Toàn chức pháp sư dị bản
Chương 1111 : Lật Mặt Kẻ Ăn Vụn Tất Cả Sự Kiện
Tỷ như vạn nhất, chỉ là vạn nhất gặp phải một vị giống như Lam Biên Bức tình báo cấp tốc, hoặc một cái trí tuệ nhìn xa đại cục giống như Nhật Ánh, hắn tuyệt đối sẽ nhìn ra vì sao Hắc Giáo Đình có thể chắc chắn cao đến vậy không có cấm chú pháp sư xuất hiện.
Từ đó, rất có khả năng nghi ngờ của Nhật Ánh sẽ dán lên thân những vị siêu giai pháp sư có mặt ở đó hỗ trợ xuất thủ.
Mục Hạ cái nhân vật tiểu nhân này, tuyệt đối không có ý nghĩa bao nhiêu, lấy Mục Hạ ra thế thân để cáo buộc thoát khỏi tội án giam lỏng là tuyệt đối không đủ để xóa tan nghi ngờ.
Mà thậm chí cũng không cần nhiều đến vậy, chỉ cần Lãnh Linh Linh hoặc Nguyệt Khuynh Hàn ở nơi đó, Linh Linh tự nhiên sẽ phát hiện cái việc để Tát Lãng giả dạng Lăng Khê rời đi là ngu ngốc thế nào sự tình, tựa hồ bỏ đi như thể khinh thường đám còn lại toàn bị ung thư não??
Câu trả lời chỉ có một.
Tát Lãng sớm có thông tin từ Ung Tôn nơi này, Ung Tôn mặc dù không thể nhìn thấy hết toàn bộ sự kiện, hắn không được như Tiểu Mei lợi hại tận mắt hành trình nhìn thấy sự kiện, chỉ là thông qua một chút đồ vật hình ảnh phảng phất suy ra được đáp án, sau đó bán thông tin cho Tát Lãng.
Tát Lãng biết sự kiện ở Cố Đô là sẽ không có cấm chú nào xuất hiện, càng không có nhân vật lợi hại nào xuất hiện thì mới dám hành động như vậy.
Đương nhiên, chuyện Mạc Phàm hóa ác ma, cái này manh mối quá nhỏ, có lẽ Ung Tôn cũng nhìn thấy, nhưng hắn không biết đó là cái quái gì, nên cũng không thèm đi kể lại cho Tát Lãng.
Nam tử nói tiếp: “Tần Lĩnh Vũ Tộc, Thiên Quan Tử Đoạn Thần Thụ ngươi có dám nói chính mình không nhúng tay vào? Còn nữa, ngươi đã sớm nhìn thấu tương lai Trảm Không và Michael đánh một trận, thẳng đến sợi dây domino nối dài, ác ma Mạc Phàm đánh rớt Phản Chiếu Thánh Thành”.
“Ung Tôn, ngươi nói đúng, ngươi mặc dù không tính là chủ mưu sau màn, bởi vì Thần Mộc Tỉnh hẳn là đã cho ngươi biết, nếu như ngươi dám giăng lưới trước mặt Lucifer, kết quả cuối cùng ngươi chắc chắn sẽ chết, còn là chết rất thê thảm.
Ngươi còn không có tư cách bố cục những gã kia, nhưng chí ít, có Thần Mộc Tỉnh, ngươi sẽ nhìn thấu màn, cho dù không hắc thủ được, cũng có thể lợi dụng bên trong tình tiết nhỏ nhặt để trục lợi, đoạt lấy đồ tốt.
Ta nói những lời này ra, có lời nào sai không?”
Ung Tôn kinh hãi đến biến sắc mặt mày.
Phúng phóc.
Từ đầu đến cuối, không có cái gì sai cả, như thể chính nam tử trước mắt này mới là người xem Thần Mộc Tỉnh, nhìn thấy Ung Tôn tại mỗi một thảm họa tai nạn bên trong dấu răng trục lợi.
Dự đoán của Thần Mộc Tỉnh không nói 100% sẽ xảy ra, nhưng nó là dựa theo pháp tắc, dựa theo sự tuần hoàn liên kết của nguyên tố, dựa theo thứ nguyên cùng hắc ám, bạch quang đa cực dò thám, dựa theo tín hiệu từ vạn vật tương tác nhau và tương tác với vũ trụ.
Thật giống như trong cuốn sách Nhà Giả Kim có nói rằng, khi bạn muốn làm cái gì đó, tín hiệu của bạn tự nhiên sẽ phát ra và cả vũ trụ sẽ vì bạn giúp đỡ.
