Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 556 : Hai nhóc con thật nghịch ngợm

Trong căn nhà hoang đó, Hứa Doãn Hạ đau đến không nhịn được tiếng rên rỉ đau đớn nữa, cô nắm chặt lấy tay của Ken cứ như muốn bóp nát tay của Ken vậy. Hứa Doãn Hạ liên tục thở hắc ra tiếng rên rỉ non nớt cứ liên tục vang lên. " Hô... a.... " đau quá... phải làm gì đây, cô thật sự đau đến sắp ngất đi, nhưng nếu như cô ngất đi bây giờ thì không được. Cô phải thật tỉnh táo thuốc mới có công hiệu, hai bảo bảo cố gắng lên, con đừng xảy ra chuyện gì nha... baba con sẽ nhanh chóng đến đón ba mẹ con chúng ta. " Á... Ken... tôi đau... huhu đau quá... " " Huhu..." tiếng nức nở của Hứa Doãn Hạ liên tục vang lên. Ken lần đầu tiên ngồi gần Hứa Doãn Hạ như vậy, nhìn thấy cô đau đớn bản thân anh cũng thật lo lắng, mặc kệ tay bị cô nắm chặt đến những ngón tay cô bấu vào mu bàn tay anh rỉ máu, anh cũng không để ý, mà lúc này chỉ mong Cố Gia nhanh chóng đến nơi. Tuy rằng là một bác sĩ, anh có thể thử mọi thứ, kể cả sinh con cho thai phụ, nhưng là Hứa Doãn Hạ mới năm tháng, anh có tự tin ra sao cũng cảm thấy lo sợ. Nhìn thấy cô đau như vậy, nghe được những thanh âm nức nở của cô, Ken không nhịn được mà đỏ mắt trấn an cô. " Chị dâu nhỏ, hít sâu vào rồi lại thở ra đều đều... đúng rồi... chị cố lên, rất nhanh thôi người bên Cố Gia đến, Boss cũng sẽ đến... " Hứa Doãn Hạ nghe lời hít sâu lại thở ra. " Hơ... hơ... " tiếng hít thở của cô, tiếng nức nở của cô cứ vang lên đều đều. Ken nhẹ nhàng đặt tay lên bụng Hứa Doãn Hạ, thay cô vuốt ve bụng, chính là vừa đặt tay lên thì hai mắt anh liền trừng to kinh ngạc. Tay anh liên tục bị ăn đạp, đây rốt cuộc là làm sao, chị dâu nhỏ rõ ràng mới mang thai năm tháng, bụng lại to như tám tháng, còn em bé lại đạp như sáu bảy tháng khi bé con đang nghịch ngợm vậy. Ken hoảng loạn, không lẽ chị dâu nhỏ không biết rõ số tháng của chính mình, cũng có khả năng đó, nhưng mà không lẽ cả Hoắc Tư Danh cũng không biết. Càng nghĩ Ken càng lo lắng, tay cứ tay Hứa Doãn Hạ vừa vuốt ve vừa hỏi. " Chị dâu nhỏ... chị thật sự mới năm tháng? " Hứa Doãn Hạ cắn nhẹ răng một cái mới buông ra nói. " Hơn năm tháng, gần sáu tháng rồi! " " Nhưng... " sao lại đạp được tay anh, cho dù anh có đọc qua sách, thai nhi không phải phát triển giống nhau, nhưng mà đạp loạn xạ như vậy cũng là quá phát triển khác người đi a. Chính là có suy nghĩ ra sao, Ken cũng không dám nói ra. Hứa Doãn Hạ vuốt bụng dưới một vài cái, cảm nhận được hai bảo bảo đang quậy, mày cô nhíu lại, cơn đau một phần nào rút lui đi, nhưng vẫn còn rất đau, cô thở đều một vài lần mới nói. " Hai bé... hô... nên mới lớn như thổi như vậy! " nói ra câu đó, trong ánh mắt cô tràn ngập ấm áp của người mẹ. Mặc dù hai bảo bảo đến không đúng lúc, nhưng cô cảm thấy rất hạnh phúc và may mắn, mong ước của cô bấy lâu cũng thành hiện thật, chỉ là khi mang thai cái gì cũng bị cấm... Hứa Doãn Hạ nhíu nhíu mày không nói gì nữa, hai bảo bảo thì vẫn cứ đạp liên miên không biết mệt. Tay đang vuốt ve bụng Hứa Doãn Hạ của Ken cứng đờ ra. " Hai bé... Hai bé... Hai bé... " Trong bụng chị dâu nhỏ đến tận hai bé chứ không phải một, bụng to nhanh như vậy là do chứa hai cái bảo bảo bé nhỏ. Ôi trời ơi!!! Thế mà anh còn đòi sinh non cho chị dâu nhỏ, anh còn nghĩ chị dâu nhỏ và Hoắc Tư Danh tính toán sai tháng của bảo bảo. Ken nhìn bụng của Hứa Doãn Hạ, lại nhìn thấy hai mắt cô nhắm chặt cứ hít thở đều đều để giảm bớt đau đớn anh khẽ nói. " Hai nhóc con thật nghịch ngợm. " phải đánh lạc suy nghĩ của Hứa Doãn Hạ để cô không cảm thấy đau đớn nữa. Hứa Doãn Hạ hai mắt khẽ mở ra môi câu lên cười yếu ớt nói. " Quá nghịch, đợi baba nó về, chúng nó liền bị ăn đòn. " " A. " như nghe hiểu lời Hứa Doãn Hạ nói, hai bé con cùng lúc đạp mạnh vào bụng Hứa Doãn Hạ, cô không khỏi la lên một tiếng to. " Thật sự quá nghịch. " trong lòng Hứa Doãn Hạ không ngừng oán. Tầm hai mươi phút sau, hai bé con như mệt đi liền không còn đạp nữa, Hứa Doãn Hạ có ăn đau nhưng cũng đã giảm đi một phần nào. Cô dựa vào tường tay cứ vuốt ve bụng nhìn chằm chằm ngoài cửa đợi người, Ken cũng đi qua đi lại trong nhà hoang mà đợi người đến. Không bao lâu bên ngoài vang lên xe ô tô dừng lại gần nhà hoang đó, mày Hứa Doãn Hạ nhíu lại, cô sợ đám người đó lại đến, ngay cả Ken cũng vậy, vì rõ ràng từ đường lớn chạy vào đây vẫn đủ đường chạy cho xe ô tô, cớ sao lại dừng xa như vậy?!