Tinh Ngự

Chương 692

Chủng tộc phụ thuộc bên trong quái hộp đồng thời quát lớn, quang mang nguyên lực bốn hệ bùng phát, hóa thành một đám mây mù dày đặc hình đóa hoa lan tỏa. Hơn thế, tứ linh nguyên trận bộc phát ngân mang chói lòa, sau đó dung hợp với quái hạp trở thành một đạo huyền quang năm màu, Lăng Phong giơ tay ấn thủ chưởng hướng về phía Thần Bắc Khiếu. - Trấn áp! Đối mặt với áp lực cực lớn, Thần Bắc Khiếu không thể khinh thường, điên cuồng phản kích trở lại: - Muốn đả thương phân thân Cự linh của ta, tiểu nhi, ngươi vẫn còn rất kém! Trong tiếng hét phẫn nộ, cơ thể hắn truyền đến từng thanh âm giống như nham thạch bị phơi nắng lâu ngày đến nổ tan. Thanh âm liên tiếp vang vọng khắp không gian, chỉ thấy một đoàn quyền đầu với những bí văn phức tạp lưu chuyển: - Năm đó lão già đó cũng không thể dùng đại sáng thế thần quang một chiêu tiêu diệt được bản thần vương, ta không tin tiểu nhi ngươi có thể làm được gì!Ầm... Huyền quang năm màu cùng với quyền đầu tràn ngập bí văn, Thần Bắc Khiếu định tiếp tục lao mạnh về phía Lăng Phong, thế nhưng đột nhiên cảm giác không đúng. Hắn quay đầu lại nhìn, vẻ kinh hãi nhất thời lan tràn khắp khuôn mặt: - Sao, sao có thể? Dưới một chưởng, huyền mang năm màu giống như ánh dương quang chiếu rọi tuyết đọng, dễ dàng chấn quyền đầu đầy bí văn của hắn không ngừng vỡ vụn. Mắt thấy huyền mang năm màu tiếp tục hạ xuống, thế nhưng hắn lại không có một chút cơ hội phản ứng nào...Ầm... Giống như bị trúng búa tạ, Thần Bắc Khiếu thẳng tắp rơi xuống, dọc theo đường đi không biết phá hủy bao nhiêu mảnh nhỏ không gian, ngay cả phân thân cự linh cũng bị hủy diệt hơn nửa. Thần Thiểu vẫn né tránh đằng sau hắn thét lên một tiếng chói tai, bị huyền quang năm màu triệt để xóa bỏ. - Đại sáng thế thần quang của sư tôn năm đó bất quá chỉ dung hợp bốn loại nguyên lực khác nhau, mà hiện tại hắn có thể dung hợp năm loại, cho dù tu vi không bằng sư tôn, nhưng không phải bản tôn của ngươi tới đây, sao có thể chống đối? Thanh âm nhàn nhạt của Sang Sư truyền ra, giống như tuyên án tử hình rơi vào tai Thần Bắc Khiếu. - Không, bản Thần vương không tin! Thần Bắc Khiếu triệt để điên cuồng, từng đạo lưu quang xẹt qua, thân thể một lần nữa khôi phục viên mãn. Lăng Phong nhìn thấy không khỏi nhíu mày, một kích vừa rồi nhìn như uy lực vô cùng, kỳ thực tiêu hao cũng khá lớn. Dựa theo hắn tính toán, cho dù thôi động toàn bộ lực lượng của chủng tộc phụ thuộc, chỉ sợ nhiều lắm tiếp tục đánh ra được một kích. Sau một kích này, nếu như vẫn không thể đánh chết được Thần Bắc Khiếu, như vậy... - Không cần lo lắng, lẽ nào quên mất Kiếm Điển ta truyền thụ cho ngươi? Hiện tại ngươi mới chỉ vận dụng nguyên lực năm hệ của "Uẩn Hạp" tại mới độ cực kỳ sơ đẳng, nếu như có thể mượn Kiếm Điển thi triển, cụ phân thân trước mắt này có thể tiêu diệt trong nháy mắt! Sang Sư nói giống như thể hồ quán đỉnh, nhất thời khiến Lăng Phong tỉnh táo. Hắn chân chính ý thức được sai lầm của bản thân. Trước đây, khi sử dụng quái hạp, cũng tức là Uẩn Hạp trong miệng của Sang Sư, chỉ sử dụng phương thức công kích đơn độc, cho tới bây giờ chưa hề nghĩ qua có thể tiến hành dung hợp vào phương thức công kích bản thân hắn. Kiếm Điển từ khi luyện tới cấp độ "Nguyên Trận", tiến bộ mỗi một tầng liền tạo thành hiệu quả cực kỳ rõ ràng đối với lực công kích của bản thân, nếu như phối hợp Uẩn Hạp thì sẽ kinh người như thế nào?