Tớ Thích Cậu Mất Rồi, Xin Lỗi

Chương 34 : Nỗi nhớ và nụ hôn

Tối đến, họ trở về nhà. "Anh về đây, ngủ ngon" anh hôn lên trán cô rồi theo ba mẹ đi về Cô đứng ở cửa cười, vẫy tay tạm biệt anh, hô to "Ngủ ngon, hẹn mai gặp lại" "Ờ!" Anh vẫy tay rồi quay vô xe Cô đứng đó nhìn bóng xe khuất dần rồi mới đi vào trong nhà Tối hôm đó, cô rất khó khăn để đi vào giấc ngủ, cứ trằn trọc lăn qua lăn lại trên giường, vì quen được anh ôm mỗi khi tối đến đi ngủ, nhớ mỗi lần anh xoa đầu cô nhẹ nhàng ôn nhu, nhớ cánh môi của anh hôn nhẹ lên trán cô, nhớ lồng ngực rắn chắc của anh, vòng tay ấm áp hằng đêm anh ôm cô ngủ, mùi hương thoang thoảng mùi sữa bạc hà trên người anh.... Chốt lại là cô nhớ anh, rất nhớ anh Cô cứ mãi nghĩ về anh cho tới đêm khuya mới có thể khó khăn từ từ đi vào giấc ngủ Sáng hôm sau, gia đình anh sang nhà cô, quản gia ra mở cửa cho anh, anh vào nhà cởi giày rồi lễ phép chào cha mẹ cô "Con chào mẹ Linh, con chào ba Nguyên!" Anh cởi giày để lên kệ rồi đi vào nhà "Ừ Thiên đấy hả con?" Mẹ cô từ trong bếp đi ra "Con mới sang à?" Ba cô rời mắt khỏi tờ báo nhìn anh "Vâng ạ! Hạ chưa dậy sao mẹ?" Anh thắc mắc hỏi "Nó vẫn đang ngủ ở trong phòng đó con" mẹ cô ra hiệu bảo anh lên lầu "Vâng! À cha mẹ con và bà Thanh ở ngoài xe đang vô đấy ạ! Con xin phép lên lầu trước" anh nói rồi đi lên trên lầu "Ừ con đi đi" mẹ cô tắt bếp, cởi tạp dề rồi cùng ba cô đi ra đón gia đình anh Anh lên lầu, mở cửa ra, ở góc cuối phòng, trên chiếc giường trắng có một cô gái nào đó mặc váy ngủ đang nằm cuộn tròn trong trăn ngủ như một con sâu Anh tiến lại, nhìn cô. Thấy mặt của cô bây giờ hai hàng lông mày thanh thoát khi nào giờ đây đã nheo lại tạo thành vẻ khó chịu. Anh ngồi xuống giường, vuốt tóc của cô sang một bên để lộ khuôn mặt trái xoan hoàn hảo, hồng hào trắng trẻo của cô một cách mê lòng người. Anh lấy chiếc khăn xấp nước ấm lau đi tầng mồ hôi mỏng trên trán cô, rồi nằm xuống nhẹ nhàng hôn lên trán cô rồi ôm vào lòng mình, vỗ lưng cô cho cô an giấc. Lông mày cô lúc đó từ từ giản ra không còn vẻ khó chịu như trước nữa mà bây giờ cô đích thị là một cô gái dễ thương hồn nhiên, trong sáng của anh như ngày nào. Anh nhìn cô một lúc rồi cũng ôm cô mà ngủ thiếp đi Cô mở mắt, thấy trước mắt mình là ngực của một người con trai. Nó rắn chắc, trên người người con trai ấy còn tỏa ra mùi huơng giống anh, nhẹ dịu, thơm mát mùi bạc hà và sữa, và vòng tay người ấy ôm cô rất giống anh ôm cô ôn nhu, hiền dịu. Cô đang ngước lên trên, thì lại vừa đúng lúc nhìn thấy khuôn mặt anh lúc ngủ. Ngây thơ, đẹp trai, khuôn mặt có làn da con nít mềm mại, dường như nhéo rất đã nha Cô mỉm cười, rúc và ngực anh hít lấy hít để mùi hương trên người anh. Bỗng nhiên, anh xoa đầu cô hỏi "Làm gì đấy hả cô nương? Định quyến rũ anh sao?" Cô ngước mặt lên nhìn anh vẻ mặt tôi nghiệp "Đâu có! Chỉ đang định đem anh làm vật thí nghiệm thôi mà!" Cô cười tinh nghịch "Em dám không đây" anh cầm tay cô "Dám!" Cô khẳng định "Vậy làm thử đi" anh đặt tay cô lên ngực anh, vẻ mặt chờ đợi xem cô định làm gì mình Cô không những chỉ ghé tai nghe nhịp tim của anh mà còn nằm sát lại, vòng hai tay ôm chặt anh. "Thình thịch...... thình thịch......" nhịp tim anh đập nhanh dần, nhanh dần, mặt anh bắt đầu đỏ Mặt cô cũng dần đỏ lên. Anh cúi xuống, một tay nâng cằm cô lên cúi xuống hôn lên bờ môi mỏng của cô, mơn trớn bên ngoài rồi tiến vào bên trong mút hết mật, khuấy tung khoang miệng cô lên. Khiên cô phải phối hợp với anh đưa đẩy lưỡi quấn lấy lưỡi anh. Từ từ, anh nằm trên cô, hôn cô điên cuồng. Họ mải mê hôn nhau mà không biết là hai gia đình đã đứng từ ngoài cửa lúc nào, và họ đang nhìn vào hai đứa con của họ với vẻ mặt ngạc nhiên trong đầu họ lúc này chỉ có một suy nghĩ là "Trời, công khai ghê chưa! Giữa ban ngày luôn đấy " "Khụ... khụ" cha anh và cha cô ho khan một tiếng, mẹ anh và mẹ cô thì húych vai chồng mình và liếc họ, ánh mắt như hai con dao có thể giết người bất cứ lúc nào. Anh và cô nghe có tiếng động, đang chìm trong nụ hôn thì bất ngờ mở mắt ra, anh và cô vội đứng dậy "À.... chuyện này.... tụi con......" anh ấp úng "Không như cha mẹ nghĩ đâu" cô xua tay Cha anh và cha cô thì xoay mặt đi xuống nhà "Chúng ta làm phiền bọn con rồi nhỉ!" Mẹ cô và mẹ anh đi đằng sau nở nụ cười "Xin lỗi nhé, hai con cứ tiếp tục" Sau khi đóng cửa mẹ anh và mẹ mẹ cô húych vai cha cô và cha anh trách "Vừa phải thôi, khung cảnh đang lãng mạn mà" "Chỉ là nhất thời.... cho nên..." cha cô và cha anh ấp úng "Thôi, xuống nhà" Mẹ cô và mẹ anh đi trước Ở trong phòng thì cô và anh mặt đỏ như trái cà chua