Mặt trận truyền hình trực tiếp cũng bị bình luận ồ ạt ngay lập tức.
“Tới tới.”
“Bộ phim này thật con mẹ nó bổ mắt, xem qua có vẻ tất cả đều là tuấn nam mỹ nữ!”
“Lại nói cái khuôn mặt phẫu thuật thẩm mỹ của Dương Lý Chi với cái tạo hình này của cô ta thực sự là đệ nhất hoa đán trong việc mặc cổ trang!”
“Loại diễm lệ như cô ta so với những tiểu hoa khác quả thực rất ít, trông thực tươi sáng.”
“Bạch Thanh Tuyền quả nhiên rất hợp mặc quần áo trắng, tiểu tiên nam trong cổ tích!”
“Tôi thích xem loại tranh đấu nhan sắc trong giới giải trí nhất, liếc mắt một cái cũng cảm thấy máu thịt dâng trào, cũng chỉ có trong vòng giải trí mới có nhìn thấy nhiều người dễ nhìn như vậy.”
“Bộ phim này thực sự quá nhiều người đẹp, nhưng Thẩm Kim Đài ở trong đó cũng không thua kém đâu!”
“Đúng vậy, tôi đang định nói cậu ta cũng rất bắt mắt khi đứng trong một nhóm các anh chàng đẹp trai đấy.”
“Đáng tiếc là mặc bộ đồ này không thể nhìn thấy mông.”
“Chỉ có mình tôi là nhận ra khí sắc của cậu ta trông đẹp nhất à, chân chính mặt trắng môi đỏ đấy.”
“Thẩm Kim Đài trước đây lòe loẹt vô cùng, bây giờ thực sự trông cậu ta như người đến từ một thế giới khác vậy, trông rất có cá tính, dáng người rất tốt, lưng thật thẳng!”
Hiện trường vẫn có những tiếng hô chúc của Nguyệt Quang fan, nhưng trong tiếng hét của một đám Nguyệt Quang fan, cậu vẫn nghe thấy ai đó gọi tên mình.
Cậu cười híp mắt nhìn qua, vẫy tay với người hâm mộ.
“Thẩm Kim Đài!” Cậu nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc, là cô gái lần trước cậu gặp khi đi ăn tối với Diêm Diệu Hiên.
Lần này chỉ có tầm mười người đến, nhưng họ cũng rất phấn khích khi nhìn thấy Thẩm Kim Đài.
Thẩm Kim Đài bước tới và chào họ.
Bạch Thanh Tuyền cũng không chịu thua kém, chạy đến chào Nguyệt Quang fan. Người hâm mộ rất phấn khích, nhất thời có chút mất kiểm soát. Thành viên trong đoàn làm phim lập tức kéo họ trở lại.
“Hôm nay có rất nhiều người đến.” Lưu Huy lấy một chiếc gương nhỏ ra, chiếu tạo hình của mình.
Hôm nay không chỉ có người hâm mộ đến mà còn có cả các phương tiện truyền thông nữa, họ được phép chụp ảnh. Hắn là người ăn cơm nhờ khuôn mặt, nhất định đang rất sung sướng.
Đang nhìn gương thì nghe thấy tiếng la hét chói tai của Nguyệt Quang fan, Kim fan và Lý Tử. Tống Vy và các diễn viên già đều không thấy ngạc nhiên, nhưng hắn hơi ghen tị, có chút không phục.
Hắn cũng đã từng diễn nhiều vai nam số 1, phim không nổi không nói, tại sao ngay cả fan cũng không có một mống nào!
“Mọi người chuẩn bị một chút, sắp quay rồi, mỗi bộ phận sẵn sàng đi!” Đạo diễn điều hành cầm còi lên hét.
Vai diễn hôm nay là phần gay cấn quan trọng nhất. Trong bữa tiệc này, mấy hoàng tử và các thế lực sau lưng đối chọi nhau rất gay gắt. Kịch tính của bữa tiệc chính là một đại án giết người bằng cách đầu độc.
Quách Thụy có hơi muốn thể hiện kỹ năng của mình. Cảnh bấm máy của phần thăm ban này chính là một cảnh quay dài.
