Tình Hận - Ranrin
Chương 32 : Họp Gấp.
"Về họp."
Tiếng tin nhắn truyền đến từ điện thoại Ran, gã nhìn một lúc rồi gọi điện cho thuộc hạ đem xe tới
"Lấy xe đến đón tao."
Rindou quay sang hỏi hắn
"Cái gì? Còn một đoạn nữa về đến nhà rồi anh gọi xe làm gì?"
Ran vòng tay qua cổ cậu rồi đè xuống
"Rindou của anh ngây thơ quá! Sếp gọi về họp kìa!!"
Cậu nhăn mặt khó chịu, nói bình thường không được hay sao mà phải đè đầu người ta xuống vậy hả?
"Đừng có...đè đầu em nữa!!"
Cậu tức giận đẩy hắn ngã nhào vào bụi cây bên đường
"Oi Rindou, nhẹ tay thôi chứ!!"
Đi được vài đoạn thì chiếc xe màu đen đỗ trước mặt hai người họ, sau khi lên xe thì tài xế liền phóng như bay
"Từ từ thôi thằng đần này!"
Rindou càu nhàu vì tên này phóng nhanh quá, sao phải gấp vậy cơ chứ
"Xin lỗi Rindou-kun, nhưng mà...Boss đang nổi trận lôi đình ở căn cứ. Phải đến nhanh nhất có thể..."
Mikey nổi trận lôi đình ư? Hiếm lắm mới vậy đấy.
__________
Rindou và Ran xuống xe, Ran khoác chiếc áo khoác tím ra bên ngoài, Rindou giờ mà chạy về phòng lấy áo nữa thì chắc bị đập cho nhừ tử vì bắt Mikey phải đợi lâu...
Ở ngay cửa đã nghe thấy tiếng của cậu phát ra
"Mua ma túy của gã ta ư? Mày điên rồi Koko!!!"
Cả hai bước vào phòng thì thấy Mikey tay túm cổ áo Kokonoi và nói lớn, các thành viên còn lại gần như không ai dám nhúc nhích
"Hả, muộn quá đấy Haitani."
Thấy hai người cậu liền bỏ Kokonoi ra, ngồi xuống ghế mà tựa lưng ra
"Kokonoi định mua ma túy của lão Kayozashi kìa, mà ai cũng biết ở cái Nhật Bản này gã là tên lừa đảo khét tiếng cơ chứ. Nếu lần này mà bị lừa coi như lỗ vốn, quá lỗ!"
Kayozashi là tên trùm bán ma túy ở cái Nhật Bản này, thay vì nổi tiếng bằng cái cách toả sáng thì gã ta nổi tiếng nhờ vào con đường mua bán chất cấm.
Tuy vậy cái gì cũng có giá của nó, mười cuộc mua bán thì gã lừa đảo đến ba cuộc. Lần này chắc cũng không ngoại lệ
"Đám xã hội đen đang dò hỏi về ma túy, tao biết tin này từ tên thuộc hạ của tao. Lần này mua được về thì bán lại cho chúng bằng cái giá gấp hai, gấp ba lần không phải tốt hơn sao? Nhất là chúng đang trong tình trạng thèm thuốc."
Koko ngồi xuống, tay cầm vài tờ tài liệu
"Nhưng nguy hiểm quá, phải có cách gì để không bị chúng lừa chứ...?" Takeomi mi lên tiếng, hắn nhìn thẳng vào mắt Kokonoi
"Yên tâm đi, lão ta nào có gan to mật lớn để lừa Phạm Thiên!" Anh nhếc mép cười
"Cứ dẫn theo đám thuộc hạ, mỗi đứa một khẩu súng đe doạ hắn là được. Có gì lớn lao đâu cơ chứ." Ran chen mồm miệng vào
Nghe xong câu này cũng chẳng có ai phản bác
"Lão ta chỉ dám lừa mấy tên quèn thôi, tổ chức như chúng ta dám sao?!!"
Sanzu nói, gã khẳng định 95% vụ này sẽ thắng chắc
"Tao thì không thấy vậy đâu, làm sao để biết hàng giả hay thật?"
Mikey cau có nhìn Sanzu, Ran rồi Kokonoi
"Đơn giản, trong số đàn em của tao thì mười thằng có đến tám thằng chơi ma túy. Dẫn theo một đứa nếm thử là biết ngay mà, trong bản hợp đồng ghi rõ được kiểm tra đây này."
Kokonoi cười rộ lên với vẻ hài lòng
"Ồ, vậy thì cứ tiến hành đi. Chiều thứ tư tuần sau ở bãi tập kết phế liệu cảng Aomi 1 chứ gì. Lần này tiếp tục là Koko chỉ đạo, anh em Haitani và Haruchiyo đi cùng. Nếu thất bại tao đập thằng Koko trước tiên!!"
Anh em nhà Haitani chán nản ngả người ra sau, cả hai khá ghét mấy vụ giao dịch thế này. Koko cười mỉm sau đó đứng dậy đi đến kệ để tài liệu
"Ờ, để bốn thằng nổi trội nhất tổ chức đi trong chuyến này là điều đúng đắn đấy, Boss!!"
"Giải tán đi."
__________
"Chán chết mất, em ghét mấy vụ này lắm."
Rindou ngửa cổ ra sau, tựa lưng vào thành ghế mà than vãn
"Anh mày cũng không khác gì đâu."
Ran ở trên khoanh tay, mắt hướng về gương chiếu hậu.
1. Bến cảng Aomi: Tôi không biết Phạm Thiên hoạt động ở đâu cả, nhưng trong tương lai thì có lẽ vẫn là Tokyo nhỉ? Bến cảng Aomi là một trong ba cảng ở Tokyo, theo thông tin mà tôi biết. Còn nếu ý này của tôi sai mong các cô bỏ qua cho! _____Jenicas.
Truyện khác cùng thể loại
36 chương
813 chương
82 chương
13 chương