Tinh Ngự
Chương 609
Thanh Long tộc tộc trưởng khẽ nhíu mày, rõ ràng cũng có chúy kiêng kị với Hồng long tộc tộc trưởng, miễn cưỡng lên tiếng:
- Ta chỉ sợ tộc trưởng không hạ được tên tiểu tử này, nếu như tên tiểu tử này có được đại viên mãn cấp chiến đấu lực thật thì đã sao? Sử dụng ngoại lực và dùng thực lực của chính bản thân mình tấn thân đại viễn mãn là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau!
- Vậy ngươi đang lo lắng điều gì?
Hồng long tộc tộc trưởng có vẻ như chẳng nể nang bất cứ người nào, hừ lạnh nói.
Thanh long tộc tộc trưởng chắc cũng hiểu rõ tính khí của hắn nên cũng không cảm thấy khó chịu, chỉ lẳng lặng bắn ánh mắt như ma thần về phía Lăng Phong:
- Tu vi hỏa hệ của tông chủ Sáng Tông cường đại như vậy, xét cho cùng cũng chẳng cần phải tham lam bí pháp của Thanh long tộc ra! Vậy miếng long tộc ngọc bích mà chúng ta bị mất...
- Ha ha, Thanh Long, ngươi yên tâm đi, chúng ta đã được tận mắt nhìn thấy Long tộc ngọc bích, không lẽ còn chưa hiểu sức hấp dẫn cự đại của nó sao?
Hắc long tộc tộc trưởng nói chuyện như một vị lão nhân tốt bụng, mỉm cười an ủi:
- Dù Sáng Tông tông chủ không ty luyện phong hệ nguyên lực nhưng ta cũng không tin hắn sẽ khoanh tay đứng nhìn.
Cũng không biết vì sao, có lẽ đã được nhìn thấy chiến đấu lực cường đại của Lăng Phong nên khi nhắc đến hắn, mấy vị tộc trưởng không dám gọi hắn là "tiểu tử" nữa. Mặc dù không dùng cách gọi kính trọng nhưng cũng tuyệt đối không dám coi thường.
- Không sai, trọng bảo như vậy cho dù là đại viên mãn cấp cũng không được xem nhẹ, ta không tin là hắn sẽ tặng nó cho người khác!
Ngao Châu trầm giọng nói.
Hắn có đầy đủ lý do để nói như vậy, Âu Mẫu Long chính là một ví dụ điển hình! Âu Mẫu Long xuất thân chi hệ, không đủ tư cách đi xem Long tộc ngọc bích tu luyện. Sau đó hắn tấn thăng đại viên mãn, dùng cường thế khó tin bước lên bảo tọa thì mới được diện kiến Long tộc ngọc bích!
Tu luyện một mạch mười năm!
Lúc mới đi ra, tất cả mọi người đều cảm nhận được khí tức của Âu Mẫu Long để cường đại hơn rất nhiều, không ai biết hắn tham ngộ được những gì mà có thể tiến bộ nhanh đến vậy. Nhưng tất cả mọi người đều tin rằng đó là công lao của Long tộc ngọc bích!
Bởi vậy, Âu Mẫu Long chính là một ví dụ điển hình. - Ồ, mong là như vậy.
Được mọi người hoặc là trực tiếp hoặc là gián tiếp an ủi, Thanh long tộc tộc trưởng sắc mặt dịu đi phần nào, trầm ngâm nói.
Trong lúc bọn họ còn đang nói chuyện với nhau thì dị biến lại nổ ra!
Chỉ thấy hàng trăm khối tử hỏa quang mang bắt đầu điên cuồng run rẩy, run rẩy đến cực hạn, giống như đang chuẩn bị nổ tung. Sau đó, mang theo một tiếng rít cường liệt, chúng từ giữa không trung ào ào phi xuống, âm thanh cùng áp lực cự đại khiến không khí liên tục phát ra những tiếng nổ lớn, chỗ nào cũng thấy tràn ngập tử sắc quang điểm.
Tử khí đông lai!
Gần như đồng thời, tử phượng rống lên một tiếng, lần rống này vô cùng cổ quái, bên trong ẩn chứa một loại quy luật biến huyễn, giống như dội vào tim, vào thức hải người ta!
