CHƯƠNG 78: Ngày bất công thứ 78   Edit: BRANDY Beta: Nhi Hồng Tửu   Nóng lòng nhất có lẽ là bộ phận antifan. Vốn cho rằng sau biến cố này, những người ủng hộ Sở Tích gặp scandal sẽ quay lưng lại, coi thường, xúc phạm, đồng thời tẩy chay cô trên tất cả các phương diện, nhưng bất ngờ cuối cùng lại tạo hiệu ứng ngược lại. Một làn sóng fans hâm mộ nổi lên, cùng với những người ủng hộ khác cùng nhau đứng lên tẩy chay video kia, đồng thời thể hiện sự đau lòng, và thương mến đối với một cô gái như Sở Tích khi gặp phải loại chuyện xấu xa này. Bên cạnh đó cũng có nhiều trạm phản hắc, nhóm truy tìm dấu vết hung thủ tung video kia nhằm bảo vệ Sở Tích.    Trước động thái điên cuồng của antifan, Cố Minh Cảnh ngoại trừ chăm sóc Sở Tích cẩn thận hơn thì đồng thời đưa ra đối sách bình tĩnh, lí trí, lập tức cùng Sở Tích đi báo cảnh sát, hoàn toàn là bộ dáng người đàn ông tốt.   Thấy cái tên Cố Minh Cảnh này căn bản không hề quan tâm đến quá khứ đen tối của Sở Tích. Anti của Sở Tích đương nhiên không chịu thua, tiếp tục vạch trần ra một số tin tức khác, số thư nặc danh gửi đến cũng càng ngày càng dữ dội. Trên weibo tin tức Cố Minh Cảnh đưa Sở Tích đi báo cảnh sát nhuộm đỏ màn hình (1). Một account nặc danh thậm chí đưa ra 4 tấm hình liên quan trực tiếp đến sự nghiệp trước đây của Sở Tích.    ở đây tức là được xem nhiều, đăng nhiều, được nhiều người quan tâm.   Tấm hình đầu tiên: là tập hợp các poster phim mà Sở Tích tham gia, tất cả đều được xếp vào tuyển tập các bộ phim dở nhất thời đại.    Xin hỏi là vị kim chủ nào đầu tư cho một diễn viên nhỏ bé không có tác phẩm kinh điển đóng phim, cứ flop 1 bộ lại đóng 1 bộ, càng flop càng đóng?!!   Tấm hình thứ hai: quần áo của Sở Tích mặc đều là những bộ cánh xa xỉ, hàng giới hạn, thậm chí có những chiếc váy có tiền cũng không thể mua được.    Xin hỏi vị kim chủ nào cho cô ta tiền mua váy?! Dựa vào thực lực và tiếng tăm của cô ta còn không đủ tiếng nói để mượn trang phục từ các nhãn hàng đó.   Tấm hình thứ ba: là hình Sở Tích năm đó chụp bìa cho tạp chí Lâu Phong.    Xin hỏi là vị kim chủ nào có đủ khả năng thâu tóm, bức ép một tạp chí, cho Sở Tích khi đó khí chất, lưu lượng đều không bằng ai lên trang bìa?!   Tấm hình thứ tư: ảnh thủy quân (2) của Sở Tích năm đó trên khắp các mặt internet khống chế bình luận, khoá fan trên douban, bán fan trên weibo, những đề tài siêu cấp hot search cả năm đề không thiếu cô ta.    Xin hỏi là kim chủ nào có thế lực, tiền tài đến độ có thể mua được hot search cả năm như vậy ở khắp các hệ thống mạng internet??   Kiểu bên trung quốc nó có cả cái công ty chuyên đi nhận tiền để bôi đen nghệ sĩ. Mua thuỷ quân chính là đi mua những bình luận ác ý. Các bạn làm bên Marketing chắc biết cái này nè, nó giống việc nuôi nick có độ tin cậy thật không phải nick clone để seeding các bài bán hàng đó.  