-Sao..sao anh làm thế.! Anh thật…chết tiệt.!_Bị người ta nhìn thấy hắn hôn cô ngọai trừ Lanat ra đã khiến cô xấu hỗ lắm rồi, giờ lại thêm 2 kẻ đối nghịch kia, thật mất mặt. -Em không thích?_Max mặt tỉnh bơ hỏi, lạikhông hiể tâm ý cô, hắn cho rằng trước nay phụ nữ nào cũng muốn được hôn, nhưng cô cứ luôn tỏ ra chán ghét.Khiến hắn khó chịu. -Không thích…Lão đại, anh đừng tự tung tự tác làm gì anh thích có được không.Tôi không rãnh để làm vai nhân tình của anh.Nếu như thế, thì gặp Bội Bội mà hôn, dù sao cũng vợ sắp cưới.!_Nghe một chút nóng giận lại pha tý phèn chua. -Em..!_Bị cô chọc tức, cô không hiễu hắn, thật khiến hắn phiền lòng.Bàn tay to lớn thô cứng đặt lên đầu cô như vỗ trẻ, hắn cố dịu giọng xuống.:..-Em đang khó chịu cái gì. Thiếu Thất biết Max đã khác trước mấy phần.Đây cũng không phải phong cách Max, hẳn là lúc nãy Thiếu Thất nói mấy câu hắn đã thấm mà áp dụng lấy nhu chế cương. -Hai người thôi đi ra gần tới nơi rồi.Tình hình gì rồi, còn đóng phim hàn quốc ở đây chứ.Mau nghĩ cách lấy hàng rời khỏi khu rừng đi. -Bọn người đó không lấy được hàng sẽ đi thôi._Nguyệt Hàm ngãi càm -Bọn chúng đến để bắt chúng ta.Không chỉ là tìm hàng!_Max nhạt giọng. Thiếu Thất ngật đầu:-Max nói đúng, dù có thấy được hàng hay không, đám chó săn đó cũng nhất định bắt chúng ta về.Trước hết tìm được số hàng trước bọn chúng không sẽ nguy to. -Các ngươi thả ta ra sẽ dẫn các ngươi đến nơi cất số hàng.Tộc Trưỡng gằng giọng, liếc mắt nhìn trong khi tay bị trói chặt, dao kề cỗ. -Không cần,..bọn ta...._Nguyệt Hàm nhanh miệng định lên tiếng. Lập tức bị Max chặn miệng:--Được, xem ông thành thật hay không đã.Nếu không ông và nhưng gì ông làm ra từ trước đến nay sẽ trở về con số 0. Nguyệt Hàm không hiễu Max nghĩ gì lại ngăn cản cô.rõ ràng đã tìm ra được số hàng sao lại tiếp tục để tên Tộc Trưởng dắt mũi bàn điều kiện Lão Khốn đó mưu kế nhưng lại không qua được mắt của Max.Muốn dẫn đến con nước độc nơi có nhiều cãm bậy. Không ngờ đến nơi gặp được Bội Bội và LaNát.Tất cả số hàng điều biến mất. Những cái bẫy của lão đặt sẳn đều được LaNát phá hủy trước. Tất cả đều ở một chỗ.Không hay đám người bên địch đã bao vây cả hang động. Từ bên ngàoi phát qua loa vọng vào hang nghe thật rõ:-Tất cả đã bị bao vây, mau ra ngaòi đầu hàng, nếu không sẽ cho phát nỗ. Thiếu Thất, Nguyệt Hàm, LaNát, Bội Bội, Lão Tộc Trưỡng có phần hỏang lọan.Không hẹn mà cả 5 cùng nhìn cùng lúc vào kẻ cao lớn mang đầy thần khí kia, như giao phó trách nhiệm, cùng đồng lọat đồng thanh:- Phải làm thế nào! Họ tin chắc con người kia có thể giải quyết được mọi chuyện. Thế những đáp lại họ là 1 câu hờ hững, nhạt nhẽo, hắn nhẹ nhàng cất bước đi ra:-Còn làm gì, đi ra thôi. -Này, anh không phải muốn chết đó chứ!