*Thuật ngữ cú máy dài (long take, continuous shot) nhằm chỉ bất kì trường đoạn phim nào được thực hiện bằng việc quay không gián đoạn cho đến khi chuyển sang cảnh khác.
Suy cho cùng, để quay một cảnh dài, đặc biệt là đối với thể loại phim truyền hình quy mô lớn này, việc điều phối rất quan trọng, các đạo diễn không đủ kỹ thuật chắc chắn không thể quay nổi.
Một lần quay phải quay được hết tất cả các nhân vật chính.
“Một, hai, ba, a!”
Camera theo chân một nhóm cung nữ từ từ bước vào phòng tiệc, một số phi tần quan trọng lần lượt lộ mặt, cuối cùng camera dừng lại ở một cung nữ nhỏ, cô nhẹ nhàng đi tới sau lưng Tam hoàng tử, cúi đầu dâng mâm lên.
Chu Anh vì sự cưng chiều với Lý Tự mà nhận về biết bao phê bình chỉ trích của triều đình. Hắn ta là người hiền lương, nhưng tài cán của hắn kém xa nhị hoàng tử Chu Cảnh. Sau khi sống chung với thái giám, dư luận thậm chí còn kém đến đáy cốc.
Nhưng hoàng đế già vẫn coi trọng người con trai cả này, công thêm gia thế hiển hách của hoàng hậu Tiêu, địa vị của Thái tử vẫn vững chắc.
Tuy nhiên người bên dưới lại không thể nhịn được nữa, dẫn đầu là tam hoàng tử Chu Diễm.
“Chẳng qua hắn may mắn hơn chúng ta, được sinh ra trong bụng của hoàng hậu. Nếu nói tới tài năng cai trị đất nước, đừng nói đến anh hai, hắn thậm chí còn không bằng ta!” Chu Diễm nhìn chằm chằm Thái tử.
Chu Cảnh mỉm cười nói, “Có nhà họ Tiêu ở đó, Thái tử nhất định sẽ không thể phạm sai lầm lớn, không thể bị phế được.”
Hắn vừa nói vừa nhìn về phía Thái tử, chỉ thấy Lý Tự đứng ngay sau Thái tử, có một vết sẹo trên má.
“Em vẫn ổn chứ?” Chu Anh thấp giọng nói.
Lý Tự nói: “Thái tử quả thực không nên đưa ta đến tham dự một dịp như vậy.”
“Ta chỉ muốn mẹ ta biết quyết tâm của ta. Ta càng vô lý, bà càng không dám động vào em.”
Hắn vừa nói vừa ngẩng đầu lên nhìn hoàng hậu Tiêu ở cách đó không xa.
Hoàng hậu Tiêu khẽ cau mày, phát hiện hoàng đế cạnh mình cũng đang nhìn về phía Thái tử, miễn cưỡng cười hai tiếng, nói: “Thái tử cố tình làm như vậy là cho thần thiếp nhìn, đứa nhỏ này chính là bướng như vậy đấy.”
Bà muốn nói với hoàng đế, Thái tử hoang đường như vậy, không phải vì yêu Lý Tự, mà là để chống đổi bà.
Không biết tại sao gần đây trên dưới triều đình đều đang đồn đại hoàng để sắp phế Thái tử. Bà biết đây chỉ là những tin đồn, nhưng sau khi nghe quá nhiều, ngay cả bà cũng đứng ngồi không yên.
Nhưng dưới tình huống như vậy, Thái tử vẫn đưa Lý Tự đến tham dự ngày hôm nay. Có thể thấy trong trái tim của con trai bà, mỹ nhân còn nặng hơn giang sơn.
Bà đưa tay ra, gọi thái giám trưởng của mình tới, thì thầm vài lời. Hạ Lan Bích đang ngồi bên cạnh bà nhấp một ngụm rượu, lén nhìn Chu Cảnh ở phía đối diện.
Máy quay trở lại với Chu Cảnh. Tam hoàng tử Chu Diễm bên cạnh hắn đột nhiên cau mày, run rẩy mấy cái, phun ra một búng máu.
