Nhà vệ sinh trong nông trang cực kỳ rộng rãi, ê kíp chương trình biết rõ mấy đại lão gia này thích sạch sẽ nên những cái khác nhìn có vẻ tồi tệ nhưng nhà vệ sinh thì lại giống như trong khách sạn năm sao vậy, quan trọng nhất vẫn là không có camera đi theo, thuận tiện cho người ta muốn làm gì thì làm.   Hơi thở Lục Lâm Thành dần dần trở nên nặng nề, cánh tay đang đặt trên eo Lương Yên càng lúc càng siết chặt, Lương Yên thiếu chút nữa đã không thể thở nổi, thậm chí còn không tự chủ được rên rỉ hai tiếng, cho đến khi liếc mắt nhìn thấy Bát Bát vẫn còn đang ngoãn ngoãn úp mặt vào trong góc tường mới vội vàng đẩy anh ra.   Lục Lâm Thành thở nhẹ một tiếng, cuối cùng cũng buông Lương Yên ra, bàn tay còn vuốt xe mái tóc của cô.   Lương Yên qua quýt lau miệng, ngẩng đầu nguýt anh một cái.   Bát Bát còn ở đây đấy, đúng là đang dạy hư đứa nhỏ mà.   Đi vệ sinh xong còn cố ý không mang con trai ra ngoài khiến cô lo lắng chạy đi tìm rồi nhân cơ hội bắt nạt cô.   Một nhà ba người đi ra khỏi nhà vệ sinh.   Khán giả đang xem phát sóng trực tiếp cuối cùng cũng chờ được một nhà ba người xuất hiện trong ống kính.   [Bát Bát đi vệ sinh thật chậm nha.]   [Tại sao tôi lại cảm thấy trong chuyện này có gì đó là lạ.]   [Mấy người nhìn vẻ mặt và cái miệng nhỏ nhắn của Lương Yên đi, con mẹ nó không phải hai người bọn họ lại làm chuyện năm phút giống như trước kia đấy chứ?]   [Nghĩ gì vậy, Bát Bát cũng có mặt trong đó mà.]   [Nhất định là Lục Lâm Thành nhân cơ hội hôn trộm Lương Yên rồi! Mấy người nhìn xem son môi trên môi cô ấy trôi hết rồi.]   [Hu hu hu Lục Lâm Thành và Lương Yên, hai người thật hẹp hòi! Nhìn xem Vũ Lỗi và Vương Văn Văn nhà người ta cũng thoải mái hôn hôn, thế mà hai người còn lén lén lút lút trốn ống kính đi hôn, thật là hẹp hòi!]   [Không thể cho fan hâm mộ phúc lợi gì sao? Oán giận.jpg.]   Đương nhiên ba người bọn họ không thể biết được những lời này của fan hâm mộ trong thời gian phát sóng trực tiếp, bọn họ trở về phòng mình nghỉ ngơi một lát, chẳng mấy chốc đã đến bữa trưa.   Người có khả năng nấu nướng ngon nhất trong các cô vợ Dương Vi xắn tay áo lên xuống bếp, ngay lập tức soán ngôi của Vũ Lỗi vẫn một mình nấu cơm trong những ngày qua, với các món ăn phong phú mà mấy người đàn ông chưa từng được ăn từ sau khi chuyển đến đây, hấp dẫn đến mức khơi dậy con sâu thèm ăn trong người bọn họ giãy giụa mãnh liệt.   Cơm nước xong xuôi thì đến thời gian nghỉ trưa, nghỉ trưa đến hai giờ chiều, sau đó sẽ đi tham gia vào hoạt động mà chương trình đã sắp xếp.   Vào buổi trưa ở trong nông trang trên núi này vẫn oi bức như thường, ngay cả trong căn phòng số ba của Vũ Lỗi cũng có một chiếc quạt kẽo kẹt quay vòng, chỉ có phòng số bốn, công cụ làm mát duy nhất chỉ là chiếc quạt hương bồ mấy bà lão hay dùng.   