_Bội bội chạy tới nắm lấy cánh tay Max, vẻ mặt lo lắng. Nguyệt Hàm nhiều năm như vậy theo anh, tuy không hiễu anh nghĩ gì, nhưng cách thức anh hành động việc gì điều có chủ tính, anh không làm gì khiến bản thân không có lợi, hay có tổn hại. Tên đàn ông này rất khôn ngoan. Nguyệt Hàm bước đi theo Max. Như tin tưỡng Max sẽ không dẫn mình vào đường cùng. Cô hô to với mọi người:-Ra cũng chết, không ra cũng chết. Thà ra ngòai còn có hi vọng hơn ở trông đây chờ chết. Mọi người nhìn nhau gật đầu hiễu ra, vội nhanh đi ra cùng Max. Bước ra khẳng khái, hắn duỗi chân ngẫng cao đầu đi không chút sợ hãi. Max là ai một kẻ không sợ trời không sợ đất, thần khí hắn luôn cao ngất ngưỡng như thế. Giữa mấy chục tên bao vây, chĩa họng súng vào giữa mục đích. Khi thấy Max và mọi người bước ra. Người cầm chiếc loa hô hóan liền buông xuống. -Mau giơ tay lên đầu hằng, bỏ tất cả vũ khí xuống._Ra lệnh, Tên chỉ huy mặt lạnh hất mặt ra hiệu cho những tên lính vào trong hang lục sóat. Max vẫn tư thế đó, vẫn hơi thở nặng nề mang sát thương. Nhạt miệng cười:- Thật có bãn lĩnh. Tên chỉ huy giỏi lắm chỉ cùng tuổi Max hay nhỏ hơn. Nhưng ánh mắt rất lạnh lùng. Rõ ràng tên đó như không nhận ra Max. Chỉ là nằm trông đội điều ra chống ma túy quốc tế. Đơn giản ít người nhìn thấy được Lão Đại Sát Bang, vả lại Sát Bang có quy tắc kể từ khi Max tên làm lão đại tuyệt đối không đụn đến chất cấm. Người ta nói trong Hắc đạo nếu nói đến Ma séc là Trùm Ma túy thì Sát Bang chính là vua của vũ khí. Chỉ chế tạo và buôn bán vũ khí dứt kháot từ trên xuống dưới không ai được dính đến ma túy. Đó là điều tối kị của Max. Có lẽ nó cũng có nguyên nhân… Làm soa những tên chuyên điều tra về ma túy biết được thủ lĩnh Sát Bang hình dáng ra thế nào. Tên chỉ duy cho rằng Max chính là người MaSéc Thủ Lĩnh trong vụ mua bán Ma túy lần này mà họ điều tra. Nhưng tên chỉ huy lại thấy nghi ngờ vì gương mặt trong hình và bên nagòi không giống. Người đứng trước mặt tên hắn bỡi vì mang thần thái của một tên cầm đầu, ánh mắt và gương mặt lãnh khốc, sát khì đằng đằng mang cho người ta cảm giác phải e dè. Có điều tên chỉ huy đang nghĩ, tên phía sao ( Thiếu Thất) nhìn giống trông bức hình có điều thần thái thua tên kia một bậc:- Trong hai người ai là thủ lĩnh Maséc. Ngeh xong câu nói kia. Thiếu Thất và Nguyệt hàm bật cười ha hả, như vừa mới nghe câu chuyện cười. Nguyệt Hàm vỗ tay vào vai Thiếu Thất mấy cái:- Xem đi, anh thế nào lại để tên đầu tàu hủ kia không nhận ra kẻ hắn muốn bắt thế. Thiếu Thất nhíu mày làm vẻ mặt như không cam lòng:-Có chết hay không, Max anh lấy hết khí thế rồi, hỏi tôi phải làm sao đây. Bội Bội lại không hiểu chuyện, xông lên:- Tên kia không nhìn ra được ai mới là Thủ Lĩnh sao. Max anh ta là thủ lĩnh MaSéc. Nguyệt Hàm nghĩ trông đầu, chặc lưỡi liền lắc đầu”con nhỏ óc heo này, tài lanh tài khôn thật.” Tên chỉ huy nghĩ thật, nhíu mày hằn ra lệnh -Bắt trói bọn họ lại. Max lạnh giọng:-Lục sóat đi, nếu ở đây có thứ các người muốn bắt giữ thì cứ tự nhiên. Sau đó những người phái vào torng hang kiễm sóat chạy ra. Một tên đứng nghiêm chỉnh giơ tay lên bao cáo:-Báo cáo sếp, tất cả đều không có gì ngoài những chiếc gương rỗng.Còn những phìa sau hang rừng thuốc phiện không biết đã bị thiêu hủy hết. Tên chỉ huy nhíu