Tinh Ngự
Chương 578
Trong khoảng khắc, tựa như có gió nhẹ thổi qua, quang mang quay cuồng không tiêu tán, duyên dáng uyển chuyển như tiên tử nhảy múa giữa bầu trời.
Xoẹt...
Trên bầu trời bỗng nhiên nứt ra một cái khe lớn, từng đoàn từng đoàn mây đen từ phương xa kéo tới, cuồn cuộn dày đặc vô bỉ. Dần dần, bên trong mây đen bắt đầu có điện quang như linh xà sinh ra. Đùng ~~ một luồng điện quang thô to như cánh tay ngoằn ngoèo bắn tới, vừa xông ra khỏi mây đen liền hấp thu phong khí vân vụ, trong sát na đã lớn như một cây đại thụ ngàn năm phá không lao xuống, ầm ầm đánh thẳng về phía đỉnh đầu Chiêm Như Âm!
- Hóa Linh kiếp!
Chiêm Mỗ Tư hoảng sợ hô lên, ánh mắt khó có thể nổi nhìn về phía thiểm điện đang hạ xuống từ giữa không trung, lúc này năng lượng lan tới khiến cho áo bào trên thân thể rách toác, lộ ra làn da trắng nõn thậm chí khiến cho toàn bộ nữ nhi đều đố kỵ.
Oanh!
Chiêm Như Âm sắc mặt bất biến, đỉnh đầu đột nhiên xông ra một tấm khăn gấm, mặt ngoài khăn gấm tinh vân rậm rạp, quấn quýt lấy nhau hình thành nên một vòng xoáy tựa như mắt bão.
Hoa văn như mây chợt trướng chợt thu, tronglucs đó khiến cho người ta nhìn vào đều cảm thấy đầu hoa mắt váng. Huynh muội liên tâm, Chiêm Mỗ Tư đang vô ý thức muốn tiến lên chống đỡ chỉ cảm thấy hai mắt như căng ra, đầu đau muốn chết, lập tức phốc một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt như bạch ngọc thoáng cái đã tái nhợt!
Động tĩnh dị dạng bên này đã hấp dẫn lực chú ý của không ít người, nhất là Yên Vân La, nhãn thần nàng nhìn về phía ái đồ vừa mừng vừa sợ. Sợ ở đây chính là nói tới uy lực khủng bố của Hóa Linh kiếp, còn lại vui là bởi vì Chiêm Như Âm sau thời gian rất lâu đã bắt đầu đột phá bước lên con đường vấn đỉnh linh cấp!
Chiêm Như Âm đối với phản ứng của mọi người phảng phất như không nghe thấy, mạnh mẽ mở tay ra, chỉ thấy cự linh Cẩm Mạt trên đỉnh đầu bỗng dưng mở rộng sang hai phía, hoa văn như mây trên mặt dao động biến ảo, nhanh chóng nhấp nhô tựa như lưu thủy.
Dần dần, lưu thủy vô hình, không ngừng tràn ra đồng thời không ngừng vẽ lên những hình ảnh trẻ nhỏ chơi đùa, lão ông câu cá... tràn ngập đủ loại màu sắc vui tươi hạnh phúc.
Hây! Chiêm Như Âm đột nhiên hét lớn, ngón tay phải khép lại, chỉ thẳng lên trời!
Chỉ thấy trên trên khăn gấm có vô số lưu quang huyễn ảnh không ngừng lướt nhanh, trong nháy mắt trên tấm khăn gấm rộng lớn vượt quá mười trượng hiện lên đủ mọi bóng người ảnh vật, khuyết điểm duy nhất đó chính là những hình bóng này quá mức mông lung, hư hư ảo ảo như có như không, làm cho người xem cũng không thể nào nhìn rõ!
Không đợi mọi người cố sức phân biệt, từng luồng từng luồng ngân quang từ bên trong huyễn ảnh đã tràn ra, trong nháy mắt hợp lại thành một đạo quang trụ mông lung biến ảo mặt ngoài phủ đầy tinh điểm nhấp nháy, nghênh đón lôi quang!
Thiên lôi nổ mạnh, mọi người đều ngưng thần nín thở, nhìn chăm chú vào không trung nơi giao kích, không dám thở mạnh chút nào. Khi nhìn mấy đại linh tôn đối chiến, lại vì thế mà tấn chức linh giả! Mặc kệ thành hay không thành, nếu như truyền ra ngoài chắn chắn sẽ trở thành một câu chuyện mọi người ca tụng, truyền lưu hậu thế.
Nương theo thủ chỉ bắn ra, thân thể Chiêm Như Âm không gió mà tự động, bỗng dưng xông thẳng lên bầu trời.
Đột nhiên, một tiếng gào rống kinh thiên động địa!
Từng đạo quang mang lôi điện tán loạn phân liệt, giống mấy trăm mấy nghìn con du xà vùng vẫy, Hóa Linh kiếp lực đột nhiên bị Chiêm Như Âm đánh vỡ!
Nàng không chút nào chậm trễ, khẽ hô một tiếng:
- Lôi mang luyện linh!
Lôi điện tự do trong nháy mắt bị một hấp lực mạc danh tác dụng toàn bộ hội tụ lại trên khăn gấm, trong làn thanh âm xẹt xẹt chạy loạn về bốn phương tám hướng, cữ mỗi khi chạy được khoảng một thốn đều có một chút huyễn ảnh trên khăn gấm trở nên ngưng thực.
