Tinh Ngự
Chương 594
Hoa Vi Hà đang định xuất thủ, thì bên tai truyền đến một tiếng quát nhẹ:
- Tỷ tỷ, để cho ta tới!
- Thiên Địa Lao! Sát lục chi nhận! Dung!
Lăng Phong quát một tiếng, tay trái của hắn cầm mệnh bài thần bí, tuy rằng thi triển sát lục chi nhận căn bản không cần mượn ngoại vật, nhưng nắm giữ mệnh bài thì công kích có vẻ tăng thêm một chút.
Một kiếm bổ tới tạo thành một đạo Kiếm Cương vắt ngang ở phía chân trời, trảm thẳng tới Ma La Tinh Khí Pháo!
Không một tiếng động!
Hai đạo công kích nhìn như kinh thiên động địa trong khoảnh khắc va chạm với nhau lại là lặng lẽ chưa từng có, chẳng những không có bất kỳ quang hoa nào bắn ra, thậm chí ngay một chút thanh âm cũng không truyền ra.
Trên bầu trời tựa như đang tấu hưởng một màn kịch câm, lấy nơi va chạm làm trung tâm, từng đoàn quang trụ cùng với Kiếm Cương bắt đầu tan rã tựa như chúng biến thành băng trụ, mà ở giữa có một hỏa lò vô hình đang thiêu đốt, nhiệt lượng rất lớn đem chúng hòa tan.
Nếu nói tỉ mỉ một chút thì tốc độ tan rã của Kiếm Cương phải nhanh hơn một chút.Ở trong lòng mọi người, thời gian tựa như trôi qua rất lâu, nhưng trong thực tế, chỉ vẻn vẹn trong sát na.
Kiếm Cương đã bị đốt sạch!
Hô!
Năng lượng tàn dư của Ma La Tinh Khí Pháo nặng nề rơi vào trên Tinh Thiết Kiếm, Lăng Phong cảm giác được tâm thần tương liên Tinh Thiết Kiếm truyền đến một tiếng rung động kịch liệt, ý thức hải nổi lên ba đào chưa từng có, đầu óc ong ong một trận.
Hai tròng mắt Vi Tiếu sáng ngời, nhân cơ hội này, đánh ra một trảo,- Ngươi dám!
Hoa Vi Hà quát lên, Luân Già Kiếm mang theo rung động cường liệt chém mạnh ra, trảm thẳng tới Vi Tiếu. Một kích kia tựa như thuốc dẫn nổ, ầm ầm, song phương đối chiến ào ào xuất thủ, năng lượng cường liệt chấn động khắp nơi, làm cho không khí một trận điên cuồng vũ động.
- Ân? Sao nội tràng đại hội giao dịch lại náo nhiệt như vậy.
Trong một mảnh hỗn loạn, một thanh âm khàn khàn vang lên:
- Vưu Lực, Vưu Lượng thay Yêu tôn Diêm đại nhân tới!
Trên người hắn mặc một bộ áo bào ngắn, hình thức cùng với người tham gia hội nghị tựa hồ cũng tương tự. Trừ trên thân cùng với nửa người dưới buông thõng, những bộ vị còn lại đều lõa lồ ra bên ngoài. Nếu là người khác ăn mặc như vậy khó tránh khỏi bị nói là tục khí, không hiểu lễ tiết. Nhưng ở trên người hắn lại là một loại chất phác hồn nhiên, cùng với thiên địa hợp làm một thể kỳ diệu.
Kẻ vừa mới mở miệng chính là người này, phía sau hắn là một trung niên vóc người gầy gò, nhưng cao hơn hắn một chút, trang phục cũng kém hơn. Hắn trầm mặc, chỉ không ngừng đan ngón tay, ở đầu ngón tay của hắn có một cái tiểu phượng nhãn đang không ngừng xoay tròn, vận tốc quay lúc nhanh lúc chậm, rất là cổ quái, làm cho tâm thần người ta nhịn không được bị chuyển động theo.
Lúc này, chiến đấu đang vô cùng kịch liệt, tuy đám người Lăng Phong có chú ý thấy người tới, nhưng bọn hắn vẫn không dừng tay được, bởi vì trong lúc nguy cấp ai cũng không muốn sơ hở liền phải nuốt hận.
Lão đầu Vưu Lực rất rõ ràng tình hình hiện trường, hắn nhíu mày, quay đầu nhìn trung niên Vưu Lượng ở đằng sau, gật đầu một cái!
Nhãn thần Vưu Lực nhất thời chuyển hướng chỗ Lăng Phong, Hoa Vi Hà cùng với Vi Tiếu đang chiến đấu kịch liệt, hắn đột nhiên vung tay phải lên! Thình thịch!
Một tiếng chấn hưởng, chỉ thấy một viên đá cỡ bàn tay người xuất hiện, bên ngoài viên đá tròn nhẵn đều một màu vàng nhạt.
Viên đá vàng nhạt này vừa xuất hiện, trong tay Vưu Lực nhất thời phun ra một đạo kim quang trụ thuận lợi rót vào đó. Trong sát na, viên đá lớn vọt lên mấy chục lần, khiến Vưu Lực đứng đằng sau tựa như một con kiến hôi!
Vưu Lượng tựa như không có bất kỳ biểu hiện gì. Mắt thấy viên đá phát sinh dị biến, hắn cúi đầu nhìn phượng nhãn trong tay, lập tức búng tay bắn ra.
Phong nhãn khéo léo vô cùng bắn ra chợt lớn lên, khuếch tán thành phương viên mười trượng, va chạm với tảng đá màu vàng nhạt!
