Nếu không ra ngoài du lịch, vậy hai người bèn bắt đầu đi ra ngoài tìm việc làm thêm hè.
Trình Cẩm Chi không có kinh nghiệm làm việc gì, nhìn việc vặt nào cũng cảm thấy mới mẻ.
Hai người đi dạo một buổi trưa, Trình Cẩm Chi nhìn cái này cũng hay, cái kia cũng được.
May mà có Dung Tự ở bên cạnh cân nhắc giúp nàng.
Dạo hai ngày trời, việc làm thêm vẫn chưa tìm được, nhưng hai người lại tiêu không ít tiền.
Còn chưa bắt đầu làm việc, Trình Cẩm Chi đã kêu mệt, chỉ có đi dạo phố mua quần áo nàng mới không thấy mệt.
~
Tắm rửa xong, Trình Cẩm Chi liền ngã xuống trên giường lớn, không được một lúc đã ngủ đi, khi Dung Tự đi ra, Trình Cẩm Chi cũng đã tiến vào trạng thái ngủ đông dự trữ thể lực.
Dung Tự xoa xoa tóc, rồi ôm Trình Cẩm Chi vào trong chăn, tăng nhiệt độ của máy điều hòa lên một chút.
Khi tóc gần khô xong, Dung Tự mới lên giường.
Vừa mới vào trong chăn, Trình Cẩm Chi đã lần mò lại đây.
"Chị?" Dung Tự tưởng Trình Cẩm Chi tỉnh lại, nên gọi một tiếng, nhưng lại không nhận được đáp lại.
Đầu Trình Cẩm Chi tựa vào vai cô, tay ôm một bên vai khác của cô, động tác vô cùng tự nhiên, từ nhỏ đến lớn đều là như vậy.
Dung Tự cong cong khóe môi, rồi ôm Trình Cẩm Chi cùng mùi sữa tắm trên người nàng vào trong lòng mình.
"Ngủ ngon."
Trình Cẩm Chi ừ hừ một tiếng, xem như là nghe được.
Ngày hôm sau thức dậy, Dung Tự lại nấu mì và rán trứng ốp la cho Trình Cẩm Chi ăn.
Trình Cẩm Chi cắn một ngụm trứng ốp la, mới xem như tỉnh ngủ hoàn toàn.
Nàng ngồi ở trên người Dung Tự, chân trần lắc lư.
"Hôm nay chúng ta có ra ngoài không?"
"Chị muốn ra ngoài sao?"
"Nếu không thì làm việc ở tiệm thức ăn nhanh luôn đi?"
"Cái đó mệt lắm, nếu đằng sau quá nhiều việc thì chị còn phải ra đằng sau làm nữa." Trình Cẩm Chi có lẽ là thấy người làm việc ở đằng trước chỉ có viết menu, bưng thức ăn này kia, thấy đơn giản nên mới định vào làm.
"Hamburger của tiệm đó ăn ngon."
Dung Tự cười cười, lại ôm Trình Cẩm Chi vào trong lòng mình.
"Hóa ra là chị hợp ý ăn cơ à."
"Nhân viên tan việc có thể đóng gói đem về." Trình Cẩm Chi thổi thổi sợi mì, miệng nhỏ phình đến tròn vo, phình miệng mà nói: "Đến lúc đó chị có thể mang về cho em ăn khuya.
Chúng ta còn có thể dùng để làm bữa tối và bữa sáng.
Tiết kiệm ghê chưa."
"Mỗi ngày ăn hamburger và đùi gà hoài thì sẽ mập."
"Không đâu, mỗi ngày chị chỉ ăn chút xíu xíu."
Làm việc ở tiệm thức ăn nhanh, Trình Cẩm Chi vẫn mập ra, mặt tròn thêm một ít.
Tối mỗi ngày, Dung Tự đều quyến luyến không rời mà nặn nặn nó.
Cũng không hiểu tại sao, Dung Tự dường như rất thích Trình Cẩm Chi tròn tròn thế này, tuy rằng bây giờ Trình Cẩm Chi vẫn chưa tròn lắm.
"Mập hơn rất nhiều sao?" Trình Cẩm Chi hỏi hỏi.
Dường như hôm nay nàng tình cờ gặp Cẩu Vũ.
"Không có." Mập một chút thôi.
Đáng yêu hơn mà.
