Thiên đường sung sướng Là tôi dẫn cô ta đến_Thân ảnh cao lớn,ấn tượng nhất là mái tóc bạch kim óng,nước da trắng như sữa,nếu không ngeh tiếng ắt hản sẽ nhầm tưỡng là con gái,Đôi mắt sâu trông rất ngạo mạn.Lại là 1 nam nhân tuyệt mĩ,nhưng sự lãnh khốc uy thế lại khiến vẻ đẹp mĩ miều đó bị khuất. Anh ta thật sự rất đẹp. -Thưa ngài.Thiên Thất!_Bà Lộ Lộ vừa nhìn thấy liền hốt hỏang cuối đầu,đa phần sợ sệt. -Nếu cô ta là người của ngài thì tôi thật có tội lớn,nhưng cố gái này…. -Chẵng lẽ bà lại nghi ngờ tôi, tôi mang người tới cũng phải được sự đồng ý của bà Lộ Lộ đây_Nghe giọng đều đều nhưng lại khiến bất giác lạnh cả sống lưng,tay bất giác mà run rẫy. -Không..thưa ngài.Tôi..chỉ là… Nó nhìn người đàn ông từ sao hỏa nào rơi rơi xuống đây thật đoán không ra ,anh ta là có ý đồ gì đây.Sao lại giúp nó,theo như nhận thấy,người đàn bà tên Lô Lộ này rất sợ người đàn ông Thiên Thất đây.Chẵng lẽ người này là lão Đại Maséc.Nếu là vậy thì càng không thể cứu giúp nó. -Được rồi,trả người lại cho tôi rồi làm việc của mình đi._Tỏa ra khí lạnh,ra lệnh,trông rất uy quyền. Vâng thưa ngài_Bà ta dù cuối đầu nhưng anh mắt luôn ngờ vực liếc nhìn nó.có vẻ không phục.Rồi quay đi ra khỏi. -Tới đây! Còn 2 người trong gian phòng trống,nó nhận được 1 không khí lạnh lẽo tỏa ra,khiến trông lòng lại dấy lên 1 cảm giác e ngại è chừng. Thiếu Thất lại bỏ tay vào túi quần,dáng ngông nghênh kiên trì lập lại,mắt không dời đi thân hình bất động trước mặt:-Tới đây mau.! Nó bước lại,có phần phòng thủ,vừa vài bước tới,Thiếu Thất nắm gọn cánh tay nó kéo vào,áp vào người mình,nâng càm nó lên quan sát giương mặt nhỏ thật tỉ mĩ. -Anh…_nó hiật mình hốt hỏang:--Mau buông tôi ra!_đôi mắt trừng trừng hướng lên sâu vào cắp mắt đẹp đẽ kia tựa hồ phản chiếu lại giương mặt nó trong cắp mắt kia. -Đúng là rất đẹp_giọng ma mị,khoe môi cong lên thành 1 đường quyến rủ. Nó ngẩn người”Hắn ta nói gì thế”,môi nó liền mấp máy:-Anh muốn gì đây! -Muốn cô_Trên giương mặt đẹp hơn cả mĩ nhân kia lại thốt ra trông rất tùy tiện,nhưng âm thanh nghe như rất êm tai nha. -Sắc nam..ngươi…_Nó trợn tròn mắt,tay liền muốn vùng ra. -haha_Thiếu thất cười 1 cách sản khóai,ghị chặt càm nó,áp sát mặt mình phả ra hơi nóng:-Chẵng phải cô đến đây tìm tôi sao?.Không ngờ người của Sát Bang quả thật không thua kém,có được 1 mĩ nhân thế này. Đúng là không đáon sai,kẻ này không phải tầm thường gì,không biết hắn là yêu ma quỉ quái gì,được vào Sát Bang 5 năm cũng không phải người kém cỏi,không dễ để hắn nắm thóp.Nó không khỏi lạnh giọng,đè nén sự lo sợ:-Anh hiễu lầm,tôi đây là đến chơi tài xiểu thử vận mệnh,không ngờ lạc vào đây,cũng vì tò mò nên đến tận chỗ.Chứ không có ý đồ gì như anh nói.Sát bang là tổ chức thế nào đâu phải 1 người chân yếu tay mềm có khả năng gia nhập. Đôi mắt bén lạnh lùng thu toàn bộ về,vẻ mặt đâm chiêu:-Nếu đã nói vậy thì tôi sẽ đem cô về,dù gì cô không nhận mình là người Sát bang,vậy dễ giải quyết rồi.Cô tên gì.?