Edit+ Beta: Nhiên Nhi, Hua, Ngôn Ngôn Lịch làm việc của quán cafe hôm nay là Hoàng Điểm Điểm làm gấu trúc đỏ nhỏ bị sờ, Hoàng Đinh Đinh làm nhân viên phục vụ. Lạc Ấn lại vồ hụt lần nữa, anh vất vả khổ cực mang máy tính đi ra, chuẩn bị lấy danh nghĩa tự học đến tìm Hoàng Điểm Điểm, lại được cho biết hôm nay Hoàng Điểm Điểm xin nghỉ một ngày. Hoàng Đinh Đinh bị Lạc Ấn dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn chằm chằm hồi lâu, cuối cùng cũng khiến cho Lạc Ấn miễn cưỡng tin rằng Hoàng Điểm Điểm không phải là bị đưa đến chỗ kỳ quái nào. “Còn muốn uống cafe hả?” Hoàng Đinh Đinh đối với cái người không biết có phải là gián điệp không này quả thật không có thiện cảm gì. Lạc Ấn đang do dự có nên rời đi hay không, một con gấu trúc đỏ nhỏ với đám lông trắng trên đầu nhảy ra ngoài. Lạc Ấn nhất thời không bước chân lên được. Gấu trúc đỏ nhỏ Điểm Điểm theo thói quen leo dọc lên trên đầu gối của Lạc Ấn tìm tư thế tốt nhất rồi nằm xuống, Lạc Ấn vuốt ve bộ lông mềm mại của gấu trúc đỏ nhỏ, gọi cho mình một ly nước chanh, gọi một đống hoa quả tươi cho gấu trúc đỏ nhỏ. Giá cả của trái cây và các món nguội trong quán cafe rất không hợp lý, chỉ được cái giá cả kinh người nên cắt gọt bày biện đẹp, nhưng mà dường như Lạc Ấn không để ý đến việc này, nhìn thấy gấu trúc đỏ nhỏ xì xụp xì xụp ăn trái cây tươi trái lại lại lộ ra một nụ cười “ hiền hậu”. Hoàng Đinh Đinh yên lặng lần lượt đưa thức ăn lên cho một người, một gấu trúc đỏ, trong đầu thoáng xuất hiện một câu “Anh dân văn phòng yêu gái mồi rượu [2], trong một đêm tán gia bại sản”… Gấu trúc đỏ nhỏ nhìn một chút cái gì cũng không hiểu liền chuyên tâm ăn dưa, Hoàng Đinh Đinh bị chính ý nghĩ của mình làm cho sợ đến mức giật cả mình, nhanh chóng rời đi. [2] Gái mồi rượu: nguyên văn là rượu thác nữ (酒托女) là tên gọi tắt của các cô gái lừa gạt ở quán bar. Tức là một số ông chủ quán bar tuyển một nhóm các cô gái, lên mạng tán gẫu “câu” bạn trên mạng, hẹn ngày gặp mặt, sau đó dẫn các bạn trên mạng đó đến quán bar của mình tiêu một số tiền lớn, cũng để cho bạn trên mạng tính tiền, cuối cùng sẽ nhận được số % tiền của mình từ số tiền mà bạn trên mạng đã trả. Lạc Ấn mở máy tính lên, bắt đầu ôn tập lại bài học được soạn trên máy tính, tay để không vẫn không quên vuốt ve gấu trúc đỏ nhỏ. Chỉ có điều anh nhìn bài tập một lát là rất tập trung, nên không chú ý tới gấu trúc đỏ nhỏ trên đầu gối. Hoàng Điểm Điểm cảm giác mình sắp tuột xuống, nhưng cậu đang bận ăn rồi, không thể tự cứu mình được, vì thế vặn vẹo uốn éo, dùng móng vuốt nhỏ của mình đụng Lạc Ấn… Không khéo, đụng phải vị trí đặc biệt nào đó. Lạc Ấn nhạy cảm mà “ Hả?” một tiếng, lập tức đem gấu trúc đỏ nhỏ từ trên đầu gối ôm đến trên mặt bàn, nhìn thẳng vào nó, thấy cái mặt gấu thành thật vô tội, bất đắc dĩ chọc chọc vào cái mũi nhỏ của nó, “Đừng nghịch, anh muốn ôn tập.” Hoàng Điểm Điểm cảm giác mình ăn có chút no, liền tư thế nằm ưỡn ra, lộ ra cái bụng mềm mại, tỏ ý muốn Lạc Ấn xoa xoa. Lạc Ấn bật cười, làm bộ biểu tình như không còn cách nào, nhưng vẫn là cẩn thận mà xoa xoa cái bụng nhỏ đang trồi lên. Hoàng Đinh Đinh đứng nhìn từ xa, âm thầm quan sát hai người bọn họ, được rồi, tộc trưởng nói rất có đạo lý, lúc đầu làm gấu trúc đỏ nhỏ bị sờ một cái vân vê một cái là chuyện rất bình thường, nhưng nếu như đã dùng thân phận nhân loại đi giao thiệp với đối phương, còn bị mò mẫm như vậy thì rất xấu hổ. Cậu hi vọng ngày mai khi đến phiên mình đảm nhiệm làm gấu trúc đỏ thì tiểu trạch nam kia đừng tới.