Các cắt nghĩa của Brandy ở đây chỉ nhằm mục đích đưa ra cho các bạn hình ảnh để các bạn liên tưởng bản chân của nó thôi chứ không thể giải thích rõ ràng hết được. Vì nếu bạn nào hay dùng weibo và hóng tin giải trí bên đó thì đã quen với những thuật ngữ này rồi, cốt mình giải thích cho số còn lại tức là các nàng không dùng nên không biết đến, liên tưởng xem nó là cái gì thôi nha.    Những người này tuân thủ mục đích không ép chết Sở Tích  thì không buông, fan của Sở Tích đâm chết từng đợt từng đợt, nhưng những kẻ kia như chiến binh cảm tử, cũng không sợ bị phong sát, cuối cùng còn nhảy vào Weibo của Cố Minh Cảnh làm loạn.   Weibo của Cố Minh Cảnh lập ra chủ yếu thi thoảng vào siêu thoại couple, hoặc lướt thông tin của Sở Tích. Bình thường, căn bản anh rất ít online chứ đừng nói đến đăng tải hoạt động. Vậy mà trong những ngày này số lượng comment cực kì đông. Chủ yếu là những bình luận tiêu cực, chửi rủa, khiêu khích đến từ antifan, với ngôn từ thoá mạ, xúc phạm, càng ngày càng quá phận.    [Tổng giám đốc Cố anh đây là đang nhắm một mắt mở một mắt che chở con đàn bà khốn nạn này sao? Thứ phụ nữ bẩn thỉu bán thân này không xứng với anh đâu.]   [Tổng giám đốc Cố xin anh hãy lý trí một chút nhìn vào 4 nghi vấn đặt ra với nhân cách của Sở Tích kèm chứng cứ.]   Nhưng đột nhiên lúc này, vào thời điểm không ai ngờ tới nick [Nguyên Cảnh_Cố Minh Cảnh] online, trả lời ngay phía dưới account nặc danh đưa ra 4 câu hỏi dành cho Sở Tích.    [Nguyên Cảnh_Cố Minh Cảnh]: Nhìn? Nhìn gì? Chính là tôi? Có ý kiến gì không?   Không khí đột nhiên an tĩnh.    Bàn tay điên cuồng gõ phím của antifan khẽ run rẩy, cẩn thận xác minh lại thân phận của người vừa bình luận, là weibo chính chủ của Cố Minh Cảnh - Tổng giám đốc tập đoàn Nguyên Cảnh.   Cố Minh Cảnh nói: KIM CHỦ TRƯỚC ĐÂY NÂNG ĐỠ SỞ TÍCH, CHÍNH LÀ ANH TA.    Thế nhưng sao có thể là thế được? Sao có thể chứ? Tạm thời mấy cái ảnh chụp tạp chí không kể đến đi, nhưng những bộ phim kia… phải đốt một khoản tiền lớn biết nhường nào…   Cố Minh Cảnh là một thương nhân khôn khéo thế nào, lãnh khốc, thủ đoạn ra sao trên thương trường, dù người ngoài ngành cũng ít nhiều biết đến. Một kẻ không thấy lợi không đầu tư, không ra tiền không bỏ vốn như anh ta, một kẻ vực Nguyên Cảnh từ bờ vực phá sản trở thành một trong những tập đoàn có tầm ảnh hưởng nhất hiện nay như người đàn ông này sao có thể coi tiền như cỏ rác mà ném lên người một cô gái tay trắng như Sở Tích.    