Tinh tế chi thượng tướng phu nhân thị hắc hộ
Chương 308 : Quái vật thí nghiệm
Sau khi Thạch Sơn Loạn và Nghê Lan đào tẩu, con quái vật kia không đuổi theo, nhìn thấy còn có người, liền lao tới chỗ Lộ Lê, không ngoài ý muốn cũng bị giải quyết luôn.
Lộ Lê lại tìm được một khối tinh thể tím trong óc quái vật, không biết có tác dụng gì, y trực tiếp thu hồi luôn.
"Thạch bang và Hoa Hồng Dại chạy rồi, bọn họ có thể trực tiếp đi lên rồi gặp nhóm đội trưởng Hồ hay không?" Tần Sương nhìn bốn phía, đã không thấy bóng dáng bọn chúng đâu.
"Cho dù bọn chúng đi lên cũng không sao, hai con quái vật giết nhiều người của bọn chúng như vậy, hiện tại chỉ còn lại có hơn một trăm người, bọn họ ứng phó được." Justin nói.
"Bây giờ muốn tiếp tục thăm dò hay là rời đi, tôi cảm giác nơi này hẳn không chỉ có hai con quái vật." Trực giác nói cho Tần Sương, nơi này nhìn thì tĩnh lặng, càng đi vào bên trong, quái vật sẽ càng nhiều.
"Tiếp tục." Tiếng Tần Vũ mang theo lạnh lẽo vang lên.
Lộ Lê cũng nói: "Nơi này nếu đã từng là nhà máy chế tạo cơ giáp, hẳn sẽ có nguyên liệu."
Nơi bọn họ đi qua, có rất nhiều chỗ thoạt nhìn lúc ấy hẳn là đang làm việc, bởi vì khẩn cấp mới dừng lại.
"Em biết ngay chỉ có nguyên liệu mới có thể hấp dẫn chị dâu mà." Tần Sương đã sớm chuẩn bị tâm lý.
Sau khi chuẩn bị xong, mọi người bắt đầu hành động, xét thấy quái vật có khả năng sẽ xuất hiện bất cứ lúc nào, chỉ có vũ khí Ô Vẫn mới có thể phá vỡ phòng ngự của chúng nó, cho nên mọi người đều đổi súng hạt nhân thành Ô Vẫn, tuy pháo năng lượng cũng có thể, nhưng uy lực quá lớn, sẽ phá hỏng nơi này, dẫn tới sụp đổ.
Nơi bọn họ xuống dưới như Lộ Lê suy đoán, ít nhất khu vực này là một nhà máy chế tạo cơ giáp.
Nhà máy rất lớn, có dây chuyền sản xuất hoàn chỉnh, Lộ Lê cất hết máy móc có thể đựng vào không gian khấu, không thể chứa thì nghiên cứu một chút mới rời đi, Tần Vũ canh giữ bên người y.
Tần Sương đành phải đi theo Justin giúp chị dâu tìm nguyên liệu.
Nơi này có rất nhiều kho hàng, không ít nơi đều dùng mật mã khóa, nhưng bởi vì nhiều năm thiếu tu sửa, năng lượng của căn cứ ngầm hao tổn quá độ, không ít kho hàng đều có thể mở ra.
Có kho hàng trống không, có cái trên mặt đất tất cả đều là nguyên liệu rơi rớt tan tác, có thể thấy được lúc ấy trốn thoát rất vội vàng, còn có kho hàng không kịp mang đi, như Ô Vẫn, kim loại dung hợp, ở chỗ này vậy mà cũng có, tuy không nhiều lắm, nhưng cũng đủ để vui mừng, còn có không ít thứ ngay cả Justin cũng không biết.
Nếu Lộ Lê ở chỗ này, y sẽ nhận ra được, những nguyên liệu này không cái nào mà không phải nguyên liệu chế tạo cơ giáp tách hạch.
Cơ giáp chế tạo sư do Justin mang đến không biết chút gì về nguyên liệu cho cơ giáp tách hạch, chỉ biết những nguyên liệu này hơi kỳ quái, đều chưa từng thấy qua, anh ta cũng không biết dùng làm gì.
Sau khi Justin biết thì không lấy tí nguyên liệu nào, toàn bộ nhường cho Tần Sương, nói rất chính đáng, nghiêm trang, lại ngấm ngầm lấy thiện cảm của Tần Sương.
"Anh cũng quá khách sáo rồi, nhiều nguyên liệu như vậy lại đồng ý nhường hết cho tôi." Tần Sương quả nhiên càng ngày càng có thiện cảm với anh ta, càng cảm thấy Justin thật thú vị.
