Tình yêu bất động
Chương 56
Cái tên Lạc Thanh Ninh trong giới giải trí cũng rất có tiếng, vô số lần được báo chí nhắc tên, chiếm giữ bảng xếp hạng tìm kiếm, luôn là chủ đề nói chuyện của mọi người.
Lạc Thanh Ninh vừa phát hành bài hát mới.
Lạc Thanh Ninh tiếp tục nhận giải thưởng.
Lạc Thanh Ninh cùng người mới thi đấu thể thao, ca sĩ phái thực lực, kinh nghiệm vững vàng giỏi giang.
Lạc Thanh Ninh lại. . . . . .
Những vấn đề liên quan đến anh ta, hầu như ngày nào cũng có.
Nhưng mà lần này, các phóng viên các trang báo mạng lại đưa ra một tin tức khiến mọi người điều được mở rộng tầm mắt.
-- Thân là thiên vương, Lạc Thanh Ninh lại kết hợp lại với người bạn gái bí mật vu oan một MC mới vào nghề.
-- Thân phận bạn gái bí mật của Lạc Thanh Ninh bị vạch trần: Thực hư việc hoài nghi nhân viên của đài truyền hình vừa vào tù.
-- Căn cứ vào nguồn tin đáng tin cậy, người con gái đó bị nghi ngờ là đầu độc hại người. Vụ án thuộc án hình sự.
-- Hai tay bị xích còn thực ra rất oan uổng. Hởi lý do chuyên sâu xa, lại là nhận tội thay cho bạn trai? Bạn gái thiên vương có lời muốn kể.
. . . . . .
Những chủ đề như thế này, trong một ngày hầu như đã đi đường lớn, hẻm lớn trong nước.
Rất nhiều người kinh ngạc về những tin tức này, đồng thời cũng có những người đang nghi ngờ về độ tin cậy của nó.
Lạc Thanh Ninh có bạn gái từ lúc nào?
Rốt cuộc bạn gái của anh ta có phạm tội hay không?
Anh ta có dính líu gì đến chuyện này hay không.
Tin tức ùn ùn kéo đến trên tất cả các diễn đàn, báo đài.
Rất nhiều người đang tìm kiếm sự thật.
Đây là nguy cơ lớn nhất từ lúc Lạc Thanh Ninh bước chân vào nghề.
Công ty và team của anh nhanh chóng bắt đầu tìm hướng để giải quyết vấn đề.
Nhưng tất cả điều không có hiệu quả.
Kẻ đứng sau chuyện này thật sự rất mạnh, bọn họ không có cách nào để dìm những tin tức đó xuống. Thậm chí, họ càng cố gắng liên hệ các báo đài để hủy tin tức thì tin tức lại càng lan rộng, trái ngược với những mong ước của họ. Những chuyện đó sẽ càng được phát tán nhanh hơn. Đến một cơ hội nhỏ nhoi để họ dập tin tức cũng không có.
Ông chủ trong ngành của Lạc Thanh Ninh lo lắng lòng như lửa đốt.
Công ty của anh ta trong ngành cũng thuộc loại nhất loại nhì, mặc dù nghệ sĩ trong công ty này mỗi người mỗi kiểu, nhưng, một nghệ sĩ có tên tuổi như vậy lại để ra một tin tức lớn như vậy, hơn nữa lại không thể nào khống chế, cũng không thể sửa đổi được điều gì.
Điều hiển nhiên. Là có người chỉ đạo ở đằng sau. Khiến anh ta dùng tất cả biện pháp điều không thể nào dẹp yên.
Đến mức Cao Hàng phải hỏi thăm xem gần đây anh đã chọc đếm những người nào.
Đến cuối cùng trước mặt đài trưởng Lưu hiện ra một cuộc điện thoại.
