Toàn chức pháp sư dị bản

Chương 1230 : Xâu Giải

Thì ra hơn 80 năm trước, Minh Nguyệt Thần Cơ đã chủ ý đến phương Bắc, ngay tại thâm cốc ma địa cổ xưa bị vô số linh bảo cùng cấm chế phong ấn một đầu đại yêu hoàng kỷ nguyên trước, nàng trực tiếp giải khai phong ấn, đem Nữ Chúa Côn Bằng linh hồn thoát ly ra ngoài, sau đó cho buộc vào một sợi thần niệm thiên hồ ấn, cưỡng chế sinh mệnh của nó, đồng thời đem nó bảo dưỡng hoàn nguyên. Mặt khác, những cái kia còn sót lại năng lượng phân rã trong động quật, toàn bộ cũng đều bị thu lại luyện hóa dưới dạng đồ đằng hóa thạch, nằm ở trong tay Minh Nguyệt Thần Cơ. Nữ Chúa Côn Bằng kì thật cũng không phải đơn giản chỉ là Đỉnh Vị Quân cấp, nàng ngày xưa đỉnh phong nhất thời kỳ, chính là trong truyền thuyết cái dạng kia nửa bước Kinh Thế Đế Hoàng ở Trung Châu. Sở dĩ tụt xuống thê thảm như vậy, nguyên do phần nhục thể cùng linh hồn đã bị phá toái thương tổn nặng nề ở 50 vạn năm trước. Nàng bị địch nhân đánh cho trọng thương nghiêm trọng, tụt xuống còn phổ thông sử thi, nhưng bởi vì một chút nguyên nhân đặc thù, tỷ như sinh mệnh có cùng tòa thánh địa vị trí cuối cùng của phương Bắc – Bắc Cực Thần Châu, Trác Sơn liên hệ gắn kết, sớm đã tu ra được một đạo pháp tắc chứng giám vận mệnh, cho nên muốn giết cũng giết không được nàng, chỉ có thể giam giữ phong ấn. Nếu giết nàng, đồng nghĩa toàn bộ Bắc Cực Thần Châu đều sẽ chết, mà lại, Trác Sơn không còn, chẳng khác nào nói Bắc Phương cũng sẽ bị ảnh hưởng từ thiên thạch vũ trụ. Phải biết, địa bàn Trác Sơn của Triệu Sắc Tông bây giờ là một cái địa phương chiến lược, là một vết thương không cách nào lành trên nhục thể của Thần Mẫu Gaia, nó là một vết rách, giống như nắp cống bịt lại không cho thoát nước vậy. Nước bên ngoài chính là bão vũ trụ, vô số thiên thạch, ngôi sao, chỉ cần nắp cống bị bật ra, rất có thể toàn bộ Bắc Phương của triều đình Thanh Vũ sẽ gặp thảm họa. Bởi vậy mới nói, một trận chiến kia ở núi Trác Sơn, căn bản là tông môn liên minh liền chơi ngu, bọn hắn bị Minh Nguyệt Thần Cơ đẩy vào tư thế ác nhân phản nghịch thiên đạo từ lúc nào không biết, căn bản cho dù Mục Bạch không xuất hiện, hoàng đế Hạ Băng là thống trị giả Bắc Phương, hắn sẽ thế nào ngồi yên nếu như Trác Sơn --- Triệu Sắc Tông bị sụp đổ? Tuyệt đối không thể, đây là một quân bài đã được đình hình từ 80 năm trước. Hoàng đế Hạ Băng vốn là bị động, hắn tại 80 năm trước, do dự quá nhiều nên bị Minh Nguyệt Thần Cơ giương đông kích tây qua mặt. Nói qua mặt cũng không đúng, chẳng bằng nói, hắn đồng dạng không thể tự đưa ra quyết định, có chút lưỡng lự, cảm thấy để người ta đến phá giải phong ấn cho Côn Bằng cũng không tệ. Dù sao, một ngày kia cũng sắp đến, Côn Bằng nếu là rời đi khỏi Siêu Duy Vị Diện, vậy thì đoạn đại trận nhân quả sinh mệnh này kết quả sẽ chấm dứt, cũng không còn phải lo lắng có ai thừa nước đục thả câu đi giết chết Côn Bằng. Nói tóm