Tinh Ngự

Chương 617

- Chư vị cẩn thận duy trì nguyên trận, quái hộp hình như đang ủ chờ cơ hội đột phá! Đợi một lát nữa đưa nó vào trung tâm trấn áp, chắc chắn sẽ có một chút khó khăn! Lão giả râu đỏ nhắc nhở, hắn cảm nhận lòng bàn tay đang truyền đến từng đợt sóng chấn động, mặt không khỏi lộ ra một tia cảm thán, rõ ràng là rất ngạc nhiên với năng lượng của quái hộp. - Đương nhiên bọn ta hiểu. Một bị lão giả sắc mặt có chút kim sắc trả lời, biểu tình có chút ngạc nhiên: - Tám người chúng ta mà liên thủ thì viễn cổ thời đại nhị phẩm thần chi cũng có thể ngăn chặn được, không lẽ lại sợ một món thần khí? Dù nó có cao cấp đến đâu, dưới sự khống chế của một nhị dung cường giả, e rằng không thể phát huy quá nhiều tác dụng. - Ừm, nói thì nói vậy, nhưng ta vẫn cảm thấy có chút bất an, tốt nhất vẫn nên cẩn thận một chút. Cuối cùng thì đoàn người cũng vào đến trung tâm cấm địa. Bên trong quái hộp Lăng Phong đương nhiên nhĩn thấy rõ mọi thứ bên ngoài, hắn đang tìm cơ hội nhằm thoát ra được khỏi sự trói buộc của thiên hương ngưng, kết quả vẫn không được như mong muốn. Lúc này, thông qua quái hộp chứng kiến mọi thứ bên ngoài, hắn không khỏi giật mình! Ngay cả hai người Bàng Phiên Vẫn đang khoanh chân ngồi cũng phải lộ vẻ khiếp sợ! Trước mắt là một đường quang trụ chọc trời, quang trụ tràn ngập quang mang hình hình sắc sắc kì quái, quang mang bảy màu chiếu rọi tứ phía, gần như làm bừng sáng cả một mảng đại lục. Quan trọng hơn, mặc dù bị ngăn cách trong quái hộp và thiên hương ngưng, họ vẫn cảm nhận được một luồng năng lượng khí tức ập vào người vào mặt, luồng năng lượng cường đại này faanf như muốn ép linh hồn người ta thành bột. Thật là một luồng khí tức cường đại! Lão giả râu đỏ dừng lại, hít một hơi thật sâu, tốc độ hút ánh sáng của vòng hào quang quanh người mỗi lúc một nhanh, khiến thân thể của hắn cũng phải run rẩy. - Năng lượng bên trong trung tâm cấm địa này quả nhiên cường đại, đáng tiếc nhục thân chúng ta đã có xu hướng mục nát, nếu không khổ luyện ở đây, tu vi chắc chắn sẽ tiến bộ không ít! Một vị trưởng lão cảm thán nói. - Không sai, nếu luận cấm địa thì đây mới chính là cấm địa thực sự mà Long Tộc chúng ta thiết lập nên. Thứ mà hậu nhân tạo ra so với nó chẳng khác gì một trời một vực! Nghe nói vậy, Lăng Phong lập tức hiểu ra ngay chỗ mà Thích đại ca bị trấn áp chính là "tiểu cấm địa" mà họ đang nhắc tới. Nghe khẩu khí này thì tiểu cấm địa đúng là được mô phỏng theo nơi này! Ban đầu mặc dù bị thiên hương ngưng trói buộc nên hắn không cảm thấy lo lắng lắm bởi vì đã từng trải qua một lần giải cứu Ôn Đình trong luyện linh tuyệt vực hắn đương nhiên hiểu với tiền đề tu vi đại trướng hiện nay, dù cấm địa có cường đại hơn luyện linh tuyệt vực bao nhiêu lần, e rằng cũng không thể nhốt được hắn. Nhưng lúc nghe thấy câu này, Lăng Phong bắt đầu cảm thấy lo lắng, nếu như cấm địa thực sự quỷ dị như vậy, kiếm linh của hắn có thể chặn lại được không? - Chư vị trưởng lão, chúng ta xuống nào. Lão giả râu đỏ hô một tiếng, mọi người đồng thanh đáp lời, chỉ thấy vòng hào quang quanh người họ bạo trướng ra ngoài, nhanh chóng nhảy vào trong quang trụ. An! Uy thế của tám vị trưởng lão vô cùng ổn định, không động lấy dù chỉ một cử động nhỏ, nhưng quang trụ mà họ vừa đi vào lại lộ ra một lối vào lớn, vô số tunh quang theo đó điên cuồng bay ra ngoài, tạo nên những đốm lửa lớn trên mặt đất khiến làn sương mù nhất thời có chút yếu đi. Khoảnh khắc bước vào trong quang trụ, Lăng Phong lập tức cảm thấy tầm nhìn mở rộng, xuyên qua quái hộp hắn có thể phát hiện không gian nơi này lớn một cách quỷ dị, đứng từ bên này mà không nhìn thấy được mép bên kia. Nhưng nếu nhìn từ bên ngoài, quang trụ rõ ràng chỉ rộng hơn một trượng, sao không gian bên trong có thể đáng sợ đến vậy? Đột nhiên, Lăng Phong nghĩ đến một khả năng, nguyên trận! Chắc chắn là nguyên trận chi lực. Kiểu thủ đoạn này rõ ràng là một loại nguyên trận cường đại, hơn nữa khí tức của nguyên trận này hoàn chỉnh vô cùng, không hề có một chút trở ngại nào, như là bẩm sinh đã có vậy! Phát hiện này khiến Lăng Phong không khỏi trầm trồ, Long Tộc quả không hổ danh là một trong những thế lực đứng đầu đỉnh kim tự tháp quyền lực của Vô Tẫn Hoang Nguyên. Vốn dĩ trú địa của Tà Quân Tông đã thuộc loại hiếm thấy rồi, nhưng vốn còn thua kém Long Tộc rất nhiều. Ngoài hộ tông đại trận do hậu thiên nhân lực cấu thành ra, bên trong vẫn còn có loại do thiên nhiên tạo ra nữa, sự khác biệt giữa hai loại có thể nhận ra một cách rõ ràng! - Hừ, năng lượng ở đây có vẻ còn mạnh hơn cả lần trước chúng ta đi vào. Hoàn toàn giống như những gì ghi chép trong điển tích, cấm địa có khả năng tự mình hồi phục, như có linh tính vậy. Lão giả râu đỏ thân thể lơ lửng giữa không trung, hài lòng nói: - Xem ra một trăm năm nữa nơi này có thể khôi phục lại khí tượng của thời viễn cổ. - Nếu nói không có gì khác biệt. Lão giả mặt vàng phụ họa, mặt lộ ra một tia giận dữ: - Nếu như lần trước không phải tên phụ tộc đó lẻn vào thì cấm địa đâu có biến thành thế này! Hừ, thật muốn bắt tên tiểu tử đó phân thây hắn thành vạn mảnh! Nói đến kẻ gây ra đại biến năm nào, tám vị trưởng lão đều giận đén nghiến răng ken két, cuối cùng lão giả râu đỏ vẫn là người đưa ra định luận, phẩy tay nói: - Tên tiểu tử đó bị các đại tộc trưởng liên thủ nhất kích, tính mệnh chắc cũng khó bảo toàn. Chuyện này tạm thời đừng nhắc đến nữa, đưa quái hộp xuống dưới xong rồi tính. - Đúng. - Đúng vậy. Bảy người còn lại nhất loạt đồng ý. Không trì hoãn nhiều, lão giả râu đỏ vung tay chém vào không trung. Mười đầu ngón tay của họ kết lại tạo thành vô số nguyên lực ấn kết. Những bó quang mang tứ sắc lấp lánh bay ra từ đầu ngón tay, giống như những mỗi tên nhọn đâm thẳng vào hư không. Trong nháy mắt, những âm thanh ầm ầm như tiếng mở cửa đồng, chỉ thấy làn sương mờ ngũ sắc bắt đầu tụ lại, cuối cùng dạt sang hai bên. Tám vị trưởng lão cùng lao vào khe hở trước mặt, thân thể nhanh chóng biến mất bên trong. Trước mắt lại xuất hiện một không gian cự đại, so với không gian lúc nãy thì không gian này cũng không hề thua kém. Hơn nữa năng lượng khí tức còn có vẻ cường đại hơn, thậm chí trong không khí còn xuất hiện từng đóa từng đóa hoa lửa. Lặp lại quá trình ấy thêm một lần nữa, lão giả râu đỏ và dẫn theo bảu vị trưởng lão, tụ hợp sức lực mở ra thêm một tầng không gian nữa. Cuối cùng lặp đi lặp lại hết bảy lần, cuối cùng lão giả râu đỏ cũng dừng lại! Không gian nơi này vô cùng cổ quái, không khí chi chít những bông hoa lửa với các loại màu sắc cổ quái, đỏ sẫm, tím đen, lam nhạt, bích lục... Bảy loại quang mang hòa lẫn vào nhau, mỹ lệ vô cùng, khiến người ta nhìn vào không khỏi hoa mắt chóng mặt. - Chính là nơi này. Lão giả râu đỏ lộ ra một vẻ hưng phấn xen lẫn sợ hãi, thân là lão nhân trấn thủ cấm địa nhiều năm, hắn đương nhiên hiểu rõ mọi thứ về cấm địa. Đừng thấy màu sắc mỹ lệ như vậy, trên trên thực tế nếu như không có thiên cực long đạo trận chi lực, tám người chỉ cần tiến nhập sẽ lập tức bị hỏa hệ năng lượng sục sôi trong không gian thiêu thành tro bụi! Chỉ cần hiểu biết một chút là có thể hiểu ra màu tím đen trong không khí liệu có vô hại như cách nó thể hiện không? Những bông hoa lửa này chính là những đóa thánh viêm hỗn độn, chỉ cần một tia thôi là đã đủ giết chết một linh tôn cường giả rồi! Bảy đạo hỏa diễm cường đại khác nhau, giao kết với nhau, hình thành nên thiên la địa võng.