ lay gì (bất cứ chuyện gì ?), ngươi đều phải nói cho ngay ta biết." Aphra không mở miệng, nàng có dự cảm, địch nhân trong bóng tối này rất cường đại, cả tổ phụ cũng tra không được bọn họ . Thấy nàng cúi đầu vẫn không nói lời nào, Andrew nghĩ nàng còn đang lo lắng: "Không cần lo lắng, hết thảy để tổ phụ lo." Sau khi trầm mặc thật lâu Aphra ngẩng đầu lên, đôi con ngươi lấp lánh ánh sáng lợi hại lại kiên định, gằn từng tiếng: "Ta-muốn-trở-lên-cường-đại!"