Cảnh quay dài này phải quay lại ba lần liên tiếp.
Từ đó, bộ phim bắt đầu tiết tấu “một tập chết một người.”
Những người hâm mộ tới thăm ban ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Hiện trường được quay trong môi trường ồn ào, không có bộ lọc và chỉnh sửa, các clip đều không mạch lạc, nhưng sau khi phun búng máu kia ra, mọi cảnh tiếp theo đều là cao trào.
*cao trào: đỉnh cao trong phát triển mâu thuẫn của tiểu thuyết hoặc phim điện ảnh, truyền hình.
Người kêu oan uổng, bị thị vệ kéo đi, khóc lóc, người té gục, người dập đầu vái lạy, tình huống đảo ngược liên tục, trình độ xuất sắc tới mức làm người khác kích động.
Do nguyên tắc bí mật, khi phát sóng trực tiếp, ống kính ở rất xa, quá trình quay phim có hơi mờ nhạt và không thể nghe rõ, nhưng chỉ cần nhìn hình cũng có thể thấy sự khốc liệt của trận cung đấu này.
Bình luận trên màn hình bắn ra ngày một dữ dội hơn.
*Bên Trung Quốc khi xem video sẽ có mấy cái bình luận bay đầy màn hình nên được gọi là “đạn mạc”. Mình sửa thành “bình luận trên màn hình”.
“Người phụ nữ vừa bị kéo đi là Vệ Xuyến sao? Sao vai của cô ấy ít thế.”
“Con bà nó, trông thật tuyệt vời.”
“Cung đấu chốn hoàng cung chính là tàn nhẫn như vậy đó. Tôi vừa nghe thấy tiếng gân giọng xé nhau của họ, trái tim đã đập nhanh hơn!”
“Tát tát tát!”
“Hoàng hậu và Thái tử thật thảm! Nhưng đoàn làm phim không sợ spoiler sao?”
*Một spoiler là một bản kể chi tiết của phim, gồm cả cao trào và kết thúc.
“Cuốn tiểu thuyết này được cải biên lại từ tiểu thuyết, spoil cái mông. Vụ án đầu độc là cảnh nổi tiếng trong tiểu thuyết gốc, tiếp theo là vụ án vu cổ, sau đó là phế bỏ Thái tử, nhà họ Tiêu bị chém, hoàng hậu phát điên, vai chính Hạ Lan Bích vì có mối quan hệ hôn nhân với nhà họ Tiêu mà phải chịu liên lụy vào cung làm nô lệ.”
*Vu cổ: là tín ngưỡng phong tục thời cổ. Dùng để làm hại kẻ địch, khởi nguồn từ thời xa xưa, bao gồm nguyền rủa, người gỗ và các loại thuốc độc này nọ.
“Hóa ra là thân thích, bảo sao cháu gái của hoàng hậu Tiêu lại tên là Hạ Lan.”
“Hạ Lan Bích là con gái nuôi của nhà họ Tiêu, được nhà họ Tiêu nhận nuôi khi mới bảy tám tuổi. Thân thế của nàng cũng rất cẩu huyết, vì vậy ở đây không có spoil đâu.”
“Mặc dù không thể nghe thấy rõ những gì họ đang nói, nhưng tôi cảm giác mỗi người đều diễn rất tốt, kể cả Thẩm Kim Đài!”
“Thực sự thực sự, tôi rất vui mừng, cảnh dập đầu khóc lóc vừa rồi của Thẩm Kim Đài trông rất có cảm xúc!”
“Không thể chờ nổi, tôi muốn xem bộ phim này!”
“Tôi vừa trở lại sau khi xem trailer từ web chính thức. Tôi muốn nói, tôi đã quyết định theo đuổi bộ phim này!”
“Đoạn trailer giới thiệu? Con bà nó, đã mười giờ rồi, mau đi xem!”
“Wow wow wow, xem kỹ đoạn trailer, cảnh cuối Thẩm Kim Đài thật sự nhướn mày!”
