Tình Yêu Lạ
Chương 14
- Con Hồ Ly Tinh nó tìm mày kìa Phong ơi!! – Con Ngân ngồi ở cạnh cửa lớn của lớp thì mọi thông tin trục bộ hiển nhiên sẽ là do nó thông cáo. Cái lần này tôi thiệt yêu cái miệng của nó vì khi nó rống thiệt lớn lên đã làm cho tôi có tính cảnh giác cao độ.
- Mày… mày… đứa nào chặn nó lại dùm tao coi! – Tôi nhảy dựng lên khi nghe nhắc đến tên con nhỏ điên đó, tôi bây giờ chỉ muốn nhảy xuống lầu tự tử cho xong để khỏi bị con điên đó làm phiền.
- Nó tới rồi kìa… con nhỏ “đẹp gái” nhứt khối 11 kìa… Ahhhhh… - Thằng Vinh đần thét lên rồi chạy biến ra khỏi hành lang cửa lớp. Kéo theo sau phía đằng đuôi nó là mấy đứa con trai lớp tôi, phải nói là đứa nào cũng sợ gặp con khùng này. Nó vừa xí vừa điên, mỗi khi túm đc đứa nào là sẽ nhờ vả ko thôi.
- Chạy tụi bay ơi!! – Con Gấm kéo theo tay con Ngân và con Nhị zâm chạy biến khỏi địa bàn của tụi nó.
Bây giờ, hơn phân nữa số thành viên của lớp tôi đã bỏ trốn, 1/4 học sinh kia thì đổ xuống căng – tin mua “đồ ăn hàng” đến chừng vài mươi phút nữa mới lên… chỉ còn lại tôi và vài đứa ko màng thế sự ở lại. Tôi mong sao lát nữa đây sẽ có ai đến cứu tôi, tôi ko nhắm là mình trụ đc vài phút nữa đợi thằng Khương lên giải vây vì trong 2’ nữa là tôi sẽ bị “cưỡng bức” cho đến chết. Hhuhu… (T_T), thảm cảnh của tôi đã hiện ra.
…
Chuyện vốn dĩ ko có gì là đáng sợ nếu con nhỏ khùng này chỉ đeo bám mỗi tôi thôi, dẫu sao thì đc đeo bám cũng là 1 điều hay mà thằng con giai nào ko thik chứ. Đằng này, con nhỏ tên Chung Tiểu Ly vừa xấu vừa lùn, mắt thì ti hí hị còn mũi thì tẹt, ăn nói zô ziên đc cái nó khùng khùng nữa… Chẳng hiểu vì sao nó thik tôi nữa, tôi chỉ có vài lần đi học thêm cùng 1 lớp học Hoá với nó thôi vậy mà ko hiểu sao nó lại hiểu làm là tôi thik nó nữa??? (*_*) Tôi thề là tôi có tính trăng hoa nhưng tôi ko phải dè ai cũng thik, ai tôi cũng đặt tình yêu và nhất là với hạng người “xấu xí” thì tôi sẽ ko bao giờ đặt tình cảm mình vào đó. Thế là… tôi bị hiểu lầm vì lỡ tay “chọc yêu” nó và con nhỏ đó đeo bám tôi từ cấp 2 lên cấp 3 mà ko chịu buông, đã có lần tôi nói thẳng với nó để nó thôi làm trò hề đi. Lần đó, nó bỏ đc 2 tháng rồi cũng tiếp tục theo đuổi tôi. Đó là những ký ức hãi hùng dành cho tôi. Còn với tụi lớp tôi thì sao hả?? Xin kể rằng nó lên tìm tôi mà túm đc đứa nào là kéo lại kể chuyện: tôi nói đùa với nó mấy câu, giỡn với nó bao nhiêu lần, cười cho nó thấy mấy cái, và etc… hàng trăm thứ… Sau đó còn kéo người ta xuống căng – tin và người đó phải tốn 2000 mua khăn giấy cho nó vì nó sẽ khóc rống khi đến quầy tạp hoá của cô Văn. Thế!!!
Tôi muốn khóc thét lên và tìm ra 1 cái lỗ nào đó để trốn đi, ko thì tôi sẽ bị phiền phức mà chết.
- Anh Phong ơi anh có trong lớp ko?? – Con quái nữ đó xuất hiện với cặp kính cú vọ và nụ cười “doạ ma” của nó khiến người ta sợ đến tím mặt (>____
Truyện khác cùng thể loại
33 chương
4 chương
34 chương
125 chương
3 chương