"Thật ra tôi không hào phóng như cậu tưởng đâu, đều nhường hết cho cậu là cố ý đấy, bởi vì đống nguyên liệu này chúng tôi cầm cũng vô dụng, còn không bằng lấy để tăng thiện cảm của các cậu." Justin cố ý thẳng thắn, nói giỡn nửa thật nửa giả.
Tần không tâm cơ Sương cười ha hả, "Người anh em à, thủ đoạn này dùng được đấy, nếu anh không nói ra có khi tôi cũng không nghĩ đến, không tồi không tồi, tiếp tục nỗ lực, tôi không ngại anh lại làm thêm vài lần nữa đâu."
"Tôi sẽ tận lực." Justin nói kiểu bất đắc dĩ, trên mặt lại mang nụ cười dung túng rõ ràng.
Lộ Lê và Tần Vũ nhanh chóng tới đây, Tần Sương lập tức nói cho bọn họ mình tìm được rất nhiều nguyên liệu.
Đám người lại đi tiếp vào bên trong đi, sau đó không may mắn như vậy nữa, rất nhiều kho hàng đều trống không, cho dù có, cũng chỉ là hấp tấp ném xuống, thật ra thu hoạch hôm nay đã không tệ, mọi người cũng không cảm thấy tiếc nuối.
Không biết đã đi được bao lâu, bọn họ đi đến cuối nhà máy, có một cánh cửa rất lớn chặn đường.
Cánh cửa này lâu năm không tu sửa, nhìn thì hoàn hảo, nhưng mang cảm giác chỉ cần dùng sức chạm vài cái sẽ sập.
"Nơi này có cái cửa nhỏ." Tiếng một thủ hạ của Justin truyền tới.
Mọi người đi tới, hai cánh cửa nhỏ đều dùng kim loại đen làm thành, trong đó một cánh phía trên còn có lỗ thủng, bên trong đen như mực, không thấy được cái gì.
"Các anh có cảm thấy tuy cái lỗ trên cửa này nhỏ, nhưng lại vừa vặn cho loại quái vật này chui qua không?" Lộ Lê vừa hỏi, vừa thử dùng tinh thần lực thăm dò vào.
Kiến trúc nơi này đều có tác dụng trở ngại tinh thần lực, khi tiến vào y đã phát hiện ra, nghĩ hẳn là do vấn đề về nguyên liệu kiến trúc.
"Cẩn thận!" Tinh thần lực của Lộ Lê vừa mới thăm dò vào đã biến sắc, lập tức hô to một tiếng.
Cùng lúc đó, một bóng đen từ bên trong vụt ra cực nhanh, khi sắp va vào cơ giáp, một thanh trường đao Ô Vẫn dùng tốc độ còn nhanh hơn chặt xuống đỉnh đầu nó, máu tươi phụt ra, tất cả đều là màu đen.
Mọi người tập trung nhìn vào mới phát hiện là quái vật màu đen, lúc này không cần đoán nữa, hai con quái vật kia mười phần là từ nơi này chạy ra.
"Mọi người mau lui về phía sau, có mười mấy con quái vật chạy tới." Tinh thần lực của Lộ Lê lại phát hiện nhiều quái vật hơn, vội vàng nhắc nhở.
Mọi người lập tức rời xa cánh cửa nhỏ.
Chỉ trong chốc lát, mười mấy con quái vật trực tiếp đâm bay cửa nhỏ, lộ ra bề ngoài của chúng nó.
Nhưng khiến cho bọn họ ngạc nhiên chính là, chúng nó không hoàn toàn giống ba con quái vật đã bị chém trước đó, còn có vài con có bề ngoài của Trùng thú.
Những quái vật này không ngửi được hương vị người sống, nhưng nhìn thấy thứ gì cử động sẽ lập tức tỏa định mục tiêu xông tới.
Tưởng tượng giống như Tần Vũ một đao chém chết một con quái vật là không có khả năng, những người khác chỉ có thể để vài người bao vây tấn công một con quái vật, vốn tưởng sẽ rất khó chém giết, nhưng khi bọn họ giết chết một con quái vật, mọi người vô cùng kinh ngạc.
"Sao lại đơn giản như vậy?"
Không sai, chính là đơn giản, so với hai con quái vật làm Thạch bang và Hoa Hồng Dại ăn không ít khổ, con quái vật này bị giết quá nhẹ nhàng, giống như thực lực giảm xuống vài lần vậy.
"Xem ra cùng loại quái vật thì thực lực không nhất định sẽ giống nhau, mọi người cẩn thận phân rõ." Lộ Lê nói to.