_Nói rồi dùng ngón trỏ vuốt lên mặt da mặt mịn màn của nó. -Thiệu Mỹ._Trong đầu liền hiện ra 1 cái tên,nó không ngu ngốc gì lấy tên mình,để lại tên thật sau này hậu quả sẽ khó lường.Nó đành xin lỗi cô gái thế tên kia,hi vọng sẽ không gì xảy ra. -Tốt,cái tên rất đẹp._Thiếu thất mĩm cười nhạt. -Anh muốn gì có thể thả tôi đi._Nguyệt Hàm nghiêm giọng,có phần cầu xin. -Tôi…_Vừa nói hắn ta vừa nhẹ nhành đẩy nó vào vách tường : ….Tôi…đã nói là Muốn Cô -Anh có thôi trêu đùa kiểu đó_Nó bị đẫy vào tường,bị giọng trêu chọc có phần tức giận,nhưng bất an là phần nhiều. Thiếu thất cũng có chút kình ngạc,xen lẫn thích thú,trước này không người phụ nữ nào lại qua được sự quyết rủ của hắn,ai cũg sẽ ngã nhào vào lòng hắn mà mê luyến,người gái trước mắt lại tinh khiết quá đỗi khiến hắn muốn cô,muốn dạy cho cô 1 bài học không nên ngang ngạnh trước mặt hắn ta. Hắn dùng cái mũi cao hít lây hương thơm trên người nó,không ngừng gợi tình kêu tên nó:-Thiếu Mỹ…Thiếu Mỹ…cố rất mê luyến tôi! Bị cái tên dỡ hơi này quấy rối,nó muốn bùng phát àm đánh chết áci tên này,đột nhiên nó nghĩ”Tất thảy trên đời này trai đẹp điều là sỡ khanh biến thái hay sao đây.Lão đại và tên này thật giống nhau,nhưng kẽ này trông mê tình bệnh họan hơn thì phải.”Nhưng sự thật thì nó vẫn là 1 cố gái bình thương,thấy trai đẹp lòng dạ sao sắt đá được,bị gả đẹp hơn mĩ nhân này áp đão,thật hít thỡ không thông. Thiếu thất dùng đôi môi trợt trên làn da trắng hồng trên má,thật nhẹ nhành lướt trên sống mũi nó,dùng ngón tay thon dài đặt lên cánh môi anh đào căn mọng kia,hơi thở lien tiếp bao phủ thấy nó.Thật muốn làm nó chết ngạt.Thiếu thất càng nhìn gần giường mặt sắc nét càng khiến nó không căm lòng ái mộ.Nó cảm thấy hắn ta không phải là con gái thật may mắn,dù là con gái sẽ rất tuyệt nhưng sẽ mất đi 1 mỹ nam nhân.( Nguyệt Hàm giỡ chứng háo sắc trong mọi hàon cãnh.keke) --Cộc—cộc— -Ngài Thiếu Thất,Chủ Quản cho gọi người về gấp Tiếng gõ cữa làm không khí dừng hẳn,việc đang hưởng thụ cũng bị dang dỡ đi,Thiếu thất tỏ ra nóng giận gắt gao lên tiếng:-Biết rồi.Thật phiến phức. Nguyệt Hàm thở hắt ra,đúng là xém bị tên này mê muội,không phải đến kịp nó chắc rơi vào bẫy tình tên này mấy rồi. -Cô đừng đi đâu,sau khi tôi quay lại sẽ dẫn cô ra._Thiếu thất trầm thấp giọng. -Được_Nó gật đầu. Thấy yên tâm,hắn luyến tiếc bước đi khỏi. Nó không ngu ngốc đến nỗi nghe hắn ra lệnh,ở lại cho hắn bắt hay sao.Đến đây không những không lấy được thông tin mà còn bị những trò không đâu.Nhanh chónh ra thôi. Lén ra được,đi khảong 1 đọan,tránh những người này phát hiện.Nghe thấy được tiếng la trông căn phòng kính.Nguyệt Hàm dừng lại. “Là Thiệu Mỹ” -A---đừng…đừng đánh,tôi sẽ ngaon. Mỹ Mỹ bị 2 tên nam nhân dùng roi đánh tới với người,da thịt mịn màn cũng có lằn rĩ máu. Nước mắt không ngừng rơi trên giương mặt xinh đẹp,vẻ mặt hõang sợ ôm người nằm bệt dưới sàn lạnh. -Còn chống cự không,khốn kiếp không phục vụ tốt ta đánh chết người,con đàn bà thúi._1 lão già mặt mày đáng sợ,trên người xăm đầy cả da thịt. -hức..hức…xin ngài đừng đành..tôi không cố ý chọc giận ngài._Thân hình trần trụi bị lằn troi làm tan nát,Mỹ Mỹ chấp tay van xin. Gả đàn ông bợm trợn nắm tóc lôi đầu Thiệu Mỹ lên,tát mạnh rồi hừ lạnh. Nó liền tức giận,muốn vào lột da gả đàn ông chết tiệt kia,hành hạ phụ nữ thật ác đức,thân ngọc ngà không