Tịnh Thủy Hồng Liên
Chương 205 : Ngoại truyện: Ngày tháng bên nhau (Phần 3)
Hoàng Linh Vũ không đợi Nam Cẩn lên tiếng, đã nói: “Tần thượng thư thật to gan, bệ hạ có phải thiên tử không, chẳng lẽ chỉ một lễ quỳ là đủ để thay đổi hay sao. Bệ hạ nếu đã là thiên tử, thì để ngươi ngồi thượng triều ngươi liền phải ngồi thượng triều, sao có thể cho ngươi nói sằng?”
Một câu liền dồn người đó vào tội danh bất kính, Bạc Nhai thầm nghĩ không thẹn là đối thủ trong nhà ta, dịu dàng hiền thục hai năm có thừa, hiện tại hồi triều vẫn miệng lưỡi độc địa không kém năm nào. Còn về hai tiểu hoàng tử, thấy lão đầu không để bọn chúng thử trèo cây không để bọn chúng thử làm cơm đó bị chọc tức tới dựng thẳng chòm râu dê, cảm giác đó khỏi phải nói có bao nhiêu mới mẻ.
Lễ bộ thượng thư tóc bạc tang thương quỳ dưới đất đứng lên cũng không được, không đứng lên không cũng xong. May mà hộ bộ thị lang vội vàng quỳ xuống, nói với hoàng đế:
“Thỉnh bệ hạ thứ thần hạ vô lễ trên triều.”
Mộ Dung Nam Cẩn phất tay áo nói: “Cứ nói không ngại.”
Tiêu thị lang dập đầu ba cái, lúc này mới đứng lên, nói với Hoàng Linh Vũ:
“Ngươi là ai, chỉ là một thảo dân cỏn con, dám nói càn quấy tổ tông lễ pháp trên triều đình.”
Hoàng Linh Vũ nói: “Ta là quân sư Nam
Vương quân trước khi khai quốc, lập quốc được phong ngự sử đốc, luận quan chức là ở trên ngươi. Ngươi nếu muốn giảng tổ tông lễ pháp, thì gặp thượng cấp không biết nên có lễ nghi thế nào đây?”
“Ngự sử đốc? Nếu làm quan, tại sao không tại triều cũng không có trong danh sách?’
Sử bộ thượng thư bên cạnh bước ra khỏi hàng nói: “Hoàng đại nhân đích thật có trong danh sách, năm đó vì bệnh nên được hoàng thượng cho phép lưu chức dưỡng bệnh. Vì không lĩnh bổng lộc, nên trong danh sách bổng lộc mà bổn bộ trình lên hộ bộ không có đề cập.”
Hộ bộ thị lang mặt xanh lét, bất đắc dĩ đành phải quỳ xuống coi như kiến lễ với Hoàng Linh Vũ, sau khi đứng lên mới trách vấn: “Ta đã tuân theo lễ trên dưới mà quỳ với ngươi. Hoàng đại nhân phải chăng cũng nên ở trước mặt mọi người kiến lễ với thượng thư đại nhân?”
Hoàng Linh Vũ mỉm cười nói: “Tuân theo cổ lễ là ngươi chứ không phải ta, ngươi quỳ là chuyện của ngươi. Ta từ khi bắt đầu đã yêu cầu hủy bỏ cổ lễ, lấy lễ mới thay thế, cho nên ta cũng chỉ khom lưng cúi đầu.”
“Ngươi… tổ tông lễ pháp, không thể hủy bỏ.”
“Tại sao không thể hủy bỏ?”
Tần thượng thư tóc bạc tang thương tiếp lời__ cho tới bây giờ hắn vẫn đang quỳ__ nói: “Bách thiện hiếu vi tiên, bách đức hiếu vi đại. Nếu con đã thừa nghiệp cha, quy củ do các tiền bối định ra, cũng phải kế thừa, đây là thiên kinh địa nghĩa.”
Đại hoàng tử không kìm được bịt tai thở than: “Lại tới nữa…” Mớ đạo lý này, lão ngoan cố đó không biết đã nói bao nhiêu lần, nói thế nào cũng nói không thông với hắn.
Hoàng
Linh Vũ lại đột nhiên vỗ mạnh một chưởng lên bàn, tiếng động thật lớn vang vọng trong trường đình. Tất cả mọi người đều bị dọa, chỉ thấy Hoàng Linh Vũ chỉ vào mũi Tần thượng thư mắng: “Ngươi đây là xuyên tạc đạo
‘hiếu’. Theo như cách nói của ngươi, vậy chẳng phải nói phụ bối tổ bối của bệ hạ, đời đời bất hiếu bất thuận, là thiên hạ đại ác!”
“Ta, ta không có nói như thế…”
“Không nói như thế?” Hoàng Linh Vũ hừ lạnh, lúc này y lộ vẻ đanh đá chua ngoa, hùng hổ dọa người, dọa mấy tên cổ hủ ép mình theo lễ kia chết đứng,
“Tiền triều Yến vương đổi lễ quỳ thành lễ ngũ thể chạm đất, Lệ vương phế bỏ tiên hình mà tăng thêm xẻo nhục hình, Vĩ vương thay đổi tổ chế cho phép nữ tử nhập triều làm quan, cứ liệt từng đời từng đời như thế, có hoàng đế nào chưa từng thay đổi tổ chế? Theo như cách nói của ngươi, có người nào là hiếu thuận chứ!”
Quan viên bên dưới ai nấy quay mặt nhìn nhau, những võ quan vốn trung lập bàng quan, có vài người cười lạnh lắc đầu, đi tới chỗ của mình mà ngồi xuống. Trong số võ tướng người quen thuộc Hoàng Linh Vũ rất nhiều, uy tín của y cũng lớn, không mất bao lâu, chỗ ngồi bên phải đã ngồi đầy người. Chỉ còn lại những văn quan còn cố chống đỡ.
Mộ Dung Nam Cẩn thầm khen tốt, mấy năm nay có
Bạc Nhai chủ trì binh bộ, phương diện võ quan đều rất hiểu đại nghĩa, rất biết biến thông.
Thật ra lần nghị luận này tuy là tập trung trên việc cổ lễ có phải nên tuân thủ hay không, nhưng mục đích chân chính lại là vì khiến Tần thượng thư ngậm miệng. Trong lục bộ hiện tại lễ bộ đứng đầu, chính là nhờ vào thế lực của Tần thượng thư. Lúc đầu khi hắn mới tới Sài Đô, không quen thuộc, không phải là đối thủ của Tần gia nhất bá nơi này, mới cho tổ tiên Tần gia liệt vào hàng quan viên, để được sự ủng hộ của bọn họ.
Nhưng hiện tại tệ nạn đã lộ ra, Tần thượng thư hết lòng muốn người trong họ của mình được chen vào triều đình, trở thành vật cản cường đại để Mộ Dung Nam Cẩn triệu tập hiền tài.
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
7 chương
299 chương
127 chương
45 chương
41 chương
1 chương