So với loại quái vật bề ngoài như người, quái vật Trùng thú càng khó đối phó hơn, thậm chí khó hơn so với con bị Tần Vũ chém chết.
Nhưng có lợi hại hơn cũng không phải đối thủ của họ, tốn một giờ, cuối cùng cũng giải quyết xong mười mấy con quái vật.
Lộ Lê đào từ trong óc quái vật ra từng viên tinh thể, quái vật Trùng thú tinh thể màu đỏ đậm, mà loại quái vật người lại mang màu sắc đa dạng, như quái vật bị nhẹ nhàng giết chết, tinh thể là màu vàng, thực lực mạnh hơn chút là xanh lam, đỏ.
"Cửa nhỏ đi thông tới sào huyệt quái vật, không đúng, phải nói là phòng thí nghiệm." Lộ Lê trầm mặt nói.
"Sao chị dâu xác định là phòng thí nghiệm?" Tần Sương hỏi.
"Em xem quần áo của loại quái vật người này, tuy rằng rách tung toé, nhưng rõ ràng là y phục mà nhân loại mới có thể mặc, tám chín phần mười là vật thí nghiệm." Lộ Lê không thích các loại thí nghiệm với con người.
"Mới một đợt đã có mười mấy con quái vật chạy ra, bên kia chắc chắn càng nhiều hơn." Tần Sương nói.
"Anh muốn đi xem, có lẽ có thể biết được bí mật của viên tinh cầu này, hơn nữa tinh thể đó nói không chừng cũng có tác dụng gì đó, hiện tại cách thời gian hai tháng còn 12 ngày, còn kịp." Lộ Lê có dự cảm, luôn cảm thấy nếu kho hàng nơi này đều chứa nguyên liệu chế tạo cơ giáp tách hạch, chắc chắn có liên quan nhất định đến tài liệu mà cha để lại, bỏ lỡ cơ hội lần này, còn không biết lần sau có thể tới hay không.
Tần Vũ biết cơ giáp tách hạch, biết y suy nghĩ cái gì, đương nhiên Tần Sương không có ý kiến, chỉ là không biết suy nghĩ của Justin.
Justin chú ý tới ánh mắt bọn họ nhìn lại đây, cười nói: "Cùng nhau đi đi, tôi cũng có hứng thú biết cái gọi là gương mặt thật của phòng thí nghiệm."
Tần Sương lập tức vui vẻ vỗ vai anh ta.
Tiến vào sào huyệt quái vật, bọn họ phải đối mặt với nguy hiểm lớn hơn, mọi người trang bị pháo năng lượng và vũ khí xong, hết thảy chuẩn bị ổn thoả thì tiến vào cửa nhỏ.
Sau cánh cửa nhỏ là một con đường, độ cao có thể để cơ giáp tiến vào, chỉ là đối lập với cửa lớn nên trông có vẻ nhỏ.
Lộ Lê dùng tinh thần lực mở đường, chỉ cần phát hiện quái vật thì sẽ báo trước.
Cơ giáp chế tạo sư của Thánh hội bên kia cũng học y dùng tinh thần lực mở đường, nhưng tinh thần lực của anh ta có phạm vi hơi nhỏ, thường thường Lộ Lê đã dò xét ra, anh ta còn chưa phát hiện ra cái gì, may mà chỉ nghĩ trong lòng không nói ra, bằng không mất mặt lắm.
Con đường bên trong quanh co, còn có ngã rẽ, nhưng chỉ cần nhìn lực phá hoại trên tường là biết quái vật từ đâu tới.
Lộ Lê không có cố ý đi tới hướng của quái vật, bởi vì bất kể lựa chọn bên nào, hẳn là đều có thể đi tới phòng thí nghiệm.
Sự thật chứng minh y lựa chọn không sai, bọn họ cuối cùng đi đến phòng điều khiển của căn cứ thí nghiệm.
Trong phòng điều khiển có mấy con quái vật, bị bọn họ lưu loát giải quyết hết, đáng tiếc phòng điều khiển không lưu lại manh mối hữu dụng gì, trên mặt đất có quần áo và xương cốt.
Trên vách tường có rất nhiều màn hình, có vẻ là phòng theo dõi, cũng không bị phá hủy quá nghiêm trọng.
"Hệ thống điện nơi này còn chưa bị phá hỏng, chúng ta có thể thử xem có mở máy theo dõi ra được hay không." Lộ Lê nhìn một chút.
"Cái này giao cho tôi đi." Daley đứng ra, thở phào trong lòng, có vẻ rốt cuộc cũng tìm được thứ mình am hiểu.