Mà phương thức lăng xê lại vô cùng lòng vòng, tốn kém không hiệu quả, ném tiền vô tội vạ, không chiến lược, không kế hoạch, nói trắng ra là thô thiển không có đầu óc. Nghĩ thế nào cũng liên tưởng đến thủ đoạn của mấy lão già cổ hủ không biết gì về giới giải trí, háo sắc, chỉ biết ném tiền mua phiên vị, tranh kịch bản cho người tình. Cách làm kém thông minh này thực sự là của một con người thực dụng, khôn khéo, điềm tĩnh như Cố tổng - Cố Minh Cảnh ư???   Nhưng dù có khó tin thế nào đi nữa, nếu cẩn thận ngẫm lại thì tất cả những tài nguyên trước đây của Sở Tích đều có mối quan hệ làm ăn với Nguyên Cảnh. Không giống như tổng giám đốc Cố thực sự coi tiền như rác mà điên cuồng ném ra không chớp mắt.    Đám người nửa hoang mang, nửa nghi hoặc giữa tin và không tin, cuối cùng đến khi một account marketing vào thả xuống một tấm ảnh. Khiến quần chúng muốn không tin cũng không thể nữa rồi.   Có lẽ tấm ảnh kia là từ phía Cố Minh Cảnh cố tình tung ra: Sở Tích vui vẻ kéo cánh tay tổng giám đốc Cố ở bãi đỗ xe.    Trong tấm ảnh cô gái trẻ tóc dài đến eo, gần đây Sở Tích đã cắt tóc ngắn, mái tóc dài thế kia đoán chừng chính là lúc cô mới xuất đạo: Sở Tích - Bạch liên hoa hai năm trước.    Đây có lẽ chính là tấm ảnh khi đó paparazzi chụp được, nhưng chưa kịp phát tán đã bị tổng giám đốc Cố đánh phủ đầu. Hiện tại anh ta còn tự mình phát tán, hận không thể chứng minh mình chính là lão già háo sắc, coi tiền như cỏ rác, chính là tên kim chủ chỉ số thông minh thấp cực hạn chống lưng cho Sở Tích trước đây.   *Cười chảy nước mắt jpg*   [ Có lẽ đây chính là cuộc sống của người có tiền đi. Đơn giản là quá buồn tẻ.]   [Tựa hồ muốn hỏi cái gì, nhưng giờ cũng không biết mình định hỏi gì nữa.]   [Hỏi vì lý do gì tổng giám đốc Cố đốt một khoản tiền lớn như thế cho Sở Tích??]   [Người ta để tiền cho người yêu mình xài đó?? Thì sao?? Người ngoài như mấy người quản nổi sao??]   [Muốn hỏi tổng giám đốc Cố, anh chi mạnh như thế cho Sở Tích, chẳng lẽ cô ấy không hận anh sao??]   [Làm sao không hận. Không thấy trong hai năm này bỏ ra nhiều tiền như thế mà người con gái nào đó vẫn im hơi lặng tiếng, không mặn không nhạt. Thậm chí còn không cho công khai quan hệ yêu đương bắt phải làm bạn trai giấu mặt, chỉ được lấy danh phận bạn bè để ở bên cạnh cô ấy sao???]   [Cho nên 3 năm trước khi Sở Tích vừa vào nghề đã ở bên tổng giám đốc Cố ??]   Siêu thoại [Vợ chồng kinh hỉ] vỡ òa sung sướng, gào thét điên cuồng.    Tại thành phố B, trong khu biệt thự Cố gia, tổng giám đốc Cố điềm tĩnh nhìn đám antifan giãy dụa, cố đấm ăn xôi đáp lại một cách yếu ớt.    Trước khi phát sóng trên TV, Sở Tích muốn cùng đoàn làm phim thực hiện một concept tuyên truyền phim. ực>   là tác phẩm phim hiện đại, thời gian chế tác khá nhanh không giống phim cổ trang như , tổ hậu kì của những bộ phim cổ đại tương đối vất vả. Cố Minh Cảnh vẫn đang nói chuyện điện thoại, mặt mày anh nhíu lại, ngữ khí có vẻ rất không vui. ực>   Sở Tích chờ anh cúp máy mới hỏi: “Sao thế?”   