Toàn Chức Cao Thủ
Chương 17
“Không thành vấn đề!!” Điền Thất không hề suy nghĩ đã đồng ý ngay, hiện nay giá trị của vị cao thủ này trong mắt bọn họ đã lớn hơn vật liệu đáng giá rơi ra từ con BOSS ẩn kia rồi. Cả đám còn đang lo nghĩ xem phải sử dụng thủ đoạn như thế nào để chiếm lợi, không ngờ cao thủ vừa hay lại có nhu cầu, thật sự quá tốt. Đừng nói chỉ cần tơ nhện cường lực, dù có lấy hết vật liệu, đám Điền Thất lúc này cũng sẽ không hề do dự.
Hơn nữa tên Điền Thất này vì muốn lấy lòng mà quyết làm đến cùng, xoay người, nói: “Tiểu Nguyệt Nguyệt, chuyển đội trưởng cho cao thủ đại ca đi!”
“Gọi tao thế nữa, tao giết mày!” Nguyệt Trung Miên cắn răng.
“Ha ha, rất đáng yêu mà, sao lại không thích?” Điền Thất cười nói xong, cũng không vui đùa quá trớn, vội vã nói tiếp: “Không gọi thì không gọi! Đội trưởng đưa cho cao thủ đại ca đi nào.”
Nguyệt Trung Miên hiểu rõ ý này, để đối phương làm đội trưởng, lại giao việc phân phối cho đội trưởng, vậy có thể khiến đối phương không còn chút nghi ngờ, hai bên hoàn toàn tin tưởng lẫn nhau. Đến bước này, Nguyệt Trung Miên coi như đã nhìn thấu, Quân Mạc Tiếu không cần phải bày mưu nữa, nếu hắn thật sự muốn độc chiếm chỉ cần một câu thôi, ba người kia sẽ không có ý kiến. Nguyệt Trung Miên đành cam chịu, cứ thế chuyển vị trí đội trưởng.
Kết quả Quân Mạc Tiếu không hề sửa lại quyền hạn, chỉ nói một câu “Tiếp tục há”, rồi tiếp tục dẫn mọi người tiến về phía trước.
Cách giết cũng không thay đổi, dĩ nhiên mọi thứ đều rất thuận lợi. Phía trước huyệt động chợt xuất hiện một lối rẽ, ai nấy đều biết trong đấy chính là sào huyệt của Lãnh Chúa Nhền Nhện. Quân Mạc Tiếu không hề do dự, đi thẳng về nơi của Lãnh Chúa, bốn người kia cũng theo sau.
Con đường này không có mặt trong phó bản thường, trên đường có một vài trứng nhện, người chơi vừa lại gần trứng sẽ nở, một con nhện cực nhỏ sẽ nhào ra, nhảy lên nhảy xuống tấn công người chơi, tổn thương không nhiều nhưng bởi vì vừa nhỏ lại vừa nhanh, rất khó để đánh trúng nó. Bốn người trừng mắt muốn rớt cả lệ, tấn công nhiều lần mới đánh trúng một cái, nhưng nhìn về phía Quân Mạc Tiếu, nâng tay vung mâu, không hề thất bại, một nhát một em, diệt phải nói là nhanh gọn. Thấy bốn người chật vật thì quay sang giúp đỡ. Bốn người thầm thở dài, nếu không có người này, bọn họ có lẽ vẫn sẽ gặp Lãnh Chúa Nhền Nhện, nhưng đoạn đường có thể dây thun đến tận một giờ.
“Tao bảo này, liệu tụi mình có thể trở thành những người giết Lãnh Chúa Nhền Nhện đầu tiên hay không á?” Thiển Sinh Ly nói.
“Đấy thì hên xui, không biết tụi mình gặp nó có sớm không.” Điền Thất nói.
“Người đầu tiên phá bản là chúng ta, chứng tỏ chúng ta là người qua Huyệt Động Nhền Nhện sớm nhất. Tốc độ của chúng ta cũng không chậm, bây giờ đã là lượt thứ 3, hệ thống vẫn chưa xuất hiện tin tức về người giết BOSS ẩn đầu tiên, tao cảm thấy hy vọng của tụi mình lớn lắm.” Thiển Sinh Ly trái lại bắt đầu phân tích.
“Nếu không có thực lực, gặp được BOSS ẩn cũng không dám giết ấy!” Mộ Vân Thâm cảm thán.
“May mà có cao thủ đại ca.” Điền Thất nói.
“Đúng đúng đúng.” Hai tên kia phụ họa.
“Tụi bây có mắc ói quá không.” Nguyệt Trung Miên vô cùng xem thường hành vi tranh thủ làm thân cùng Quân Mạc Tiếu của ba tên này, hơn nữa chẳng sợ Quân Mạc Tiếu nghe được.
Ba người buồn bực và xấu hổ, không khỏi tức tối với Nguyệt Trung Miên. Nếu bàn về ác cảm ban đầu, cũng do thằng nhóc mày không đúng trước đấy, sao bây giờ không thể nhượng bộ chứ? Điền Thất lại nhắn tin giáo dục Nguyệt Trung Miên. Nguyệt Trung Miên đương nhiên không nói lại Điền Thất, cuối cùng chỉ tỏ thái độ “Gì thì tao cũng đéo ưa được hắn”. Điền Thất cũng hơi mất kiên nhẫn rồi, lập tức ám chỉ rằng khó chịu thì chút ra khỏi bản rồi mày cũng biến luôn đi, đừng lượn lờ ở đây gây phiền nữa.
