Tinh Ngự

Chương 32

- Hắc hắc, các chủ, ngươi còn không tin được ta sao? Tên kia bất quả chỉ là ỷ vào vận cứt chó, không biết từ nơi nào tìm được một miếng trung cấp tinh chương, vừa mới tấn cấp thôi, luận bàn về lực bạo phát, ta phỏng chừng chỉ vừa qua khỏi ba trăm! Hơn nữa tinh chương này giá trị dao động cao như vậy, ta hoàn toàn tin tưởng mình có thể đánh bại hắn! Đa Mặc Khắc tràn đầy tự tin nói. - Chuyện này ta không thể làm chủ, vạn nhất đánh trận tổn hại đến tinh chương thì không hay rồi! Ngươi hỏi Lăng tiên sinh đi! Kỳ thực luyện hóa tinh chương chính thức so với Lăng Phong nhìn thấy vừa rồi phức tạp hơn không ít, một khi luyện hóa, tinh chương liền cùng Cự Linh hoàn toàn dung hợp, không thể tùy ý thoát ra. Vừa rồi Đa Mặc Khắc chỉ là thử nghiệm tính năng của tinh chương, cho nên sử dụng phương thức đơn giản hơn, cũng không cùng tinh chương chính thức dung hợp. Bất quá bất luận là phương thức nào, một khi mượn tinh chương chiến đấu, Cự Linh nếu như bị hao tổn đều làm suy giảm tinh chương! Đây là chỗ mà Ny Khả lo lắng. Lăng Phong nghe vậy cười: - Đội trưởng Đa Mặc Khắc nếu muốn mượn dùng thì cứ lấy là được, cùng lắm bị hư thì luyện chế lại miếng khác là xong. Lăng Phong thật đúng là không có cảm thấy miếng tinh chương này có gì trân quý, hắn tự tin rằng nếu như cho hắn cơ hội luyện chế lần nữa, tinh chương luyện chế ra tiếp theo tinh năng tuyệt đối vượt qua miếng tinh chương này. - Đa tạ Lăng tiên sinh! Vuốt ve tinh chương trong tay, Đa Mặc Khắc lộ rõ vui mừng trên nét mặt. Kế tiếp, Biện Lương lấy nguyên tố ma hạch hỏa hệ mà Lăng Phong muốn ra, càng khiến cho Lăng Phong kinh hỉ chính là lão còn chuẩn bị thêm một đống nước tố linh cần thiết cho nguyên tố tinh chương hỏa hệ. Điều này khiến cho Lăng Phong đối với bọn họ càng thêm vài phần hảo cảm, phải biết rằng luyện chế nguyên tố tinh chương cùng vật chất tinh chương bình thường là bất đồng, nguyên liệu cần thiết dùng để điều chế mực tố linh cũng bất đồng. Tuy rằng nguyên liệu họ chuẩn bị nhiều hơn không ít, như Lăng Phong cũng không tính vạch trần, mà lại cảm kích thu xuống. Về phần khoản tiền chi phí cho số hàng hóa này thì song phương hẹn chờ sau buổi bán đấu giá Toàn Không Kích sẽ tiếp tục thương nghị cụ thể. Câu lạc bộ Gia Hòa dong binh nằm cách Đa Bảo Các không xa, từ bên ngoài nhìn vô có vẻ thô lậu hơn rất nhiều, bất quá lại càng nhiều ra hơn một phần hương vị tục tằng, vãng lai trong đó đa số đều là dong binh. Tính toán sơ bộ, câu lạc bộ tối thiểu cũng phải chiếm diện tích hơn vạn mét vuông. - Haha, đội trưởng Đa Mặc Khắc, ngài lại tới tìm bộ trưởng của chúng ta luận bàn à? Hai gã dong binh thủ vệ đứng ở cửa ra vào cười to nói: - Bộ trưởng chúng ta đã nói rồi, sẽ không cùng bại tướng dưới tay giao thủ. - Cút! Hai tên nhóc các ngươi mà cũng dám giễu cợt ta! Tát mạnh vào mặt hai gã dong binh, Đa Mặc Khắc cười mắng: - Các ngươi chờ đó, xem lần này ta có cho tên Duy Khắc Đa kia răng rơi đầy đất không! - Vậy chúng ta đây đành chờ xem bộ trưởng bị chê cười rồi! Lại một trận giễu cợt đầy thiện ý. Mới đầu nghe Đa Mặc Khắc nói muốn mượn