Rõ ràng là tinh kĩ thứ ba ẩn tàng trong lục dương biển vừa phát huy uy thế vô hạn của mình. Âu Mẫu Long cũng thoáng giật mình, ánh mắt lóe lên một vẻ ngạc nhiên, cất giọng cười lớn:
- Lăng tông chủ thật lợi hại! Âu mỗ nghe nói lục dương biển này trong tử phượng nhất mạch chỉ có tiểu bối Minh Tâm Thiền mới miễn cưỡng dùng được, nhưng Âu mẫu nghĩ nếu để cho hắn thi triển, e rằng uy thế cũng không bằng được Lăng tông chủ.
Có thể nghe ra ý tán thưởng trong đó là rất chân thành, không có bất cứ thành phần mượn cớ che đậy nào. Điều này càng khiến cho khí độ của hắn thêm nổi bật, không phải cứ có tự tin chiến thắng tuyệt đại là có thể nhẹ nhàng ứng đối.
Lăng Phong chẳng buồn phí lời với hắn, trực tiếp điều khiển hai đại tinh kĩ đồng thời hạ xuống, ầm ầm giáng thẳng xuống đầu Âu Mẫu Long. Nếu như đánh trúng, Âu Mẫu Long chỉ còn nước nổ tung đầu!
Đối diện với hai đại công kích lôi đình, Âu Mẫu Long biểu tình vô cùng bình thản, bình thản như có thể tự tin điều khiển thiên địa. Hắn thản nhiên cười:
- Lăng tông chủ có lẽ tuổi đời vẫn chưa lớn nhỉ? Ở tuổi ngươi, Âu mỗ vẫn chưa đến linh cấp còn ngươi đã có chiến đấu lực này, thật đúng là quá đáng sợ! Có điều.
Ngữ khí vụt chuyển, chuyển sang vô cùng lạnh lẽo:
- Chỉ có vậy thì vẫn chưa đủ! Thiên nhất trọng thương. Tuyệt đối phòng ngự!
Mũi thương của Âu Mẫu Long vụt chuyển, những vòng tròn lớn vừa bay ra lại có từng tầng bí văn truyền đến, thứ độ nối tiếp thứ kia hình thành nên nguyên trận trận đồ cự đại.Ầm ầm! Một tiếng động lớn như thiên địa vỡ toang truyền xuất. Ngay sau đó hư không như biến thành bùn đất thực địa, một chiếc lồng kim sắc cự đại tự nhiên mọc ra từ hư không.
Không sai, là mọc, tự nhiên mọc ra!
Chiếc lồng đó hoàn toàn chụp lấy Âu Mẫu Long vào trong. Từng tấc nhô lên như một mầm cây đang nhú.
Binh binh binh binh!
Khối quang mang tử sắc hạ xuống trước, quá trình rơi từ trên cao xuống nó đã hấp thụ vô số nguyên lực thiên địa, đủ để tích lũy năng lượng tự nhiên đến cực điểm.
Bành trướng, lại bành trướng!
Không ngừng bành trướng khiến chúng trông giống như những vì lưu tinh cỡ nhỏ, không khí bị thiêu đốt phát ra những âm thanh u u như tiếng nước sôi. Thậm chí, còn có những khối sương mù mờ mịt tràn ra ngoài, luẩn quẩn khắp không gian.
Cuối cùng, một khối tử sắc quang mang đầu tiên cũng rơi xuống chiếc lồng tròn!
Mai một!
Lăng Phong trợn trừng mắt, vẻ khó tin tràn ngập trên mặt. Trong ánh mắt kinh ngạc của hắn, khối quang mang đủ để làm nổ tung cả một ngọn núi nhỏ lặng lẽ dung nhập vào trong chiếc lồng!
Trông chẳng khác gì ném một viên đá nhỏ vào hồ nước, biến mất một cách triệt để.
Như vậy vẫn chưa là gì, ngay sau đó hàng trăm khối quang mang phía sau cũng có chung một kết cục như vậy. Chiếc lồng ánh sáng được vẽ bởi đầu thương trở thành điểm tập trung cuối cùng, tất cả những thứ chạm vào nó đều biến thành một con mồi yếu đuối, hoàn toàn không có năng lực tạo nên cho nó dù chỉ một tia phá hoại.