Nhưng hình ảnh một nhà ba người cùng nằm ngủ trưa trên giường trong căn phòng nóng nhất này lại cực kỳ tuyệt vời.   Sáng nay Bát Bát phải dậy sớm, lại miệt mài chơi đùa suốt cả buổi nên nhanh chóng ngủ thiếp đi, ngoan ngoãn nằm giữa Lục Lâm Thành và Lương Yên.   Lương Yên sau cơm trưa cũng mệt rã rời, nhè nhẹ vỗ vào lưng con trai dỗ dành, chỉ chốc lát sau hai mí mắt cũng đã dính chặt với nhau, mơ mơ màng màng đi vào giấc ngủ.   Trong ba người chỉ có Lục Lâm Thành vẫn còn tỉnh.   Anh nằm nghiên người nhìn con trai và bà xã nằm trên cạnh mình, một tay chống đầu một tay nhẹ nhàng phe phẩy quạt mát cho hai người đang ngủ say sưa.   Bầu không khí yên tĩnh đến lạ thường, thỉnh thoảng chỉ có vài tiếng ve kêu trong trưa hè oi bức, Lương Yên và Bát Bát vẫn ngủ ngon lành, cây quạt trong tay Lục Lâm Thành cũng không ngừng quạt, hai người ngủ bao lâu thì anh sẽ quạt bấy lâu, đôi khi  hai mắt díp lại động tác trên tay mới ngừng một chút, sau khi mở mắt ra lại tiếp tục, cúi đầu hôn lên vầng trán con trai,  dịu dàng vén mấy sợi tóc lõa xõa trước mặt ra sau tai cho Lương Yên.   Các khán giả đang phát sóng trực tiếp nhìn thấy cảnh này đột nhiên cảm động không thôi.   Không cần phải ôm hôn hay những lời nói ngọt ngào trót lưỡi đầu môi bày tỏ, không cần phải cố ý tỏ ra ân ái hạnh phúc cho mọi người xem, một tình yêu cứ bình đạm sống chung quan tâm với nhau như thế này mới là tình cảm chân thật hơn bất cứ thứ gì khác.   Lục Lâm Thành tựa như một cây đại thụ tươi tốt giữa mùa hè nóng bức, lặng lẽ bảo vệ vợ con mình khỏi ánh nắng mặt trời chói chang thiêu đốt, chỉ để lại bóng râm mát lạnh, thỉnh thoảng sẽ có những cơn gió thổi qua xua tan đi cái nóng, cây quạt bồ hương trong tay anh vẫn phần phật vang lên, giúp vợ con có những giấc mơ ngọt ngào.   Hình ảnh này cũng chạm vào ký ức của rất nhiều người.   [Chỉ khi nhìn đến Lương Yên và Bát Bát ánh mắt của Lục Lâm Thành mới dịu dàng đến thế.]   [Anh ấy cưng chiều quá đi mất!]   [Một người phụ nữ tuyệt vời như Lương Yên xứng đáng được yêu thương như thế này.]   [Cho đến tận bây giờ Lục Lâm Thành rất ít khi dùng lời nói thể hiện tình yêu của mình, anh đều dùng hành động thực tế để chứng mình điều đó mà thôi.]   [Có lẽ những chuyện như vậy ngày thường có nhiều lắm, không biết Lương Anh Tuấn có phát hiện ra không nhỉ?]   [Tôi đột nhiên cảm thấy hơi đau lòng cho Lục Lâm Thành! Một chồng hết mực yêu thương cưng chiều như thế này nhưng bã xã  lại đi chèo thuyện mình với một người đàn ông khác.]   [Tôi là fan cp của Kỷ Lục, nhìn thấy cảnh tượng này tôi đã thoát fandom ngay lập tức.]   Lúc này đột nheien có một bình luận khác thường lướt nhanh qua.   [Hu hu hu hu, dáng vẻ Lục Lâm Thành cầm cây quạt quạt cho Lương Yên và Lục Lâm Thành thực sự rất giống bà nội của tôi.]   Mọi người: [??? Bạn nói giống ai cơ?]   Thế là chủ nhân của bình luận đó lại bổ sung:   [Giống bà nội đó, chẳng lẽ tuổi thơ của mấy người chưa từng trải qua sao, mùa hè không có điều hòa nhiệt độ, bật quạt lạnh lại sợ bị cảm lạnh, lúc ngủ bà nội sẽ nằm nghiêng bên cạnh tôi cầm cây quạt hương bồ lớn quạt mát cho tôi ngủ giống như Lục Lâm Thành bây giờ, đôi khi tôi tỉnh ngủ mở mắt ra phát hiện bà nội cũng đang ngủ nhưng cánh tay vẫn không ngừng phe phẩy, trong lúc mơ màng cũng quạt cho tôi.]   Lời này vừa nói lập tức khơi gợi ký tức tuổi thơ của rất nhiều người, cũng giống như vậy, khi đó thời tiết mùa hè không nóng như hiện tại, được ăn que kem mát lạnh và dưa hấu đã là chuyện hạnh phúc nhất, sau một ngày chơi đùa mệt mỏi chạy về nhà nằm ngủ trong vòng tay yêu thương của bà nội, bà nội cầm cây quạt hương bồ quạt gió đuổi muỗi bảo vệ giấc ngủ ngon cho mình.   [Hu hu hu tôi cũng nhớ ra rồi, thật là cảm động.]   [Sau khi bà nội đi, từ đó đến giờ chưa từng có người nào sợ điều hòa không khí sẽ khiến tôi bị cảm mà tình nguyện quạt mát cho tôi.]   [Bà nội, con nhớ bà! Bà nội, con yêu bà.]   Tất cả mọi người đều không thể ngờ được rằng ở thời đại này, trong một chương trình tạp kỹ thực tế về sống chậm, từ trên ngươi vị ảnh đế ba kim kiêm đạo diễn Lục Lâm Thành lại có thể nhìn thấy được sự cưng chiều sủng ái của bà nội.   Thế là ‘’Lục Lâm Thành chiều chuộng giống như bà nội’’ trong lúc ‘’Ông chồng thời đại mới’’ vẫn còn đang phát sóng trực tiếp nhanh chong leo hot search, hóa ra một tình yêu đẹp nhất không phải là coi bà xã như con gái để cưng chiều mà là coi bà xã như cháu gái để yêu thương. Mọi người nhìn thấy hình ảnh này vừa ăn dấm ghen tị vừa thề thốt trong lòng mình  cũng phải tìm một người đàn ông giống như bà nội thế này.   Hai giờ chiều, theo tiếng chuông đồng hồ báo thức được chương trình mô phỏng tiếng gà gáy vang vọng, bốn gia đình thong dong tỉnh dậy.   Hoạt động buổi chiều là mọi người sẽ cùng đi đến vườn cây ăn quả phía sau nông trang để hái anh đào, trên tay ba người bạn nhỏ mỗi người đều cầm chiếc giỏ trúc nhỏ nhắn dễ thương, đi theo sau lưng bố mẹ đến vườn cây ăn quả.   Sau khi đến nơi, Lương Yên nhanh nhẹn trực tiếp leo lên cây còn Lục Lâm Thành đứng ở phía dưới đón lấy quả anh đào cô ném xuống, mấy người vợ khác cũng làm như vậy, chỉ có Diệp Tô từ đầu đến cuối vẫn luôn cầm giỏ trúc đứng dưới gốc cây chờ Kỷ Hằng ở phía trên hái anh đào đưa cho cô.   