Lúc Lăng Húc được hơn một tuổi, Tề Chuẩn và Mạc Thiên lần lượt ra đời. Tề Chuẩn - con trai của Tề Ngôn, Dany; Mạc Thiên - kết hợp thể giữa Mạc Vũ và Thiên Nhất.
Lúc Lăng Húc hơn ba tuổi, Tề Ngôn và Dany có đứa con thứ hai, cũng chính là đứa con gái đầu tiên, Tề Mẫn ra đời.
Lúc Lăng Húc hơn năm tuổi, tính tình lãnh khốc giống y như Lăng Diệp, không thích một cái là sẽ khiến cho xung quanh đóng băng dày ba mét.
Lúc Lăng Húc hơn tám tuổi, nghiễm nhiên là thủ lĩnh của mấy đứa trẻ, Tề Chuẩn, Mạc Thiên cùng Tề Mẫn chỉ nghe theo lời cậu, đối với bọn chúng, lời nói của Lăng Húc chính là thánh chỉ, quan trọng hơn bất kỳ mệnh lệnh của ai.
Đáng nhắc tới chính là, lúc này cậu đã là Taekwondo đai đen lục đẳng, mức độ yêu nghiệt đã vượt xa cả Lăng Diệp hoặc là có thể bằng Úc Hàn Yên.
Điều khiến Úc Hàn Yên hàng ngày phải lo lắng, đề phòng nhất là lúc hai cha con bọn họ ở chung. Cô rất nghi ngờ, không biết kiếp trước Lăng Diệp và Lăng Húc có phải là kẻ thù không đội trời chung không nữa. Lúc hai người ở cùng nhau, liếc mắt nhìn nhau không thể tránh khỏi thần đao, dùng lời nói công kích là thường tình, hành động bực tức đối phương cũng rất bình thường.
Thật ra, cái gọi là dùng hành động bực tức đối phương, không có gì ngoài việc, ngay trước mặt người kia, người này làm các hành động thân mật với Úc Hàn Yên, ví dụ như là hôn, cầm tay, ôm………..
Đã có vô số lần Lăng Diệp muốn ra tay đánh Lăng Húc, nhưng vô số lần đó lại cảm thấy so đo với đứa bé cao chưa tới ngực mình sẽ làm mất nhân phẩm của anh.
Lúc Lăng Húc mười tuổi, Lăng Diệp cảm thấy cậu trưởng thành quá thuận lợi, có chút cao ngạo, liền bảo Mạc Vũ giao đấu với cậu, hơn nữa còn căn dặn không cho phép nương tay với cậu.
Không nghi ngờ chút nào, lần giao đấu này Lăng Húc nhận lấy thất bại thảm hại.
Từ đó, cậu dường như lột xác hoàn toàn, điềm tĩnh hơn rất nhiều, khiêm nhường hơn rất nhiều, lúc luyện tập càng siêng năng, khắc khổ hơn.
Về sau, mỗi một tháng cậu đều tranh tài cùng Mạc Vũ.
Cuộc sống như thế cứ kéo dài đến khi Lăng Húc mười bốn tuổi mới kết thúc, nguyên nhân kết thúc rất đơn giản - Mạc Vũ đã không phải là đối thủ của cậu nữa.
Sự từng trải gia tăng, trước mặt mọi người trừ Úc Hàn Yên ra, cậu đã không còn cái dáng vẻ lạnh lẽo nữa. Cậu học cách che giấu cảm xúc của mình, cười nhiều hơn. Nhưng điều này cũng không có nghĩa là cậu rất dễ nói chuyện, nếu có người dám chống lại cậu, ngay lập tức cậu sẽ khiến cho người đó phải hối hận vì đã xuất hiện trên đời này.
Lăng Húc vẫn rất muốn đánh bại Lăng Diệp, đáng tiếc đối phương căn bản không động thủ với cậu, điều này làm cho cậu rất buồn bực.
Cho đến một ngày, lúc Lăng Diệp phát hiện ra cậu và mẹ ôm nhau, hai tay của người kia nắm chặt thành quyền, các đốt ngón tay trắng bệch. Lúc này, cậu đã cao 1m75, bởi vì quanh năm suốt tháng rèn luyện với cường độ cao, nên thân hình của cậu rất khỏe mạnh, nhìn từ phía sau, nghiễm nhiên đã trở thành một người đàn ông trưởng thành.
Cậu bất thình lình cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của mẹ, sau đó không hề bất ngờ khi bản thân bị người kia nhấc lên.
Lăng Diệp không để ý tới sự can ngăn của Úc Hàn Yên, lôi thẳng Lăng Húc đến phòng huấn luyện, sau đó không nói hai lời, đánh.
Toàn bộ cơn giận của Lăng Diệp được phóng thích, vừa đối mặt đã giải quyết xong Lăng Húc.
Rốt cuộc Lăng Húc cũng nhận thức được cái gì gọi là khoảng cách.
Khi bạn đang mừng thầm vì mình lấy được danh hiệu đứng thứ thì, lại phát hiện danh hiệu thứ nhất trong nháy mắt đã xử xong mình. Từ đó, cuộc sống của cậu lại hoàn thành lột xác một lần nữa, trở nên làm cho người ta không nhìn thấu được.
