Toàn chức pháp sư dị bản

Chương 1358 : Thần Quang Cửu Thải

Mạc Phàm thông qua giao tiếp Mang Đế, biết được Bàn Cổ đại khái chính là mô phỏng nhân loại bên trong một cái phân thân, lại thông qua Thần Mẫu tin tức vụn vặt, biết đến nhân loại bên trong hiện tại trừ hắn ra, có hết thảy bốn vị Thiên Đạo Đế Hoàng. Lần lượt là Hạo Nhiên Sở Giang, Nhật Minh Giáo Trương Hoàng Tuấn, Chúa Công Lê Minh, Hoàng Đế Hạ Băng. Kì thật, Thần Mẫu đối với hồ sơ tuyệt mật cá nhân của mỗi một sinh vật đều sẽ khư khư giữ kín, đây là Thiên Đạo Ý Chí quy tắc, không có khả năng thiên vị hé mở cửa miệng cho Mạc Phàm. Nhưng hắn là có phỏng đoán qua qua, sớm nhất loại trừ Chúa Công Lê Minh. Lê Minh rất không có khả năng là Bàn Cổ, bởi vì thời còn ở Hàn Hải Điện sinh hoạt, Lê Minh có một lần sơ ý để cho Mạc Phàm cảm thấy lực lượng Quỷ Bí Giả của hắn thiên hướng nhiều hơn đến một chút tà quang thứ nguyên. Trương Hoàng Tuấn cũng không thể, không có lý do gì đặc biệt cả, chỉ là hắn cảm thấy Trương Hoàng Tuấn người này quá sôi nổi, rất không phù hợp với một cái bỏ trốn khỏi Quang Minh Vị Diện ngai vàng đến tạm trú. Về phần Sở Giang, Mạc Phàm ban đầu là hoài nghi thân phận Sở Giang nhất. Sở Giang vừa thần bí vừa sẵn sàng che giấu tâm tư của mình, đúng kiểu người đọc sách nho nhã, chỉ luận văn thánh đánh cờ, không quá để tâm đến so chiêu, rất có dáng dấp của một cái khởi nguyên Chí Tôn Đế Hoàng. Nhưng nghiêm túc nghĩ kĩ lại, Sở Giang xác thực chỉ là thánh nhân hiền triết thuần túy đọc sách, hắn tâm đặt ở đổi mới cải cách, không có cái loại kia tưởng nhớ quá khứ chút nào. Mà cuối cùng Hoàng Đế Hạ Băng, sót lại một vị, cũng là đáp án duy nhất. Ninh~~~!!! Có Thần Quang mở đường, một đạo cửu thải cầu vòng giống như nấc thang thiên đường chiếu rọi từ tòa kia lâu đài hoàng đăng chiếu từ bầu trời xuống, để ý một chút, phương thức này đúng là phương thức phi hành xuyên không của các Thiên Đạo Đế Hoàng trong Quang Minh Vị Diện ---- cầu Bifrost. Khác biệt ở chỗ, Thiên Đạo Đế hoàng bình thường chỉ có tứ thải, ngũ thải, hoặc cao nhất cũng chỉ tương tự Tiên Đế Odin nắm giữ thất thải cầu Bifrost. Mang Đế Horakhty thậm chí còn không được công nhận là chân chính Thiên Đạo Đế Hoàng, nàng giống như dự giờ giảng viên, có tiếng không có miếng, chẳng có quyền điều khiển cầu Bifrost, phải mượn tạm thứ nguyên ma pháp của mình để phục chế di chuyển. Nhưng giờ khắc này, trước mặt Mạc Phàm, chính là trong truyền thuyết cổ xưa nhất khởi nguyên vũ trụ, thần quang tái hiện, 9 màu cầu Bifrost, cửu thải vĩnh hằng. Mạc Phàm theo thần quang ánh sáng bị đưa đến đến chúa tể giả phương Bắc trước mặt. Trong lúc nhất thời không khí trở nên yên tĩnh, Mạc Phàm