Mấy đứa nhỏ lớn lên nơi thành phố lần đầu tiên được đến vườn cây ăn quả rộng lớn như thế này đều vô cùng phấn khích, trong ba đứa nhỏ thì Kỷ Tiểu Bảo lớn tuổi nhất, Tiểu bồ đào nhỏ lớn cậu nhóc nửa tuổi, Bát Bát nhỏ nhất, mặc dù đều là con trai những rõ ràng Kỷ Tiểu Bảo thích chơi với Tiểu bồ đào tuổi tác tương đương với mình hơn, chỉ chốc lát sau đã chạy nắm tay cô bé chạy đến hỏi Kỷ Hằng: “Bố, chúng ta có thể mang Tiểu bồ đào về nhà mình được không, con muốn em ấy làm em gái con.’’   Kỷ Hằng nghe con trai mình nói như vậy dở khóc dở cười: “Cho dù bố đồng ý với con thì chú Lưu Hạo cũng sẽ không đồng ý đâu, con và Tiểu bồ đào làm bạn tốt với nhau được không?’’   Kỷ Tiểu Bảo nghe được những lời này không vui cúi đầu, vễnh cái miệng nhỏ nhắn: “Nhưng con muốn có em gái mà.’’   Kỷ Hằng quay sang nhìn thoáng qua Diệp Tô đang nhón chân hái anh đào rồi ngồi xổm xuống mỉm cười nói vơi con trai: “Trong bụng mẹ con bây giờ đã có em gái rồi, chờ mấy tháng nữa sẽ sinh em gái cho con, cùng chơi với con được không?’’   Quần chúng ngồi trước màn hình: Mẹ nó!!!   Diệp Tô đi đến nhẹ nhàng đá Kỷ Hằng một cái, sẵng giọng: “Ai bảo anh nói lúc này hả.’’   KỶ Hằng vô cùng đắc ý hài lòng, bốn tháng trước trong khoảng thời gian ở Paris có, mỗi ngày Kỷ Tiểu Bảo đều nhắc đến chuyện mình muốn có em gái, lần này cuối cùng cũng thành công, đúng lúc cả nhà cùng tham gia chương trình này, nhân cơ hội dứt khoát công khai luôn.   Những người đang có mặt ở vườn cây ăn quả nghe được tin Diệp Tô mang thai đều rất kinh ngạc, sau đó nhao nhao nói “chúc mừng chúc mừng”.   Chẳng trách lại không theo lên cây hái anh đào, suốt dọc đường đều cẩn thận từng li từng tí, hoa ra là đang mang thai.   Ảnh hậu mang thai lần thứ hai, lần này chắc chắn có thời gian dành cho chồng và con trai rồi ha ha ha ha.   Đạn mạc bên dưới video trực tiếp tục ào ạt gửi lời “chúc mừng chúc mừng”, sau đó “Diệp Tô mang thai lần hai” cũng nhanh chóng leo lên hot search.   Nhưng mà người vui vẻ phấn khích nhất bây giờ có lẽ không ai qua được Kỷ Tiểu Bảo của chúng ta, nhóc con vung vẩy cánh tay nhỏ nhắn nhảy cẩng lễn: “Con có em gái! Con có em gái! A a a a!’’   Kỷ Tiểu Bảo nhảy lên mấy lần, sau đó lại xúc động đi đến trước mặt Diệp Tô, cẩn thận dè dặt ôm chặt lấy bắp đùi mẹ,  ghé mặt vào trên bụng Diệp Tô không ngừng gọi “Em gái, em gái.”   Tất cả mọi người nhìn thấy phản ứng của Kỷ Tiểu Bảo sau khi biết được mình sắp có em gái đều cảm thấy buồn cười không thôi, nếu như đứa nhỏ trong bụng Diệp Tô là em trai thì chẳng phải Kỷ Tiểu Bảo sẽ phá hủy nóc nhà luôn sao.   Cùng lúc đó, cậu bạn nhỏ Bát Bát đầu đội một chiếc mũ ngư dân manh manh, trên tay cầm giỏ trúc nhỏ xinh xắn, cả người giống hệt như cây củ cà rốt nhỏ lại đang cắn cắn ngón tay, vẻ mặt đầy hâm mộ nhìn về phía Kỷ Tiểu Bảo đang phấn khích khi biết được mình sẽ có em gái.   