Một ngày nào đó của tháng thứ hai, Lăng Húc lặp lại chiêu cũ, lại lần nữa hôn môi mẹ ngay trước mặt cha.
Lăng Diệp lại tiếp tục kéo người kia đến phòng huấn luyện, đánh. Lần này, vẫn như trước, trong nháy mắt đã xử xong.
Lúc đi, anh nhìn về phía người nằm trên đất không thể nhúc nhích, lạnh lùng nói: "Sau này cứ ngày 15 hàng tháng, ta với con sẽ giao đấu. Đừng để cho ta lại nhìn thấy con hôn mẹ, nếu không ta sẽ đánh chết con."
Lăng Húc hiển nhiên thu được chuyển biến tốt. Cậu giống như một dạng bọt biển, hấp thu đủ loại kiến thức, nâng cao chất lượng bản thân, mục tiêu chỉ có một - thắng người cha đại gian đại ác, sau đó độc chiếm bà mẹ xinh đẹp.
Hai cha con mỗi tháng đều giao đấu, kéo dài đến lần sinh nhật thứ mười tám của Lăng Húc vẫn chưa kết thúc.
Lúc đầu, Úc Hàn Yên còn lo lắng cuống cuồng, nhưng sau lại đem việc bọn họ đánh nhau như một xem một dạng kịch, rồi đến sau nữa thì hoàn toàn vô cảm.
Lăng Húc mười tám tuổi, chiều cao đã đạt tới 1m89, hình thể tam giác ngược hoàn mỹ đúng chuẩn, lúc giơ tay nhấc chân đều là tao nhã, mị hoặc. Sự tuấn tú của cậu không thể nghi ngờ, cho dù nhìn tức góc độ nào, thì dáng người của cậu cũng không chê được điểm nào. Cậu lúc này, đã tiếp nhận tổ chức hắc bang đứng đầu thế giới —— bang Liệt Diễm, trở thành bá chủ mới nhất thế giới trong giới hắc đạo.
Tề Chuẩn và Mạc Thiên gần mười bảy tuổi, cũng đã thành công chia nhau thay thế vị trí của cha mình trong bang Liệt Diễm, trở thành Tề Đường chủ và Mạc Đường chủ mới nhất.
Tề Chuẩn, thân cao 1m87, tính tình điềm tĩnh, ít nói, từ nhỏ đã theo Tề Ngôn học y thuật của anh, đến nay đã thành hậu sinh khả úy.
Mạc Thiên, thân cao 1m88, tính tình cởi mở, hay nói, từ nhỏ để thể hiện khả năng thiên phú vô cùng về phương diện máy vi tính, dưới sự tận lực bồi dưỡng của Thiên Nhất, càng làm cho người ta khó có thể nhìn theo bóng lưng.
Dĩ nhiên, dưới sức ảnh hưởng vô tình của Lăng Húc, bản lĩnh của Tề Chuẩn và Mạc Thiên cũng là hạng nhất hạng nhì.
Về phần công chúa nhỏ Tề Mẫn của Tề gia, không ai có thể nghi ngờ về mức độ được cưng chiều của cô, nói cô được lớn lên trong sự cưng chiều cũng chẳng có gì là quá đáng. Cô cũng không hề giấu giếm sự ái mộ của mình đối với Lăng Húc, mấy người Dany và Úc Hàn Yên cũng vui khi thấy kết quả này. Cô cũng là một trong hai người phụ nữ duy nhất có thể chạm vào Lăng Húc kể từ sau khi cậu mười bốn tuổi, còn một người nữa đương nhiên là Úc Hàn Yên rồi.
"Tiểu Húc thân yêu, chúc con sinh nhật vui vẻ! Cũng chúc mừng con đã đạt được thành tích xuất sắc, đồng thời lấy được hai học vị tiến sĩ về lĩnh vực kinh tế và quản lý của trường đại học Harvard! Ách, khi con nhìn thấy lá thư này, thì mẹ đã đang ở nước ngoài rồi. Thật ra, mẹ rất muốn ở bên cạnh con, dù gì hôm nay cũng là sinh nhật mười tám tuổi của con, nhưng cha con liên tục quấy nhiễu mẹ, đã lừa bịp mẹ, sau đó mẹ cũng không biết tại sai lại đồng ý với cha đi nghỉ mát nữa………………. Tha thứ cho mẹ, mẹ yêu con! Trong hộp là đôi khuyên tai mẹ đã mất năm năm đặc biệt chế tạo cho con. Con không cần phải tơ tưởng đến khuyên tai của cha con nữa. Nó ngoài việc có thể cảm giác được tất cả các loại bom ra, còn có hệ thống định vị và truyền tin. Khuyên tai có hai cái, tùy còn xử lý. Cuối cùng, chúc con hôm nay chơi vui vẻ! Mẹ yêu con."
Đứng trước bàn trang điểm, xem xong thư Lăng Húc tức giận đùng đùng, đối với hành động của cha, cậu căm hận đến tận xương tủy, cứ bảo sao mới sáng sớm cậu đã có dự cảm xấu! Cậu cầm hộp quà màu đen đè trên lá thứ lên, tay lộ rõ các khớp xương, mở hộp, hai chiếc khuyên tai khảm đá bảo thạch màu lam ngay lập tức đập vào tầm mắt.
Truyện khác cùng thể loại
86 chương
88 chương
24 chương
136 chương