Ý hưng phấn khiến toàn thân Lăng Phong có chút run lên, tâm lực bị tiêu hao rất lớn dưới tâm tình sôi trào lập tức bình phục, Lăng Phong mạnh mẽ điểm mi tâm: - Kiếm linh kiếm nguyên kiếm ảnh, hiện! Trong sát na, tấm màn đen tầng tầng theo đó kéo ra, bầu trời mang mang trở thành thuần một màu đen, phiến không gian đen như mực nồng đậm không thể phân rõ vạn vật. Lăng Phong bay lên cao, Uẩn Hạp lẳng lặng đi động tới trước ngực hắn, phát ra huyền quang năm màu ôn nhuận không gì sánh được, rọi sáng một phương bầu trời. Kiếm linh, kiếm nguyên, kiếm ảnh chia làm ba tầng khác nhau, lần lượt bao phủ toàn thân Lăng Phong. Bỗng nhiên, lúc bị chúng bao phủ, Uẩn Hạp giống như bị tiếng triệu hoán vô hình, huyền quang năm màu hóa thành từng đạo dòng chảy điên cuồng rót vào. - Cự linh tam sinh, Cự linh... Trong miệng Thần Bắc Khiếu hét lớn khó có thể tin tưởng, con mắt trừng lớn. Lăng Phong cũng là lần đầu tiên triệu hồi toàn bộ kiếm linh cùng với hai đại kiếm nguyên, trong nháy mắt, năng lượng bên ngoài cộng thêm huyền quang năm màu của quái hạp điên cuồng rót vào, khiến hắn cảm giác như bản thân biến thành trung tâm vũ trụ, tất cả năng lượng đều nằm trong vòng điều khiển của hắn. Tràn đầy, lại tràn đầy... Năng lượng cường đại tại kiếm nguyên, kiếm linh hầu như ngưng kết thành thực chất, không đúng, không chỉ đơn giản là thực chất như vậy... Những thứ này gần như ngưng tụ năng lượng cuồng bạo trở thành thực chất, sau đó mạnh mẽ đánh nát, lại tiếp tục một lần nữa ngưng kết... Quá trình này lặp đi lặp lại không ngừng, khiến năng lượng ngưng kết trong kiếm linh được cường hóa không biết bao nhiêu lần, trong đó ẩn chứa lực lượng bạo phát kinh khủng cỡ nào. Lăng Phong cảm giác chính mình như trôi đi, niệm thức kéo dài, tiếp tục kéo dài, hắn như chạm đến từng điểm nhỏ nhất khắp thiên địa, hư không vô tận. Cúi đầu nhìn xung quanh, giống như dưới chân đạp lên vũ trụ mang mang, trước mắt chứng kiến thiên địa sinh diệt. Từng đạo nguyên lực năm màu hội tụ, sau khi tụ họp thành một đạo, chúng bỗng nhiên hóa thành một hòn đá. Sự tình cổ quái phát sinh, mắt thấy hòn đá màu xám thô ráp nhanh chóng tràn đầy màu xanh, mặt ngoài hiện ra năm cánh. Sinh! Năm hệ dung hợp, đại biểu không phải là hủy diệt, mà là Sinh, cũng chính là áo nghĩa sáng thế chân chính. Một chuỗi lĩnh ngộ như dòng suối chảy qua, nhìn như trải qua rất lâu, trên thực tế chỉ trong chớp mắt, đợi đến khi Lăng Phong một lần nữa mở mắt ra, Thần Bắc Khiếu đã ầm ầm đến gần. Nụ cười kỳ dị xuất hiện bên khóe miệng Lăng Phong, cánh tay hắn chậm rãi giơ lên, tốc độ giơ lên vô cùng chậm rãi, tốc độ người bình thường cũng có thể biết được tiết tấu, thế nhưng tinh tế nhìn kỹ, ai cũng không thể rõ ràng. - Năm hệ hợp nhất, tức là Sáng, tức là Sinh! Dưới năng lượng cọ rửa kịch kiệt, chỉ nghe tiếng nổ ầm vang, nguyên bản kiếm nguyên hỏa hệ màu hồng cùng với kiếm nguyên phong hệ màu xanh đồng thời chuyển thành màu mới. Một bên là vàng, một bên là đen. Hỏa, phong, địa, thủy, nguyên lực bốn phệ câu toàn. Kiếm linh ong ong rung động, linh hồn bổ xung, năm hệ chân chính hợp nhất. Giờ khắc này, đôi môi Sang Sư trong ý thức hải rung động."Sư tôn, ngươi có nhìn thấy không? Một màn người mong chờ rốt cuộc xuất hiện... Đồ nhi làm được..."- Không nên! Thần Bắc Khiếu xông tới gần bỗng nhiên cảm giác sợ hãi tràn ngập tâm linh, giống như có chuyện vô cùng kinh khủng phát sinh. Lý trí nói cho hắn biết phải mau chóng tránh đi, phải tránh né, Lăng Phong giống như mãnh thú, giống như dòng nước lũ... Thế nhưng, tứ chi dường như không hề nghe theo bản thân chỉ huy, thậm chí toàn bộ thân thể tự động tiến lên, dường như bản thân trở thành khối sắt thép, mà Lăng Phong chính là nam châm cực lớn... Không thể tránh né. Kiếm linh trên không trung rung động, tỏa ra quang vũ chói lòa. Một phiến quang vũ rộng lớn giống như vũ phiến, cạnh sắc như đao, nhưng nhìn đi nhìn lại cảm giác ôn nhuận không gì sánh được, quang mang nhu hòa. Quang vũ không hề trở lại rơi vào thân thể Thần Bắc Khiếu, nhẹ nhàng xâm nhập vào thân thể hắn, sau đó tự động nổ tung, vô số quang manh hình mũi châm bắn đi bốn phương tám hướng, đâm thẳng bầu trời, mỗi một tia quang mang đều mang theo ngân quang càng sâu càng đậm. - Sang, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi! Thanh âm Thần Bắc Khiếu từ trong không trung truyền tới, cuối cùng tiếng thét càng lúc càng nhỏ.