Hóa ra là em gái đang ở trong bụng dì Diệp Tô sao?   Nhóc con cũng muốn có một em gái ở bên cạnh cùng chơi với mình nha.   Trong bụng dì Diệp Tô có em gái, trong bụng mẹ không có em gái. Bát Bát ngẫm nghĩ một chút, đột nhiên đôi chân ngắn ngủn lắc lư đi về phía Diệp Tô.   ….   Khó khăn lắm Lương Yên với có thời gian rảnh đi chơi giữa chốn non xanh nước biếc này, say sưa hái anh đào đến quên cả trời đất, con trai có người của chương trình nhìn chằm chằm trông nom, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì.   Sau khi hái xong sẽ phải trở về nông trang, Lương Yên đã hái được một giỏ anh đào hài lòng nhảy xuống đất, Lục Lâm Thành đứng ở phía dưới vững vàng đón được cô.   Nhân viên làm việc của chương trình nói tất cả những cây anh đào trong vườn này đều không hề phun thuốc trừ sâu hóa học, Lương Yên đút một quả anh đào đỏ nhất cho Lục Lâm Thành, sau đó lại chọn một quả đỏ nữa chuẩn bị đưa cho con trai.   Cô đột nhiên phát hiện Bát Bát vừa rồi vẫn luôn đứng dưới đất giương mắt nhìn cô đã không thấy bóng dáng đâu nữa.   “Con đâu? Tại sao không thấy?’’ Lương Yên quay đầu lại tìm.   Lục Lâm Thành cũng không chú ý Bát Bát đã chạy đi đâu, cuối cùng vẫn là người của chương trình nói cho bọn họ biết cậu nhóc đã chạy đến chỗ của Diệp Tô và Kỷ Hằng bên kia.   Qủa nhiên Lương Yên nhìn thấy Bát Bát nhỏ nhắn đang đứng bên cạnh Diệp Tô.   Tiểu tử này chạy đến đó làm gì không biết nữa, Lương Yên cười một tiếng, cùng Lục Lâm Thành đi tìm con trai.   Lương Yên đi tới, nhìn Bát Bát đang nắm chặt đầu ngón tay của Diệp Tô lôi kéo không chịu buông tay, mỉm cười nói: “Đừng làm phiền dì Diệp Tô nữa, đến đây với mẹ ăn anh đào này.’’   Diệp Tô cũng mỉm cười nhìn củ cà rốt nhỏ đang đứng bên cạnh mình: “Mau đi đi, mẹ đến rồi kìa.’’   Bát Bát thèm thuồng nhìn quả anh đào đỏ mọng trong tay Lương Yên một cái, sau đó lại nghĩ đến điều gì đó, lắc đầu.   Lương Yên ngạc nhiên hỏi: “Có chuyện gì vậy? Không muốn mẹ sao?’’   Bàn tay nhỏ bé của Bát Bát vẫn còn nắm chặt lấy ngón tay Diệp Tô, đột nhiên nghiêm túc nói: “Con muốn đi với dì Diệp Tô, con muốn theo dì Diệp Tô về nhà cơ.   Lương Yên: "A? ? ?"   Diệp Tô: "Hả? ? ?"   Bát Bát cẩn thận quan sắt sắc mặt của Lương Yên, sau đó nhỏ giọng nói: “Trọng bụng dì Diệp Tô có em gái, con muốn đến nhà dì Diệp Tô ở để cùng chơi với em.’’   Kỷ Tiểu Bảo ở bên cạnh nhanh nhảu nói: “Hoan nghênh em đến nhà anh, em có thể ngủ một phòng với anh!’’   Lương Yên: "... . . ." Bát Bát nói xong, vễnh cái miệng nhỏ nhắn, mắt lom lom nhìn Lương Yên và Lục Lâm Thành.   