Ti!
May mà, tiếng rít của khiếu phượng cuối cùng cũng đến. Loại công kích này có chút quỷ bí, dùng một loại sóng âm công kích làm chấn động linh hồn, ngay cả linh hồn hệ tinh kĩ bình thường cũng không thể làm được điểm này.
Công kích của nó càng vô hình vô thanh hơn, phòng ngự vô cùng khó khăn, chiếc lồng ánh sáng căn bản không thể ngăn nó tiến nhập. Bề mặt nổi lên những đường lợn sóng, những đường lượn sóng ấy nhanh chóng lan rộng trông vô cùng không ổn định.
Lăng Phong biết tử phượng âm phá đã tiến nhập vào trong chiếc lồng ánh sáng!Ý?Âu Mẫu Long lộ ra một tia kinh ngạc, miệng lẩm bẩm:
- Theo tin đồn tử phượng nhất mạch mặc dù kém hơn hai phượng tộc huyết mạch còn lại nhưng lại có một số sức mạnh quỷ bí, bây giờ xem ra quả nhiên không sai, thú vị, thú vị!
Giọng cười của hắn thể hiện rõ sự không quan tâm, đầu thương lại rung lên, lại một nguyên trận trận đồ cỡ nhỏ chặn ngay trước mặt. Trận đồ chỉ nhỏ bằng một nửa chiếc lồng ánh sáng nhưng nếu dùng niệm thức đâm vào có thể phát hiện ra mức độ phức tạp của nó mạnh hơn hai ba lần!
Băng!
Trận đồ vừa xuất đã thấy khối không khí trước mặt Âu Mẫu Long nổ ra quang hoa tử sắc, quang hoa như có linh tính, hoảng động trong gió như ánh nến, hoảng loạn lao về phía sau.
- Muốn chạy? Đâu có dễ vậy!Âu Mẫu Long bật cười, nụ cười có chút khinh miệt khó nói, bất ngờ ấn nhẹ bàn tay:
- Nếu tử phượng nhất tộc đại viên mãn đích thân xuất thủ ta còn có thể kiêng nể ba phần, nhưng chỉ một linh khí nhỏ bé thì làm gì được ta?
Hàng trăm bí văn đồng thời bắn ra từ lòng bàn tay hắn, những dòng bí văn này mềm như tơ, nhẹ như không khí, nhanh chóng hội tụ vào giữa trung tâm.
Bí văn nhanh chóng hội tụ, hình thành nên một chiếc lồng ánh sáng cỡ nhỏ, chiếc lồng vừa được hình thành, Âu Mẫu Long lập tức lật tay, chỉ thấy tử sắc quang hoa lập tức bị trấn áp ở giữa.
Tử sắc quang hoa như cảm nhận được sinh mệnh bi thảm của mình, điên cuồng lao sang trái lại lao sang phải. Nhưng dù nó có điên cuồng va đụng thế nào thì cũng không thể thay đổi được kết quả.
Điểm này nối tiếp điểm kia, quang mang lớn bằng ngón tay cái thi nhau nổ tung trong chiếc lồng ánh sáng. Tất cả công sức mà tử sắc quang mang bỏ ra đều là lãng phí.
- Hừ!
Lăng Phong hừ một tiếng, cảm nhận tử sắc quang hoa đã bị cấm chế, lục dương biển như bị mất đi một miếng, cảm giác chấn động cường liệt truyền cả vào cánh tay. Vốn dĩ lục dương biển cũng có thể coi là ổn định, bây giờ lại run rẩy điên cuồng như muốn bay đi bất cứ lúc nào.
Trong lòng thoáng động, mặc dù không biết các bước cụ thể để luyện chế linh khí vô chủ, nhưng hắn biết rất rõ một thứ nhất định phải dùng đó là tinh chương! Do thuật luyện sư chiết xuất ra linh hồn vật tính trong hạch tinh, luyện chế thành tinh chương đặc thù!
Linh khí, Lăng Phong không am hiểu, nhưng luyện chế tinh chương lại là con át chủ bài lớn nhất của hắn!
