Tinh Ngự
Chương 20
- Kiếm điển?
- Không sai, ta không phải đã nói sẽ truyền thụ cho ngươi đạo tu luyện chính thức sao? Chính là kiếm điển này!
Sang Sư nói:
- Kiếm điển chia làm tôi kiếm thai, ngưng kiếm thai, huyễn kiếm nguyên, cùng luyện kiếm ảnh bốn cấp độ. Ngươi bây giờ đã rèn luyện kiếm thai, nhờ đó có được kiếm linh, tiếp thêm bước nữa chính là không ngừng ngưng luyện nó thành kiếm nguyên!
- Đạo tu luyện chính thức?
Lăng Phong lẩm bẩm nói:
- Ta đây hẳn phải toàn lực tu luyện kiếm điển này đúng không?
- Đương nhiên không phải, nếu không ta còn truyền thụ cho ngươi Tinh Diễn Quyết làm gì? Kiếm điển cũng không cần tận lực đi tu luyện, điều ngươi cần phải chú ý mỗi ngày là không ngừng dùng niệm thức ân cần chăm sóc kiếm linh là được rồi! Tiếp đến cảnh giới về sau nên tu luyện như thế nào, thì chờ kiếm linh của ngươi vững chắc ta tự nhiên sẽ nói cho ngươi biết.
Sang Sư thản nhiên nói:
- Nhiệm vụ chủ yếu nhất trước mắt là ngươi vẫn toàn lực tu luyện cho tốt Tinh Diễn Quyết đi!
- À.
Mang theo chút mất mát nho nhỏ, Lăng Phong hưng phấn nói:
- Vậy lúc ta tu luyện không phải có thể mượn nhờ lực lượng của kiếm linh, nhanh chóng rèn luyện năng lượng biến thành chân lực đúng không?
- Đương nhiên có thể!
Lăng Phong khó dằn nổi liền thí nghiệm, hắn kinh hỉ phát hiện một bí mật: khó trách tốc độ tu luyện của Thiên Hành Giả lại nhanh như vậy, vốn dĩ bọn họ luyện hóa năng lượng ngoại giới cũng không hoàn toàn thông qua kinh mạch tự thân, có một bộ phận lớn trong đó là trực tiếp thông qua Cự Linh luyện hóa thành thực lực thuần túy, sau đó chuyển về đan điền khí tuyền.
Sau khi tu luyện Tinh Diễn Quyết, tốc độ tích súc chân lực của Lăng Phong đã thập phần khủng bố, hơn nữa có kiếm linh phụ trợ, tiến độ tu luyện sẽ đáng sợ đến mức nào? Mặt khác, hắn phát hiện kể từ lúc hoàn thành rèn luyện kiếm thai, sau khi ấp trứng thành công kiếm linh, niệm thức của mình cũng được tăng cường rất lớn!
- Đây chỉ là một ít công năng phụ trợ tu luyện thôi, hiệu quả tu luyện có thể so sánh thấy rõ so với lúc trước, nhưng khi đến hậu kỳ, tiến triển của tu vi là dựa vào cảm ngộ của cá nhân, trợ giúp của kiếm linh cũng không phải là quá lớn!
Sang Sư nói: Thử nhìn xem, thiên phú linh kỹ của ngươi đạt được là gì?
Lăng Phong cả kinh:
- Chẳng lẽ kiếm linh của ta cũng có được thiên phú linh kỹ?
Thiên phú linh kỹ là lúc Thiên Hành Giả thức tỉnh tự động có được, Lăng Phong thật không ngờ mình cũng có thể có. - Đó là tự nhiên!
Sang Sư ngạo nghễ nói:
- Chẳng lẽ ngươi tưởng rằng thứ lão nhân gia ta luyện chế ra tệ đến vậy sao?
Trong lời nói của hắn để lộ ra một tin tức trọng yếu ... Kiếm thai không ngờ là do hắn luyện chế! Có điều Lăng Phong đang đắm chìm trong hưng phấn nên cũng không để ý đến điều này.
Cảm ứng đến kiếm linh, Lăng Phong có chút khẩn trương, đây dù sao cũng là lần đầu tiên hắn điều khiển Cự Linh! Suy ngẫm nửa ngày sau, Lăng Phong trợn hai mắt lên, quát:
- Lên!"Soạt" một tiếng, kiếm linh bay khỏi tay!
Giữa không trung, tàn ảnh một đuôi châm xẹt qua, vô thanh vô tức, đem cái bàn trước mặt cắt thành hai phần!
- Nhanh quá!
Thu hồi kiếm linh, Lăng Phong cảm thụ tốc độ vừa rồi của kiếm linh, ở sâu trong nội tâm tràn ngập rung động. Hắn tự hỏi, cho dù là bản thân đối mặt với tốc độ công kích vừa rồi cũng tuyệt đối không trốn thoát!