Đây là Thần Mộc Tỉnh pháp tắc nguyên lý hoạt động.
Và thực tế chứng minh, nó hầu như dự đoán đúng trên 95%, rất ít trường hợp, ít cá nhân, ít ngữ cảnh bị nó phân tích thôi diễn sai.
— QUẢNG CÁO —
Nếu nó dự đoán sai một ly thôi, Ung Tôn xác thực đã chết không dưới 100 lần rồi.
“Ngươi trục lợi nhìn thiên cơ mạnh lên cho chính mình, ngươi bán thông tin cho Hắc Giáo Đình hay cái gì đó ta mặc kệ, cái này không thể nói là phản nhân.
Ngoại trừ một việc, ngươi đã đi quá giới hạn, ngươi bán thông tin cho Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Đế”.
“Thế nào Ung Tôn, ta nói đúng hay không? Thượng Cổ Hung Thú manh mối bị chôn ở đáy biển Hoa Hạ, ngàn năm nay không ai tìm được, thẳng cho đến phiên ngươi bán tin tức, cái này có gì để ngụy biện sao? Hải Yêu đánh nhân loại, ta biết ngươi cũng có lợi, ngoại trừ từ chỗ Hải Yêu đạt được đồ vật nghiên cứu thực vật đáy biển, nếu Hải Yêu chiến thắng, ngươi còn có thể mượn Hải Yêu đem tất cả quốc gia, tất cả tổ chức muốn giết ngươi kéo xuống bùn.
Nơi nào ta tố cáo ngươi sai đâu?”
Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Đế giao dịch chắc chắn là phản nhân loại không nghi ngờ.
Tin tức thượng cổ hung thú thiên cơ là bị Ung Tôn nhìn thấy để bán cho hải não, mặc dù không có hoàn toàn chính xác biết rõ địa điểm là Ma Đô, nhưng thông qua Hoa Hạ khoanh vùng, càng cho biết thượng cổ hung thú bị chôn cùng với Huyền Vũ, Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Đế sau đó việc còn lại liền dễ dàng.
Nàng chỉ cần lợi dụng lừa gạt Bá Hạ để tìm ra chân tướng, thẳng đến kế hoạch Ma Đô, rồi sau đó kế hoạch phát động hải triều trên toàn thế giới.
Ung Tôn tận lực hít một hơi sâu, con mắt dường như đã bắt đầu lộ ra một tia muốn phản kháng bỏ chạy.
Hắn tìm cách để đối phương sơ ý buông lỏng, ngược lại giả vờ lộ ra hơi hơi kinh ngạc biểu lộ, hồi đáp: “Ta cho là ngươi sẽ hỏi trước ta liên quan tới Hải Não sự tình”.
Nam tử lắc đầu: “Ngươi cũng không phải Hải Não, ta nãy giờ nói nhiều như vậy, kì thật là đang khen Thần Mộc Tỉnh ngươi tốt dùng, không phải khen ngươi khôn ngoan, công bằng mà nói, Thần Mộc Tỉnh vào tay ngươi, thiên hạ thái bình hơn nhiều lắm nếu vào tay một chút đại ác nhân đại cơ trí người”.
Ung Tôn biết mình bị chửi thẳng mặt, nhưng vẫn nhịn nhục vỗ tay nói: “Lợi hại, không hổ là trở thành Thập Uyên Chúa Tể bên trong, từ quân nhân thành Thập Uyên Chúa Tể vong linh đứng đầu, ngươi cái này đều đoán được".
Nam tử mỉm cười nói: “Ngược lại cũng không phải ta hoàn toàn suy đoán, chẳng qua ngày trước ở Mỹ Châu sự kiện phản quân giúp đỡ cho Hắc Giáo Đình kia, trên thực tế chính là phản quân lợi dụng ăn sâu vào bộ rễ bên trong, ta đối với Hắc Giáo Đình cái tổ chức nhỏ bé này mặc dù không tới mức để tâm vào mắt, nhưng có một chút chuyện nghi hoặc muốn đi điều tra.
Hắc Giáo Đình cũng không phải chỉ có Lam Biên Bức là nội gián, phản quân mâu bắt tay cũng vậy nha”.
— QUẢNG CÁO —
“Người của ta đã có chỗ đứng đi vào căn cứ Hắc Giáo Đình phát hiện một chút văn kiện cơ mật cùng chưa hoàn thành nghiên cứu, mật báo bên trong, trong đó có một hạng mục như vậy, liên quan Thần Mộc Tỉnh, liên quan đến phương thức làm sao giao tiếp thanh toán tiền với nhân vật X.
