Tình Sắc Dụ Hoặc
Chương 87 : Tình Sắc Dụ Hoặc
Trong văn phòng, hô hấp người đàn ông càng ngày càng thô nặng! Một khắc Tiểu Trịnh đóng cửa phòng lại, hắn một phen bỏ qua con chuột.
Dục vọng bị câu dẫn một khắc này không thể vãn hồi, tay to hắn rơi xuống, đang muốn dùng sức ấn đầu cô gái về phía mình, không ngờ, Tiếu Dao thế nhưng lúc hắn đụng tới, nhanh chóng buông ra.
Lúc sau, từ bàn làm việc chui ra, trong nháy mắt đã lùi ra một góc xa.
Đứng sát cửa sổ, cô nhìn chằm chằm côn th*t lớn của Quân Mạc Bắc như cũ đứng thẳng, liếm liếm khóe miệng, thế nhưng cười có vài phần đắc ý: “Cảnh sát Quân, thoải mái chứ?”
Trước mặt đồng nghiệp, một bên thảo luận cùng người ta, một bên hưởng thụ cô khẩu giao, trên mặt cấm dục nghiêm túc, quy đầu côn th*t lại không ngừng ở tràn ra tinh dịch.
Hình ảnh này, tưởng tượng khiến cho người thú huyết sôi trào, hắn hiện tại có phải cũng đã nếm thử hương vị sung sướng của trái cấm hay không?
“Có ý gì?” Quân Mạc Bắc vẫn ngồi ở ghế trên, xoay người nhìn cô, ngay cả dây kéo quần cũng không kéo lên, cũng không để bụng côn th*t mình còn cứng rắn đứng sừng sững.
Hắn nhìn chằm chằm cô gái đứng sát cửa sổ sát, đôi mắt đen mị lên, nguy hiểm lại thị huyết!
“Cô chơi tôi?”
“Em làm sao dám? Chỉ là giỡn với cảnh sát Quân một tí mà thôi.” Ngay từ đầu Tiếu Dao muốn câu dẫn hắn, nhưng, nơi này là văn phòng, Quân Mạc Bắc dù có đói khát cũng không có khả năng ở chỗ này muốn mình.
Cho nên, cô cũng chơi chơi mà thôi, nhìn xem vị cảnh sát cao lãnh cấm dục này có phải thật sự có thể bình tĩnh hay không, sự thật chứng minh, hắn tuy rằng phía dưới không bình tĩnh, nhưng mặt trên thật đúng là bình tĩnh đến nỗi không chê vào đâu được.
Nếu không phải trước một bước bị Nam Cung Tịch đả thương thấu tâm, cũng bị Tần Mặc rất nhiều lần cưỡng gian nên đối với đàn ông sinh vài phần kính sợ, cô nghĩ, có lẽ cô thật sự sẽ yêu người đàn ông này.
Lãnh túc, nghiêm cẩn, trầm ổn, khí phách, cảnh sát Quân sẽ làm người cảm thấy nhất định là đàn ông tốt trong gia đình. Đáng tiếc, hiện tại cô sẽ không yêu bất cứ người đàn ông nào nữa.
“Căn phòng này nóng quá đi, em ra ngoài chờ anh, cảnh sát Quân, gặp lại sau.” Từ mình tới cửa văn phòng chỉ cách một đoạn, Tiếu Dao một chút cũng không sợ không ra được.
Màn trời dần dần tối, đã tới thời điểm tan tầm, dù sao cũng đi mau, cô vẫn nên chạy nhanh ra ngoài mới tốt, ở lại nơi này, không chừng sẽ bị lửa giận của hắn thiêu đốt.
Nhưng lần này, Tiếu Dao bàn tính thế nhưng đánh hụt, cửa phòng vừa bị cô kéo ra, bỗng nhiên phịch một tiếng, cứ thế đóng lại thật mạnh! Thậm chí, cạch một tiếng, khóa từ bên trong.
Sao có thể! Tiếu Dao tức khắc một trận trợn mắt há hốc mồm! Hắn vừa rồi còn ngồi trên ghế, ghế dựa sau bàn làm việc, khoảng cách từ cửa tới bàn làm việc, tuyệt đối là xa, hắn là như thế nào làm được?
Sắc mặt Quân Mạc Bắc sâm hàn, cánh tay dài chụp cô ôm cả người lên, Tiếu Dao chưa phản ứng kịp, người đã bị hắn đè sát cửa sổ.
“Làm tôi mất khống chế, chơi rất vui đúng không?” Người đàn ông đứng phía sau cô, chân dài chọc giữa hai chân, hai đùi Tiếu Dao lập tức bị ép tách ra, xé một tiếng, áo sơmi nháy mắt bị hắn xé xuống một mảng lớn!
Lần này, Tiếu Dao thật sự có phần luống cuống, xem lửa giận bây giờ của Quân Mạc Bắc, nếu thật sự làm gì cô, mình tuyệt đối sẽ chết rất thảm.
Mấu chốt chính là, cô cảm thấy cô nhất định có thể chạy đi, vì sao lại bị bắt trở về, sao lại có thể như vậy? Vừa rồi, rõ ràng cũng chỉ còn một bước!
“Anh... A!” Quần lót bị vô tình kéo xuống dưới, một phen liền xé rách, đáng thương bị ném ở một bên, kế tiếp chính là áo sơmi, mảnh vải dư lại cũng hoàn toàn bị hắn kéo xuống!
“Nơi này là văn phòng!” Đáng sợ là, cô đứng sát cửa sổ, tấm rèm chưa được kéo lên, tuy rằng nơi này hơn tầng mười, nhưng, đối diện cách đó không xa là một tòa nhà cao tầng khác.
Tòa nhà đối diện cửa sổ bọn họ có ban công, nếu lúc này, có người từ phòng kia đi ra, đứng trên ban công, tuyệt đối có thể xem rõ ràng bọn họ.
Hiện tại trên người cô không có gì che đậy, khi Quân Mạc Bắc kéo cả áo ngực cô xuống, toàn bộ thân thể cô liền trần trụi, không hề giữ lại.
“Không cần như vậy!” Đôi tay Tiếu Dao che ngực, hạ thể lại đột nhiên căng thẳng, ngón tay Quân Mạc Bắc thế nhưng đã cắm vào rồi.
“Ô...”
Cô theo bản năng ngẩng đầu, bị ngón tay cắm khiến thân thể một trận run run: “Đừng, đừng như vậy, kéo... Kéo rèm đi, xin anh.”
Truyện khác cùng thể loại
33 chương
4 chương
16 chương
217 chương
11 chương
31 chương
19 chương