- Thì ra là "ngự", không tồi, loại thiên phú linh kỹ này cũng vừa lúc, sau này cộng thêm một vài hậu thiên linh kỹ chất chồng lên, uy lực vô cùng!
Sang Sư nhìn Lăng Phong giống như con nít thử đi thử lại uy lực của thiên phú linh kỹ, không khỏi cười nói:
- Về sau lúc đối địch, ngươi tốt nhất ít dùng kiếm linh một chút.
- Vì sao?= Trong linh hồn hạch tâm của ngươi ẩn chứa kiếm linh, cho nên lúc ngươi ngự sử Cự Linh càng thêm tùy tâm sở dục. Nhưng mà điều này cũng là một vấn đề, chính là một khi có người đánh trọng thương kiếm linh của ngươi, linh hồn của ngươi cũng sẽ phải chịu trọng thương, đến lúc đó thì phiền toái rồi.
Lăng Phong âm thầm rùng mình, thật vất vả mới tu luyện ra kiếm linh lại không thể tùy ý vận dụng, trong lòng thật sự bất đắc dĩ cực kỳ. Sang Sư trấn an nói:
- Yên tâm đi, chờ ngươi tiến vào tầng thứ ba của kiếm điển, huyễn hóa thành kiếm nguyên thì sẽ không còn nhiều kiêng kị như vậy.
Không tiếp tục giải thích thêm, Sang Sư ngược lại nói:
- Ngươi còn nhớ rõ ta đã từng nói với ngươi sau khi ngươi luyện ra kiếm linh, ta sẽ dạy cho ngươi cái gì không?
Lăng Phong sững sờ, chợt cuồng hỉ nói:
- Ngài nói là... Thuật Luyện Sư?
Sang Sư mỉm cười gật đầu:
- Chuẩn bị một chút, ngày mai đi Băng Phong thành mua sắm chút ít tài liệu chuẩn bị, ta dạy cho ngươi luyện chế tinh chương!
Sáng sớm, Lăng Phong tới gặp Úc Vi xin nghỉ, đệ tử doanh huấn luyện nếu muốn ra khỏi Băng Phong Cốc nhất định phải có sự đồng ý của huấn luyện viên.
- Ta muốn tới Đa Bảo Các mua ít đồ.
- Vậy sao.
Tự phi tự tiếu nhìn Lăng Phong một cái, Úc Vi nói:
- Ta biết ngày hôm qua ngươi khẳng định không có đem toàn bộ giao ra, thành thật cùng huấn luyện viên nói, bên trong nội cốc rốt cuộc chiếm được bao nhiêu đồ tốt?
Lăng Phong do dự một chút, Úc Vi liền vỗ đầu hắn một cái:
- Được rồi, không làm khó ngươi nữa, đi đi, nhớ trở về sớm một chút.
Vâng một tiếng, Lăng Phong xoa xoa đầu có chút bất đắc dĩ, trước giờ đều vậy, nàng vẫn cho rằng mình là một đứa nhỏ chưa lớn.
Từ nội cốc đến Băng Phong thành lộ trình ước chừng ba mươi km, bằng vào tu vi hiện tại của Lăng Phong, toàn lực vận chuyển chân lực một lát liền chạy tới. Đây cũng không phải là lần đầu hắn tới Băng Phong thành, nhưng mà mỗi lần nhìn thấy hắn vẫn không nhìn được kinh thán.
Băng Phong thành đóng ở phía nam, xa hơn một chút là vài thành trấn cùng với một vùng hoang vu và con đường hành quân tới cứ điểm thương khung. Cứ điểm thương khung trung binh mỗi năm có quân đội của Áo La đế quốc cùng bốn đại vương quốc khác đóng giữ, phòng ngừa thú nhân ở vùng đồng bằng Thần Thú phía nam xâm lấn.
Thú nhân cùng Áo La hai bên chiến tranh không ngừng mỗi năm, nhưng mà đôi bên với nhau đều cần một ít đặc sản của quốc gia đối phương, vì vậy hợp tác cũng không ít. Cho nên, địa vị của Băng Phong Thành trong hai đại thế lực rất là trọng yếu, nghe nói trong thành dân cư đạt đến hơn một trăm vạn, mỗi năm đều đến có tiểu thương khắp nơi tiến đến buôn bán hàng hóa, có thể thành trì phì nhiêu như vậy tọa trấn, Băng gia tự nhiên cần phải có vũ lực rất lớn để chèo chống.
Mặc dù Băng Phong thành phồn vinh như thế, nhưng mà nghe nói ở cảnh nội Áo La bất quá cũng chỉ là một thành thị tam lưu mà thôi. Giờ phút này trên đường hành tẩu, trong lòng Lăng Phong dâng lên một nguyện vọng mãnh liệt ... phải ra ngoài! Mình nhất định phải ra ngoài xem thử thế giới này đến tột cùng là rộng lớn bao nhiêu!