cũng có thể cảm giác được mặt đá Jeremejevite trước ngực mình, linh ước bên trong, Hồng Ma Hữu Kiếm lập tức hóa thân thành Bạch Dương Nhật Kiếm, thân thể không cầm được run rẩy phát ra linh linh tiếng kiếm khí, cái này Thiên Sứ Vực đột nhiên bành trướng, đâm vào đến Mạc Phàm tinh thần thể đều không có phát giác. Cũng khó trách, Thiên Sứ Vực của Bạch Dương Nhật Kiếm có một cái trọng yếu Thiên Sứ Chân Long của Bàn Cổ. Thiên Sứ Chân Long này so với Nhật Nguyệt Thiên Sứ Azazel đều có mấy phần phi thường hài hòa tương thích đến kỳ lạ, song trọng trở thành thuộc tính chính của siêu thánh chủng Thiên Sứ Vực, những hồn thiên sứ khác, ngay cả hồn thiên sứ 16 cánh Uriel đều không sánh bằng hai loại này. Mạc Phàm dễ dàng phán đoán được, ngày xưa thái tử Bàn Côn Long được người ta ban cho thiên sứ long hồn, chính xác là vị này Bàn Cổ mới có khả năng. Hình tượng thiên sứ là đến từ Quang Minh Vị Diện. Tam đại thiên phụ sáng tạo rõ ràng là đến từ đây, bọn hắn sáng tạo đương nhiên cũng cần có nguyên liệu và nguồn cảm hứng, không thể nào ngồi không đột nhiên nghĩ ra hình tượng người có nhiều cánh, có quang hoàn trên đỉnh đầu được. Phải biết, Saga đi đến Quang Minh Vị Diện lịch luyện không bao lâu, nàng thông qua các chúa tể giả thu được thưởng thức, đạt đến cảnh giới Thiên Thần, này là thế giới ma pháp chưa từng có tiền lệ. Mà Bạch Dương Nhật Kiếm lần này đối mặt một cái thần thánh nhất bên trong Quang Minh Vị Diện, là đấng tối cao nhất chuyên môn sáng tạo ra Thiên Thần, là chân chính đối mặt thế giới chúa tể giả, nó có thể không run rẩy à. Mạc Phàm truyền ý niệm vào trong linh ước, vuốt ve Tiểu Hữu một cái. Trước mặt ngồi trên ngai vàng, thân thể vạm vỡ cao 3 mét nam thần, da trắng như sứ, đồng tử màu vàng, tóc búi cao có kim châm nạm ngọc đính lại, râu cắt tỉa gọn gàng, râu tóc đều màu cam. Hoàng Đế Hạ Băng hôm nay không biết có phải bởi vì biết trước Mạc Phàm đã nhận ra thân phận hắn hay không, hắn thậm chí không mặc trang phục hoàng đế thường thấy, không đội hoàng khôi, không khoác hoàng bào phi phong. Chỉ đơn giản khoác một tấm vải trắng quấn quanh eo như là váy vậy, lộ ra thân thể rắn chắc, cơ bắp cuồn cuộn, lớp da mạ đồng của một vị khai thiên thánh thần, hoàn toàn khớp với chân dung Bàn Cổ trong truyền thuyết. Thực lực càng mạnh liền càng có thể thấy rõ ràng, càng cảm giác được chân thực lực lượng. Lúc trước đối mặt Bàn Cổ thần quang đại hào nhìn mình chằm chằm ở Trác Sơn, Mạc Phàm vẫn còn là chưa ổn định được dòng chảy ma năng trong người, mà bây giờ hắn đã có chân chính sự ổn định, bắt đầu đang quy hoạch thành quả ngộ đạo suốt 27 vạn năm qua, ngược lại cảm thụ được càng rõ ràng hơn, khởi nguyên