Tinh Ngự
Chương 558
- Ồ? Là ai vậy?
Đang lúc buồn chán, Lăng Phong nghe vậy tinh thần phấn chấn hẳn, nắm luôn lấy cọng cỏ cứu mạng, hỏi dồn.
- Là một cô gái, cô ta không chịu nói lai lịch của mình, chỉ nói với bọn thuộc hạ là tông chủ nhìn thấy sẽ biết.
Nói đến đây, tên đệ tử thân truyền lộ vẻ đen tối.
- Luyên thuyên.
Thường ngày Lăng Phong hiền lành vô cùng nên bây giờ có mắng cũng mang ba phần tiếu ý:
- Lai lịch bất minh mà ngươi dám đến bẩm báo à, xem ra lát nữa ta phải nói lại với sư phụ ngươi để ông ta cho ngươi một trận.
- Hắc, mấy ngày nay bọn thuộc hạ bận lắm. Sư phụ không nỡ đánh bọn thuộc hạ đâu. Đánh hỏng người lấy ai làm việc.
Tên đệ tử lém lỉnh nói, rõ ràng hiểu rất rõ tính cách của Lăng Phong và nãi sư.
- Đi đi!
Lăng Phong bật cười, quát:
- Mau đi hỏi là người có lai lịch thế nào, nói không hỏi được rõ, ta sẽ bắt ngươi tọa trấn ba năm Cống Hiến Điện.
Tên đệ tử sợ đến suýt nuốt mất lưỡi, đối với những thuật luyện sư như hắn mà nói, việc đáng sợ nhất là phải canh chừng Cống Hiện Điện và cả ngày thu thập nguyên liệu. Mấy ngày nay được phụ trách các loại giao dịch, không ít người trong số họ ban đầu còn cảm thấy mới mẻ, dần dần cũng bắt đầu biết than khổ.
Nếu như không có Du Thiên Trì thúc ép thì họ sớm đã lười biếng rồi.
Câu nói này của Lăng Phong đã đụng chạm đến điểm yếu của hắn, tên đệ tử vội vàng thông báo:
- Cô gái bên ngoài có cầm giấy giới thiệu của Bức Tông.
- Bức Tông?
Nhãn thần Lăng Phong co lại, một luồng khí thế lập tức trào lên như sóng biển, nhanh đến nỗi khiến người ta cảm thấy như mình bị ảo giác.
Tên đệ tử không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy rùng mình ớn lạnh sợ, vội vàng cúi đầu không dám nói linh tinh.
Từng ấy ngày qua, họ cũng đã hiểu được phần nào tính khí của Lăng Phong. Thường ngày vị tông chủ này có thể nói không hề uy nghiêm, bị người ta trêu chọc mấy câu cũng chỉ xoa xoa mũi bỏ đi, không hề nổi giận.
Nhưng cứ liên quan đến vấn đề chính thức là sự uy nghiêm toát ra từ người hắn khiến những người đối diện phải câm như hến!
Tinh vân lưu chuyển trong mắt Lăng Phong. Suy nghĩ một lúc, hắn đoán có lẽ thân phận thực của mình đã bị Bức Tông nắm bắt, về điểm này thì không còn gì phải băn khoăn nữa, chỉ không biết Bức Tông đến đây có ý định gì? Bỏ lại tử huyệt mà lại không có động tĩnh.
Người đến là ai?
Một lúc lâu sau, Lăng Phong nói:
- Mời cô ta vào đây.
Cô nàng nóng nảy thân hình cao gầy, quần áo theo phong cách cổ điển đều một màu vàng nhạt kéo dài tới che phủ lên đôi chân ngọc nhỏ nhắn. Trong bóng đêm hôn ám, dần hiện ra mấy phần đồn bộ mê ly, sáng bóng, tựa như ngọc ngẫu tuyệt vời tới cực điểm, khiến kẻ khác nhịn không được muốn cắn một miếng.
Lại nhìn lên, một thân quần dài bó sát bằng tơ tằm đem bộ vị tiểu phúc hoàn mỹ phô ra, người ngoài nhìn vào không phát hiện chút vết sẹo nào. Nàng phiêu dật mà đến càng khiến kẻ khác có cảm giác muốn xuyên thấu qua quần áo để tìm hiểu thứ co dãn kinh người đó.
Vả lại bất luận ngũ quan, hay phần vóc dáng này cũng đủ để nam tử trong thiên hạ như phác hỏa chi điệp, điên cuồng nhảy múa. Từng động tác của nàng trong lúc đó, bờ môi ướt át càng khiến cả người tăng thêm vẻ tuyệt sắc.
Mị hoặc kinh người!
Lăng Phong hơi nhíu mày lại, những thứ này tự nhiên cũng không phải điều mà hắn quan sát chính, hắn chỉ biết nữ tử trước mắt đối với mình hoàn toàn xa lạ! Vô luận là tướng mạo, hay cách ăn mặc đều khác biệt so với những người hay tới lui với hắn. Nhưng nhiều lần từ lời bẩm báo của mấy đệ tử, nàng đã tuyên bố là người quen cũ của mình. Đây đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?
- Lăng tiên sinh, đã lâu không gặp.
Tựa như thấy được vẻ mê hoặc của Lăng Phong, nữ tử khẽ mở bờ môi đỏ mọng, nhàn nhạt nói ra vài từ.Ầm!
