Tình Yêu Của Nàng Công Chúa Máu Lạnh
Chương 22
Sử lý xong gần 2000 người, lão Thành bị bắt trói lại, còn ả Mai đã chạy mất dấu. Nó ôm ngực trái đang chảy máu, nhìn mọi người nói
- Từ ngày hôm nay trở đi, Snow đã chết, đứng đầu thế giới ngầm ở đây là bang Vampire, ai ko phục giết ko tha_nó nói bằng giọng cực lạnh
Tất cả mọi người nhìn nhau bàn tán to nhỏ, nó mỉm cười nhẹ rồi phóng môtô về, theo sau là tất cả bọn hắn.
Nó cất xe xong thì đi thẳng lên đồi, ngọn đồi hôm nay bao phủ bằng 1 màu đen đáng sợ nhưng thỉnh thoảng có anh đèn nhẹ vẫn toát lên vẻ rực rỡ của nơi đây. Vẫn là vực sâu thăm thẳm, cái nơi làm người ta sợ hãi nhưng với nó, đây là nơi đẹp nhất trong khu vườn
- Mẹ, con lại đến rồi đây, bà ta xin lỗi mẹ rồi chứ? Cuối cùng con cũng trả thù được ẹ rồi, con đi theo mẹ có được ko?_nó nói trong nước mắt.
Tất cả đi theo nó, nghe nó nói thì khóc, đến khi nghe nó nói đến vế sau thì xông ra, nhưng bạch hổ và đôi cá sấu chặn đường, cùng 1 lớp kính trong suốt lớn dần dần hiện lên tách biệt nó với thế giới bên ngoài.
- Mẹ sẽ lại nó con phải sống đúng ko? Thực sự, con rất muốn theo mẹ. Dù đã gặp được 2 anh nhưng con cần mẹ gấp vạn lần. Nhưng mẹ đừng lo, con sẽ sống vì người ấy, sẽ cười vì người ấy, sẽ hạnh phúc mãi mãi vì người ấy. Con- Nguyễn Băng Lệ Tuyết hứa với mẹ sẽ sống thật tốt. Đáng tiếc, cái bản tính lạnh lùng máu lạnh này nó đã thấm vào da thịt con rồi, con ko thể trở thành 1 thiên thần đâu, muộn rồi, con đi trước nhé, mai con lại đến_nó nói xong thì bước vào căn nhà (nhớ căn nhà ko? Nơi để quan tài mẹ nó á, cũng là cái nơi nó trị thương lúc bị Leo tát ý).
1 tiếng chiến đấu với thú cưng của nó xong thì ai cũng mệt lả, lúc đầu nghĩ được cái to xác chứ ko ích lợi gì. Ai ngờ 3 con vật vừa khỏe vừa thông minh. Đến bên bức tường kính 1 hàng chữ hiện ra
- Lại mật khẩu_hắn ngán ngẩm
- Ai biết mật khẩu ko?_Kan hỏi và nhận được toàn cái lắc đầu
- Nguyễn Băng Lệ Tuyết_San thốt lên, Kan nhập mật khẩu rồi lại lắc đầu
- Lee Sara_Win góp ý và nhận được cái lắc đầu của Kan
- Thiên đường của mẹ_hắn nói làm ai cũng bất ngờ
- Mày điên à? Sai nhiều lần là nó ko cho nhập luôn đấy_Kan cau mày
- Vick nói đúng đấy anh, hồi trước Sara từng nói với anh em mình ngọn đồi này là thiên đường của mẹ mà_Ken nhăn mặt rồi nó.
Nghe lời Ken, Kan nhấp lại 1 lần nữa, ko tiếng báo hiệu làm cả lũ nhầm nhưng rồi bức tường dần dần hạ xuống.
Tìm ngay thấy ngôi nhà, tất cả đi vào ( lúc này 12 chị và 3R ko ở đây) thì rất bất ngờ. Nhìn như 1 căn phòng khách nhưng ko bàn ghế lại chứa 1 cổ quan tài kính trong suốt, bên trên là 1 người phụ nữ cực kì giống nó nhưng hiền lành và lớn tuổi hơn. Kan và Ken bật khóc rồi quỳ xuống
- Mẹ_2 anh khóc nấc lên
Win nhìn thấy cách cửa phòng bên cạnh sáng đèn thì ẩn cửa, cô nàng hoảng hốt che miệng đi lùi về phía sau, thấy bất thường, ai cũng nhìn vào phòng và cũng rất hoảng. Trong phòng chính là nó, đang tự chữa trị chính vết thương, vì quay mặt vào trong nên ko nhìn thấy ai vào, quay lưng lại với mọi người. Điều làm tất cả hoảng chính là trên tấm lưng trắng nõn nà của nó là vô số vết sẹo trồng tréo lên nhau, trông rất đáng sợ. Sau khi đã tĩnh tâm lại thì thấy chị Thư ko biết từ đâu xuất hiện, chạy thẳng vào phòng đập vào gáy nó, để nó nằm xuống rồi gắp đạn ra cho nó, may mắn viên đạn ko trúng vào tim. Xong xuôi, chị Thư vuốt mồ hôi đi ra cười
- May ko trúng tim, lúc nữa sẽ tỉnh.
Nghe xong thì tất cả ôm trầm lấy nhau, Win và Leo cũng ko ngoại lệ, sau khi nhận ra hành động quá khích của mình thì vội vàng bỏ nhau ra. Tất cả lại trở về nhà nhưng ai cũng mang tâm trạng thoải mái hơn 1 chút.
_._._
Bù cho chủ nhật rồi nha, bình thường chỉ có 1 đoạn nhưng hôm nay gấp đôi rồi đó. Đến chủ nhật ai mà đòi là mình...........khóc đó!
Các bạn đọc truyện vui vẻ và cho tớ xin ý kiến nha!
Truyện khác cùng thể loại
86 chương
14 chương
42 chương
32 chương