Tình yêu và hôn nhân: cô vợ nhỏ của lăng thiếu

Chương 262 : Thủ Thân Như Ngọc Vì Em

"Lăng Ý...! Anh đúng là ...! Không biết xấu hổ."Lúc ở văn phòng bị cắt ngang, không ngờ hắn vẫn nhớ kỹ, buổi tối cố ý bù lại ở thư phòng. Da thịt trần trụi dán vào mặt bàn, thư phòng được trang trí tương tự phòng làm việc của hắn, bàn làm việc cũng cùng là một kiểu. Trong chốc lát, Lê Cảnh Trí thực sự cho rằng cô bị hắn đè trên bàn làm việc ở văn phòng. Đàn ông lên giường không mắng không được, Lăng Ý híp mắt, dùng sức đâm một cái. Lê Cảnh Trí không chịu nổi, gào lên: "Lăng Ý...! Nhẹ, nhẹ chút! Em không muốn."Hắn không hài lòng: "Gọi ông xã."Cô lẩm bẩm: "Ông xã, không muốn."Vốn dĩ Lăng Ý còn định kiềm chế, nhưng cô gọi một tiếng, hắn cảm thấy như hút phải thuốc lắc, càng mạnh mẽ hơn. Lê Cảnh Trí không nói nổi câu hoàn chỉnh, chỉ có thể nói từng chữ: "Ông xã ...! Không muốn...!Ông xã ...! Nhẹ chút...""Hôn một chút cũng được thôi, nhưng em phải nói rõ ở đâu. Nhỡ anh hôn sai làm sao bây giờ?"Lăng Ý không kiểm soát được sức mạnh trong cơ thể, người ngoài không thể tưởng tượng nổi, bên dưới khuôn mặt lạnh lùng, lại là một tên lưu manh thế này. Lê Cảnh Trí mệt mỏi, không còn cả sức lực để mắng hắn. Đến khi Lăng Ý thoải mái xong mới ôm cô vào phòng ngủ chính. Vừa tắm rửa xong, lại trải qua hai tiếng dày vò, cả người cô toàn mồ hôi. Lăng Ý lấy lý do tắm cho cô, ở trong phòng tắm lại làm thêm lần nữa, cuối cùng mới ôm cô lên giường. Lúc đó trời đã khuya, mí mắt Lê Cảnh Trí không nhấc lên nổi nữa. Trong lòng nghĩ, ngày mai cô tuyệt đối sẽ không đi đến công ty với Lăng Ý, dựa vào độ đói khát của hắn, ngày mai chắc chắn hắn sẽ tìm cơ hội làm chuyện này ở văn phòng với cô. Mỗi lần Lê Cảnh Trí bị hắn thay đổi cách thức dày vò, cô xấu hổ muốn chết, nhưng hiện giờ cô vẫn không thể chấp nhận làm chuyện đó trong văn phòng được. Cô thở dài, sao người đàn ông này cứ không thèm để ý đến cảm nhận của đối phương trong lúc làm tình thế nhỉ? Lăng Ý bị cô chọc cười: "Chồng em lợi hại, ngày nào cũng có thể giúp em đạt cao trào, em phải tự hào mới đúng, em có biết ngoài kia có biết bao phụ nữ cầu còn không được không?"Cô kéo thân thể bủn rủn, véo lồng ngực hắn một cái, tức giận. Hiện giờ hắn dày vò cô ác như vậy, trước đây chắc chắn cũng chơi đùa không ít, nếu không sao kỹ thuật lại tốt thế được chứ? Trong lòng cô khó tránh cảm thấy chua xót: "Trước đây anh đã chơi bao nhiêu phụ nữ rồi?"Hắn nắm lấy tay cô, đặt lên môi, hôn một cái: "Em nói không tính chuyện đã qua, chúng ta chỉ nhìn tương lai, anh sẽ thủ thân như ngọc vì em."Bốn chữ "thủ thân như ngọc" mà dùng trên người Lăng Ý đúng thật là sỉ nhục nó, Lê Cảnh Trí cười khẽ. Hắn thấy cô không còn ghen nữa, mới nói: "Vợ ơi, mai chúng ta đổi mật khẩu nhà đi.""Ừ, đổi thành gì?""Sinh nhật em có được không?""Không được, quá đơn giản.""Vậy đổi thành 0520 là được.""Anh nói tùy tiện à?" Lê Cảnh Trí cảm thấy không tốt lắm, nhỡ đâu cả hai người đều không nhớ được số này, chẳng lẽ phải nhờ người đến phá khóa?"Hay là đổi thành khóa vân tay đi." Cô đề nghị."Không đổi, là 0520.""Có ngụ ý gì không? Chắc không phải mấy loại tầm thường như anh yêu em chứ?"Lăng Ý bóp hiếc má mềm mại của cô: "Là ngày tháng trên giấy đăng ký kết hôn của chúng ta.".