lại, Hạ Băng chỉ cần bảo vệ Côn Bằng cùng thân chủ của nó cho đến khi nó rời đi khỏi thế giới này, vậy thì hắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ, chứng được thêm một đại công ích huân chương, cũng sẽ thu được chính mình cao nhất lợi lộc. Không thể không công nhận, Minh Nguyệt Thần Cơ bày ra một trận thiên đạo nhân quả giữa công ích và phá hoại, giữa khí vận và tai ương này thần kỳ đến mức không thể thần kỳ hơn. Bắt đầu từ việc dùng lôi thiểm pháp tắc đánh chết Triệu Mãn Duyên hơn 80 năm trước, sau đó đến giao phó linh hồn cùng một phần lực lượng của Côn Bằng ký túc, tiến hành dung hợp đồng bộ. Thẳng đến các nhiệm vụ thu thập đệ tử đều là đồng bạn của Triệu Mãn Duyên đến từ ma pháp vị diện lúc sau, hết thảy đều là tự Côn Bằng phải dùng khí vận đạo hạnh của mình để áp đặt tính toán tất cả. Lấy ví dụ như Diệp Mộng A thu được tuyệt học bí kiếm, phần này may mắn liền đến từ đâu? Giang Dục thu được đồ vật tốt để Lưỡng Vĩ Hắc Miêu đột phá từ đâu? Trên trời rớt xuống? Minh Nguyệt Thần Cơ rút tu vi của mình ban cho? Đều không phải, hết thảy chỉ là nhân quả mà Côn Bằng cần phải trả nợ của kiếp trước a. Khí vận không tự sinh ra, nó tồn tại, mang ý chỉ sự xui xẻo dĩ nhiên phải đến từ người khác. Trần Phong là một dạng khí vận, Triệu Mãn Duyên không nhìn ra được bí tịch cũng là một dạng khí vận, mà Minh Nguyệt Thần Cơ tình cờ thu được vật phẩm tốt cho Lưỡng Vĩ Hắc Miêu tiến hóa đột phá cũng là khí vận, Côn Bằng năng lực chính là khí vận chưởng khống, nó buộc phải làm vậy, bởi vì nó bị ràng buộc nhân quả người cứu mình là Minh Nguyệt Thần Cơ. Triệu Mãn Duyên là người ký nhận đệ tử, cho nên phần xui xẻo mà lẽ ra Côn Bằng phải gánh, cuối cùng trút xuống trên người Triệu Mãn Duyên. Chưa hết, tông môn liên minh đánh lên Triệu Sắc Tông, chẳng lẽ chỉ vì Minh Nguyệt Thần Cơ muốn Triệu Sắc Tông sau này yên ổn, mọi người tập hợp lại cùng một chỗ thôi sao? Ân, có, đúng, nhưng chưa đủ. Vẫn là thiên đạo công ích và khí vận nhân quả nói chuyện đi. Giả sử Trác Sơn thất thủ, Cực Bắc gặp tai hoang, vậy thì đó là thiên đạo Thần Mẫu không thể chấp nhận được, cho nên toàn bộ liên minh tông môn là phải bị trừng phạt, bọn hắn không nghi ngờ chính là vai đại phản diện, đại nghịch tử. Còn có, giả sử Hoàng Đế Hạ Băng ra tay, vậy thì Hoàng Đế Hạ Băng chính là người đạt được công ích sau cùng. Nhưng nếu Triệu Sắc Tông có thể tự mình thắng lợi thành công thì thế nào?. Bọn hắn tự mình đánh bại ‘nguy cơ’ đối với thế giới, đồng dạng cũng sẽ được tính là có công với thiên đạo, có quyền hưởng phúc vận công ích. Triệu Mãn Duyên không tham gia liền miễn bàn, nhưng Mục Bạch, Giang Dục, Tương Thiểu Nhứ, Nguyệt Thanh Y, tuyệt đối sẽ có phần phúc lợi cực lớn, chính là khí vận từ toàn bộ liên minh tông môn bị lấy đi. Không đầy 50 năm tiếp theo, khẳng định liên minh tông môn sẽ bị trừng phạt, tu vi, thậm chí sinh mệnh sớm muộn sẽ từng cái