Tình Nhân Của Tổng Tài
Chương 570 : Hứ, không chơi chung vợ nữa
Anh cúi xuống nhìn cô, lại không nhịn được hôn lên hai mắt hai má cô tiếp, thứ duy nhất khiến anh lúc nào cũng nhận thua chắc có lẽ là cô, vì chỉ cần chính anh mất kiểm soát thốt ra lời quá nặng hay quá đáng thì rất nhanh sau đó anh sẽ cảm thấy bản thân mình thật là một người chồng tệ bạc, vô dụng.
Hiện tại nhìn người trong ngực bị chính anh ôm chặt cũng không than một tiếng, cảm giác thành tựu hơn nhiều so với thắng thầu các dự án lớn, hay thu mua thành công các công ty sắp phá sản nhưng có nhiều tiềm năng kinh doanh cho sau này.
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ một lúc lâu mới nói.
" Có đói bụng không? "
Hứa Doãn Hạ lắc đầu một cái.
Hoắc Tư Danh lại xoa xoa bụng của cô, thi thoảng lại cảm nhận được lực đạp nhè nhẹ của hai bảo bảo.
Anh hỏi cô có đói hay không cũng không có gì là quá đáng, chỉ là chuyện Hứa Doãn Hạ ăn một ngày gần mười lần cũng không phải chuyện lần đầu, nên nửa đêm đói cũng là chuyện hiển nhiên.
Hứa Doãn Hạ nghĩ nghĩ, vùi đầu vào hõm vai Hoắc Tư Danh, giọng nũng nà nũng nịu gọi.
" Chồng ơi. " vừa vùi đầu vào vai anh, vừa phun hơi vào.
Hoắc Tư Danh cảm thấy cả thân mình anh thật sự đang bị hành hạ, cứ thử nghĩ đi, một thằng đàn ông sung sức như anh, xa vợ gần hơn nửa tháng, trong khi đó cả hai ăn chay không ăn mặn cũng gần năm tháng chứ ít gì, hiện tại bao ngày tháng xa cách cuối cùng cũng có thể bên cạnh thì lại phải nhẫn nhịn vì hai bảo bảo còn trong bụng.
Tuy hiện tại muốn... cũng không sao, chính là anh sợ đụng đầu hai bảo bảo, không những thế còn lâu ngày chưa ăn thịt lần nào, khi được ăn thịt nhất định sẽ mất khống chế.
Anh không muốn Hứa Doãn Hạ bị thương, cho dù hiện tại thật sự câm tức khi thấy miếng thịt ngon lành trước mặt mà không thể ăn, nhưng suy đi nghĩ lại, đây là con của hai vợ chồng anh, có muốn ghét cũng không ghét nổi a.
" Sao vợ? " Hoắc Tư Danh hôn nhẹ lên trán Hứa Doãn Hạ một cái.
Hứa Doãn Hạ lại dùng ngón tay hơi hơi mũm mĩm một chút của cô vẽ vòng tròn lên ngực anh, lại hôn hôn cổ anh khẽ nói.
" Đưa em về theo đi nha chồng, em hứa không nháo không nhõng nhẽo. "
Cô thật sự muốn về a, không về thì biết bao lâu mới được gần Hoắc Tư Danh, cho dù cô biết anh sẽ không bậy bạ nhưng cô vẫn không nhịn được mà muốn gần bên anh.
Bàn tay đang vuốt ve lưng Hứa Doãn Hạ của Hoắc Tư Danh khẽ cứng đờ lại, anh nhíu nhíu mày nhìn Hứa Doãn Hạ một lúc, cũng không mở miệng nói gì được.
Hứa Doãn Hạ biết, Hoắc Tư Danh sẽ không làm cô khóc nữa nên ỷ y làm tới.
" Chồng... năn nỉ á. "
" Cho em về chung đi, em sẽ ngoan ngoãn ngồi trong lòng của chồng. "
Hoắc Tư Danh mềm lòng, cúi nhẹ hôn lên môi cô, mới nói.
" Cho dù anh có muốn vợ về thì bên kia ba mẹ cũng không cho. " ( ba mẹ ở đây là nói ba mẹ vợ Cố Minh Dương và Hà Doãn Hoa.)
" Chỉ cần anh đồng ý để em về thì tự em có biện pháp để có thể về chung. "
" Thật? " Hoắc Tư Danh nhíu mày nghi ngờ hỏi.
" Gật. " Hứa Doãn Hạ nhếch mép cười tươi một cái.
Hoắc Tư Danh cười như không cười nói.
" Vợ đang dụ dỗ anh đồng ý cho vợ về, có đúng không? "
" Không... không có nha, người ta là mới nghĩ ra biện pháp á. " Hứa Doãn Hạ bĩu môi nói.
" Hứ. " Hoắc Tư Danh biết, nhưng vẫn vờ như đang giận dỗi.
" Chồng ơi. "
" Hứ, không chơi chung vợ nữa. " Hoắc Tư Danh phồng miệng hung hăng nói.
" Chồng ơi. " Hứa Doãn Hạ dùng bụng đè Hoắc Tư Danh, đương nhiên cô chỉ đè nhẹ thôi, cho dù là đùa giỡn cũng không thể làm ì quá lố.
Hoắc Tư Danh đỡ bụng cô, nhíu mày nói.
" Còn không mau nằm xuống đàng hoàng đi. "
" Chồng không chơi chung em, em làm sao chịu nổi a. " kéo tay anh lên ngực căng tròn của chính mình, Hứa Doãn Hạ dùng thanh âm nũng nịu dịu dàng khiến Hoắc Tư Danh nghe liền muốn làm tội phạm.
Hoắc Tư Danh thở hắc ra, cố trấn tĩnh bản thân để không bị lửa dục làm mù mắt nói.
" Đừng có nghịch. "
" Chồng ơi. "
" Haizzz... anh thua vợ, ngoan ngoãn nằm xuống đàng hoàng coi. "
Hứa Doãn Hạ cười đến hai mắt híp lại nói.
" Em biết là chồng sẽ chơi em mà. "
" Chơi em??? " môi Hoắc Tư Danh câu lên nham hiểm nói.
" Đợi vài tháng nữa, sau khi bảo bảo sinh, em có còn nói mạnh miệng như vậy nữa không? "
Hứa Doãn Hạ nào quan tâm đến chuyện mấy tháng sau, hiện tại anh đói cũng phải nhịn đấy thôi. Cô cúi xuống nhìn đũng quần anh phồng lên, mày cô nhíu lại, cô biết anh nhịn lâu rồi cũng muốn nhưng vẫn không thể ăn a.
Hứa Doãn Hạ lại dụi dụi đầu vào ngực anh nói.
" Nhịn nhé, thời gian sau em sẽ bù. " hôn hôn cổ Hoắc Tư Danh một cái...
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
497 chương
177 chương
60 chương
106 chương