Một bó niệm thức đâm vào trong lục dương biển, Lăng Phong biết khối tử sắc quang hoa bị cấm chế lúc nãy chính là một phần quan trọng trong linh hồn hạch tâm lớn nhất của lục dương biển, cũng bởi vì có nó nên âm phá của tử phượng mới có thể trực tiếp công kích vào linh hồn.
Trước mắt, nó đã bị cấm chế, nói gần thì lục dương biển mất đi một loại tinh kĩ còn nói xa thì một đại viên mãn cấp linh khí đã bị hủy diệt, sau này không thể còn công kích lực trước kia nữa!
Nghĩ đến kết quả này, tự nhiên trong đầu Lăng Phong lại xuất hiện một suy nghĩ điên rồ, niệm thức đang đâm nhập trong lục dương biển bất ngờ tăng vọt.Ầm ầm ầm!
Như đang có vô số sấm sét nổ tung, Não hải Lăng Phong trở nên hỗn loạn, đột nhiên, hắn chú ý đến cảnh tượng khó tin đang diễn ra trước mặt:
Nơi hắn đang đứng đột nhiên biến thành một đại dương màu tím, còn hắn thì là một chiếc thuyền lá trôi nổi giữa đại dương, đi theo những đợt sóng nhấp nhô phía trước.
Một khối ánh sáng, một vầng trăng khuyết không ngừng co duỗi giữa hữu hình và vô hình, đúng là ba đại tinh kĩ!
Lăng Phong chú ý đến khối quang hoa đáng co thắt bất định, bỗng dưng nhướng mày, hắn biết nếu như dùng cách của mình, thứ linh khí đó sau này chỉ có một mình hắn có thể sử dụng. Họa tỷ giao nó cho hắn vốn dĩ đã phải chịu sức ép từ phía tộc nội, nếu như hắn trực tiếp chiếm luôn, e rằng áp lực sau này dẽ còn đáng sợ hơn.
Như vậy, khó tránh khỏi gây ra rắc rối cho Họa tỷ. Dù trong lòng biết Họa tỷ sẽ không trách hắn nhưng hắn thà để mình bị thương còn hơn để ánh hửng đến Họa tỷ!
Nghiến răng, Lăng Phong chuẩn bị lui ra khỏi ngoại giới, nhưngKhối quang mang đang co thắt đó giống như bị nguồn lửa thu hút, như một kẻ lang thang đã phải chịu lạnh vài chục ngày lao đến bên đám lửa với tốc độ gần như lên đến cực hạn.
Lăng Phong giật mình, không gian cổ quái này tương đương với linh khí linh hồn thế giới. Đối với thế giới này mà nói, hắn chỉ là người ngoài, trừ phí có được niệm thức siêu việt của đại viên mãn cấp, nếu không chỉ xét về phương diện tốc độ thôi đã không thể trở thành "dân ngụ cư" ở đây.
Nên Lăng Phong căn bản không kịp phản ứng, niệm thức bị quang mang ập vào.Ấm, ấm áp!
Lăng Phong cảm thấy cả niệm thức của mình như được bọc trong một cái túi ấm áp, thoải mái vô cùng. Giống như quay lại thời thơ ấu, lúc mới được người ta đưa về trại huấn luyện, sau khi tập luyện có thể nằm trên cỏ xanh, yên tĩnh hưởng thụ.
Mất đi khối quang mang bị cấm chế, lục dương biển như mất đi linh hồn, nguồn năng lượng cường đại như con thú mất đi người quản, sau khi Lăng Phong tiến nhập niệm thức của mình vào trong, chúng như tìm lại được xuông sống, lập tức quấn lấy.
Một chuyện vô cùng thú vị đã xảy ra, đợi quang mang và niệm thức của Lăng Phong kết hợp làm một, Lăng Phong lập tức cảm nhận được tâm thần của mình đang mở rộng một cách vô hạn, lại mở rộng!
Niệm thức giống như một con bạch tuộc vươn xúc tu của mình ra xung quanh, xúc giác của nó hình như không có giới hạn, có thể chạm tới bất cứ góc độ nào.