từng cái có đầy đủ hình phạt giáng xuống. Mà chỗ này pháp tắc bảo toàn cung ứng trao đổi, khỏi phải nói cũng biết liền sẽ ném lên đám Mục Bạch trên người. Nghĩ thử xem, khí vận đạo hạnh của liên minh tông môn mấy chục vạn người là con số kinh khủng cỡ nào? Thời đến đỡ không kịp, đoán chừng Giang Dục muốn tự phế mình cũng phế không nổi. Khả năng thành tựu đại cơ duyên lớn ngàn năm có một cũng không phải quá viển vông. Một bàn cờ này của Minh Nguyệt Thần Cơ, đương nhiên, người bị hại sau cùng, nhìn vào thì chính là Triệu Mãn Duyên rồi. Triệu Mãn Duyên khẳng định là không xong, bởi vì toàn bộ đệ tử của hắn, sớm muộn cũng sẽ chắc chắn thành tài, sẽ lấy hết hết thảy khí vận trên người của hắn. Nhưng có không xong thật không, vậy thì chờ sau này nhìn kết quả... Điểm nhấn hay nhất mà Minh Nguyệt Thần Cơ diệu toán ra chính là ở chỗ này, câu trả lời sau cùng chỉ lộ ra khi toàn bộ chu trình nhân quả và khí vận khép lại. Nàng không làm chuyện vô nghĩa, nếu thực sự những người này mạnh lên cũng không đóng góp được gì, cũng vô nghĩa, vậy thì nàng đã không thèm làm. Mỗi người tự thân mạnh lên được, ít nhiều sẽ là một hậu phương vững chắc cho trận chiến chung cực với đệ nhất Chí Tôn Đế Hoàng kia. ............. Dọc theo sa mạc mộ uyển không phải chỉ có nhân tộc sinh sống, càng có rất nhiều hoang mạc yêu ma, cuồng thú quấn lấy. Ở đằng trước, Ngô Hiền vừa cõng Phong Thanh Dương di chuyển, vừa bận tâm mở ra một đường thoát thân chạy thẳng tới thị trấn nhỏ mà Phong Thanh Dương bố trí sẵn đường lùi. Ở đằng sau, Diệp Mộng A âm thầm quan sát đi theo hai người Phong Thanh Dương và Ngô Hiền, thỉnh thoảng có từ xa ngăn chặn một chút địch nhân cường đại, lén lút phụ hai người bọn họ một tay. Ngô Hiền thì quá lu bu không thể nào hay biết, nhưng Phong Thanh Dương ngược lại mặc dù hổ trọng thương, nhưng kiếm ý cảnh giác vẫn có thể nhận biết cao độ, phát hiện ra thân thủ một nử tử truy đuổi bám theo mình. Bất quá, nhìn thấy nàng hành vi cũng không có sát ý hay cố ý chém giết tại chỗ, Phong Thanh Dường cũng chẳng sớm vạch mặt, mà chỉ âm thầm chỉ đường cho Ngô Hiền chạy đến một tòa huyện trong tên là Thanh An. Dưới khe vực, xuyên qua hoang mạc chính là lỏng choảng huyện Thanh An, một trong những địa phương cuối cùng có thiết kế đại trận cấm chế mà Phong Thanh Dương đã bố trí để làm đường lùi. Đây cũng không phải là nhất thời sở đoản bố trí, mà là lâu dài bố trí, Phong Thanh Dương nhiều tiền kiếp trước trước khi vẫn lạc, hắn đã ở Tây Giới mua lại rất nhiều khế đất, tính toán xa dùng làm tài sản thiết kế bố trí cho sau này gặp hiểm họa. Tựa như cái này tòa Thanh An, nhìn thì giống như một cái đơn thuần vùng sâu vùng xa trong thâm cốc tiểu trấn, nhưng kì thật đây không phải một tiểu trấn bình thường, mà nó vốn là được Phong Thanh Dương dựng sẵn đại trận để thủ hộ lấy chính mình. Nguyên lai, hắn đã có âm thầm chuẩn bị cho một ngày này..