Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 158 : Cơ hội chỉ có một lần

Đường Vi cách đó không xa cả kinh, cái miệng nhỏ há lớn, hoàn toàn không thể di dời ánh mắt. Cô biết Tần Xuyên rất mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh tới không hợp thói thường như vậy! Hắn không chỉ là một võ giả, còn là kiếm khách rất hiếm thấy trong phải cổ võ giả. Đây là chiêu thức mà cảnh giới của cô hoàn toàn không hiểu được, cũng không thể nhìn thấy được. Chớ nói chi là cha con Vương gia, bang chúng bang Tứ Hải. Chúng đã bị dọa tới nhũn ra, không biết lúc này nên chạy trốn hay là tiếp tục đứng xem. Mây đen mưa trút, Sậu Vũ kiếm ý của Tần Xuyên liên tiếp hơn trăm sóng điên cuồng công kích cuối cùng cũng ngừng lại, giống như sau cơn mưa lớn trời đất yên lặng. Mà Atula cũng đứng bất động tại chỗ, chỉ là trên người y đã có không ít chỗ chảy ra máu. Toàn thân Tần Xuyên có kiếm khí màu xanh sẫm lượn lờ, lui lại hơn mười thước, thở hồn hển, cành cây trong tay không ngừng run rẩy, nhìn chằm chằm vào Atula. Toàn thân Atula cũng chồng chất vết thương, đặc biệt là cổ họng, trái tim, bung… Những nơi này được Tần Xuyên chăm sóc trọng điểm, có rất nhiều vết thương nhỏ đang không ngừng rỉ máu. Y nhe răng cười: - Đã xong rồi sao?! Ha ha ha… Vậy đã xong rồi? Tần Xuyên im lặng, không để ý tới sự trào phúng của đối phương, yên lặng tìm đối sách. Kỳ thực hắn vẫn có thể tiếp tục tấn công như vừa rồi, nhưng hắn phát hiện Sậu Vũ kiếm ý cũng không thể đánh bại được Atula. Nếu như là võ giả Tiên Thiên trung cấp bình thường, chỉ e ăn chừng 3-40 đợt công kích liên tiếp là toàn thân đã thủng lỗ chỗ, đi gặp Mao Trạch Đông rồi. Nhưng Atula thì khác, y là sát thủ đứng thứ 7 thế giới, thống lính một công hội sát thủ top 10, tuyệt đối không phải hư danh. Bất luận chiêu số hình thức gì đều có cực hạn ở cảnh giới. Kiếm khí không thế phá vỡ mọi phòng ngự, lực phòng ngự của Thiết Bố Sam cũng có khái niệm cực đỉnh. Giống như Atula đã nói, Thiết Bố Sam của y đã luyện tới cảnh giới đại thành, đao kiếm bất xâm, Kim Cương bất hoại. Sậu Vũ kiếm ý của mình tuy rằng không có góc chết, nhưng uy lực cũng không phải loại hình được ăn cả, ngã về không. Nó có thể phá vỡ phòng ngự của Atula, nhưng khó mà tạo thành tổn thương chân chính. Quả nhiên sau khi toàn thân Atula vận chân khí Mật Tông, một ít vết thương nhỏ đã rất nhanh được cầm máu, tuy rằng hơi thở yếu đi không ít nhưng vẫn có sức chiến đấu mạnh mẽ. - Thật đáng tiếc, kiếm khí của mày rất lợi hại, nhưng mâu và thuẫn đọ sức, vẫn là thuẫn của ta mạnh hơn! Atula cuồng ngạo cười lớn, y cảm thấy mình đã vượt qua thế công hung hiểm nhất, trong lòng an ổn hơn một chút. - Theo tao được biết, võ giả lĩnh ngộ kiếm ý, trở thành kiếm khách tuy sức chiến đấu không giống bình thường, nhưng mỗi lần sử dụng kiếm ý đều là một loại tiêu hao cực lớn với thân thể kiếm khách… Chỉ e trên trăm lượt công kích vừa rồi đã khiến thân thể của mày tiêu hao tới cực hạn đi. Dù sao mày còn trẻ như vậy, cho dù có tu vị Tiên Thiên trung cấp cũng không có khả năng chống đỡ được quá lâu… Atula vừa phân tích, vừa nện bước tới gần. Tần Xuyên vẻ mặt lãnh khốc, nhìn y: - Mày càng nói nhiều càng chứng tỏ mày đang chột dạ, muốn qua ngôn ngữ để xác nhận tao còn bao nhiêu sức chiến đấu, không phải vậy sao? Khóe mắt Atula giật giật, ý đồ bị nhìn thấu, y thẹn quá hóa giận. - Tiểu tử thối, đừng tưởng là kiếm khách thì tao sẽ sợ mày. Mày không thể phá nổi Thiết Bố Sam của tao! Atula hét lớn một tiếng, không để ý tới nhiều chỗ trên cơ thể vẫn đang rỉ máu, lao nhanh về phía Tần Xuyên. Hai tay ngưng tụ chân khí Mật Tông cương mãnh, Đại Lực Kim Cương Chỉ sắc bén như móng vuốt mãnh hổ, chụp tới những vị trí yếu hại của Tần Xuyên! Tần Xuyên đang đợi thời khắc này. Khi đang di động, cơ bắp của Atula không ở trạng thái căng cứng, chân khí của y sẽ lưu động, không có lợi với phòng thủ. Kiếm khí toàn thân Tần Xuyên hóa cương, ngưng tụ thành một đoàn kiếm khí dày đặc, vung lên tấn công về phía Atula. Uy lực Kim Cương chỉ của Atula không thể khinh thường, trong chớp mắt xé rách tất cả kiếm