Tinh Ngự
Chương 588
Lăng Phong đột nhiên tỉnh ngộ, trên mặt không khỏi hiện ra một tia ngượng ngùng. Được Hoa Vi Hà nhắc nhở, hắn mới ý thức tới đối phó với công kích linh vực tự nhiên dùng linh vực là hữu hiệu nhất.
Tu vi của Bàng Phiên Vân tương đương với Vi Tiếu, dùng phương pháp này tự nhiên cực kỳ dễ đạt được hiệu quả! Ngược lại là Lăng Phong, hắn bởi vì năng lượng linh vực không bằng Vi Tiếu, cho nên mới vô pháp sử dụng, chỉ có thể dựa vào linh hồn đặc thù của bản thân thi triển công kích.
Bỗng nhiên, Lăng Phong chấn động, thất thanh nói:
- Không tốt!
Không biết từ bao giờ, Huyết Bức Quải trong tay Vi Tiếu đột nhiên bắn ra, mà bản thân lại theo sau huyết bức chân thân một đường xông tới gần Bàng Phiên Vân.
Đợi đến khi Bàng Phiên Vân toàn lực ứng phó với công kích từ chính diện, Huyết Bức Quải đột nhiên u quang chợt lóe, khí tức âm tà không gì sánh được truyền ra, dường như bên trong tiềm ẩn một con thượng cổ cự thú.
- Giết!
Một tiếng quát vang, Vi Tiếu điểm mạnh lên trán, chỉ thấy một luồng ngân quang theo một góc độ quỷ dị rót vào trong Huyết Bức Quải Huyết Bức Quải theo đó quang mang tăng vọt, hoặc giả vừa rồi Vi Tiếu sớm đã đem niệm thức rót vào sẵn bên trong nó, lần thứ hai rót vào này bất quá chỉ có tác dụng dẫn đạo mà thôi.
Nhất thời, khi đạo ngân quang kia bạo khởi, Huyết Bức Quải đột nhiên bắt đầu trở nên dữ tợn. Nguyên bản thân quải trơn nhẵn đột nhiên bắt đầu giãy dụa biến ảo, mà con huyết bức kia cũng giang rộng hai cánh, đột nhiên bay ra!
Thân quải điên cuồng áp sát về hướng nó, mỗi một phần của thân quải vừa tiếp xúc lại gần nó liền ngưng trệ bất động, giống như một mảnh áo giáp, con biên bức này đột nhiên thình lình biến thành một con quái vật tựa như cương thiết.
Không đợi mọi người nhìn thấy rõ ràng trong miệng nó liền sinh ra một trận thanh âm tựa như sắt thép ma sát vào nhau "két két két két", nghe âm thanh khiến cho người ta cảm thấy hàm răng tê dại.
Trong tiếng kêu to, biên bức cương thiết trực tiếp mang theo một trận quái phong xông thẳng về phía lưng Bàng Phiên Vân, móng vuốt tựa như một cái kéo cự đại cào xé mà đến.
Lăng Phong rõ ràng nhìn thấy cỗ quái phong lạnh thấu xương kia cách hư không trực tiếp đem y phục sau lưng Bàng Phiên Vân xé rách, lộ ra da thịt màu cổ đồng bên trong.
Vi Tiếu nhịn không được toát ra thần sắc hưng phấn, hai tay mười ngón liên tục run rẩy, từng đạo ngân sắc quang mang tựa như tên nhọn bắn ra, làm cho Bàng Phiên Vân khó có thể xoay người!
- Cẩn thận!
Giờ khắc này, không biết bao nhiêu người kinh hô thành tiếng. Nhân duyên của Bàng Phiên Vân ở tại Vô Tận Hoang Nguyên cũng không tính là tốt cho lắm, hắn không có nhiều hứng thú kết giao cùng với người khác, càng lười học theo cách bợ đỡ giả dối.
Đối với hắn mà nói, thích chính là thích, không thích chính là không thích, căn bản không hề có nửa phần ngụy tạo. Cho nên số người có thể cùng hắn tương giao tính ra cũng rất ít.
Tuy rằng như vậy, đại đa số mọi người đối với Bàng Phiên Vân cũng không có bất luận ác cảm gì, hắn cuồng liệt, hắn hào phóng, hắn tu vi bất phàm, thế nhưng hắn chưa bao giờ cậy mạnh hiếp yếu!
Suốt nhiều năm qua như vậy, ở Vô Tận Hoang Nguyên người thua ở trong tay Bàng Phiên Vân hoặc giả bị hắn chủ động tìm tới cửa, hầu như đều là những người có chỗ xấu xa.
Nhất là khi so sánh cùng với Bức tông tác ác từ xưa tới nay, Bàng Phiên Vân quả thực giống như là quang huy tế nguyệt, quang minh chính đại nói không nên lời. Trong lòng người đều có cán cân, có thể hiểu rõ và xuy xét. Từ thâm tâm mà nói, bọn họ đúng là hị vọng Bàng Phiên Vân thắng lợi nhiều hơn một chút! Bởi vậy khi nhìn thấy Bàng Phiên Vân thâm lâm vào nguy cơ tự nhiên là kinh hô thành tiếng.
