Vốn trên đường tới Á Bá Lan, An Nhĩ Tư đã muốn làm kiểm tra thân thể cho Nhan Tử Dạ, thế nhưng bởi vì đang ở hoàng cung, nếu kiểm tra thì khẳng định không thể gạt được phụ mỗ của anh. Thế nên An Nhĩ Tư vốn định kiểm tra sức khỏe mỗ ba rồi nhân tiện kiểm tra Nhan Tử Dạ một chút, làm vậy sẽ không quá đường đột. Vốn Nhan Tử Dạ cũng đồng ý, nhưng thật không ngờ đêm qua lại đột nhiên xảy ra chuyện như vậy làm An Nhĩ Tư căn bản không cố kỵ bất cứ thứ gì nữa, trời vừa sáng liền gọi người mang tất cả thiết bị tới. "Này là làm sao vậy?" Tạp Mễ Nhĩ thức dậy rất sớm nên biết chuyện An Nhĩ Tư bảo nhóm bác sĩ mang theo thiết bị qua. Ông đang nghĩ có phải con trai muốn kiểm tra sức khỏe cho mình hay không thì thấy những thứ thiết bị kia cư nhiên mang hết vào phòng của An Nhĩ Tư. Bối Cơ nhíu mày: "Sáng sớm đã bày trận lớn như vậy, tên nhóc thối kia muốn làm gì a?" "Liệu có phải thân thể Tiểu Dạ không thoải mái không? Bằng không chúng ta qua đó xem thử xem." Tạp Mễ Nhĩ lo lắng nói. "Ừm." Bối Cơ cũng muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, liền cùng Tạp Mễ Nhĩ băng qua hành lang thật dài, đi về phía phòng An Nhĩ Tư. Tân Địch trụ cách phòng An Nhĩ Tư có hơi xa, hơn nữa cũng không có người tới báo nên cậu căn bản không biết chuyện An Nhĩ Tư muốn kiểm tra thân thể Nhan Tử Dạ. Trong phòng, linh lực trong cơ thể tuy không còn nhiều nhưng muốn duy trì hình người thì vẫn có thể. Biến trở về hai chân, lúc này Nhan Tử Dạ đang nằm trong khoan thiết bị kiểm tra sức khỏe thú nhân. Tia sáng đỏ quét một đường từ đầu tới chân Nhan Tử Dạ, sau khi số liệu xuất hiện, kết quả kiểm tra vẫn giống như lúc ở Lam tinh. Không có bất cứ vấn đề gì. "Lập tức đổi thiết bị kiểm tra cho giống cái." Để phòng ngừa vạn nhất, An Nhĩ Tư lại dùng thiết bị kiểm tra giống đực kiểm tra lại một lần, sau khi xác nhận không có vấn đề mới bảo nhóm bác sĩ đổi thành thiết bị dành cho giống cái. Tuy nhóm bác sĩ thực khó hiểu vì sao lại dùng thiết bị kiểm tra giống cái kiểm tra cho Nhan Tử Dạ, bất quá làm bác sĩ của vương thất Á Bá Lan, ông buộc phải tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh của An Nhĩ Tư. Thiết bị kiểm tra cho giống cái cùng thú nhân có chút khác biệt. Khác biệt lớn nhất chính là ở ngoài khoan kiểm tra có trang bị một cái bình hình tròn trong suốt để kiểm tra dựng tố (tiết tố mang thai). Chiếc bình cao cỡ ba mươi cam, bên trong chứa chất lỏng màu trắng ngà, nếu kiểm tra được giống cái mang thai thì chất lỏng bên trong sẽ lập tức đổi màu, sẽ từ từ trở nên đậm hơn, hơn nữa cũng xuất hiện số liệu trên thiết bị. Thấy Nhan Tử dạ nằm vào khoan kiểm tra, không biết vì sao An Nhĩ Tư cảm thấy có chút khẩn trương, có lẽ bởi vì tối qua bị dọa một trận, hoặc anh sợ hãi thật sự sẽ kiểm tra ra gì đó. Nằm trong thiết bị kiểm tra cho giống cái, Nhan Tử Dạ ngửi thấy một mùi hương nhàn nhạt, nó làm Nhan Tử Dạ đột nhiên có cảm giác không khỏe. Nhíu mày, vì tìm ra vấn đề của thân thể, Nhan Tử Dạ chỉ có thể cố nhẫn nhịn. Ánh sáng màu trắng bạc bắt đầu quét, Nhan Tử Dạ lập tức nhắm mắt lại. Ánh sáng chậm rãi di động, lướt qua trán Nhan Tử Dạ rồi tới mặt, tiếp đó là ngực, cuối cùng tia sáng quét tới phần bụng Nhan Tử Dạ. "Tít..." Ánh sáng bạc dừng lại ở phần bụng Nhan Tử ạ, tất cả mọi người ở bên ngoài lập tức khẩn trương nhìn màn hình ánh sáng. Trên đó đang không ngừng hiện lên một chuỗi số liệu. Nhan Tử Dạ đột nhiên cảm thấy bụng mình truyền tới một trận khó chịu. Nhan Tử Dạ đang nhắm mắt có thể tinh tường nhìn thấy phía dưới yêu đan trong cơ thể đột nhiên xuất hiện ba điểm sáng, theo độ ấm của tia sáng bạc kiểm tra thẩm thấu vào cơ thể, ba điểm sáng kia bắt đầu không ngừng va chạm vào bụng Nhan Tử Dạ, hơn nữa còn tản mát ra ánh sáng màu bạc cùng màu đỏ. Phần bụng cậu rõ ràng có thể nhìn thấy có thứ gì đó gồ lên. Chuyện này, An Nhĩ Tư ở bên ngoài khoan kiểm tra không hề nhìn thấy, bởi vì anh đang nhìn chằm chằm màn hình ánh sáng đang không ngừng xuất hiện số liệu, anh muốn từ nó tìm ra Nhan Tử Dạ rốt cuộc có vấn đề gì. Nhưng ngay lúc này, chất lỏng trắng ngà trong chiếc bình kiểm tra dựng tố ở bên ngoài khoang kiểm tra đột nhiên dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy đổi thành màu đỏ nhạt, chậm rãi màu đỏ càng lúc càng đậm hơn, sau khi biến thành màu đỏ sẫm thì chất lỏng trong bình cư nhiên giống như bị nấu sôi mà sôi trào sùng sục. An Nhĩ Tư mắt sắc ngay từ lúc màu sắc trong bình kiểm tra dựng tố thay đổi đã phát hiện. Anh khiếp sợ nhìn chất lỏng dần dần trở thành màu đỏ sẫm rồi bắt đầu sôi trào, ngay sau đó anh túm lấy vị bác sĩ cách mình gần nhất, lớn tiếng chất vấn: "Này là sao?" "Điện hạ, tôi... tôi cũng không biết này là chuyện gì a!" Vị thú nhân bác sĩ nọ cũng ngây ngẩn, những nhân viên y tế khác vội vàng chạy tới kiểm tra xem rốt cuộc xảy ra vấn đề ở đâu. Nếu là giống cái, cho dù mang thai thì dựng tố cùng lắm chỉ đổi màu mà thôi, chưa từng có trường hợp sôi trào như vậy. Kết quả nhân viên y tế vừa mới tới gần khoang kiểm tra, đang định kiểm tra bình dựng tố thì đột nhiên dụng cụ kiểm tra phát ra tiếng "tít tít tít" cảnh báo. "Tiểu Dạ..." An Nhĩ Tư nhìn thấy Nhan Tử Dạ mở to mắt, vẻ mặt thống khổ muốn mở khoang kiểm tra, anh