Tình yêu và hôn nhân: cô vợ nhỏ của lăng thiếu
Chương 350 : Nhất Định Phải Đến
Lê Cảnh Trí nhắm mắt, cười nhẹ: "Đây là chuyện của hai người.
"Giang Noãn đơ mất mấy giây, rất nhanh đã điều chỉnh lại: "Thật ra tớ có một bí mật muốn nói cho cậu biết.
"Lê Cảnh Trí ngẩng đầu, không chớp mắt nhìn cô ấy.
"Thật ra tớ thích anh trai tớ, vẫn luôn thích, nếu như không phải trước đây anh ấy theo đuổi cậu, sao tớ có thể buông tay anh ấy được.
"Vẻ mặt của Giang Noãn rất bình tĩnh, không có một chút nào dữ tợn và oán hận như ngày hôm đó.
Lê Cảnh Trí đang nghĩ, trong lòng Giang Noãn, tình bạn này lớn hơn, hay nỗi oán hận cô lớn hơn.
"Cảnh Trí, cậu có đang nghe tớ nói không?""Ừ, tớ biết rồi, cậu thích anh ấy, cậu muốn kết hôn với anh ấy.
" Lê Cảnh Trí nhẹ nhàng gật đầu.
Giang Noãn thở phào nhẹ nhõm: "Đám cưới của tớ vẫn được tổ chức tại khách sạn đó, nhưng không mời nhiều khách nữa, chỉ có mấy người thân.
Tớ hy vọng cậu có thể đi, tớ hy vọng nhận được lời chúc trực tiếp từ cậu.
"Lê Cảnh Trí quay đầu nhìn cô ấy, đôi mắt đen láy khiến người khác không nhìn ra tâm trạng: "Có thật không?"Giang Noãn thực sự muốn nhận được lời chúc từ cô sao?Thật ra, cô ấy càng muốn để cho Giang Tây Long hết hy vọng với quá khứ, để Giang Tây Long biết, cô đã buông tay đoạn tình cảm với anh từ ba năm trước rồi, muốn mượn sự tồn tại của cô để Giang Tây Long từ bỏ.
Trước giờ, Lê Cảnh Trí không hiểu nhưng sau khi nghe xong những lời hôm đó, cô đã hiểu ra.
Cô không thể tin một Giang Noãn tùy tiện lại có tâm kế nặng đến thế.
"Thật đó, Cảnh Trí, cậu là bạn tốt nhất của tớ.
" Giang Noãn nắm tay cô, ánh mắt vô cùng chân thành: "Ngày tớ và anh Tây Long kết hôn, cậu chắc chắn phải tới.
"Lê Cảnh Trí từ từ rút tay ra, lạnh nhạt từ chối: "Tiểu Noãn, tớ sẽ không đi.
"Giang Noãn nhạy cảm đã nhận ra gì đó: "Hôm đó, ở Night, cậu đã nghe thấy rồi đúng không?"Lê Cảnh Trí không phủ nhận, chỉ dùng ánh mắt xa lạ nhìn cô ấy: "Ừ, tớ đều nghe được.
"Giang Noãn đứng bật lên, nụ cười biến mất: "Vì thế nên vừa nãy cậu đang xem chuyện cười của tôi sao?"Nhìn cô ấy biểu diễn vụng về rồi cười nhạo cô ấy ngu ngốc sao?Chẳng trách ánh mắt của Lăng Ý lại kỳ lạ như vậy, hóa ra bởi vì Lê Cảnh Trí đã biết được sự thật rồi.
Nhìn bộ dạng này, có lẽ không phải cô ở nhà vì sợ mà bị Lăng Ý nhốt lại.
Một tia hy vọng cuối cùng của Lê Cảnh Trí với Giang Noãn cũng biến mất: "Tôi chỉ hy vọng cậu có thể nói thẳng với tôi chuyện tôi gặp nạn.
"Nhưng Giang Noãn không làm vậy, thậm chí đến giờ vẫn muốn lợi dụng cô đi kích thích Giang Tây Long.
Nghĩ lại lúc cô mới về nước, những hành động nhỏ vô tình hay cố ý của Giang Noãn đều là để Giang Tây Long hết hy vọng với cô.
Đáng buồn là bây giờ cô mới nhận ra.
"Cho dù tôi có thẳng thắn với cậu hay không, cậu cũng biết đáp án rồi.
" Khuôn mặt rạng rỡ của Giang Noãn đột nhiên trở nên lạnh nhạt.
Không cần giả vờ thật tốt.
Nhiều năm qua, bản thân Giang Noãn cũng không biết cô ấy hận Lê Cảnh Trí thấu xương hay cô ấy thực sự coi Lê Cảnh Trí là bạn thân mới là thật.
Mặt Giang Noãn lạnh lùng, dùng giọng ra lệnh: "Cậu chắc chắn phải đến đám cưới ngày kia của chúng tôi.
"Lông mi Lê Cảnh Trí khẽ động: "Tôi sẽ không đi.
"Giang Noãn cười mỉa: "Cậu nhất định phải đi, nếu không, tôi sẽ để cậu hối hận cả đời.
".
Truyện khác cùng thể loại
51 chương
167 chương
54 chương
306 chương