X ở đây, có lẽ ngươi cũng không phải hỏi ta vì sao đoán X là ngươi đúng không”.
“Thằng Triệu Kinh ngu xuẩn!” Ung Tôn tự mắng một câu.
Thần Mộc Tỉnh xuất hiện công khai ở Hoa Hạ, cái này không hề nghi ngờ chính là đầu mối quá lớn truy ra vết xe Triệu Kinh.
“Ta nói với ngươi, Tát Lãng cũng chưa có chết, nàng bị chúng ta cứu vớt kịp thời, đã được cứu ở Hy Lạp, hiện tại ném đến viện dưỡng lão sống cuộc đời người yêu hoa nhài còn lại.
Ngươi nói xem, từ thông tin trên tay ta, phương thức liên lạc với ngươi có dễ không.
Bất quá, để ngươi sống đến bây giờ, cũng là ta nhân từ, không có tận lực truy bắt sớm hơn.
Thánh Thành, Parthenon Thần Miếu không bắt được ngươi, nhưng ta thì có đấy”.
Ung Tôn cũng không có hỏi vì sao người này điều tra ra được vụ mua bán của hắn với Hải Yêu.
Nhưng đoán chừng lấy góc độ nghiên cứu này cũng là quá nhiều thái quá, chỉ là đơn giản một chút lý luận đơn giản, tỷ như vì sao Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Đế biết rõ Hoa Hạ mà công kích, biết cách lợi dụng Bá Hạ mà công kích, dĩ nhiên lấy người này sắc bén trí tuệ, hắn tuyệt đối có thể suy ra.
Quá thông minh...
Thông minh đến mức độ, Ung Tôn dần dần hoài nghi người này không phải là vị thiếu niên quân nhân năm xưa mà mình gặp.
Khí chất và phách độ hoàn toàn khác biệt.
Cuối cùng, Ung Tôn chỉ có thể đành miễn cưỡng gật đầu, không có phủ nhận nói: “Đúng vậy, hết thảy ngươi nói không sai một lời, bán tin tức cho Hắc Giáo Đình là ta, bán tin tức cho Hải Yêu cũng là ta, trục lợi Thánh Thành để đoạt bảo cũng là ta”.
“Bất quá, ngươi chưa trả lời vấn đề của ngươi a, ngươi làm sao biết ta ở đây? Thần Mộc Tỉnh nói cho ta biết, ngươi rõ ràng đang ở Hư Vô Đảo bế quan, vì sao Thần Mộc Tỉnh lại dự đoán sai như thế được? Không thể nào”.
Nam tử nhìn thấy Ung Tôn thành thật trên khuôn mặt, nhưng sau lưng lại có khí quyết ba động đang ngâm xướng cấm chú trận Thực Vật, rõ ràng là cố ý muốn câu giờ để mở đường thoát, thế là cười gằn.
— QUẢNG CÁO —
“Xem ra ngươi là không biết đệ tử của mình chết như thế nào”.
Bị đối phương nhìn thấu, Ung Tôn lập tức cắn răng một cái, nổi giận gầm lên một tiếng: “Ta là Ung Tôn, nhân gian tối cường thực vật hệ cấm chú Ung Tôn, Thánh Thành đều không thể giết được ta!!”
Rầm rầm rầm~~~!!!
Từng đợt tiếng oanh minh bên tai không dứt, gian nhà lập tức đổ nát ra, dạng này tiếng oanh vang vọng toàn bộ hình thành nên một cái thần mộc mê cung, thanh âm truyền khắp toàn bộ thần mộc mê giới.
Cả thị trấn này chỉ có mười mấy căn hộ, một đợt oanh minh nổi lên, toàn bộ thị trấn đều bị Thần Mộc kia nuốt vào bên trong, tất cả nhân khẩu đều không có cơ hội sống, liền liền nam tử bạch y đều có thể cảm nhận được trận này đại địa đổ sụp bị nuốt vào thân cây bên trong.
Rất rõ ràng, Ung Tôn mặc dù không biết vì sao nam tử kia tìm đến được đây, nhưng hắn ngày hôm nay trước khi ra đường đã nhìn thấy một manh mối hung cát, nên hắn mới chuẩn bị đầy đủ đại trận như vậy..
Truyện khác cùng thể loại
150 chương
52 chương
68 chương
240 chương