Nửa giờ sau, hình ảnh trong phòng điều khiển được khôi phục lại, có vài cái bị đập hỏng, không biểu hiện ra, nhưng đại đa số đều còn tốt.
Khi toàn bộ diện mạo căn cứ thí nghiệm hiện ra trước mặt họ, tức khắc nhiều tiếng hít sâu vang lên.
Quái vật đi lại trong căn cứ đúng là không ít, đặc biệt là mấy cái phòng thí nghiệm, Daley phóng đại những hình ảnh này ra, có thể thấy rõ ràng, toàn bộ căn cứ thí nghiệm có năm phòng thí nghiệm lớn, trong đó ba cái tất cả đều là quái vật, mỗi cái ít nhất có hơn một trăm con, bởi vì cửa lớn đã đóng chặt nên mới nhốt chúng ở bên trong.
Hai phòng thí nghiệm khác tất cả đều là ống nghiệm cao, bên trong ngâm mấy con quái vật, tựa như ngủ say, lại tựa như không có sinh mệnh.
Đa số quái vật bị khóa trong phòng thí nghiệm, quái vật tự do đi bên ngoài cũng không nhiều, nếu không, muốn đến phòng tư liệu sẽ khó khăn hơn nhiều, bởi vì bọn họ nhìn thấy phòng tư liệu ở ngay cạnh một phòng thí nghiệm lớn.
Tần Vũ biết Lộ Lê muốn nhất vẫn là đồ trong phòng tư liệu, lập tức bắt đầu lên kế hoạch tuyến đường đi.
"Các cậu lưu lại nơi này, tôi đi với em ấy." Sau đó, Tần Vũ nói với Tần Sương.
"Như vậy sao được, dọc đường sẽ còn gặp không ít quái vật." Tần Sương chưa nghĩ đã phản bác.
Tần Vũ căn bản cũng không phải dò hỏi ý kiến của cậu ta, "Nếu cảm thấy nhàn quá, thì đi giết thêm mấy con quái vật, đào tinh thể đi."
Tần Sương còn muốn nói chuyện, bị Justin giữ lại, "Có anh cả cậu ở đây, cậu còn lo lắng cái gì." Tần Sương nghĩ nghĩ cảm thấy cũng đúng.
Sau khi hai người xuất phát, mọi người nhìn theo video theo dõi, xác định bọn họ thành công tới phòng tư liệu, Tần Sương mới đi ra ngoài giết quái vật, Justin chắc chắn cũng muốn giúp cậu ta, hai người bèn thương lượng một con đường.
Trước hết bắt đầu quét sạch từ xung quanh phòng điều khiển, sau đó lại dẫn quái vật từ xa hơn lại đây, giải quyết từng chút một.
Hiệu suất không thể nói là quá cao, nhưng phương pháp này lại ổn thỏa nhất, lâu dài, bọn họ cũng thu thập được càng nhiều tinh thể.
Lộ Lê và Tần Vũ đi vào phòng tư liệu, phòng tư liệu cũng bị phá hỏng, trên sàn nhà vỡ vụn có xương cốt và quần áo rách nát, còn có một vết máu kéo dài, tựa như đã từng có người trốn ở chỗ này, nhưng không tránh được, bị quái vật ăn.
Tư liệu trong máy móc không copy được, bởi vì trước khi đối phương bỏ chạy, đã đập hết máy móc.
Lộ Lê phát hiện một ít tư liệu bằng giấy ở trên bàn và trong ngăn tủ, một ít xem không hiểu, một quyển sổ trong đó có vẻ là sổ nhật ký, nhà nghiên cứu nào đó viết, đoạn trước bị xé rất nhiều, nhật ký bắt đầu từ giữa.
"Ngày 14 tháng 10, hôm nay thí nghiệm vẫn thất bại, đây đã là thất bại thứ 999."
"Ngày 20 tháng 10, trùng động sắp mở ra, những kẻ đó sắp tới, lần cuối cùng cần phải...... Chúa ơi, cuối cùng cũng thành công, nhưng không còn thời gian nữa, tôi cần phải nghĩ nơi ổn thỏa giấu đi."
"Ngày 27 tháng 11, trùng động mở ra, bọn chúng tới rồi, tai nạn buông xuống tinh cầu, tôi cần phải đi thôi, trước đó, tôi muốn đến cách vách rửa mặt."
Lộ Lê lật đến tờ cuối cùng, đã không còn gì nữa.
Truyện khác cùng thể loại
76 chương
8 chương
47 chương
25 chương
9 chương