Ngải Tuyết cười mỉa"Tôi? Nữ chủ nhân? Mộ Dung Kiệt, anh nói vậy là có ý gì? Anh sắp kết hôn, còn muốn nuôi tôi ở đây làm tình nhân sao?” "Tôi nói cho anh biết, anh có nghĩ cũng đừng nghĩ tới, cái vị trí này anh dành cho người khác đi, tạm biệt! ! !” Bất chấp đôi mắt thâm sâu của anh, hất anh sang một bên đi thẳng ra ngoài. Mộ Dung Kiệt chả ngăn cản cô, theo sau lưng cô, nhìn cô đi vòng vòng trong Thiên Trang đến khi trời lấp lánh ánh sao, trăng đã lên cao.1761998 Khi Ngải Tuyết trở lại điểm xuất phát lần thứ n, rốt cuộc không nhịn được oán giận mắng mỏ"Shit, đây là cái nơi quỷ quái gì, bổn cô nương đi cách nào cũng về lại đây.” Mộ Dung Kiệt bật cười"Mệt không? Mệt rồi thì theo anh trở về phòng nằm nghỉ.” "Ai cho anh theo tôi, nhìn tôi thê thảm vậy chắc anh hài lòng lắm chứ gì? Cửa biệt thự ở đâu?” Ngải Tuyết chỉ thấy bộ dạng chọc cười của anh chứ không thấy sự lo lắng tận đáy lòng anh. Tự nhiên ngồi bệt dưới đất, cởi giày ra, chân cũng bị phồng rợp vì đi suốt mấy giờ liền. Gót chân muốn rỉ máu. AAA —— Đau quá! ! ! Mộ Dung Kiệt nâng chân cô lên nhìn thấy mà lòng đau thắt. Bảo bối mà anh nâng niu hết mực, bây giờ thành ra như vậy, anh nhìn cô có phần áy náy"Xem em sau này còn dám chạy loạn nữa không?” Rõ ràng là đau lòng, thế mà vẫn ngang ngạnh lạnh giọng với người ta. Hốc mắt Ngải Tuyết đỏ lên"Ai cần anh lo” "Em không muốn anh lo, còn muốn ai lo cho hả? Anh là người đàn ông của em, tuyệt đối không để người khác đụng vào em? Nghe không??” Đôi con ngươi Mộ Dung Kiệt trở nên nghiêm khắc, lời nói ngắn gọn súc tích. 1761998 Nha đầu này dám nói thêm tiếng không cần nữa xem. Ngải Tuyết không phục"Đàn ông các người đều là hoa tâm đại củ cải, đã ăn trong bát còn nhìn trong nồi, tôi nói cho anh biết, tôi không muốn làm người thứ ba phá hoại hạnh phúc của người khác, nên mong anh dẹp đi cái ý tưởng điên rồ ấy giùm.” Cô sắp bị anh làm cho tức chết, sao người đàn ông này có thể đối với cô như vậy? "Anh nói để em làm người thứ ba sao? Hay em muốn làm người thứ ba của ai khác?" Mộ Dung Kiệt đôi co với cô suốt buổi tối, thật sự mất hết năng lượng với cô. Anh ngáp một cái thật to. 1761998 Trở về phòng ngủ, Mộ Dung Kiệt mở tủ thuốc ra lấy thuốc bôi cho cô."Xong rồi, ngủ đi!” "Tôi chưa muốn ngủ, anh nói rõ đi, cuối cùng là anh muốn cái gì?” Ngải Tuyết ngồi thừ người trên giường cắn môi dưới, lại bị Mộ Dung Kiệt áp chế hôn thật sâu. Đến khi hai người sắp nghẹt thở mới chịu buông cô ra"Ngải Tuyết, gả cho anh nha?” Oanh —— Đầu Ngải Tuyết hoàn toàn mất khả năng hoạt động. Anh, anh nói cái gì? "Bảo bối, gả cho anh, để anh chăm sóc cho em đời này được không?" Mộ Dung Kiệt rất không hài lòng với vẻ mặt của Ngải Tuyết, anh muốn cô nói đồng ý ngay lập tức.