Trong lòng Nguyệt Trung Miên chua xót a, uất ức a, rốt cuộc cũng tới lúc vì cao thủ mà vứt bỏ dân thường như gã sao?
“Tới rồi.” Diệp Tu vẫn là đi tuốt phía trước, thấy trong huyệt động lại có một cái động khác liền biết đây là nơi trú ngụ của Lãnh Chúa Nhền Nhện.
“Con này giết thế nào?” Điền Thất hỏi.
“Mọi người đợi chút, tui chạy ra coi hướng dẫn đã.” Diệp Tu đáp.
Bốn người nhất thời rối loạn. Đây là tình huống gì? Chuyện xảy ra rồi mới đi coi hướng dẫn, có kiểu nước đến cần cổ mới nhảy thế này hả?
“Cao thủ đại ca, ông...” Điền Thất ấp úng không biết biểu đạt thế nào, kết quả Quân Mạc Tiếu không hề phản ứng, quả thật thu game đi xem hướng dẫn rồi. Cả đám mờ mịt a! Bọn họ vốn đã kết luận người kia chính là một đại cao thủ siêu cấp, nhưng đại cao thủ siêu cấp sao có thể để xảy ra chuyện thế này?
“Chẳng lẽ... đổi người rồi?” Điền Thất đưa ra một dự đoán khiến người nghe cảm thấy khiếp sợ.
“Tao nói mà! Cao thủ trâu bò như vậy, không ở yên trong Thần Chi Lĩnh Vực đi, sao có thể tự mình chạy tới khu mới khai hoang chứ!!” Thiển Sinh Ly nói.
“Mẹ nó, trước đấy là cao thủ hàng thật giúp đỡ, hiện tại hàng giả đã đổi về rồi? BOSS cũng không biết đánh nên chạy đi xem hướng dẫn ư?” Mộ Vân Thâm nói.
Cao thủ đại ca, sao ông có thể bỏ rơi tụi tui như thế hả? Dù có bỏ qua con BOSS này cũng được mà! Cả ba rơi lệ đầy mặt. Nguyệt Trung Miên không hề hé răng, đột nhiên gã cũng đoán như thế, tên này bình tĩnh vô cảm trước hành vi của gã, lẽ nào cao thủ trước kia và người bây giờ không phải là một?
Đang rơi vào sự tưởng tượng không thể tự thoát ra, Diệp Tu đã nhìn xong hướng dẫn quay về.
“Được rồi.” Diệp Tu nói.
“Cao thủ đại ca... Ông... có phải đã đổi người rồi không?” Điền Thất cẩn thận hỏi.
“Đổi người?” Diệp Tu không hiểu.
“Tài khoản này vẫn một mình ông chơi sao?” Điền Thất hỏi.
“Đúng vậy!” Diệp Tu nói.
“Tui không hiểu, ông trâu bò như vậy, đánh BOSS còn cần xem hướng dẫn ư?” Điền Thất hỏi.
“Phó bản này đã nhiều năm không chơi rồi, không xem hướng dẫn thì đánh thế nào?” Diệp Tu nói.
“Vậy trước...”
“Trước đó tui cũng xem hướng dẫn mà!” Diệp Tu nói.
Bốn người trừng mắt há miệng.
“Lúc nào?” Điền Thất hỏi.
“Lúc học kỹ năng, học xong tùy tiện xem sơ qua. Cơ mà dài quá, BOSS ẩn bên này chưa xem kịp.” Diệp Tu nói.
Cả đám lại tiếp tục không hiểu. Họ đã nghiên cứu qua hướng dẫn Huyệt Động Nhền Nhện từ lâu rồi, vốn không hề có những đấu pháp mà Quân Mạc Tiếu đã chỉ huy, hắn xem bản hướng dẫn nào?
Diệp Tu bên này cũng bắt đầu giải thích đấu pháp đánh Lãnh Chúa Nhền Nhện: “Nãy xem thử giới thiệu về Lãnh Chúa Nhền Nhện, chúng ta vẫn có thể dùng phương pháp đánh mấy con tiểu BOSS thông thường để đánh nó, vây xong thì phối hợp làm nó đông cứng. Nhưng ở đây có một chỗ khó, Lãnh Chúa Nhền Nhện sẽ không ngừng thả ra mấy cái trứng nhện, không thể sử dụng bất cứ kỹ năng nào để gián đoạn. Nhền nhện sau khi nở ra đều nhỏ như mấy con ngoài lối đi đó, bị cắn sẽ bị buộc rơi vào trạng thái Giam Cầm trong 3 giây. Mọi người đều biết trạng thái Giam Cầm nhỉ? Không thể di động và công kích, cũng không bị công kích, tuy không gây thương tổn, nhưng sẽ làm gián đoạn sự phối hợp của chúng ta, thế nên chúng ta tuyệt đối không thể bị nhện cắn.”
“Vậy phải làm sao?” Điền Thất hỏi.
“Nhện con sẽ do tui phụ trách dọn dẹp, mấy ông cứ yên tâm. Vì vậy chỗ khó cuối cùng của chúng ta chính là mấy ông có thể phối hợp đánh cứng Lãnh Chúa Nhền Nhện được không?”
♣♣♣♣
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
18 chương
48 chương
43 chương
46 chương