Không được rồi, từ lúc nào đại ca lại bốc hỏa lớn đến vậy, đáng thương cho Trương Thiên a! ! ! Trương Thiên mới vừa tiến vào, Mộ Dung Kiệt níu lấy cổ áo anh"Lập tức tăng thêm lực lượng tìm Ngải Tuyết, lưu ý đến động tĩnh của các bang phái khác, phát hiện có gì không đúng lập tức báo cáo! Điều tra kỹ những người trong nhà Mộ Dung một lần, nhất định phải bắt được nội gián!" Trương Thiên sửng sốt, "Đại ca, ý của anh là…..?” "Ngải Tuyết có khả năng bị những bang phái khác bắt đi, hơn nữa, có nội ứng! ! !" Mộ Dung Kiệt cắn răng nghiến lợi nói, bảo bối của anh xảy ra chuyện gì, anh quyết không để yên! Trương Thiên đứng ngơ ngác, không hiểu lời đại ca nói. "Còn đứng đó? Lập tức làm đi!” Mộ Dung Kiệt hung hăng đạp một cước vào mông Trương Thiên. Đáng thương cho Trương Thiên cứ như vậy bị đạp khỏi cửa khi đầu óc cứ u mê lẫn lộn, vội vàng đứng dậy phân phó chỉ thị xuống dưới. Trong lòng vô cùng uất ức, anh có trêu ghẹo ai? Tử Mặc trợn mắt há hốc mồm, một lúc sau, trong lòng vẫn thì thầm nói, gần đây lửa giận của đại ca có vẻ tăng lên không ít, nhất định phải biết thức thời, không thể để đại ca chú ý tới mình. Nếu không, mình nhất định sẽ giống như Trương Thiên bị đánh vô cớ! Mộ Dung Kiệt lấy áo khoác của mình chạy nhanh ra ngoài, dường như ả tiện nhân Thượng Quan Tử Uyển đó còn chưa giải quyết xong, đều bởi vì cô ta, mới xảy ra nhiều chuyện ngày hôm này! "Tử Mặc, lại đây!” Khẩu khí Mộ Dung Kiệt lúc này giống như muốn nả đạn phun lửa vào đối phương, tia may mắn cuối cùng trong lòng Tử Mặc cũng tan vỡ! Xong rồi, xong rồi, anh còn thảm hơn cả Trương Thiên không gây nên tội lỗi gì, đại ca vẫn tìm tới anh! Cung kính nói"Đại ca, cần đi đâu?” "Dẫn tôi đi gặp Thượng Quan Tử Uyển!” Giọng nói Mộ Dung Kiệt lạnh hơn cả băng, mang theo sự hung ác, tàn nhẫn. Trong lòng Tử Mặc căng thẳng cuối cùng chùng xuống, lập tức vui mừng trở lại"Dạ!” Có thể không vui sao? Không bị đánh còn được đi đánh người ta! Vẹn cả đôi đường a! Phía sau sân huấn luyện, khuôn mặt Thượng Quan Tử Uyển chỗ tím chỗ xanh, hai mắt hoảng sợ nhìn Mộ Dung Kiệt! Những ngày qua cô sống tại đây chả khác gì ở địa ngục, những người này, đều là ác ma! Giờ phút này cả người Mộ Dung Kiệt tỏa ra một cỗ khí tà ác, làm Thượng Quan Tử Uyển có dự cảm không tốt nảy sinh từ trong lòng! Trong lòng dâng lên một hồi chua xót, từ lúc nào, cô phải gánh lấy hậu quả như vậy? Bị người hành hạ như vậy?