lập tức buông vị bác sĩ nọ ra, lắc mình bước tới nhấn nút mở khoang kiểm tra, bất quá không có phản ứng. "Điện hạ, chưa kiểm tra xong sẽ không thể mở khoan kiểm tra ra được." Nhân viên y tế vội vàng ngăn cản An Nhĩ Tư. Tuy thiết bị kiểm tra phát ra tiếng cảnh báo nhưng nhân viên y tế đã xác nhận chỉ có thiết bị kiểm tra dựng tố xảy ra vấn đề, khoang kiểm tra không có vấn đề gì. "Cút ngay." An Nhĩ Tư vẫn luôn dùng hình tượng ôn hòa đối đãi với người khác trực tiếp nổi giận, nghe thấy tiếng cảnh báo anh liền nghĩ Nhan Tử Dạ gặp phải nguy hiểm. An Nhĩ Tư không quản nhiều như vậy, trực tiếp đẩy nhân viên y tế, ngân quang trong tay chợt lóe, trực tiếp đánh một quyền lên mặt trên khoang kiểm tra. Phần nắp trong suốt của khoang kiểm tra được chế tác từ nguyên liệu đặc biệt, bất quá vẫn không chịu nổi một quyền của An Nhĩ Tư. Chỉ nghe "rắc" một tiếng, phần nắp khoang kiểm tra bị đánh nát nhưng toàn bộ bị ánh sáng bạc bao trùm, không hề rớt xuống người Nhan Tử Dạ mà bị hất xuống mặt đất bên ngoài. Theo khoang chiếm giữ bị An Nhĩ Tư phá hỏng, số liệu trên màn hình ánh sáng cũng biến mất toàn bộ. "Tiểu Dạ, em làm sao vậy?" An Nhĩ Tư ôm cổ Nhan Tử Dạ, ẵm cậu ra khỏi khoang chiếm giữ, có chút sốt ruột hỏi han. "Tôi, bụng...." Nhan Tử Dạ một tay ôm bụng, một tay nắm tay cánh tay An Nhĩ Tư, vẻ mặt đau đớn khó nhịn. Bụng? An Nhĩ Tư nhìn xuống bụng Nhan Tử Dạ, bởi vì kiểm tra nên cậu chỉ mặc một lớp y phục mỏng manh. Mặc dù Nhan Tử Dạ đang dùng tay ôm bụng nhưng An Nhĩ Tư vẫn tinh tường nhìn thấy bên trong tựa hồ có thứ gì đó nảy lên. Đó là cái gì? An Nhĩ Tư kéo tay Nhan Tử Dạ rồi vén lớp áo lên, chỉ thấy có thứ gì đó lớn cỡ nắm tay trẻ con không ngừng va chạm ở bên trong. An Nhĩ Tư không biết thứ kia là gì, quay đầu lại thấy nhóm nhân viên y tế vẫn còn ngây ngốc đứng bên kia thì lập tức quát lớn: "Các người còn đứng đó làm gì, không mau tới đây kiểm tra." Nhân viên y tế vội vàng tập trung tới, một vị bác sĩ dùng thiết bị soi X quang nhỏ dán lên bụng Nhan Tử Dạ, chuẩn bị quét hình. Kết quả chỉ vừa áp lên thì một trận hồng quang từ bụng Nhan Tử Dạ phát ra, "ầm" một tiếng, thiết bị kiểm tra kia trực tiếp nổ mạnh. "Này..." Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Nhan Tử Dạ. Nhan Tử Dạ chỉ thấy bụng không ngừng truyền tới từng đợt khó chịu, cố nén nói: "Không phải tôi." An Nhĩ Tư rốt cuộc cũng phát hiện tựa hồ chỉ cần có thiết bị tới gần bụng Nhan Tử Dạ muốn kiểm tra thì thứ bên trong lại càng va chạm kịch liệt hơn. Hơn nữa luồng hồng quang khi nãy anh cũng phát hiện nó toát ra từ bụng Nhan Tử Dạ, nhất định là thứ kia