Cố Minh Cảnh: “Không tìm thấy Nhạc San!”   Sau khi điều tra lần được kẻ đứng sau mua thủy quân bịa đặt, bôi đen Sở Tích là Nhạc San.    Trước đây vì cô ta cứ cố tình dây dưa không dứt với Cố Minh Cảnh nên đã bị Nguyên Cảnh đệ đơn treo giò hơn nửa năm. Bộ phim đầu tiên sau khi hết thời gian kiện cáo cô ta thử vai chính là . Nhưng đến khi phá túi xách của Sở Tích cho hả giận lại bị Sở Tích tương kế tựu kế vạch trần bộ mặt trước mắt mọi người. ực>   Chuyện này không ít người trong ngành biết được, danh tiếng của Nhạc San trong mắt các đạo diễn vô cùng kém lại thêm Nguyên Cảnh không chào đón cô ta, vì vậy tài nguyên của cô ta triệt để bị hủy diệt, không chốn dung thân.   Hẳn là phát hiện ra sắp bại lộ nên chạy trốn.    Cố Minh Cảnh không có nhiều ấn tượng với người phụ nữ này chỉ biết bên ngoài cô ta cũng chẳng phải người tốt đẹp gì.    Sở Tích chỉ ồ một tiếng. Chuyện còn lại cứ giao cho cảnh sát xử lý, cô cũng không muốn tốn thời gian, tinh lực trên người người này.   Sở Tích đọc hết mấy thứ bát quái trên mạng, hiện tại điều cô hiếu kỳ là cái khác.   Cô nhẹ nhàng leo lên ghế salon ngồi sát cạnh Cố Minh Cảnh, khoác cằm lên vai anh, tinh nghịch nói: "Em có thể hỏi anh chuyện này không?"   Cố Minh Cảnh điều chỉnh thân thể để cô có tư thế ngồi dễ chịu nhất.   "Ừ."   Sở Tích: "Vì sao anh lại đồng ý ký hợp đồng với em??"    Gần đây cô luôn đau đầu suy nghĩ về vấn đề này. "Lại còn tiêu tốn nhiều tiền như thế cho em?"   Tiền cô kiếm được mấy năm nay không ít, nhưng so với số Cố Minh Cảnh bỏ ra quả là không đáng nói, cô không trả lại anh, anh cũng không thèm nói đến, cô tiêu tiền của anh, anh lại càng không thèm nói. Nghĩ đi nghĩ lại anh cũng chẳng phải cha cô, sao lại thoáng với cô như thế.    Sở Tích thắc mắc là đương nhiên, cô còn chưa tự luyến đến mức cảm thấy Cố Minh Cảnh vừa gặp đã yêu cô tha thiết. Bản thân cô hiểu rõ mình không phải là mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, chỉ là dáng dấp dễ nhìn hơn người khác một chút.    Nếu không phải Sở Tích hiểu con người Cố Minh Cảnh, cô cũng sẽ cảm thấy người này là một tên thiếu gia không học vấn, không đầu óc, suốt ngày mơ mơ màng màng sống trên mây trên gió, ăn chơi trác táng, ném tiền qua cửa sổ bao nuôi chân dài.    Cố Minh Cảnh tì cằm vào trán cô, lông mày anh khẽ nhếch hỏi lại: “Em muốn biết?”   Sở Tích: “Vâng.”   Đáy mắt Cố Minh Cảnh đột nhiên trở nên thâm trầm, cuối cùng vẫn đem những ân oán chồng chéo trong hào môn thế gia đơn giản hóa đi, kể sơ lược cho Sở Tích.    Anh nhìn cô gái nhỏ bé trong lòng, nghiêm túc nghe anh thuật lại, trái tim bỗng dâng lên những cảm xúc phức tạp, khó nói thành lời.   