chúa tể đến cùng là dạng gì sinh vật. Bàn Cổ chung quy vẫn là Bàn Cổ. Cứ việc thực lực đã bị phân tách suy giảm, đứng ở hàng ngũ Bất Hủ cảnh. Song, Tiên Đế Odin hay Sở Giang trước mặt Đại Thần Bàn Cổ, thực sự không có khả năng so đo. Cái này là Thiên Đạo Đế Hoàng thông thường tuyệt đối không cách nào chiến thắng tồn tại, có được thần quang đại hào, mặc dù không còn là đệ nhất chúa tể, Bàn Cổ vẫn viễn siêu thực lực không phải những sinh vật khác có thể đoán. Thần quang cửu thải không nghi ngờ chính là Thần Chủng khởi nguyên, Thần Chủng khởi nguyên trên người của Bàn Cổ phảng phất để cho Mạc Phàm nhìn thấy sự vĩnh hằng mãi mãi không có điểm cuối. Quang Minh Vị Diện thiên đạo đồng dạng đều không nắm giữ được cửu thải vĩnh hằng. Trên thực tế, đây là vũ trụ duy nhất đồ vật, mỗi Bàn Cổ mới có thể, này là dòng chảy ma năng mách bảo cho Mạc Phàm biết, rất nhiều kiến thức, yêu cầu đạt tới một cảnh giới nhất định thì mới có thể thu về được. Thật giống như Thần Mẫu Gaia, thân thể nàng, là thứ có thể cứu vãn được Thiên Đạo Siêu Duy Vị Diện, chứ không phải là ngược lại. Hay Long Thần, Long Thần long tâm, a, đúng là cái đồ vật để cho tất cả Thiên Đạo đều kinh hoàng. Cổ Nguyệt Tru Đế thì cũng là loại sinh vật này, còn có thể tương lai càng mạnh. Cổ Nguyệt Tru Đế nắm giữ hắc ám, hắc ám chính là khủng bố, là bóng tối, là xảo trá, là quỷ quyệt, là chiêu trò, là không thực tế, là mầm bệnh, là dơ bẩn, cái này bệnh hoạn cùng buồn nôn không cần phải nói. Ngay từ khi còn nhỏ, hài nhi sơ sinh, tất cả thương linh sinh vật đều có một nỗi khiếp sợ nhất không tên, từ tận sâu trong đáy lòng ý thức mỗi người sinh ra nỗi sợ đó, chính là hắc ám. Mà Cổ Nguyệt Tru Đế, hắn nhất định nắm giữ một bộ phận nào đó so với Thiên Đạo của Hắc Ám Vị Diện càng mạnh. Đương nhiên, đó là đứng dưới góc nhìn phiến diện nếu đặt hắc ám gán vào một kẻ như Cổ Nguyệt Tru Đế, không phải đại diện cho tất cả sinh vật hắc ám. Trong mắt Mạc Phàm, Cổ Nguyệt là đệ nhất phản diện của đời mình, cho nên hắn sẽ không việc gì phải thảo mai dối lòng, ngược lại càng sẵn sàng dùng những từ dơ bẩn nhất giành cho Cổ Nguyệt. Tại Mạc Phàm vừa bước vào tẩm cung, đang lúc làm ra những so sánh thường thấy, vị kia hoàng đế Thanh Vũ Đế Quốc đã mở miệng nói trước: “Ngươi cũng biết, Thiên Cơ có một loại vòng xoay cố định, tất cả chúng ta đều sẽ tùy thời nhìn thấy một loại nào đó manh mối, và cho đến nay, khi các manh mối càng lúc càng hiện rõ ra, ngươi ở trong Thiên Cơ chính là thế hệ tiếp theo bước vào cuộc chiến với Cổ Nguyệt Đế, thời gian đều đã sắp hết”. Mạc Phàm khẽ sửng sốt. Không nghĩ tới, vừa mới lần đầu gặp mặt, vừa bắt đầu mà Bàn Cổ đã trực tiếp vào đề.