Độc Long!
Viên đá màu vàng nhạt năng nề áp xuống chỗ song phương đang giao thủ, chớp mắt liền tới.
Nhất thời, chỉ thấy xung quanh tảng đá điên cuồng bắn ra năng lượng, mỗi đạo năng lượng cũng không phải bình dị bắn ra, mà là chuyển động theo một hình dạng đinh ốc vi diệu, phát ra khiếu âm sắc bén như muốn phá vỡ màng nhĩ của người nghe.
- Ân?
Lăng Phong cả kinh, vội vã nắm chặt tay của Hoa Vi Hà. Hên bên đầu ngón chân lại hư không liên tục bạo thối. Phía bên kia, Vi Tiếu cũng là thần tình nghiêm nghị, mở rộng hai bàn tay, như con dơi lướt về phía sau.
Ngưng mắt nhìn về phía hai người Vưu Lực đứng cách đó không xa, trong lòng Lăng Phong nổi lên một cổ chấn động, hắn rõ ràng cảm nhận được trong táng đá trên không trung ẩn chứa năng lượng kinh khủng,Cảm nhận đơn giản tựa hồ sơ với lúc Vi Tiếu cùng với Bàng Phiên Vân toàn thịnh còn muốn vượt hơn!
Tuy rằng đây là tập kết lực lượng của hai người, thế nhưng khó có được hai người nhất thế như vậy. Lực công kích hoàn toàn nhìn không ra bất kỳ phân chia nào. Một tia hiểu ra hiện lên trong đầu, Lăng Phong lập tức minh bạch là một nguyên trận Tinh Chương! Tất nhiên là nguyên trận Tinh Chương! Trừ phi là nguyên trận Tinh Chương, bằng không không có bất kỳ phương thức nào cso thể khiến lực lượng hai người dung hợp như thiên y vô phùng được như thế!
Liên tưởng đến lời nói lúc bọn họ hiện thân, Lăng Phong thật sự minh bạch, đường đường là Yêu tộc một trong tam tộc nếu không có ít nguyên trận Tinh Chương cung cấp cho cường giả Linh Cấp sử dụng, thì ngược lại mới là chuyện kỳ quái.
Bất quá, nguyên trận Tinh Chương này tựa hồ đẳng cấp cũng quá cao một chút, có thể làm cho hai người liên thủ đạt tới mức độ như thế. E là dù không bằng đại viên mãn, cũng cách không xa!
Vi Tiếu khựng người lại nhìn về phía hai người Vưu Lực, trên mặt liền hiện lên một bộ dáng tươi cười:
- Nguyên lai là Vưu Thần Quân, thật sự là khách hiếm có, nếu có chỗ nào chậm trễ mong rằng đừng có trách móc.
Với bộ dáng muốn giao hảo như vậy của Vi Tiếu, thế mà Vưu Lượng vẫn là một bộ dáng dấp nhìn trời, đối với mọi chuyện đều không có hứng thú. Ngược lại Vưu Lực còn nói qua loa vài câu, nhưng có vẻ cũng không hứng thú lắm.
Phản ứng lãnh đạm của bọn họ cũng không khiến Vi Tiếu chú ý, ngược lại càng thêm nhiệt tình. Tộc nổi danh tính nết khó có thể kết giao. Có thể được đối phương đáp lời cũng đã khiến Vi Tiếu mừng rỡ rồi.
Vi Tiếu nhìn tảng đá màu vàng nhạt vẫn huyền phù giữa không trung, lập tức hiểu rõ tâm ý của hai người này, biết bọn họ muốn ngăn cản mọi người chiến đấu. Vì vậy chỉ có thể thở dài thật sâu, hơn nữa trong mắt cũng hiện lên vẻ kinh hãi.
Vẫn nghe nói dưới trướng Yêu tôn Diêm La có hai vị đại tôn sứ, lực liên thủ thậm chí có thể đánh một trận với cường giả đại viên mãn, vốn nghĩ rằng những lời này chỉ là tin đồn nhảm, không ngờ lại đúng là sự thật!
Thở một hơi thật dài, Vi Tiếu chỉ có thể đem sát khí tràn ngập che giấu, nếu như hai đại tôn sứ quyết tâm muốn đình chỉ. Yêu tộc đột nhiên phái ra nhân vật như vậy, là có ý gì?
Đồng dạng, trong mắt Lăng Phong cũng có một chút nghi hoặc cùng kiêng kỵ, lúc này lực lượng song phương bằng nhau, bất kỳ một lực lượng nào gia nhập cũng có thể khiến cho bất bình hình thành.
Bên tai truyền đến tiếng của Hoa Vi Hà:
- Tiểu Phong, hai người này ở tại yêu tộc có địa vị cực cao. Chính là nhân vật lệ thuộc trực tiếp Yêu tôn Diêm La. Ngươi vạn sự cẩn thận, nhiều năm như vậy yêu tộc rất ít khi xuất hiện tại đại hội giao dịch, không biết lần này bọn họ đến đây có lợi ích gì.
Vội nói ra lời này, Hoa Vi Hà đồng dạng ôm quyền cười nói:
- Nhị vị tôn sứ thật sự là khách quý. Lúc trước bản tộc đã phái sử giả tới Yêu Thú Sâm Lâm đưa thiệp mời, không ngờ thật có thể mời quý tộc, lại khiến hai vị tôn sứ đại giá quang lâm, thực sự là vinh hạnh.
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
692 chương
312 chương
24 chương
79 chương
1341 chương