"Bà Doãn." anh ta cũng không đi vòng vo nữa, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Nghe nói gần đây tiểu Thanh dỡ chuyện không hay trước mặt bà? Người là người lớn có rộng lượng, tha cho nó đi. Hay là thế này. Tối này tôi mời người ăn cơm, bảo nó đích thân bưng trà rót nước để xin lỗi người?" đài trưởng Lưu đang làm tóc. Vốn dĩ cảm thấy cuộc điện thoại này rất phiền, vốn không định nói thêm gì, nghe hai ba câu rồi dập máy. Nhưng nghe đến đây ngược lại lại có chút hứng thú.
"Ý người nói là Lạc Thanh Ninh?" đài trưởng Lưu nhìn nhà tạo mẫu ra hiệu, ý bảo anh ta tí nữa làm tiếp, sau đó cầm điện thoại đi chậm chạp đến ngồi trên ghế xô-pha, cười nói: "Nghe người nói xem. Lạc thiên vương thân phận như thế nào chứ, tôi không dám chọc đến anh ta."
Cao Hàng vừa nghe những lời này, hình như có chút hi vọng, liền nói: "Lời này của bà Doãn đãi khách sáo rồi. Cậu ấy là hậu bối, tôn trọng người là chuyện đương nhiên. Người xem, tối nay chúng ta có thể gặp mặt nhau có được không."
Nghe người đầu dây bên kia nói xong, đài trưởng Lưu ung dung nói: "Không sao cả. Tôi à, thật ra không muốn nhìn thấy cậu, càng không muốn nhìn thấy câu ta."
Cao Hàng: "Người đây. . . . . . Chúng tôi cũng được xem là có thành tích, dù gì người cũng phải có chúng tôi một chút thể diện chứ."
"Thể diện? Cho cậu ta thể diện, ai cho Tiểu Vi nhà tôi thể diện!"
Bỗng nhiên đài trưởng Lưu thay đổi thái độ, giọng nói bỗng sắc bén: "Cao Tổng, không phải tôi nói cậu. Làm người , cần phải có mắt nhìn. Cậu ta bắt nạt một cô gái chân ướt chân ráo mới vào xã hội, như thế có phải quá đáng lắm không? Làm người, không thể không biết xấu hổ như vậy. Có đúng không."
Sắc mặt của Cao Hàng thay đổi liên tục, giọng nói bắt đầu có chút không tốt.
"Chị Doãn." Cậu nói, "Tiểu Lạc chúng tôi chỉ bỏ một ít rác vào trước phòng khách sạn của con gái chị mà thôi. Lúc đó cậu ấy cũng không biết đó là ai, vì vậy mới làm việc hơi quá đáng. Nhưng, đó chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Chuyện cũng đã trôi qua rồi. Người cứ giữ mãi trong lòng như vậy thật không đúng tí nào."
"A" cười khinh miệt, "Cái gì là chuyện nhỏ. Cậu ta sao, rất quá đáng là đằng khác. Không biết làm bao nhiêu chuyện lén lút không thể ngẩng mặt lên được. Đó chỉ là một trong những chuyện nhỏ mà thôi."
Cao Hàng vẫn muốn giải thích, ai ngờ vẫn chưa kịp mở miệng, liền nghe thấy đầu giây bên kia nói lên một tin tức khiến cậu rất kinh ngạc.
"Cậu nói cậu ta chỉ làm mỗi chuyện đó có lỗi với Lê Vị? Vậy tôi hỏi cậu. Trên mạng tồn tại đoạn CCTV, cậu ta với một người con gái khác vu oan cho Tiểu Vi, chuyện này không sai chứ? !"
Cao Hàng láng máng nghe thư ký có nói qua tên của người con gái đó.
Con gái của bà Doãn.
Hình như tên là Lê Vị.
Kết hợp với chuyện vừa bị bùng nổ, Cao Hàng móc nối từng chuyện với nhau, đổ mồ hôi lạnh ngay tức khắc.
"Người MC nữ tham gia sinh nhật của Thái Na, là, là. . . . . ."
"Chính là bảo bối nhà chúng tôi."đài trưởng Lưu cười cười nói.
