CHƯƠNG 2 – “Vương Nam ngồi xuống đi”, Đổng Khiết bắt chuyện, bảo Vương Nam ngồi ở ghế bên cạnh Lí Trọng. – “Lí tổng dạo này muốn tìm một chuyên gia thiết kế kiến trúc, chuyện này giao cho cậu. Còn chuyện cụ thể thì hai người cứ trao đổi với nhau”.  Đổng Khiết nhìn Lí Trọng: “Vương Nam là người có mắt thẩm mỹ không tệ, nếu không phải vì đây là công trình của cậu, tôi sẽ không xuất ra con át chủ bài này đâu”.  Lí Trọng cười nói: “Đổng tổng a, công lao của ngài lớn quá. Bây giờ ngài có thể hẹn hò cùng vị Trương Chí Vĩ nhà mình rồi”.  – “Cậu liền nói hươu nói vượn đi. Nếu thiết kế của Vương Nam không làm cậu hài lòng, tôi sẽ chịu trách nhiệm”. Đổng Khiết cười cắt ngang lời anh. Vương Nam ngồi bên cạnh chỉ có thể mỉm cười, trong lòng lại bắt đầu bất khám. Vừa bắt đầu làm việc nên tự tôn của Vương Nam cực cao, cũng bởi vì thế mà không khỏi nảy sinh những nghi kị với Lí Trọng. Chẳng qua, bên ngoài vẫn cố gắng tỏ vẻ chăm chú lắng nghe hai người. Lí Trọng tất nhiên hiểu được những lời mình nói có chút không đúng mực, liền vỗ vỗ vai Vương Nam nói: “Người anh em, chuyện này liền nhờ cậu”. Vương Nam lễ phép cong môi, cười một phát. Phản ứng của Vương Nam khiến Lí Trọng thầm than, thằng nhóc này vẫn còn XXX ngạo khí, vẫn là tuổi trẻ a, không giấu được nét khinh suất trong nụ cười. – “Vậy hai người định khi nào ra công trình. Nhớ tính toán kĩ thời gian, chi phí và các vấn đề đề phát sinh”. Đổng Khiết lưu loát nói. Lí Trọng cười: “Tôi còn tưởng được miễn phí, nếu không sẽ không tìm đến cậu”.  – “Tiền cậu kiếm được nhiều như vậy, cũng đừng tính toán với chúng tôi vài đồng lẻ chứ, tôi cũng không phải tính đắt cho cậu”. Hai người bắt đầu cười nói ròi đứng lên, không nhìn cũng biết Đổng Khiết rất thân với Lí Trọng. Vương Nam cũng đứng lên theo họ, Lí Trọng liền nói với hắn: “Vậy thì 10h sáng mai, tôi tới đón cậu”. Bắt tay Vương Nam, sau đó anh lại quay đầu nói với Đổng Khiết: “Tôi có 2 tháng để hoàn thành công trình, thời gian thực sự gấp lắm, sau đó tôi cong muốn tìm công ty cung cấp thiết bị gia dụng”. Đổng Khiết nói: “Chúng tôi quen biết vài công ty cung cấp đồ gia dụng, có thể liên hệ giúp cậu. Vương Nam sẽ làm giám sát công trình, miễn phí”. Đắc, vừa bận hoàn thành thiết kế ngoại thất, lại vừa phải lắp đặt xong thiết bị. Thời gian chỉ có 2 tháng. Vương Nam bắt đầu ảo não. Trở lại phòng làm việc, Liễu Dược Dược liền mở lời: “Thế nào a? Quan gia vẫn là nhận được vạn lượng hoàn kim a?”. Liễu Dược Dược lớn hơn Vương Nam 1 tuổi, vào công ty trước hắn 1 năm, chuyên vẽ bản thiết kế mềm. Bình thường, cô là người hoạt bát hay cười nói. Vương Nam thích làm việc cùng cô. Một nữ nhân đơn giản sẽ mang đến cho người khác cảm giác nhẹ nhõm, tuy tướng mạo nàng không sánh bằng những cô gái xinh đẹp mà nguy hiểm, nhưng điều đỏ cũng đủ thoải mái rồi. “Thăng quan tiến chức cái gì, chị mau mời tôi ăn cơm a, tôi chính là chuẩn bị phải lao động khổ công”. Vừa nói, Vương Nam vừa vò đầu bứt tóc không thôi. Lúc này đây, nhìn hắn hệt như một đứa trẻ ngây thơ trong trẻo.