chút thương tiếc,nhìn Mỹ Mỹ bị nhục mạ,Nguyệt Hàm liền nhấc chân định bước vào làm 1 trận cứu Mỹ Mỹ. -Cô đứng đây làm gì,người mới thì mau đi tiếp khách.có nhân vật quan trọng._Cô gái bận bộ bikini màu đỏ khóac lên tấm vải mỏng ỏng ẻo đi tới,đưa mắt ra chỉ thị nó. Nó ngập ngừng,đúng là không phải lúc,bây giờ không thể bỏ Mỹ Mỹ,nhưng vừa mới thoát ra giờ không nên bứt dây động rừng lần nữa,có lẽ cô gái này chưa biết gì,coi nó là người mới thật. -Còn không mau đi._Cô gái kia liếc nó 1 cái hối theo. Nó nhìn vào trong phòng Mỹ Mỹ,do dự,chân không cất đi được,nghĩ lát.nó thầm nói”Đợi tôi xong việc sẽ quay lại giúp cô.Xin lỗi Mỹ Mỹ”. Cuối cùng nó đành lấy việc trọng làm trước,đi theo cô gái kia. ---Cạnh—Cửa mở ra. Nó sững người vài giây,sau đó là cơn tức giận,trừng trừng nhìn những người gọi là khách quí ở đây.Trong bụng nó chữi rủa “Khốn kiếp,bọn họ đến đây hưỡng lạc,con bắt mình nguy hiễm đột nhập,được lắm dám chơi mình.” -haha,Dương Tổng ngài thấy sao,nhưng cô này có vừa mắt không?_1 lão phụng phệ nằm trên chiếc giường,được mất cô massge. Ánh mắt của Dương Vĩ không liếc đi đâu,chỉ đâm đâm nhìn người đứng cuối cùng đang trợn mắt tóe lữa.Hắn cười đễu,cong cong môi:-Được,nơi đây đúng là thiên đường sung sướng như Ông Tề nói nhỉ?_ra vẻ giễu cợt nhìn nó. Lạc Tư,ngồi phía sao phía bên kia,cũng góp vui:-Này,cô gái đứng cuối tại sao không thay trang phục giống bọn họ. Cơn tức nó càng bộc phát hơn khi bị Lạc Tư giểu cợt,nói móc,nó lườm 1 cái,như muốn ăn tươi nuốt sống:-Nếu ngài thích,tôi sẽ cỡi!_nó nén nhịn cười ra vẻ nũng nịu giống như mấy cô ở đây. -Hahaha,cô gái này trong rất được,cá tính lắm,ngài tinh mắt lắm đấy Lạc Tư_lại 1 người đàn ông nữa,nhưng trong không tệ,như khỏang 35 36 thôi,thân nằm chiễm chệ chỉ che 1 chiếc khăn trắng ở dưới,đang được mấy cô gái chân dài sexy vuốt ve,bàn tay háo sắc xoa xoa bầu ngực cô gái bên cạnh. Lạc Tư thoáng chút ngây người,nhưng được dịp bắt nạt nó uổng gì không làm cho tới.Giở giọng sở khanh:-Được lắm,cô em đến đây phục vụ tôi đi nào! Nó bước tới,dựa vào người Lạc Tư,gần sát mặt của Lac Tư ra vẻ như đang mơn trớn,nó thì thầm nghiến răng nói vào tai Lạc Tư:-Anh có muốn tôi giết anh ngay lập tức không. Mặt Lạc Tư hơi biến sắc,nhưng miệng vẫn gắng nỡ nụ cười,tay thì hư hỏng sờ vào eo nó:-Cô có bản lĩnh thì thử xem,có lão đại ở đây đấy.haha Nó trừng trừng mắt lửa muốn phựt ra đốt chết cái bản mặt đáng ghét của Lac tư,nhìn qua xung quanh,mọi người đang say sưa hưỡng lạc,liếc 1 cái về phía Dương Vĩ hắn cũng chẵng thua kém gì,nó cảm thấy bản thân mình đang bị lăng nhục,lữa giận càng sôi sục.:-Được,để tôi hầu hạ anh. Nó lấy tay sờ lên ngực Lạc Tư,lúc này no nhìn kĩ Lạc Tư hơn,đúng là anh ta rất điễn trai,có nét lai Tây nên nhìn rất sắc và thu hút.Thấy nó hành động thế làm Lạc Tư rợn cả người,hơi bị ớn lạnh,bình thường như lửa với nước,giờ nó đỗi cách dịu dàng đúng là làm người kiếp sợ chết đi được.Chưa phản ứng,nó đã nằm lên người Lạc Tư kéo con rít chếic áo đầm xuống.Một phần trên lộ ra.Mặt Lạc Tư biến sắc không phải đỏ mà là xanh,tự nhiên anh có chút hảon sợ. -Này cô làm thiệt hả.Đừng..đừng đùa chứ.!