Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 584 : Chồng. . . ư. . . ư. . . #18+

" Ư... " Hứa Doãn Hạ rên lên một tiếng to. Cô thật sự muốn... nếu cứ mèo vờn chuột kiểu này thì cô chết mất thôi. Vì để Hoắc Tư Danh không cứ kích thích cô nữa, Hứa Doãn Hạ mím môi nhìn chằm chằm anh, môi cô mấp máy nói. " Danh... Danh... " thanh âm mềm mại đến không đâu chê được vang lên. Hoắc Tư Danh nghe giọng nói của cô, nhất thời mềm nhũn, anh gian nan nuốt một ngụm nước bọt nhìn Hứa Doãn Hạ đang xinh đẹp quyến rũ kia. Hứa Doãn Hạ thở dồn dập, đang định nói gòi đó thì thanh âm non nớt liền vang lên. " Y... y... nha nha... " Hứa Doãn Hạ giật mình một cái ngậm miệng lại, cô vì cái sung sướng của bản thân mà quên mất... bên cạnh cô còn có hai đứa bé đang tuổi ăn tuổi hiểu. Hoắc Tư Danh nhíu mày, nhìn chằm chằm hai vật nhỏ vốn ngủ say nhung lúc này lại " y y nha nha " môi anh câu lên nghĩ gì đó lại nhìn về phía Hứa Doãn Hạ. " Vợ... " Nghe giọng khàn khàn của anh, Hứa Doãn Hạ không khỏi run lên lo lắng, hai mắt cô trừng to nhìn anh. Hoắc Tư Danh cười cười nói. " Vợ nói xem... nếu bây giờ anh hung hăng xâm chiếm vợ... " giọng nói tràn ngập lửa dục vang lên, lại áp sát tai Hứa Doãn Hạ, vừa nói không khỏi thổi khí vào, đột nhiên anh dang chân cô ra, cách lớp quần mà đập mạnh một cái, vật nam tính vốn đã trướng to nhanh chóng va chạm miệng hang cách lớp quần. Hứa Doãn Hạ thở hắc một tiếng. " Hô... " cái cảm giác này... Hoắc Tư Danh cứ áp sát vào, môi câu lên lộ vẽ đẹp gợi cảm của chính anh nói. " Thì hai con nghe có hiểu hay không vợ? " Hứa Doãn Hạ mím môi, không phải chứ... cô run rẩy mở miệng nói. " Không... không được... ôm em vào... ư... " " Ôm em vào phóng tắm... " Hoắc Tư Danh không ôm cô, anh chỉ nhẹ nhàng vận động hông của mình cách lớp quần áo như thể đang thân mật. Tiếng hai bộ phận cách nhau một hai lớp vải chạm nhau, phát ta tiếng. " Bạch Bạch Bạch. " Vì Hoắc Tư Danh cứ như vậy, nơi đấy của cô càng khát cầu... mà càng khát cầu lại càng ẩm ướt. Hứa Doãn Hạ cắn môi, cố nhịn tiếng rên rỉ mà bản thân không thể kiềm nén, hai mắt ngập nước to tròn nhìn Hoắc Tư Danh nói. " Chồng... ư... vào phòng... ư... phòng tắm... " " Anh muốn... a... muốn làm gì em cũng được... ư... " Hoắc Tư Danh cười như không cười nhìn cô. Muốn vào trong... anh không đi vào đấy thì sao? " Danh... " cảm nhận rõ vật nam tính của người đàn ông cô yêu đang trước to hơn, Hứa Doãn Hạ hoảng hốt gọi một tiếng. " Đừng mà... " biết rõ anh sẽ không chịu vào phòng tắm, Hứa Doãn Hạ run rẩy nói. Quần bị kéo ra... cảm giác lành lạnh mát mát xâm nhập. Hứa Doãn Hạ thật sự nức nở... nhưng Hoắc Tư Danh không để ý đến, Khi hai bộ phận nhạy cảm nhất trên cơ thể của anh và cô chạm nhau, cọ nhau... cả hai nhíu chặt màu lại... cảm nhận rõ sự thèm muốn của đối phương. Hứa Doãn Hạ nín khóc, chỉ lặng lẽ nhìn anh,nói cô không tức giận là sai... nhưng nói cô không muốn cùng anh thân thiết lại càng sai. Thôi... chuyện gì xảy ra thì cũng phải xảy ra... Miệng hang động đang ra sức nuốt lấy vật nam tính trướng to hơn mọi khi của Hoắc Tư Danh, Hoắc Tư Danh nhăn mày lại, cảm giác bị nơi đó của cô bóp chặt đến nổi chính anh phải nhịn đúng ra rất khó chịu. Cũng có thể hung hăng vào sâu trong cơ thể cô, nhưng anh không muốn cô bị thương. Đau thì đau, bị bóp đến bắn thì bắn thôi. Hứa Doãn Hạ cũng hiểu rõ cảm giác của anh, làm sao mà cô không biết anh cũng đang chịu đau, nhưng so với nhưng gì anh chịu... cô cũng phải chịu... Để thích nghi vật nam tính ngày một trướng to của anh, không phải chuyện dễ. Từng chút... từng chút một được nuốt... mãi cho đến khi nuốt nguyên một căn nam tính to. Hoắc Tư Danh tỏa ra hơi thở nặng trĩu, anh vùi đầu vào hõm vai cô hít lấy hít để mùi hương quen thuộc để có thể an ủi cơn đau từ nơi ấy truyền đến. Anh muốn động... thật sự rất muốn động nhung không dễ dàng như vậy. Hứa Doãn Hạ nhẹ nhàng vuốt lưng anh nói. " Một chút nữa... " Dần dần chấp nhận được vật nam tính của anh, Hứa Doãn Hạ gật nhẹ đầu một cái. Hoắc Tư Danh bắt đầu động, lúc đầu anh vẫn cẩn thận mà nhẹ nhàng ra vào trong cô, lần hai lần ba... lực động của anh bắt đầu nhanh hơn. Hơi thở của người dưới thân cũng dồn dập hơn, Hoắc Tư Danh cũng thở một cách cực nặng nề. Từng bước từng bước một cho đến khi trong phòng vang lên tiếng rên rỉ nho nhỏ của Hứa Doãn Hạ. " Ư... ưm... " vừa nghe thấy được âm thanh, từ miệng mình phát ra, Hứa Doãn Hạ trừng to mắt, vội vàng bịt miệng mình lại. " A... ư... " Hoắc Tư Danh không hề có ý định tiết chế, lực đạo nhanh và nhanh hơn, Hứa Doãn Hạ mím môi hay bịt môi cũng không thể kiềm nén. Cả hai vợ chồng người bịt kín miệng, người ra sức cày cấy trên thân thể nuột nà của cô... Cả hai triền miên trao nhau nụ hôn, cả hai triền miên day dưa không dứt. Dính nhau thật lâu thật sâu, mãi đến khi ba tiếng sau... Tiếng gầm tư trong họng của người đàn ông vang lên, đi cùng vào đó là tiếng nức nở của người phụ nữa... thì mọi thứ mới yên tĩnh.