Những nơi mà nó vươn đến, lập tức được Lăng Phong nắm trong lòng bàn tay!
Lăng Phong bỗng dưng rùng mình, sai khiến quá dễ! Không sai, đúng là sai khiến quá dễ!
Hắn cảm thấy mình như biến thành thần chi của thế giới này, có thể nắm bắt tất cả mọi thứ bên trong, chỉ cần hắn động niệm thức, hải dương vô tận có thể lập tức nổi sóng và cũng có thể lập tức bình lặng như mặt gương.
Tất cả đều chỉ cần một suy nghĩ!
Đây, rốt cục là chuyện gì?
Lăng Phong đương nhiên không biết, muốn làm được điều này khó khăn đến thế nào, cường giả bình thường dù có là đại viên mãn cấp cường giả lúc sử dụng một món linh khí, tuyệt đối không thể phát huy tất cả năng lượng của nó!
Cũng có thể nói chủ nhân của linh khí chỉ dùng được một phần lớn sức mạnh.
Nguyên nhân là bên trong linh hồn tồn tại xung đột, cách duy nhất là dùng linh hồn của mình cường hành tiến nhập vào trong, thay thế linh khí linh hồn vốn có. Nhưng như vậy, khó tránh khỏi tự thân sẽ phải chịu một chút tổn hại, không có lợi cho chuyện tu luyện sau này, thậm chí cản trở tu hành.
Lăng Phong sử dụng lục dương biển cũng vậy, Minh Tâm Thiền có thể dựa vào tử phượng nhất tộc huyết mạch mà chỉ phát huy được một phần đặc tính, tu vi của hắn dù có tiến bộ đến đâu cũng không thể phát huy được một trăm phần trăm.
Nhưng Lăng Phong có một ưu thế lớn, đó là kiếm linh!
Kiếm linh từ sau khi phân hóa thành kiếm nguyên, có thể một lúc phân hóa ra hai thanh, cộng thêm mỗi một thanh kiếm ảnh đều có thể xem như linh hồn phân thân. Nên, Lăng Phong phân hóa ra một chút niệm thức, dung hợp lục dương biển, đối với cơ thể căn bản không đáng kể, tiêu hao nhỏ đến nỗi gần như không có.
Tất cả những điều này Lăng Phong đương nhiên biết, nhưng hắn có thể cảm nhận rõ mình có thể khống chế lục dương biển tốt hơn!
Tâm thần thoáng động, Lăng Phong rút khỏi thế giới lục dương biển.
Bên ngoài, Âu Mẫu Long chắc nghĩ mình đã hoàn toàn nắm bắt được cục diện, chiếc lồng ánh sáng quanh người đã mất, ngay cả những khối quang mang hở sắc nho nhỏ bị trấn áp cũng bị thu lại.
Hắn nhìn Lăng Phong nói:
- Lăng tông chủ, chắc ngươi đã cảm nhận được sức mạnh của một đại viễn mãn cấp thực sự! Ta khuyên ngươi đừng làm những chuyện mất công nữa. Chỉ cần ngươi đồng ý, những điều kiện ta đã từng nói với ngươi vẫn có hiệu dụng. Sáng Tông các ngươi có thể trở thành phụ tộc của Long Tộc ta, có thể hoành hành trong Vô Tẫn Hoang Nguyên mà không phải kiêng kị bất cứ điều gì!
Lăng Phong lộ ra biểu tình có chút mờ mịt, sau khi nghe thấy những lời Âu Mẫu Long nói mới thoáng giật mình, một tia nộ ý tràn lên trong long hắn: Tên Âu Mẫu Long nay không chỉ muốn giam hãm một mình mình, thậm chí còn muốn thu nạp cả Sáng Tông vào phạm vi thế lực Long Tộc!
- Âu tộc trưởng tin là có thể hạ được Lăng mỗ sao?
Lăng Phong nở một nụ cười nhẹ, giọng nói không hề có bất cứ thành phần vui vẻ nào mà tràn ngập sát ý.
Luồng sát ý này vô cùng lộ liễu, không hề che giấu, ập thẳng về phía Âu Mẫu Long.
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
692 chương
312 chương
24 chương
79 chương
1341 chương