Ngay từ đầu là anh lợi dụng cô, coi cô làm công cụ ngụy trang.    Anh còn nhớ rõ lần đưa cô tham gia party, cô cẩn thận từng li từng ti, bộ dáng vừa mong đợi, vừa hồi hộp, đôi tay nhỏ bé nắm chặt lấy nhau để kìm chế cơn run rẩy vì lo lắng.    Anh rõ ràng nhìn thấy niềm vui lóe sáng trong đáy mắt trong vắt đó, nhưng mục đích của anh chỉ là mang cô đến để làm bộ mà thôi. Chỉ là giả vờ. Chỉ là một trò lừa gạt. Chỉ coi cô như một công cụ không hơn không kém.    Nhưng khi anh cùng đối tác trò chuyện, vất cô một mình đứng một góc, khi quay lại thấy đám đàn ông xúm xít vây quanh cô, Cố Minh Cảnh đột nhiên thấy tâm tình khó chịu cực điểm.   Cố Minh Cảnh nói xong, chờ đợi phản ứng của người con gái trong lòng.    Cô một mực yên lặng lắng nghe, giây phút ánh mắt hai người chạm nhau, anh thấy trong đôi con ngươi sáng trong của cô ánh lên niềm hạnh phúc.    Cố Minh Cảnh đã chuẩn bị tốt tâm lý. Anh đã nghĩ đến các phương án cô sẽ khóc, sẽ giận, sẽ mắng anh là đồ hỗn đản. Vô luận thế nào cũng không nghĩ đến cô sẽ có loại phản ứng này.    Đột nhiên Sở Tích bật cười.    Cố Minh Cảnh có chút kinh ngạc, nhìn ánh mắt long lanh ý cười của cô: “Em không giận anh?”   Sở Tích không hiểu hỏi lại: “Tại sao em lại phải giận anh? Em vẫn cảm thấy mình đặc biệt có lỗi với anh. Khiến anh tốn nhiều tiền như vậy, hiện tại biết được mục đích của anh là muốn bồi thường cho em, chứ không phải làm dáng cho người ta nhìn vào, em thấy cực kỳ cao hứng.”   “Còn nữa.” Sở Tích nghiêm túc ôm cánh tay anh: “Bởi vì ngay từ đầu em và anh là loại quan hệ đó,” Ánh mắt cô ra hiệu, “Đúng không, em có chút lo lắng, nghĩ rằng có phải người đàn ông này thích nuôi tình nhân ở bên ngoài hay không, vậy sau này em phải làm sao, em đã lo nghĩ rất nhiều. Hiện tại biết là do việc nhà anh nên mới phải giả bộ, không phải do anh có sở thích bao nuôi chân dài, cho nên em cực kỳ yên tâm.”   Sự kinh ngạc trong mắt Cố Minh Cảnh từng chút biến mất.    Tâm tình anh lúc này thực sự phức tạp, cuối cùng bị tiếng cười vui vẻ của cô khiến trái tim mềm nhũn, mạnh mẽ kéo cô vào lồng ngực.    Sở Tích nghe thấy trên đỉnh đầu mình, người đàn ông nào đó xùy một tiếng: “Đúng là trẻ con.”   Sở Tích rất bất mãn với xưng hô này, cái gì mà trẻ con, cô đã không còn là đứa trẻ lâu rồi.    Mà cái người đàn ông này trên miệng nói cô trẻ con, hành vi có bao giờ coi cô là trẻ con chưa.    Sở Tích dường như đang giận dỗi, chốn má nói: “Coi em là trẻ con mà còn ký loại hợp đồng đó với em. Tổng giám đốc Cố, anh xem anh còn có lương tâm không. Không được gọi em là trẻ con.”   “Được. Được. Không phải trẻ con.” Cố Minh Cảnh cười nhanh chóng ôm cô vào phòng ngủ: “Không phải trẻ con, là tiểu yêu tinh mị hoặc lòng người.”