Nghênh tiếp âm thanh cuồng tiếu đắc ý của đắc ý, Bàng Phiên Vân vẻn vẹn chỉ chỉ mỉm cười, trong vẻ tươi cười còn có cả sự thất vọng cùng với khinh miệt nói không nên lời! Đối mặt với nụ cười này, Vi Tiếu đột nhiên cảm thấy trong lòng trầm xuống, dường như có sự tình gì đó không ổn sắp phát sinh.
Thân thể Bàng Phiên Vân đột nhiên ngưng lại, cứ như vậy đột ngột không gì sánh được dừng lại ở trong hư không, hơn nữa khi dừng lại cũng không có một chút rung động nào, tựa như toàn thân là một cỗ máy cơ khí tinh chuẩn và băng lãnh.
Sau đó, thân thể hắn cuồng nhiên chuyển động, nương theo chuyển động không khí quanh thân ào ào bị xé rách. Ngay sau đó không khí xé rách dường như biến thành biển sâu, mà Bàng Phiên Vân thì lại trở thành một đạo long quyển phong, mà giờ này đạo long quyển phong kia cũng đã bắt đầu khiến cho tất cả những thứ quanh nó bị cuốn lên!
Tiếng gió rít gào, tựa như ẩn tàng trong đó là vô tận bạo liệt.
Nương theo một tiếng quát vang của Bàng Phiên Vân, chỉ thấy Liệt Thiên Kiếm đột nhiên tiến nhập vào trong thể nội của hắn tiêu thất không thấy đâu nữa, ngay sau đó, từng đạo mũi tên nhọn hình tam giác, đại khái cỡ một lòng bàn tay thi nhau bắn ra.
Mỗi một mũi tên dường như đều có thể khoan thấy hư không, kéo theo phía sau là một đạo bạch lãng rất nhỏ, quả thực là có xu thế trảm phá không gian.
Biên bức cương thiết kia trở thành đứng mũi chịu sào, bị mấy trăm đạo mũi tên kim hoàng sắc bắn lên thân thể, nhất thời, một tiếng rít gào bén nhọn truyền ra, quanh thân nó thoáng cái một làn lưu diễm cuồn cuộn tựa như máu, ý đồ ngăn trở những mũi tên này.
Chính là, thế tên bắn tới vẻn vẹn chỉ bị thoáng ngăn cản một chút, rồi lại phá vỡ toàn bộ ngăn cản thoáng cái đã tiến sát vào. Lập tức, con biên bức cương thiết lộ ra biểu tình thống khổ phi thường nhân tính, mũi, mồm, mắt, toàn bộ đều co thắt lại, có vẻ thống khổ không gì sánh được!
Đối mặt với làn tên đập vào mặt mà đến, Vi Tiếu cũng thất kinh, hắn thật không ngờ Bàng Phiên Vân còn có chiêu thức bực này. Vì trận chiến hôm nay, Vi Tiếu đã chuẩn bị không biết bao nhiêu lần, chỉ riêng phái người đi tìm hiểu những tư liệu liên quan đến Bàng Phiên Vân đã tiêu hao hơn phân nửa nhân lực cùng với vật lực của tông môn.
Hắn cũng tìm ra được khá nhiều tin tức, mặc dù đối với xuất thân cụ thể của Bàng Phiên Vân vẫn không biết được, thế nhưng hắn cũng biết Bàng Phiên Vân từ sau khi trở thành linh giả mới chỉ chiến đấu có một lần!
Cái gọi là "tri kỷ tri bỉ mới có thể bách chiến bách thắng", Vi Tiếu có thể đạt được thành tựu ngày hôm nay, vốn liên hệ chặt chẽ với tính cách ẩn nhẫn của hắn. Hắn vì có thể đánh bại được Bàng Phiên Vân, tự nhiên là không có khả năng bỏ qua bất kỳ chút manh mối nào.
Cho nên hắn đã nhằm vào mọi tình huống có khả năng xuất hiện, thực hiện thôi diễn rất nhiều lần, nghĩ ra nhiều biện pháp để ứng phó. Tự cho là đã vạn vô nhất thất, thực không ngờ khi chân chính đối chiến, đầu tiên là trước trận chiến Bàng Phiên Vân nói một phen triệt để quấy rầy tâm chí của hắn. Ngay sau đó, theo như ban đầu điều tra được, đã có hai bản đại ghi chép liênquan tới tinh kỹ của Bàng Phiên Vân, duy nhất một chỗ bất minh lại chính là hắn tham ngộ ra được loại tinh kỹ thứ ba!
Mà hai loại tinh kỹ ban đầu chính là Bàng Phiên Vân dung hợp lại, Tinh Kỹ trở thành cường giả nhị dung. Y theo lẽ thường mà suy luận, hai đại Tinh Kỹ này hẳn là cực mạnh, còn một loại còn lại ít nhiều cũng phải có chút khuyết điểm mới đúng.
Thế nhưng thật không ngờ Bàng Phiên Vân này hoàn toàn không giống vậy!
Vi Tiếu dám khẳng định vừa rồi hắn thi triển Hoàn Vũ Tiễn chính là loại đại tinh kỹ cuối cùng, thật không ngờ uy lực của Tinh Kỹ này lại đáng sợ như thế! So sánh với hai đại tinh kỹ hắn đã từng thi triển ra không hề kém hơn, thậm chí còn vượt qua không ít!
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
692 chương
312 chương
24 chương
79 chương
1341 chương