Cao Hàng không nói nói được lời nào.
Trong điện thoại, sự im lặng đạt đến cực điểm.
"Vậy tại sao. Ho." Họng của Cao Hàng bây giờ hơi khô, không có khí thế và sự kiêu ngạo giống như lúc trước, cậu ta nói lời trong sự yếu ớt: "Bà Doãn, người xem, chuyện này làm như thế này được không. Tôi và cậu ấy thần khẩn xin lỗi, điều kiện như thế nào người muốn như thế nào cũng được. Chuyện này kết thúc ở đây có được không?"
"Tôi không có cách." đài trưởng Lưu nói.
"Tại sao chứ." Cao Hàng nhẫn nại.
"Bởi vì, bởi vì người ra tay lần này không phải tôi. Bảo bối nhà tôi có người thương. Tôi vẫn chưa phải là người lợi hại nhất." đài trưởng Lưu dùng sự nhẫn nại của mình hừm hừm nói, sự tức giận, bất mãn có thể nói là xuyên qua đầu dây bên kia, "Cậu cứ đợi đó mà xem. Người nào bắt nạt con gái tôi, tuyệt đối sẽ không có kết quả tốt đâu."
.
Lê Vị bận tối mặt tối mày.
Đợi đến lúc chương trình 《Nấu ăn cùng đầu bếp Trịnh 》, lúc này Lê Vị mới có thời gian rảnh để gọi điện thoại cho Liêu Đình Ngạn, hỏi anh chuyện có liên quan đến Lạc Thanh Ninh.
"Anh ta và Chu Ảnh vu oan cho em là thật. Nhưng chuyện đầu độc chắc là không liên quan đến anh ta."
"Anh biết." Liêu Đình Ngạn nói.
"Vậy người để lộ tin tức --"
"Không phải anh."
"Ừm."
"Anh nói, người để lộ tin đó không phải anh." Liêu Đình Ngạn đang ký giấy tờ, bút không ngừng chuyển động, rất bình tĩnh nói: "Việc liên quan trọng, anh sẽ không cố ý tiết lộ chi tiết gây hiểu lầm như vậy. Không sai những chuyện khác là anh mượn cơ hội bỏ ra. Nhưng chuyện đó anh thật không làm."
Nghe giọng nói anh kiên quyết như vậy, vấn đề Lê Vị vừa nhắc đến đột nhiên được thả lỏng.
Cô cũng cảm thấy không phải do anh làm.
Trước giờ Liêu Đình Ngạn làm việc luôn luôn có nguyên tắc.
Nhưng mà, cảm thấy không phải anh, với việc nghe thấy anh tận miệng xác nhận, cảm giác đúng là không giống nhau.
Nói tóm lại là nhận được đáp án chuẩn xác mới yên tâm.
Bởi vì Liêu Đình Ngạn làm việc luôn có một cái tật.
Bình thường nhìn rất chín chắc, nhìn có vẻ rất bình thường.
Nhưng mà vừa gặp phải chuyện liên quan đến cô, anh sẽ mất kiểm soát một chút. Làm việc sẽ mãnh liệt hơn.
Ví dụ như lúc học trung học cơ sở.
Có một người con trai viết thư tình cho cô, cô không chịu nhận, trong lúc bên cạnh không có người, đối diện từ chối đối phương.
Vốn tưởng xử lý như thế là tốt nhất rồi.
Ai biết được người ta ăn không được nên sinh hận trong lòng, kiếm người chận cô ở cổng trường.
May mà Lê Vị nhanh trí.
Cô dùng tay ra hiệu cho Kỷ Hạ ở quanh đó. Kỷ Hạ đi tìm Doãn Thiên Dã, Doãn Thiên Dã đưa cô về. Doãn Thiên Dã còn cảnh cáo những người đó, không cho phép ai đụng đến em của cậu.
Nếu không có Kỷ Hạ ở đó chuyện sẽ xảy ra như thế nào cũng không ai biết được.
