Tình yêu và hôn nhân: cô vợ nhỏ của lăng thiếu
Chương 145 : Là Ai Hại Cô
Y Nghê nhìn chằm chằm vào mặt hắn: "Lăng Ý, anh không thấy đối xử với em như vậy là quá tàn nhẫn sao?""Không.
""Em thích anh nhiều năm như vậy, từ nhỏ em đã thích anh ! " Y Nghê tan nát cõi lòng: "Vì sao anh không cho em một cơ hội.
Nếu như không có Lê Cảnh Trí, anh có thể thích em không? Dù cho chỉ một ít thôi cũng được.
"Lăng Ý lạnh lùng nói ra hai chữ: "Sẽ không.
"Y Nghê cắn chặt môi dưới, ánh mắt hung ác nhìn về phía Lê Cảnh Trí, cô ta thực sự rất hận.
Nếu như không có Lê Cảnh Trí, cho dù Lăng Ý không thích cô ta, cô ta cũng sẽ không thảm bại đến mức này.
Cô ta muốn giết chết Lê Cảnh Trí, nhưng hiện giờ cô ta không có cách nào.
Bởi vì cha cô ta nói cô ta làm mất mặt, sợ cô ta lại gây ra chuyện, càng sợ chuyện cô ta cho người lén quay video bị Lăng Ý phát hiện, không nể mặt mũi.
Cha Y lệnh cho cô ta trong vòng năm năm không được quay về nước.
Nhưng Y Nghê không hiểu, rõ ràng cô ta đã làm những chuyện này rất cẩn thận, ngay cả Lăng Ý cũng không tra được ra là cô ta, tại sao cha lại biết video đó là do cô ta làm, là ai dám nói tin tức này cho cha cô ta biết?Nếu như cha cô ta không biết chuyện video, căn bản cũng sẽ không có chuyện quyết tâm bắt cô ta ra nước ngoài.
Vốn dĩ cô ta còn đang chuẩn bị một số suy tính khác, trực tiếp lấy mạng Lê Cảnh Trí.
Mà hiện giờ, cô ta bị bắt đưa ra nước ngoài, đừng nói là hành động, ngay cả nói móc cũng không được.
Rốt cuộc là ai để lộ tin tức cho cha cô ta?Cô ta không phục.
Y Nghê siết chặt nắm đấm, lớn tiếng hét lên: "Lê Cảnh Trí có chỗ nào tốt?""Chỗ nào cũng tốt.
" Lăng Ý nói xong quay lại nhìn Lê Cảnh Trí.
Mà Lê Cảnh Trí lại hờ hững, không buồn ngẩng đầu.
Trong lòng Lăng Ý chua xót, nghiêng người, kéo cô một cái.
Lúc này, cô mới ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt của hắn.
Nhưng đôi mắt của cô vẫn bình tĩnh như cũ, không có chút dao động nào với hắn.
Y Nghê nhìn động tác nhỏ thân mật của hai người, đầu cô ta như muốn nổ tung, cô ta điên cuồng nhào về phía Lê Cảnh Trí.
Lăng Ý không ngờ Y Nghê sẽ đột nhiên động thủ, chưa kịp ngăn cản, hai tay Y Nghê đã nắm chặt lấy cánh tay cô, mười ngón tay như muốn khắc sâu vào trong da thịt cô: "Lê Cảnh Trí, đều tại cô! Đều tại cô! Nếu như không phải tại cô, tôi sẽ không cần phải rời khỏi đất nước, ra nước ngoài.
""Buông tay!""Lê Cảnh Trí, tôi hận cô chết đi được, chỉ cần tôi có thể trở về, tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu.
"Lê Cảnh Trí chịu đau trên cánh tay, cười lạnh, nhìn về phía Y Nghê, khóe miệng chậm rãi đưa lên: "Là cha cô muốn đưa cô ra nước ngoài, tôi không phải mẹ của cô, không có tư cách ngăn cha cô.
"Y Nghê khó thở, giơ tay muốn đánh Lê Cảnh Trí, thế nhưng "bốp".
Cuối cùng cái tát lại rơi trên mặt cô ta.
Cái tát đó là do Lăng Ý đánh.
Sắc mặt Lăng Ý xám xịt, cứu Lê Cảnh Trí thoát khỏi tay cô ta.
Hắn nâng cổ tay Lê Cảnh Trí lên, quả nhiên trên cánh tay cô lưu lại vết nhéo và mảng lớn xanh tím.
Thấy Y Nghê còn định lôi kéo Lê Cảnh Trí, Lăng Ý dùng chân đá cô ta một cái: "Đã vậy thì đời này cô đừng mong trở về nước, tốt nhất cô nên nghĩ cách tránh tôi càng xa càng tốt, đừng để tôi biết, nếu không, cô trở về một ngày, tôi sẽ để giá trị của nhà họ Y giảm xuống 10%.
"Y Nghê đập mông xuống đất, không quan tâm đến hình tượng, khóc rống lên.
Lăng Ý chưa từng đánh phụ nữ, đây là lần đầu tiên, đối tượng lại là cô ta.
Lúc này cha Y mới đuổi tới, kêu vệ sĩ kéo Y Nghê từ dưới đất lên, giữ khoảng cách với Lăng Ý và Lê Cảnh Trí.
Lúc đầu, ông ta để cho Y Nghê qua là muốn nhìn xem Lăng Ý còn lại bao nhiêu tình cảm với con gái ông ta.
.
Truyện khác cùng thể loại
51 chương
167 chương
54 chương
306 chương