mày không tin:-Chẳng lẽ các người dám bỏ số tiền lớn như vậy tiêu hủy hết sao. Lão Tộc Trưỡng, Thiếu Thất giật mình:-Cái gì? Tất cả tiêu hủy sao. Lần này số hàng lớn của bọn họ không ngờ bị Max đi trứơc một bước. Mất số hàng tỗn thất của MaSéc không ít. Khó mà ăn nói với Lão Đại. Còn Lão Tộc Trưỡng bao nhiêu tâm quyết trồng cây thuốc phiện và đặc chế lọai ma túy tinh chất độc nhất điều bị hủy hết. Max không ngại họng súng mà ngang nhiên bước tới, tâm tình rất thãoi mái:-Xem nào, đội chống ma túy quốc tế các người không có chứng cứ thì không thể bắt giữ người được.Lần này xem như các người đi uổng công rồi. Tên chỉ huy cảnh giác khi Max bước tới, súng giơ cao, mở khóa an toàn, lại thêm bị Max công kích, đã 5 năm điều tra về vụ buôn bán ma túy số lượng lớn bọn họ tốn không biết bao nhiêu công sức, bây giờ lại thành tờ giấy trắng. Không kiềm được sự nóng nảy. Tên chỉ huy liều mang bóp cò. -Đùng— Đạn thật là nhanh nhưng trước khi đạn bắn ra, dao trong tay Max thủ sẵn còn nhanh hơn. Max cố tình làm tên kia kích động mà tiến tới. Dao xọet qua tay hắn kiến súng rơi xuống mà bắn lọan. -Tránh ra Bội Bội!_La Nát thấy viên đạn bay về hướng bội Bội đang đứng. -LaNát..! Ông chạy tới đẫy bội Bội ra, ngực liền trúng phát đạn đó. -Ông..Ông lam gì thế.!_ Vẻ mặt kinh hồn, bội bội thốt không nên lời, miệng lẩm bẫm, mắt cô đảo điên, cô nắm LaNát đã ngã xuống. LaNát người đầy má, rất muốn sờ vào mặt đừa con gái yêu thương, nhưng đến giữa không trung không lại ngần ngại, ông sợ, sợ bàn tay ghê gớm của mình làm đứa gái nhỏ bé hỏang sợ. Sợ con gái không muốn mình đụn vào nó bỡi những bọc nước kinh tởm. Khi ông chần chừ, Bội Bội liền nắm lấy tay Ông đặt lên gương mình.:-Ông điên rồi, sao ông làm thế chứ..hưhư.._Bội Bội thấy đau lòng, cô không ghét cha mình, chỉ là cô phủ nhận mình có một người cha, cô chưa từng nghĩ mình sẽ có người cha không giống như những gì lúc nhỏ cô tưỡng tượng, chính vì vậy mà cô tránh né, cô không muốn nhìn thấy ông. -Con gái, có thể..ọc..có thể gọi cha lần cuối cùng không.!_LaNat đau đớn máu trong miệng trào ra.Ông khao khát tiếng gọi đó đến chừng nào. Trong khi đ1o hàon cảnh bắt đầu hảon lọan. Súng đạn nỗ vang trời. Không biết từ đâu, những người dân trong rừng lại mang vẻ mặt như quỷ không ý thức, ồ ạt đi tới. Nguyệt hàm Max và thiếu Thất điều kinh người. Bọn người sinh sống trong rừng có triệu chứng rất kì lạ. ai cũng dữ tợn, ánh mắt khát máu đi tới. Thân người đầy máu, miệng và những mống vuốt điều toàn là máu đỏ. Đàn ông, đàn bà trong rừng điều như vậy. Thấy người cắn người. Bọn chúng cắn những tên lính. Tạo nên mọi chiến trường máu tanh hỗn tạp. Tất cả điều mù mịt âm u. Lão Tộc Trưỡng bỏ chạy, không ngờ bị một người trong làng bấu trúng vào người, lão gía sức yếu bỏ mạng chạy liền bị tên đàn ông khát máu cắn nát. Lão không ngờ thứ thuốc mình chế tạo đã lây nhiễm nặng như vậy, khiến bọn người này bị mất nhân tính trở thành con quỷ khát máu. Nhưng rõ ràng ông không để lọ thuốc đó ra ngoài.