“Không phải là vai chính của bộ phim này thực sự là Thẩm Kim Đài đó chứ, sử dụng cảnh quay của cậu ta làm cảnh kết.”
Nửa giờ sau khi đoạn trailer được đăng tải, nó đã thành công leo lên bảng hotsearch, rất nhanh đã vươn tới top 10.
Nguyệt Quang fan chỉ nhìn thấy vẻ đẹp của Bạch Thanh Tuyền: “Vàng khiến người rảnh, hoa khiến người cười, dáng vẻ anh chúng ta cầm hoa chính là khuôn mẫu của Bạch Nguyệt Quang đó!”
*Kim dưỡng nhàn nhân hoa dưỡng tiếu, (vế còn lại là “thanh phong minh nguyệt hạ tây kiều”), hình như là vẻ đẹp của Bạch Thanh Tuyền khiến người khác cười thì phải. (thơ với chả thẹo, đã ngu văn rồi lại còn…)
Người hâm mộ của Dương Lý Chi chỉ nhìn thấy vẻ ngoài xinh đẹp vô song của chị mình: “Cảnh ngoái đầu nhìn lại này, tôi yêu!”
Kim fan là đập cửa gào khóc.
Thẩm Kim Đài thoát thai hoán cốt!!! Tại sao anh tôi đột nhiên trở nên có cảm xúc như vậy!
Ngoài thời gian ngắn và có quá ít cảnh quay ra, không có nhược điểm nào khác!
Diêm Diệu Hiên ngồi trong xe đến sân bay, liên tục xem đi xem lại trailer hơn mười lần.
Cuối cùng hắn điều chỉnh màn hình, cắt cảnh nhướn mày của Thẩm Kim Đài ra, đặt nó làm ảnh nền.
Hắn đặt điện thoại xuống, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Mùa hè đã đến hồi cuối, mùa thu đang tới.
Các fan hâm mộ và các diễn viên tại hiện trường không thể xem trước trailer. Thăm ban gần đến hồi cuối, sau một loạt các tình tiết cao trào, đoàn làm phim hồi hộp quay một cảnh quay cuối cùng.
Diễn viên diễn vai Lý Tự, Thẩm Kim Đài xách áo choàng chạy trong hành lang, chân đập mạnh xuống sàn gỗ, đạo diễn thực hành hét lên sau cỗ máy: “Lý Tự, xoay người!
Trên trán Thẩm Kim Đài có chút máu, cậu bất ngờ quay đầu lại, một mũi tên bay qua gò má.
“Cắt!”
Chuyên gia trang điểm vội vã chạy tới, bôi máu giả và vẽ sẹo lên mặt Thẩm Kim Đài. Lồng ngực của Thẩm Kim Đài vẫn nhấp nhô dữ dội, đôi mắt hơi cúi xuống, không nói một lời, rõ ràng vẫn còn trong cảm xúc ưu tư.
Bạch Thanh Tuyền cầm một cây cung trong tay, đi đến phía bên kia hành lang, đứng nhìn Thẩm Kim Đài.
Hắn ta vừa diễn một cảnh tranh chấp với Thẩm Kim Đài, cảm giác hồi hộp và kịch tính tràn đầy trong lồng ngực, tiếp theo là một cảnh đối diễn giàu cảm xúc hơn, hắn rất hưng phấn.
Chuyên gia trang điểm bổ sung thêm lớp trang điểm xong, Quách Thụy đứng đằng sau màn hình nói: “Điều chỉnh cảm xúc của cậu, chuẩn bị quay.”
Thẩm Kim Đài nghiêm túc hít một hơi, ngẩng đầu lên và gật đầu về phía đạo diễn.
“Một, hai, ba, a!”
Các nhân viên đứng bên cạnh cậu, giơ máy sấy tóc lên, mái tóc dài của Thẩm Kim Đài phiêu tán, ánh mắt đỏ bừng nhìn vào camera.
Máy quay dài chuyển qua, cơ mặt cậu khẽ giật giật, đôi môi mỏng mím lại, nước mắt trào ra. Chu Cảnh do Bạch Thanh Tuyền thủ vai chỉ vào cậu, hét lên: “Dám bước thêm một bước, ta sẽ dùng một mũi tên bắn chết ngươi!”