tinh chương báo thù, Lăng Phong còn tưởng hắn cùng câu lạc bộ có thâm cừu đại hận gì khó giải, hiện tại xem ra hoàn toàn không phải có chuyện như vậy. Đi vào câu lạc bộ, trước mắt là một trận chướng khí mù mịt, khắp nơi là tiếng cuồng tiếu nâng chén của dong binh: - Haha, đội trưởng Đa Mặc Khắc, nghe nói lần này ngươi ở bình nguyên Thần Thú thu hoạch không nhỏ phải không? - Hahaha, nói cái gì mà thu hoạch, bất quá chỉ là mấy viên ma hạch tứ tinh thôi! - Tốt, ma hạch tứ tinh còn nói không có gì? Vậy cũng đủ cho dong binh đoàn chúng ta ăn uống một năm rồi! Lão ca ngươi hôm nay phải mời khách đó! - Phải, phải, mời khách đi! Có người bắt đầu ồn ào. - Các ngươi tạm tha cho ta đi, một chút thu hoạch của ta còn phải nuôi sống cả một đám người đây! Tiểu tử, cho một ly bia đen, ghi sổ cho ta! Lăng Phong cười cười, ma hạch tứ tinh giá thị trường là một ngàn năm trăm kim tệ, xem như thu hoạch có phần tốt. Bất quá dong binh vốn là nghề đầu đao liếm máu, mùa này thu hoạch được vậy trả giá cũng không ít. - Haha, Đa Mặc Khắc, chưa gì từ xa đã ngửi thấy mùi khai của ngươi rồi, sao hả? Hôm nay lại có hứng thú tới tìm ta luyện tay? Một trung niên nam tử cười lớn đi tới, vừa thấy được hắn Lăng Phong liền hiểu rõ nguyên nhân manh mối dính dáng của hắn cùng Đa Mặc Khắc rồi, hai tên này ăn mặc thật sự quá giống nhau! Đồng dạng một thân trọng khải khoác bên ngoài áo choàng màu đỏ, thậm chí ngay cả giày trên chân cũng đều được chế thành từ da bò. Hơn nữa vóc dáng cả hai tương tự nhau, hai người này cùng đi ra ngoài quả thực đúng là huynh đệ song sinh. Hai kẻ tính tình giống nhau ở cùng một chỗ không phải tri kỷ khó có được thì chính là lão đối đầu nhìn nhau không chút vừa mắt! - Hừ, ngươi tưởng ngươi là mũi chó sao? Ít nói nhảm, Duy Khắc Đa, lão tử hôm nay không đánh ngươi răng rơi đầy đất cầu xin tha thứ ta liền đem toàn bộ rượu của câu lạc bộ này của ngươi mua lại cho ngươi phát tài! - Cám ơn, không cần! Rượu ta chiêu đãi khách còn không đủ, không cần tốn chút tiền lương tội nghiệp của ngươi đó. - Bộ trưởng Duy Khắc Đa, câu này của ngươi chẳng khác nào là dội nước dơ vào mặt Đa Bảo Các chúng ta, tiền lương của đội trưởng Đa Mặc Khắc sợ là ở thủ đô Áo La đế quốc cũng được đứng ở hạng cao. Nói như ngươi, ta không đồng ý! Ny Khả cười nói, nàng đương nhiên không thật sự tức giận, chỉ là đùa một chút. - A, Ny Khả các chủ, Biện thúc, mới vừa rồi không có chú ý tới nhị vị, đừng trách, ngàn vạn lần đừng trách! Duy Khắc Đa bây giờ mới nhìn rõ mấy người đi sau lưng Đa Mặc Khắc, không khỏi hoảng sợ. Hắn tuy rằng cũng là thủ lĩnh một phương, nhưng mà cùng với đại gia nghiệp to lớn như Đa Bảo Các vẫn còn thua kém nhiều lắm. Hắn vội vàng cung kinh thi lễ, cuối cùng nhìn về phía Lăng Phong, hỏi thăm: - Còn vị này là...... - Ngươi gọi hắn là Lăng tiên sinh đi. Thấy Ny Khả cùng Biện Lương mơ hồ đối với Lăng Phong có thái độ cung kính, Duy Khắc Đa thầm nói: Thiếu niên này là ai? Coi bộ rất lớn a! Bất kể là như thế nào, hắn trong lòng thầm hạ quyết tâm, ngàn vạn lần không thể đắc tội Lăng Phong...... - Này, Duy Khắc Đa, cà nheo đủ rồi, ta