Tựa như có cả vạn tấn đầu đạn hạt nhân bạo nổ trong đầu, hai mắt Lăng Phong đột nhiên ngưng trọng, không ngừng chuyển động. Vô ý thức triệu hồi ra Tinh Thiết Kiếm, sát khí mạnh mẽ tựa như một bức tường đồng vách sắt nặng nề áp xuống.
Nữ tử nọ kêu lên một tiếng trầm muộn, cước bộ "bình bịch" ngay lập tức thối lui hơn một bước, một cỗ lực lượng vô hình tản ra, lúc này trên trán nàng tản ra một luồng tua nhỏ. Mái tóc rối bời bay loạn trong gió, chẳng những không làm mị hoặc kinh người của nàng giảm xuống nửa phần, ngược lại càng tăng thêm vài phần vẻ đẹp mê loạn.
- Lăng tiên sinh thực sự là ý chí sắt đá, không ngờ có thể hạ thủ được như thế với cả một nữ tử như ta.
Tuy là có chút kinh ngạc, nhưng nhìn vẻ mặt của nàng cũng vẫn không chút sợ hại, ngược lại như buồn như vui liếc mắt nhìn Lăng Phong, nhẹ nhàng đưa tay vén mái tóc bên thái dương, toát ra phong tình tự nhiên.
Lăng Phong thật sâu dừng ở nàng, từ diễn xuất của nữ tử, hắn cảm thấy có loại cảm giác quen thuộc cường liệt. Rốt cuộc đã từng gặp nhau ở đâu?
Đột nhiên một đạo tia sáng hiện lên trong ý thức hải, Lăng Phong bỗng nhiên tỉnh ngộ:
- Nàng là Hồng Lăng.
Không sai, chính là Hồng Lăng!
Trong Bức Tông, Lăng Phong chân chính quen biết cũng chỉ có mấy người Dạ Côn Ngô, Hồng Lăng và Thương Ngưng Nhi. Nhưng phần lớn chỉ tiếp xúc với Cự Linh của bọn họ nhiều hơn.
Từ cử chỉ khoát tay quen thuộc vừa rồi của nữ tử này mà xem, liên hệ với một lời phá giải thân phận của mình, Lăng Phong lập tức phát hiện cô gái này chính là Hồng Lăng!
Cảm nhân được trên người nàng dâng trào nội uẩn, phảng phất tùy thời có thể bạo phát lực lượng như sóng gầm, rất rõ ràng thấp nhất cũng là cường giả cấp Linh Sĩ, vậy tới đây nếu không là giấu linh sau phân thân, thì cũng là bản tôn.
- Nguyên lai là Hồng Lăng tiểu thư.
Sau khi nhận biết được thân phận của nàng, Lăng Phong ngược lại yên tâm nói:
- Không biết Hồng Lăng tiểu thư lần này tới Sáng Tông của ta có chuyện gì? Sẽ không phải lại là truyền tin chứ?
Lời này của Lăng Phong ngầm chê cười lần trước nàng đi tới Sáng Tông, mang theo tin tức Vi Tiếu ước chiến Bàng Phiên Vân, ý đồ muốn cho Bàng Phiên Vân không thể nhúng tay vào, do đó để Hỏa lão đối phó với Sáng Tông rồi ngồi thu lợi. Hồng Lăng cười lưu luyến, tựa hồ không chút hiểu ý trào phúng của Lăng Phong, mà chỉ hé miệng cười nói: - Lăng tông chủ lẽ nào không mời ta vào ngồi một chút?
Tuy rằng hai bên đang ở vị trí đối địch, nhưng Lăng Phong tự nhiên không phải loại người thiếu lễ độ, mỉm cười nói:
- Hồng Lăng tiểu thư mời!
Nội tâm của hắn thầm ảo não, ban đầu ở bên ngoài Hắc Nguyệt Trấn nhất thời vô ý để lộ hành tung chân thực mới dẫn đến bây giờ khắp nơi bị động. Hết lần này tới lần khác Hồng Lăng đứng phía sau Bức Tông.
Hôm nay đã có tiềm lực vấn đỉnh đại viên mãn siêu cấp cường giả, đây mới là chỗ kiêng kỵ nhất của Lăng Phong, cho dù nghĩ muốn giết người diệt khẩu cũng làm không được.
Bất quá, Bức Tông lựa chọn để Hồng Lăng đến đây lén cùng mình trao đổi, mà không phải mật báo với Long tộc, vậy tất nhiên là có mưu đồ, cũng nên nghe một chút, đến lúc đố lại tùy cơ ứng biến cũng được.Ôm ý niệm này trong đầu, Lăng Phong mời nàng vào phòng khách.
Sau khi bước vào, quan sát xung quanh một phen, Hồng Lăng cười nói:
- Hiện tại Sáng Tông ở Vô Tẫn Hoang Nguyên thanh thế như mặt trời giữa trưa, không ngờ trú địa vẫn đơn giản như vậy, Lăng tông chủ cần kiệm thật đáng để kính ngưỡng.
- Sáng Tông của ta mới sáng lập không lâu, tự nhiên không bằng được đại nghiệp của quý tông, cũng không phải do Mộc mỗ cần kiệm.
Truyện khác cùng thể loại
2 chương
1756 chương
1284 chương
2038 chương
56 chương