Tinh Ngự

Chương 677

Bỗng dưng, tòa tĩnh thất trước mắt mở ra, từ đó đi ra một người, hắn hướng phía Lăng Phong cung kính gật đầu, thái độ so với trước đây càng thêm cung thuận. - Ừm! Hai mắt Lăng Phong híp lại, biểu tình như có như không hồi phục lại vẻ sinh khí tự nhiên: - Khải Ân thế nào rồi? - Ta đã mang chân thân Tinh Chương do tông chủ ban tặng phụ trợ Khải Ân luyện hóa, với tu vi của hắn hiện tại, nếu có thể thuận lợi hấp thu mà nói, hẳn là đủ để trở thành cường giả thần cấp nhị phẩm! Dư Đào hơi suy nghĩ một chút, cuối cùng khẳng định nói: - Tác dụng của chân thân tinh chương vô cùng rõ ràng, ta tin tưởng xác xuất thành công nhất định rất lớn. Nói đến đây, nhãn thần của hắn nhìn về phía Lăng Phong đầy nóng bỏng, ở chung hơn một năm, hắn từ trên người vị tông chủ trẻ tuổi này cảm thụ được rất nhiều chấn động. Thứ nhất ngoài tu vi trở nên càng thêm bí hiểm khiến cho Dư Đào cảm giác cho dù không dựa vào lực lượng quái hạp, tông chủ cũng có thể dễ dàng đánh bại chính mình! Một điểm khác càng làm hắn chấn động là chân thân tinh chương, đối với loại tinh chương đã thất truyền nhiều năm lại xuất hiện trong tay tông chủ khiến hắn cảm thấy hưng phấn vô cùng. Thử tưởng tượng, một khi việc này được mở rộng với quy mô lớn, thực lực Sáng Tông sẽ được tăng trưởng với mức kinh người! Nhìn ra được tâm tư của hắn, Lăng Phong hơi cười khổ, hắn cũng là không lâu trước mới chính thức hiểu thấu được huyền bí của chân thân tinh chương. Luyện chế loại tinh chương này có thể lựa chọn từ hai loại nguyên liệu, một là cường giả cấp bậc đại viên mãn tu luyện ra chân thân khôi lỗi! Phóng nhãn cổ kim, cường giả có thể bằng vào tự thân lực lượng tu luyện tới cấp bậc đại viên mãn cũng là ít đến thương cảm, không cần nói cũng biết loại nguyên liệu này tự nhiên khan hiếm vô cùng. Một phương pháp khác thật ra rất đơn giản, vẻn vẻn chỉ cần hạch tinh Linh Cấp là đủ, bằng vào quan hệ đồng minh với yêu tộc, Lăng Phong cũng đạt được không ít linh hạch ma thú đã chết. Chính là loại phương pháp này cũng có một điều kiện, đó chính là... Thần thạch! Luyện chế một chiếc chân thân tinh chương như vậy cần phải tiêu hao lượng thần thạch quả thật khiến người ta giật mình! Từ một phần năm chỗ thần thạch lấy ra từ trong Kiền Thiên Giới, vẻn vẹn luyện chế một chiếc đã tiêu hao mất phân nửa! Điều này khiến Lăng Phong không dám tiếp tục suy nghĩ luyện chế số lượng lớn, bằng không mà nói ngày sau trong chiến đấu kịch liệt, chỉ sợ phải đối mặt với tình huống thiếu thốn thần thạch, nếu vậy cho dù cường giả thần cấp có mạnh tới đâu, trong tay nắm thần khi đi nữa cũng vô pháp thoát khỏi quẫn cảnh. Lăng Phong đưa mắt nhìn về phía chân trời, một vẻ kiên định hiện lên: Trải qua thời gian dài như vậy chuẩn bị, có một số việc hẳn là đến lúc đi làm rồi! Không biết từ bao giờ, Kiều Kiều đã đứng ở phía sau Lăng Phong, khẽ mân mê bờ môi đỏ mọng nói: - Mộc đầu, ngươi nói tên đại ngốc Khải Ân... Có thể thành công sao? Người này thực là lòng tham không đáy, một năm tiến tới Linh Tôn nhị dung còn chưa đủ, sớm như vậy đã nghĩ tới trùng kích nhị phầm thần cấp! Hiện tại, vóc người Kiều Kiều vẫn như cũ nhỏ nhắn xinh xắn, nguyên bản khuôn mặt béo tròn hiện tại dần dần đã có đường nét, có vẻ như không còn dáng vẻ của một tiểu hài tử nữa. Thương cảm nhìn nàng một cái, trong lòng Lăng Phong dấy lên một hồi cảm động thật sâu. Một năm qua, mặc dù không nói qua với bọn họ nhiều lắm, nhưng là bọ họ cũng không phải kẻ ăn không, mượn hệ thống tình báo trôi chảy của Ngọc Lan Tông, bọn họ cũng dần dần biết được một ít trình tự bí mật sâu trong Thần Vẫn đại lục. Do đó càng đoán được Lăng Phong sắp sửa phải đối mặt với địch nhân cường đại tới cỡ nào! Chính là bởi vậy, bọn họ ai nấy đều giống như người điên muốn đề thăng thực lực. Kiều Kiều tuy rằng trong miệng nói Khải Ân liều mạng như vậy không cho là đúng, nhưng chính nàng lại ngắn trong một năm thời gian đề thăng tới cấp bậc đại viên mãn! Hai đại siêu cấp huyết mạch của Phượng tộc ở gần nhau rõ ràng là có tác dụng đôi bên tương hỗ, vô luận là Hoa Vi Hà hay Kiều Kiều tại phương diện đề thăng tu vi đều thu được chỗ tốt rất lớn, vì vậy tốc độ tu luyện của hai người bọn họ dùng từ tiến triển cực nhanh để hình dung cũng không có quá đáng. Còn có Cảnh Vân, hắn càng quên ăn quên ngủ miệt mài nghiên cứu tứ linh nguyên trận, trải qua lỗ lực không ngừng của hắn, hiện tại uy lực nguyên trận so với ban đầu càng mạnh hơn không ít, tính linh hoạt được đề thăng thật mạnh. Dù vậy, hắn vẫn còn cảm thấy không đủ! Còn có Đằng Thú, Thích Thiên Ách, Tuyết Niệm... Bọn họ chưa từng nói qua một lời hùng hồn gì với Lăng Phong, nhưng là dùng chính hành động, phương thức giản đơn nhất để tỏ rõ suy nghĩ trong lòng bọn họ. Dưới bối cảnh điên cuồng tu luyện, phối hợp với lượng lớn Tinh Chương, hiện tại Sáng Tông so với tam tộc ngày trước đã có thực lực mạnh hơn rất nhiều. Bao quát cả Ngọc Lan Tông, Sát Tình Tông, Liệt Thiên Kiếm Tông... Đều là được hưởng lợi từ Sáng Tông khiến thực lực bội tăng. Lăng Phong ngay cả tứ linh nguyên trận cũng không giấu diếm bọn họ, chỉ cần bọn hắn có điều kiện thỏa mãn cũng có thể đến Sáng Tông học tập. Tự nhiên, then chốt nhất là tinh chương vẫn được Lăng Phong khống chế trong tay. Chỉ là vậy, nhóm người Yên Vân La cũng đã vô cùng cảm kích Lăng Phong. Bằng không mà nói, cho dù tông môn bọn họ có thêm bao nhiêu cường giả đang bế quan, cũng không thể tranh được một đường sinh cơ trong thời đại hỗn loạn sắp tới. Biến hóa đang không ngừng diễn ra tại khắp nơi! Đột nhiên, một tiếng chấn hưởng kinh thiên động địa làm kinh động tới Lăng Phong đang trong trầm tư...Ầm Ầm! Mặt đất điên cuồng rung động, một đường nứt vỡ chạy dọc theo tĩnh thất phía trước rồi giống như một mạng nhện nhanh chóng lan tràn ra khắp bốn phương tám hướng, những vết rạn này đều sâu vô cùng, tưởng như chỉ cần dẫm nhẹ chân cũng có thể bị sụt lún xuống. - Bắt đầu! Hai tròng mắt Lăng Phong ngưng trọng, rồi đột nhiên phất tay đánh ra vài đạo nguyên lực ấn!... Nguyên lực ấn nhanh như điện, bất ngờ ngưng kết lại trước mắt tạo thành một quả cầu đường kính sáu thước sáu tấc, quanh mình phát ra hào mang của nguyên trận trận đồ. Bên trong trận đồ màu hoàng kim dường như dựng dục một cỗ lực lượng cường đại, cỗ lực lượng này không ngừng bành trướng, mỗi chốc lại đem nguyên trận đồ phình to ra. Nhưng là dưới sự áp chế của nguyên trận đồ, chúng đều bị gắt gao bó chặt lại ở bên trong. Đứng ở ngoài nhìn lại, trận đồ này thật giống như một đầu dã thú, một đầu dã thú kiệt ngạo bất tuân tùy thời đều muốn đột phá gông cùm. - Ngưng! Quát nhẹ một tiếng, bàn tay Lăng Phong lật úp, áp mạnh xuống mặt đất. Tựa như cự chưởng của thần trấn áp một phương bầu trời trong truyền thuyết, trận đồ án hình cầu bị một tay Lăng Phong ấm vào lòng đất, lập tức như một mũi tên đâm thẳng vào trong. Từ sau khi tu vi đại tiến, Lăng Phong cùng với Cảnh Vân không ngừng ấn chứng, hai bên tìm hiểu lĩnh ngộ, đối với nguyên lý thiên địa càng nắm chặt trong tay. Bởi vậy, điều khiển đại nguyên trận bên trong Sáng Tông cũng không còn cần hạch tâm trợ giúp mà hoàn toàn có thể tùy tâm sở dục. Trận đồ nguyên trận vừa tiến vào lòng đất, mặt đất lập tức bình phục lại, vết nứt dài đến hơn mười trượng vừa được sinh ra như không cam lòng phát ra những tiếng ông minh, nhưng rồi cũng dần dần được thu liễm. Lúc này nhìn lại, chỉ có phạm vi chừng ba trượng ở chính giữa, vết rạn vẫn không ngừng mở rộng, cả tòa tĩnh thất bị sụp lún xuống, bỗng chốc chỉ còn lại nửa phần nhô ra khỏi mặt đất. - Cừ thật! Thanh thế này xem ra, hắn thực sự có khả năng thành công! Dư Đào thất thanh nói!