Nhưng mà chuyện không chỉ có như vậy.
Ngày hôm sau, nghe được ở bên cạnh Liêu Đình Ngạn kêu đám huynh đệ đánh cho người con trai đó một trận.
Hơn nữa thương tích cũng rất nặng. Ở trong bệnh viện hơn hai tháng mới về lại trường.
"Không liên quan đến anh thì tốt." trong lòng Lê Vị như trút được gánh nặng, giọng nói cũng vui vẻ hơn nhiều, "Xem ra Lạc Thanh Ninh phải im lặng một thời gian rồi."
"Cái đó thì không chắc." Liêu Đình Ngạn nói.
"A?"
"Anh nghe nói, anh nghe nói anh sẽ tham gia một tập của chương trình 《Nói chuyện đó đây 》.Em nên chuẩn bị tâm lý một chút."
Lê Vị: ". . . . . ."
《Nói chuyện đó đây 》 là một chương trình giải trí của thành phố K.
Lê Vị vốn là sinh viên của đại học C, khoảng thời gian này lại nổi tiếng nhanh như vậy, ở trên mạng có nhiều câu chuyện liên quan như vậy. Vì vậy ở thành phố K đã bắt đầu chú ý đến cô.
Lê Vị đến thành phố K ghi hình chương trình, người chế tác của chương trình《Nói chuyện đó đây 》có đến tìm cô, mời cô đến tham dự tập ghi hình tiếp theo của chương trình.
Sau khi Lê Vị bàn với Liêu Đình Ngạn xong, cảm thấy được, mới buổi trưa hôm nay đã gọi điện nhận lời tham gia chương trình.
Ai biết được bây giờ lại nghe thấy tin tức như vậy.
Lê Vị đang nghĩ có nên thương lượng với đối phương một chút, thay đổi chương trình một chút. Nghĩ lại một chút, cảm thấy có gì đó không đúng, liền hỏi Liêu Đình Ngạn: "Có phải anh đã biết Lạc Thanh Ninh sẽ đi nước cờ này hay không?"
Nên mới bảo em đồng ý tham gia chương trình lần này.
"Đúng." Liêu Đình Ngạn không hề có ý giấu diếm.
"Làm như vậy có phải không được tích hợp cho lắm không." Lê Vị có hơi do dự, "Em tham gia chương trình cùng anh ta, những chuyện đó sẽ bị đem ra xào nấu. Nếu chạm mặt cô sợ sẽ không địch nổi anh ta."
Không phải khí thế của Lê Vị yếu.
Mà là, nói cho cùng Lạc Thanh Ninh là thiên vương có đẳng cấp, đã tham gia rất nhiều tiết mục.
Ở trong chương trình giải trí, có những lúc việc và tính cách thể hiện ra trước mặt cho khán giả, không nhất định là chân tướng.
Lạc Thanh Ninh hiển nhiên là cao thủ trong thế giới giải trí.
Lê Vị sợ bản thân liều không được lại bị ngược lại.
Việc này mất nhiều hơn được.
Bây giờ dư luận đang ở cạnh mình, bước này Lê Vị không cần thiết phải mạo hiểm.
"Không cần sợ." Liêu Đình Ngạn bỏ bút xuống, cúi đầu cười: "Em yên tâm, Anh tự có sắp xếp."
Nghe thấy giọng cười quen thuộc như vậy, trong phút chút Lê Vị có một sự cảm không tốt, "Anh sắp xếp những gì?"
"Cũng không có gì." Liêu Đình Ngạn đưa tay gõ vào bàn, anh rất tùy ý nói: "Chỉ là tìm vài người, sắp xếp chút chương trình."
Thuận tiện nói một số chuyện, nói chút. Sự. Thật.
Ra chiêu độc với một số người không biết trời cao đất dày là gì, khiến anh ta bộc lộ bản chất thực của mình trước mặt khán giả.
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
39 chương
89 chương
71 chương
55 chương
62 chương