phá hủy thiết bị kiểm tra. "An Nhĩ Tư, trong bụng tôi có gì đó..." Nhan Tử Dạ cảm giác được ba điểm sáng kia dị thường sinh động, trước đó rõ ràng không tra xét được gì, ba điểm sáng kia cứ hệt như đột nhiên xuất hiện. "Là cái gì?" An Nhĩ Tư sốt ruột ôm chặt lấy Nhan Tử Dạ. "Không biết." Tuy có thể tra được sự tồn tại của ba điểm sáng kia nhưng Nhan Tử Dạ căn bản không biết đó là gì. Sau khi phá hủy thiết bị kiểm tra, ba điểm sáng kia tựa hồ chậm rãi im lặng, Nhan Tử Dạ chỉ cảm thấy một dòng nước ấm áp từ bụng tản ra. Ngay sau đó linh lực trong yêu đan bắt đầu hỗn loạn, hồng quang trên người Nhan Tử Dạ chợt lóe, ánh sáng chói mắt nháy mắt bao phủ toàn thân cậu. Đợi đến khi hồng quang biến mất, hai chân Nhan Tử Dạ đã biến thành cái đuôi thật dài. Hết thảy phát sinh quá mức đột ngột, mọi người đều không kịp phản ứng, chỉ trơ mắt nhìn Nhan Tử Dạ vốn là thú nhân trực tiếp biến hóa thành bán thú nhân. Thú văn trên trán càng phụ trợ cậu yêu diễm tới cực điểm. Nhóm nhân viên y tế trong phòng đều sợ ngây người. Bọn họ thấy cái gì? Đó là cái gì? Cái đuôi thật dài không ngừng dao động trên mặt đất quả thực sắp chọt mù mắt bọn họ. Nửa trên là người nửa dưới là thú, đó là cái gì? Đó là bán thú nhân, là bán thú nhân trong truyền thuyết a. Bọn họ cư nhiên có thể nhìn thấy bán thú nhân truyền thuyết trong đời? An Nhĩ Tư căn bản không kịp ôm Nhan Tử Dạ rời đi thì cậu đã trực tiếp biến thân. Hiện giờ mọi người trong phòng đều nhìn thấy bộ dáng bán thú nhân của Nhan Tử Dạ, bất quá An Nhĩ Tư cũng không quá khẩn trương. Dù sao toàn bộ đều là người của vương thất, anh có biện pháp làm bọn họ không nói ra chuyện này. Hiện giờ điều anh lo lắng nhất chính là Nhan Tử Dạ. "Tiểu Dạ, em hiện giờ cảm thấy thế nào?" An Nhĩ Tư cởi bỏ áo khoác khoác lên người Nhan Tử Dạ. Nhan Tử Dạ không trả lời An Nhĩ Tư, bởi vì cậu đã bị phát hiện của mình dọa ngây người. Chỉ thấy ba điểm sáng sau khi an tĩnh thì hiện ra bản thể. Ba quả trứng, Nhan Tử Dạ nhìn thấy cư nhiên là ba quả trứng lớn cỡ ngón cái, tuy rất nhỏ nhưng cậu rõ ràng cảm nhận được hơi thở sinh mệnh ở bên trong. Hơn nữa còn có một quả trứng màu đỏ. Điều này quả thực quá kinh thế hãi tục, làm người ta phải khiếp sợ. Nhan Tử Dạ hiện giờ đang bị vây trong trạng thái sững sờ. Thấy Nhan Tử Dạ ngơ ngác không có chút phản ứng, An Nhĩ Tư sốt ruột hỏi han: "Tiểu Dạ, nói chuyện đi, em làm sao vậy, phát sinh chuyện gì?" Nhan Tử Dạ máy móc ngẩng đầu, ngây ngốc nhìn An Nhĩ Tư: "An Nhĩ Tư, tôi có chuyện muốn nói với anh." "Chuyện gì?" "Tôi hình như.... có thai...." .... Hoàn Chương 108. _________________