Mỗi bước nam nhi đi, như duyệt giang sơn vạn dặm trong tranh!
Một cổ hào khí khổng lồ mạnh mẽ bộc phát!
Khu vực hoàng kim của Đa Bảo Các tại Băng Phong thành, chiếm cứ diện tích mấy ngàn mét, lầu có ba tầng, tầng chót bán một ít vật phẩm bình thường, ví dụ như ma hạch nhất tinh, nhị tinh, da thú chế thành quần áo, hoặc một vài vật phẩm kỳ lạ trong nhà. Đồ bán ở tầng thứ hai cao hơn tầng thứ nhất, bình thường các dong binh liệp sát được ma hạch tinh cấp cao đều đem tới nơi này bán, còn có một ít vật phẩm luyện kim, thậm chí còn có tinh chương để bán; Còn về phần tầng thứ ba, tục truyền đó là nơi để tiếp đãi khách quý đặc thù, ngoại nhân căn bản không rõ lắm trong đó bán thứ gì.
- Hoan nghênh quang lâm, xin hỏi ngài muốn mua thứ gì?
Vừa bước vào Đa Bảo Các, một thiếu nữ ngọt ngào liền tới chào đón. Nghe nói Đa Bảo Các cùng với một vài vương quốc lớn cũng có quan hệ sinh ý, phạm vi khắp nơi thậm chí còn vượt xa Băng gia! Mà tố chất của nhân viên hướng dẫn khách mua hàng cũng có thể thấy được, xác thực là một nhà thương gia có thực lực!
- Ta muốn tùy ý xem thử trước.
- Tốt, xin hỏi ngài là lần đầu tiên đến Đa Bảo Các của chúng ta phải không?
Nở nụ cười ngọt ngào, sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục, thiếu nữ hướng dẫn mua đồ nói:
- Nếu như ngài cần, ta có thể đi cùng với ngài, tiện thể giải đáp vấn đề cần biết.
Lăng Phong tùy tiện đáp ứng, ở tầng thứ nhất dạo một vòng xong, hắn cũng không có phát hiện thứ mình cần, vì vậy cất bước đến lầu hai. Thiếu nữ vui vẻ, làm một hướng dẫn viên thành công là phải có tố chất nhìn mặt để nói chuyện, từ cử chỉ quyết đoán của Lăng Phong, nàng liền xác định rõ mục đích của người trước mắt là tới đây để mua sắm, chứ không phải là chỉ đi dạo mà thôi.
Mà hắn ta hướng khu vực lầu hai có hàng hóa giá cả tương đối mà lên, xem ra có thể là đại sinh ý! Có thể thuận lợi làm được bút đại sinh ý này, bản thân hẳn sẽ đạt được số phần trăm hoa hồng tương đối cao, nghĩ đến đây, nụ cười của thiếu nữ có nhiều hơn vài phần chân thật phát ra từ nội tâm.
Vật phẩm lầu hai trưng bày chặt chẽ, không giống như lầu một, cơ hồ mỗi một vật phẩm đều có một ngăn tủ riêng, có vẻ quý khí mười phần. Lăng Phong dừng lại ở trước một quầy, trong đó có để một tấm dán hình tròn nhỏ cỡ ngón tay cái, độ dày cực mỏng, mà tấm dán tròn đó lại chiếm cứ suốt cả một quầy hàng, hơn nữa giá bán lại cao đến mức thần kỳ, đạt đến một vạn kim tệ!
Một vạn kim tệ, cũng đủ cho ba nhà giàu có và đông đúc không gì lo lắng vượt qua ba trăm năm!
- Đây là Tiết Vân do đại sư Tô Lam của Tinh Lam công quốc luyện chế thành, bên trong có một trữ vật hình lập phương, khi ngài ra ngoài mạo hiểm, có thể đem nó dán lên bất kỳ chỗ nào trên cơ thể, nó đối với cơ thể người có tính hòa nhập rất tốt, một khi tiếp xúc với cơ thể người liền không dễ dàng tróc ra.
Trữ vật? Lăng Phong lắp bắp kinh hãi, Tiết Vân này hẳn là thuộc về "vật phẩm luyện kim". Từ chỗ Sang Sư Lăng Phong biết được "vật phẩm luyện kim" bình thường đều do Chân Võ Giả có thể khống chế nguyên lực hỏa hệ luyện chế, mà đã có thể khống chế nguyên lực hỏa hệ, tự nhiên là Nguyên Tố Thiên Hành Giả.
Chẳng lẽ... Tô Lam này chính là hỏa hệ Nguyên Tố Thiên Hành Giả sao?
Truyện khác cùng thể loại
53 chương
608 chương
330 chương
24 chương
8 chương