Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 544 : Chiến (3)

Ngày đó, cả một thành phủ đầy tuyết trắng, người dân trong thành ai nấy đều nơm nớp lo sợ, càng vào sâu Hoắc Tư Danh như một kẻ khát máu, miễn ai chóng thì anh thẳng thừng cho người giết. Nói anh ác, nói anh tàn nhẫn, thì cũng phải thôi, trong thành xinh đẹp cao sang quyền quý này, những đồ trang trí những thứ trên người hay trong nhà họ đều trải qua không biết bao nhiêu công sức mồ hôi của những người nô lệ, nhiều người chết không rõ nguyên do, những cái xác không đầu, hay những cái đầu không xác lê láng khắp một khu vực được gọi là " TỬ ĐỊA " trong thành. Nơi này, là nơi mà Ara Limsini giết người xong vứt, những quý tộc cũng tương tự bà. Nói anh ác, thì phải nhìn xem họ ác hơn anh bao nhiêu. Nói anh tàn nhẫn, thì cũng phải nhìn xem họ tàn nhẫn hơn anh bao nhiêu. Những gì anh thu thập, những gì anh chứng kiến, còn nhiều hơn số người đang bị HK giết, họ tàn nhẫn gạch từng vết trên khuôn mặt, họ tàn nhẫn đâm từng nhát dao vào người những người vô tội kia. Hoắc Tư Danh thấy hết, thu thập hết. Bước trên vô số xác người tự mình giết nhau, Hoắc Tư Danh cùng một đám người phía sau cứ tiến thẳng đến cung điện. Giết người thì đền mạng, những người HK và quân đội SiLa cùng nhau đi khắp nơi bắt và giết những người còn xót lại, còn anh thì đi thẳng vào nơi mà Ara Limsini vẫn còn đang ung dung ngồi uống tra " Bà thật thư giãn nhĩ Ara Limsini? Hoắc Tư Danh bước vào nhìn thẳng vào người đàn bà trang điểm kỹ càng phía trước. Ara Limsini uống một ngụm trà, buông xuống nói. " Ta cũng không thể chạy, thì làm sao không thư giãn! " dừng một chút bà cười như không cười nói. " Cuộc vui nào rồi cũng tàn, chỉ tiếc là ta vui vẻ tận bốn mươi năm! " Hoắc Tư Danh cười, mỉa mai nói. " Vui vẻ bốn mươi năm, nhưng nghiệp bà làm, bà tạo nên cũng bốn mươi năm, chính là có một vài chuyện bà có tính cũng không tính được hết! " dừng một chút, Hoắc Tư Danh kiếm ghế ngồi nói tiếp. " Bà cũng quên mất người bà cần giết suốt bốn mươi năm. " Ara Limsini mày nhíu chặt, nhìn chằm chằm Hoắc Tư Danh. " Cậu nói là ý gì? " " Ý gì không phải bà rõ nhất sao Ara Limsini! " Hoắc Tư Danh nhìn như không nhìn bà. " Bỏ quên gương mặt thật của mình, có phải hay không bà quá bất hiếu? Quên cha quên mẹ mình? Quên cả người bà hầu hạ cả chục năm. " Ara Limsini run lên, cho dù bà có chuẩn bị tâm lý chết, nhưng... nhưng trong lòng bà vẫn luôn nghĩ Elisa Nissan đã chết, sẽ không ai biết bất cứ chuyện quá khứ của bà, cho dù Hoắc Tư Danh có thông minh tài giỏi, hay thẩm chí biết hết mọi chuyện nhưng bà chắc chắn Hoắc Tư Danh không biết chuyện bà từng là một người hầu. Nhưng hiện tại... Không đợi Ara Limsini hoàn hồn, Hoắc Tư Danh lại nói. " Ara Limsini, bà có thừa nhận bản thân là Nữ Hoàng giả không? " lúc Ara Limsini lo suy nghĩ, thì Hoắc Tư Danh đã gắn camera. Nên hiện tại, toàn bộ vương quốc, cùng đất nước SiLa và SiLa Nữ Đế đều đang thấy được hình ảnh trong đây. Ara Limsini hai mắt đỏ ngầu, không còn giữ được vẻ mặt bình tĩnh nữa nói. " Ta là giả đấy thì sao? Không phải ta đã cai trị bốn mươi năm qua, không phải ta giúp cho vương quốc hay đất nước nghèo nàn này ngày một hưng thịnh hơn sao? Cho dù cho ta quay về bốn mươi năm trước ta cũng làm như vậy! " Dừng một chút, đột ngột bà cười to. " Một đất nước lớn như vậy! Nhưng cũng không ai hay biết ta là giả, người người quỳ lại ta nịnh nọt ta trong khi cái người Nữ Hoàng thật kia bị ta giết chết! Haha, bốn mươi năm trước... thật đáng mà, cái gì mà Nữ Vương, cái gì mà trung thành cũng đều chết dưới tay ta không phải sao? Hoắc Tư Danh, cho dù hiện tại cậu có giết ta, thì cũng giúp Elisa Nissan kia sống lại, càng không giúp gì cho một đất nước nghèo nàn này! " Như nhớ ra gì đó, Ara Limsini không kiêng kị gì nói. " Hay là cậu không tin? Cậu nên tin " ELISA NISSAN CHẾT! " Bởi vì chính tay tôi giết... " từ "chết bà ta " còn chưa thốt ra, thì đột ngột có một giọng nói mà có chết ngàn vạn lần thì Ara Limsini cũng không thể quên. - ----------------------- 8/15 chương. ****Để truyện nhanh chóng qua đoạn này nên Boo sẽ tăng 300 từ mỗi chương là thành 800 đến 900 từ nhé hơi lâu một chút aaaa! Hôm nay Boo bận cả một buổi sáng, chị hai còn mượn máy làm cc nữa, nên tận hơn 8h tối Boo mới viết được, giờ Boo sẽ viết đến tầm 11h được mấy chương thì đọc mấy chương nhé