Suy nghĩ của đứa nhỏ chưa đầy ba tuổi vô cùng đơn giản, trong bụng dì Diệp Tô có em gái, nhóc đi đến nhà dì Diệp Tô, làm con trai của dì ấy và chú Kỷ Hằng, nhóc cũng sẽ có em gái. Mặc dù nhóc con không nỡ xa bố mẹ nhưng nhóc lại rất muốn có em gái, chờ nhóc chơi với em gái chan thì sẽ về nhà chời với bố mẹ.   Lục Lâm Thành không thể ngờ được rằng chỉ trong chốc lát mà con trai mình đã bị em gái trong bụng nhà người ta “quyến rũ” bỏ trốn, vươn tay: “Nhanh đến đây.’’   “Không muốn.’’ Bát Bát mềm nhũn từ chối, giọng nói giống hệt như chú mèo con, trốn tranh sau lưng Diệp Tô.   Lương Yên cũng cố ý bày ra vẻ mặt nghiêm nghị: “Đến đây, không được làm phiền dì Diệp Tô nữa, trong bụng dì Diệp Tô và em gái của Tiểu Bảo, không phải làm em gái của con đâu.’’   Bát Bát im lặng không nói lời nào nhưng cũng không ra ngoài.   Lục Lâm Thành cũng sa sầm mặt mày: “Nhanh đến đây, chúng ta về nhà nào.’’   Bát Bát nhìn thy sắc mặt nghiêm nghị khó coi của ba mẹ từ trong khe hở, vô cùng tủi thân, đột nhiên đưa móng vuốt nhỏ lặng lẽ lau nước mắt.   Ngày thường tính cách nhóc con có vẻ rất giống Lương Yên, nhưng cái tính khí cứng đầu ngang ngược lại giống Lục Lâm Thành y như đúc, nước mắt càng lau càng nhiều, cuối cùng khóc lóc ngồi bệt xuống bãi cô, nước mắt nước mũi tèm lem ăn vạ.   “Hu hu hu, con không về.’’   “Con muốn em gái,  mẹ không có em gái, dì Diệp Tô có em gái hu hu hu hu.’’   “Con không muốn về hu hu hu.’’   Vẻ mặt Diệp Tô vừa muốn cười vừa lúng túng không biết làm thế nào, Lương Yên xấu hổ muốn chết: “Lục Bát Bát! Nhanh đến đây cho mẹ! Trong bụng dì Diệp Tô không phải là em gái của con đâu!’’   Bát Bát khóc đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng: "Con không muốn hu hu hu hu… Anh Tiểu Bảo có em gái… Con cũng muốn có em gái hu hu hu…’’   Đạn mạc: [Ha ha ha ha ha.]   Lục Lâm Thành nhìn dáng vẻ con trai khóc sướt mướt vừa buồn cười vừa rầu rỉ không thôi, ngồi xổm người xuống, mở rộng vòng tay với nhóc: “Về nhà với bố được không, con cũng có em gái, về nhà bố và mẹ sẽ sinh em gái cho con được không?’’   Bát Bát nghe nói như thế, tiếng khóc nhỏ dần nhỏ dần, hai mắt đẫm lệ nhìn Lục Lâm Thành.   Lục Lâm Thành: “Không lừa con đâu, con cũng sẽ có em gái, bố mẹ nhất định sẽ cố gắng sinh em gái cho con.’’   Bát Bát thút tha thút thít nghi ngờ: “Thật… Không?’’   Lục Lâm Thành: “Đương nhiên là thật rồi, không tin con hỏi mẹ xem.’’   Bát Bát ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn Lương Yên, sau khi khóc xong nói cũng không thể nói thành lòi, vừa nức nở vừa hỏi: “Mẹ… Thật… Hức hức… Thật… Tối nay… Sinh em gái… Cho con sao…Hu hu hu.’’   Lương Yên nhìn đứa con trai nhà mình chạy đến nhà người khác tùy tiện nhân con gái, thực sự không thể yêu thương nổi: “Là thật.’’   “Tối nay… Sẽ sinh cho con.’’ Khuôn mặt cô đỏ bừng.