“Điện hạ đã đáp ứng ta sẽ không bao giờ giết hắn!”
“Ngươi cho rằng chỉ có mình ta muốn mạng hắn?” Vành mắt của Bạch Thanh Tuyền cũng đỏ: “Việc đã đến nước này, đây là chuyện không còn nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta nữa. Nếu ngươi đi thì chính là đi chết cùng hắn.”
Thẩm Kim Đài cứng đờ nhìn chằm chằm vào hắn: “Ngài có thể cứu Thái tử.”
Đôi môi của Bạch Thanh Tuyền giật giật: “Ta sẽ không giết hắn, cũng không cứu hắn.”
Hắn nhìn Thẩm Kim Đài. Khuôn mặt của Thẩm Kim Đài dính đầy vết máu. Mắt cậu ta y như biết nói. Hắn thực sự bị chinh phục bởi kỹ năng diễn xuất của Thẩm Kim Đài. .
Giờ khắc này Thẩm Kim Đài không có lời thoại nào, chỉ có một chút thay đổi biểu cảm, cậu nhìn chằm chằm hắn một lúc, xoay người lại chạy về phía trước, Bạch Thanh Tuyền bước tới và hét lên, “Đừng quên ngươi là nô tỳ của ai! “
Thẩm Kim Đài dừng bước, quay đầu lại, nói, “Ta là nô tỳ của ngài, nhưng ta cũng là thái tử … Ta là thái tử …”
*Nô tài của thái tử: bên Trung sắp xếp câu thành thái tử nô tài.
Y không tiếp tục. Y chỉ nhìn hắn, vẻ mặt trở nên bi thương, mái tóc dài bù xù, trên trán dính máu, áo choàng màu xanh lá cây và áo lót trắng bị vấy bẩn.
Lúc này, Tiểu Ái “đinh Đông” nhô ra và nói: “… Thân ái, giá trị ưu ái của Bạch Nguyệt Quang dành cho ngài đã tăng 31 điểm, bây giờ chúng tôi sẽ thưởng cho ngài vòng eo thon, hõm venus và anh đào tháng năm, cũng như phần thưởng khuyến khích tiếp theo chính là mi thanh mục tú. “
*lông mày thanh mảnh, rõ nét.
Thẩm Kim Đài dường như không nghe thấy gì.
Tiểu Ái ngây người ba giây, “bíp” một tiếng, offline.
Thẩm Kim Đài đau khổ lau nước mắt, quay đầu sải bước đi về phía trước.
Cung và mũi tên của Bạch Thanh Tuyền rơi xuống đất, phát ra tiếng kêu vang. Thẩm Kim Đài quần áo xốc xếch mà hắn đầu đội mũ ngọc, tóc buộc cao, mặc áo choàng màu trắng, thêu thành hình lá trúc, vừa cao quý vừa xinh đẹp.
Tất cả chỉ là khởi đầu. Một năm giông bão giữa Bạch Thanh Tuyền và Thẩm Kim Đài khi cùng xuất hiện trên màn ảnh, hành trình tương ái tương sát của hai vị tiểu sinh có thế lực lớn nhất trong ngành giải trí vừa mới bắt đầu.
Đoạn trailer đầu tiên của hai truyền hình vệ tinh cũng được tung ra vào thời điểm này. Dương Lý Chi ở giữa. Bạch Thanh Tuyền và Thẩm Kim Đài theo sát phía sau. Người đại diện của đài truyền hình vệ tinh Tần Đạo Thanh dùng chất giọng êm tai lừa tình uyển chuyển nói:
“Người đã bao giờ theo đuổi một giấc mơ như thế này chưa?
Người đã bao giờ yêu một người như thế này chưa?
Triều đình nổi lên sóng to gió lớn, trong cung lại là sân si ái oán.
Bức màn mở ra, kịch hay bắt đầu, tháng 9 phồn hoa này, cùng người ước hẹn Đông cung.”
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
127 chương
27 chương