vốn đang ngứa tay đây, tranh thủ thời gian ta xử ngươi lẹ rồi nếm thử bia đen nổi tiếng của câu lạc bộ các ngươi coi! - Ngươi gấp cái gì! Duy Khắc Đa trừng mắt: - Ngươi muốn bị đánh, cũng phải chờ ta thoáng chiêu đãi Lăng tiên sinh cái đã, bằng không Lăng tiên sinh lần đầu tiên tới câu lạc bộ chúng ta, ta nếu chu đãi không chu toàn mà nói, chẳng phải là bị Ny Khả các chủ trách tội sao! Cái này cũng là do Duy Khắc Đa là người khéo léo, nói năng rất cẩn thận. Nhất là kéo lên địa vị của Lăng Phong, sau lại thấy Ny Khả cũng không có ý tứ trách móc, ngược lại là khen ngợi gật đầu, trong lòng hắn sáng ngời. Ny Khả thấy Lăng Phong cũng không có ý tứ phản đối, cười cười tiếp nhận lời mời của Duy Khắc Đa, đoàn người tìm một cái bàn tương đối yên tĩnh ngồi xuống. - Câu lạc bộ này chia làm ba bộ phận, khu vực chính giữa tửu quán chủ yếu là dùng để cho dong binh tiêu khiển, "sảnh tiếp đãi" chủ yếu là tiếp nhận nhiệm vụ tuyên bố khắp nơi của nhân viên, chẳng hạn như hộ tống, bảo vệ, thám hiểm, thậm chí là cứu vớt cả một công quốc! Ny Khả chứng kiến ánh mắt hiếu kỳ của Lăng Phong, chủ động giải thích cho hắn. Thấy Lăng Phong không ngừng gật đầu, Ny Khả trong lòng nổi lên một tia cảm giác vi diệu, ở trong mắt nàng, Lăng Phong có thể đem tinh chương người khác xem như trân bảo tùy ý xử trí, điều này khiến cho nàng có cảm giác rất thần bí. Nhưng mà càng về sau, hắn lại càng mơ hồ cái gì cũng không biết, rất giống như là một tiểu đệ đệ cần mình che chở vậy! - Ny Khả các chủ quá đề cao câu lạc bộ của chúng ta rồi, lấy quy mô của chúng ta, đừng nói là nhận nhiệm vụ cứu vớt công quốc, cho dù chỉ là nhiệm vụ cứu vớt một thành trì thôi cũng không thể được a! Duy Khắc Đa tự giễu nói: - Đây cũng chỉ có một vài câu lạc bộ dong binh to lớn mới có thể nhận được! Lăng tiên sinh nếu như hiếu kỳ ta có thể dẫn ngươi đi tham quan câu lạc bộ chúng ta một chút, câu lạc bộ của chúng ta ở bên phải là "sảnh nhiệm vụ" để tuyên bố các loại nhiệm vụ, bất kỳ dong binh nào cũng có thể tới nhận nhiệm vụ, sau khi thành công thì có thể đến lĩnh tiền thuê. Lăng Phong đang muốn từ chối hảo ý nhã nhặn của hắn, đột nhiên sảnh tiếp đãi bên trái truyền đến tiếng thét: - Câu lạc bộ chúng ta không tiếp thụ ủy thác của các ngươi. - Này, các ngươi làm câu lạc bộ dong binh kiểu gì vậy, nào có đạo lý nào mà không tiếp nhận ủy thác cơ chứ? Có tin ta đập nát câu lạc bộ của các ngươi hay không! Một âm thanh táo bạo vang lên. - Đừng có nháo sự. Bên cạnh truyền đến một tiếng quát lớn. - Có cãi nhau, xem bộ làm kinh hãi đến khách? Duy Khắc Đa bỗng nhiên đứng dậy: - Lăng tiên sinh, Ny Khả các chủ, phiền chờ chút, ta có chút việc phải xuống xử lý. Duy Khắc Đa vội vàng rời đi, Đa Mặc Khắc ngồi yên không được, tuy rằng hắn thường ngày hay cùng Duy Khắc Đa cãi nhau, nhưng trên thực tế quan hệ của hai người cũng vô cùng tốt, trước mắt thấy rõ câu lạc bộ có phiền toái, hắn sao có thể ngồi yên không quản? - Ny Khả các chủ, chúng ta cũng đi xem đi? Lăng Phong đề nghị. Bọn người Ny Khả tự nhiên không có dị nghị, Đa Mặc Khắc càng cảm kích nhìn thoáng qua Lăng Phong.