Ban đầu, cường giả đã ngoài cấp bậc linh giả đối với Chiêm Như Âm hóa linh cũng thập phần lưu ý, nhưng đến khi nàng tạo ra động tĩnh càng lúc càng lớn, tất cả mọi người đều đem ánh mắt đổ về chỗ này, ngay cả đám người Bàng Phiên Vân cũng không hề ngoại lệ!
Khi thấy Chiêm Như Âm mượn quang mang lôi điện rèn luyện cự linh, Bàng Phiên Vân hai hàng lông mày khẽ nhíu, hướng về phía Yên Vân La nói:
- Vân La, chúc mừng!
Một lời nói không quá rõ ràng này khiến cho không ít người đều có chút khó hiểu, chẳng qua chỉ là thăng cấp linh giả mà thôi, cần gì phải chúc mừng như vậy?
Những linh tôn ở đây ngược lại trong lòng đều hiểu ra, nhóm người Huyền Nguyên nhịn không được có chút đố kị nhìn về phía Yên Vân La, Dạ Côn Ngô thì thần tình lại càng buồn nản.
Yên Vân La kích động đến mức khuôn mặt đỏ lên, tạm thời cũng không truy cứu đến việc của Bức tông, ánh mắt chỉ khẩn trương nhìn chằm chằm Chiêm Như Âm.
Làm một người đứng đầu đại tông phái, mặc dù vì giới hạn trong thiên phú nên Yên Vân La trên con đường tu luyện chỉ dừng lại ở linh tôn, thế nhưng bởi vì tông phái nội tình thâm hậu đã tạo nên cho nàng ánh mắt vô cùng rộng lớn.
Nàng thập phần rõ ràng, mặt trên cự linh của Chiêm Như Âm bây giờ phát sinh biến hóa đại biểu cho điều gì, ý nghĩa rõ ràng rất rõ ràng ái đồ nhiên lại tìm hiểu ra được một phần tạo vật ảo diệu của linh vực!
Tuy rằng phần cảm ngộ này trong giai đoạn linh giả cũng không có nhiều tác dụng cho lắm, thế nhưng ngày sau đến khi nàng tấn giai lên linh tôn, hơn nữa tiến giai lên cảnh giới nhị dung linh tôn thì so với người thường sẽ đơn giản hơn mấy lần, thậm chí là vấn đỉnh cấp bậc đại viên mãn cũng không phải là không có khả năng!
Điều này không khỏi khiến cho Yên Vân La kích động vạn phần.
Bóng người trên cự linh Cẩm Mạt càng ngày càng rõ ràng, những biên độ động tác của những bóng người trên đó cũng đủ để nhìn thấy rõ.
Biến hóa từ kịch liệt dần dần trở nên bình tĩnh. Cuối cùng, tất cả đều đình chỉ lại!
Chiêm Như Âm thở ra một hơi thật dài, hai mắt chậm rãi mở ra, trên khuôn mặt ngọt ngào mơ hồ có quang mang xanh ngọc lấp lánh mà ra, rõ ràng đã đạt được tới linh giả chi thân!
Phi thân tiến lên, Chiêm Như Âm cũng không hướng về phía sư phụ mình, ngược lại hướng về phía Lăng Phong ở bên kia cung kính noi:
- Tạ ơn Lăng tông chủ, ngày sau Như Âm nếu có thể tu luyện thành công, đều bởi vì một lần quan sát ngày hôm nay!
Trên mặt nàng hoàn toàn là một mảnh chân thành, hướng về phía Lăng Phong tràn ngập cảm động. Nếu như không phải nhìn thấy tinh kỹ "Đồng Mộng" của Lăng Phong, chỉ sợ nàng muốn thành công thăng cấp linh giả còn phải lâu thêm mấy năm nữa.
Không ít hạng người trì độn lúc này mới tỉnh ngộ lại. Mới vừa rồi đúng là khi Chiêm Như Âm nhìn thấy lp thi triển linh kỹ, mới sinh ra cảm ngộ ngoài ý muốn, từ đó nhất cử thăng cấp trở thành linh giả!
Rốt cuộc hắn tham ngộ như thế nào mà tạo ra một tinh kỹ đạt tới cấp bậc này?
Từng luồng ánh mắt chấn động hướng về phía Lăng Phong, người trước kia cảm thấy Lăng Phong khiêu chiến Vi Tiếu chính là một hành động cuồng vọng lúc này cũng phải thay đổi suy nghĩ.
Lăng Phong cười nhẹ nhàng như mây gió, nói:
- Ta chỉ thi triển ra mà thôi, có thể đạt được cảm ngộ chính là cơ duyên của bản thân ngươi!
Nói xong, nhãn thần lạnh thấu xương của hắn phá không mà tới, rơi lên trên người Vi Tiếu.
Chẳng biết tại sao, Vi Tiếu lại cảm thấy làn da trên người đột nhiên căng lên, dường như bị một con thần thú viễn cổ hồng nhìn chòng chọc, trong lòng tự dưng sinh ra vài phần kiêng kỵ.
Đáng chết, bản thân dĩ nhiên lại kiêng kỵ một linh tôn sao?
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
692 chương
312 chương
24 chương
79 chương
1341 chương