khí, hóa thành từng cơn gió mát tản ra. - Thanh Liên kiếm ý, Trảm không! Tần Xuyên đợi khi hai tay Atula mở lớn, đánh ra kiếm ý có lực sát thương lớn nhất mà hắn lĩnh ngộ hiện nay. Tay phải chém nghiêng ra một lưỡi kiếm khí màu xanh da trời, trong nháy mắt phá không khí, biến mất không thấy đâu, khi xuất hiện một lần nữa đã chém lên phần eo của Atula. Trong định nghĩa của Tần Xuyên, kiếm ý Trảm Không chính là ‘một kiếm tuyệt sát’. Khác với Sậu Vũ, đó là một loại khoái kiếm dùng để triền đấu hoặc đối công trong thời gian dài. Mấu chốt của Trảm Không chính là chỉ có một kiếm, thành công thì triệt để đánh tan đối phương, không thành công vậy chính là không công khiến bản thân tiêu hao cực lớn. Một chiêu Trảm Không kiếm ý này gần như đã rút đi tất cả sức lực của Tần Xuyên, uy lực so với bất kỳ một đạo kiếm khí nào lúc trước đều mạnh hơn ba bốn lần! Atula vẻ mặt cả kinh, cũng may y có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, sớm đoán được Tần Xuyên còn có lưu lại, cho nên kịp thời phản ứng. Y không dám dùng cơ thể đón đỡ một chiêu này, dùng Kim Cương chỉ đón lấy kiếm khí, cơ bắp hai tay phồng lên, cắn răng xé rách toàn bộ kiếm khí! - A… Atula đau đớn kêu lên, Kim Cương chỉ của y không ngừng bắn ra máu tươi, cho tới khi y cảm thấy không thể nào thừa nhận, ngón tay đã sắp đứt rời, y mới buông tay, dùng thân thể đón đỡ Trảm Không kiếm ý. Kiếm khí trải qua lần này đã bị giảm uy lực, chém lên người Atula tuy cũng khiến eo của y xuất hiện vết thương, nhưng không thể nào phát huy tác dụng quyết định! Tần Xuyên hai chân mềm nhũn, kinh ngạc nhìn đối phương đón đỡ một chiêu Trảm không này của mình, quỳ một chân xuống đất, một tay chống trên đất, mệt mỏi thở hổn hển. Atula cũng không chịu nổi, đỡ được một chiêu Trảm không này thiếu chút nữa là đã cắt đứt mười ngón tay y, hơn nữa trong bụng cũng lộn tùng phèo cả lên, cổ họng ngòn ngọt, thiếu chút nữa là phun ra một ngụm máu. Xem như hôm nay y đã được thấy lực phá hoại của kiếm khách, nếu không phải Thiết Bố Sam đã đại thành, hôm nay chắc chắn y đã chết! - Tiểu tử… Muốn trách thì trách mày không may, gặp được ai không gặp lại gặp phải Atula tao! Đây là kiếm ý mạnh nhất của mày đi! Đáng tiếc, muốn phá Thiết Bố Sam của tao thì vẫn thiếu chút hỏa hầu. Atula mở miệng thật lớn, trên răng có dính từng tơ máu, vô cùng khủng bố. Tần Xuyên quỳ một chân xuống đất, cúi đầu, toàn thân như muốn tê liệt, nhưng hắn cũng không lên tiếng. Đây là cuộc chiến sinh tử gian nan nhất từ sau khi hắn xuống núi. Hắn không muốn thua, càng không muốn chết, bởi vì nếu hắn chết ở đây vậy những người con gái của hắn cũng bị đối phương hại chết. Đặc biệt là Liễu Hàn Yên còn đang trúng độc, Tần Xuyên còn đang nóng lòng đi chữa trị cho cô, sao có thể thua trong tay Atula được?! Nhưng Atula đã bắt đầu tiến tới, càng ngày càng gần. Tuy rằng lúc này Atula cũng rất mệt mỏi, nhưng y cũng không tiêu hao nhiều như Tần Xuyên. Lúc này nếu như lại dùng Kim Cương chỉ kình, đánh ra quyền thuật Mật Tông, Tần Xuyên ắt không thể ngăn cản. Làm sao bây giờ... Làm sao bây giờ... Trên trán Tần Xuyên không ngừng xuất hiện hạt nước, không biết là mồ hôi hay là mưa. Phải tỉnh táo, tỉnh táo… Mình còn có khả năng ra một chiêu, nhưng Trảm không không thể sát thương Atula, đánh ra cũng không có ý nghĩa… Trong đầu Tần Xuyên không ngừng suy nghĩ, những kinh nghiệm luyện võ từ nhỏ đến lớn hiện ra, những cảnh tượng luận bàn với sư phụ, tìm tất cả phương pháp có thể chiến thắng Atula. Đột nhiên mây đen trên trời tản ra một chút,mưa ngừng, ánh mặt trời xuyên qua tầng mây, ánh nắng chiếu xuống… Tần Xuyên cúi đầu đột nhiên chứng kiến cái bóng của mình trên mặt đất. - Cái bóng… bóng… bóng?! Hắn vô ý thức thì thào. Nhưng trong nháy mắt kia, toàn thân Tần Xuyên run lên, bên trong dâng lên một dòng nước xiết, giống như thể hồ quán đỉnh, toàn thân sống lại! Mắt thấy Atula định ra tay với mình, trong mắt Tần Xuyên lóe lên lệ mang, không chút do dự! Hắn đột nhiên đứng dậy, cắn răng chịu đựng cơn đau toàn thân, ngưng tụ một vòng kiếm khí cuối cùng, ánh mắt như đao nhìn Atula.