"Chị cảm thấy cơ bụng của chị mất tiêu hết rồi." Trình Cẩm Chi sờ sờ cái bụng của mình, Dung Tự cũng đưa tay xoa xoa cái bụng bằng phẳng của Trình Cẩm Chi.
"Cơ thịt bị nhão ra một ít, đúng không?" Trình Cẩm Chi hỏi Dung Tự.
"Hửm...!không có." Lỗ tai của Dung Tự có hơi đỏ lên.
Trình Cẩm Chi làm việc ở tiệm thức ăn nhanh, Dung Tự thì tìm được một công việc ở công ty.
Công việc này của Dung Tự nếu bảo là chuyên ngành thì cũng chỉ là chân chạy, mà bảo không chuyên ngành thì cũng cần người hiểu biết một chút.
Vì thế, như Dung Tự thì không thể thích hợp hơn.
Bấy giờ, Trình Cẩm Chi đang trực ca đêm.
Lúc Dung Tự lấy máy tính của Trình Cẩm Chi xử lý một vài việc, thì lướt đến hộp thư email của mình, lúc này mới nhìn đến file đàn chị Hạ Dữu gửi cho cô.
File có hơi lớn, tận mười mấy video, lớn có 2GB, nhỏ cũng mấy chục MB.
Dung Tự vuốt vuốt lỗ tai đỏ ửng của mình, lại liếc nhìn thời gian.
Chắc hẳn có thể xem được một chút nhỉ? Từ khi lên cấp 3 cô cũng đã rất ít khi xem lại, mấy cái trước đây xem cũng toàn đàn chị Hạ Dữu đưa cô.
Video nhỏ một chút, download cũng nhanh hơn nhiều.
Dung Tự đúp chuột mở ra, cô vừa mở phần mềm xem video, vừa xem sơ qua lịch sử mở video khi trước.
Ngoài cái cô mở ra, thì còn có một ít lịch sử về Trình Cẩm Chi xem phim ngôn tình.
Mở đầu phim, là cảnh hai người phụ nữ sống chung.
Dung Tự chưa từng xem qua phim les, khi thấy có hai người phụ nữ, từ trên giường tỉnh lại cho đến hôn môi, cô đều khẽ nắm ống tay áo một lúc.
Hóa ra les cũng có phim riêng biệt thế này.
Hai phút vừa mới bắt đầu khá là ấm áp, Dung Tự cũng bắt đầu nghĩ đến cảnh mình và Trình Cẩm Chi sống chung, sau này hai người có thể cũng có gia đình nhỏ giống vậy không?
Chỉ là nội dung sau đó khiến Dung Tự lập tức rút khỏi ảo tưởng ấm áp của mình.
Hai người phụ nữ ngồi ở trên bàn ăn làm chuyện kia.
"Hôm nay em đến muộn." Trình Cẩm Chi chọt mũi Dung Tự một cái.
"Em ngủ quên sao?"
Mỗi buổi tối Dung Tự đều sẽ đến đón Trình Cẩm Chi.
Khi thấy Trình Cẩm Chi, gò má của Dung Tự vẫn còn chút đỏ ửng.
"Không phải, xử lý chút đồ."
"Lại tới đón chị à?" Bấy giờ quản lý lại sáp gần bắt chuyện với Trình Cẩm Chi.
"Cần anh đưa các em về không?"
"Không cần đâu, anh Vương.
Bọn em đi tàu điện ngậm rất tiện."
Quản lý đóng gói một chút thức ăn cho Trình Cẩm Chi, lại đưa túi giấy cho Trình Cẩm Chi.
"Tuần này đến phiên ngày nghỉ của em rồi, đến lúc đó có rảnh không?"
"Bọn em dự định đi dạo phố." Dung Tự lôi kéo tay Trình Cẩm Chi, vụng về tuyên bố chủ quyền.
Hôm qua, Trình Cẩm Chi đã "dạy bảo" cô rồi.
Trước đó quản lý có lần ám chỉ cho Trình Cẩm Chi, Trình Cẩm Chi phải nói mình đã có người yêu rồi.
Mặt mũi xinh đẹp như Trình Cẩm Chi thế này, chưa bao giờ thiếu kẻ theo đuổi, dáng người xinh đẹp thì vô cùng hấp dẫn "động vật nam tính."
Về đến nhà, Dung Tự đấm bóp, xoa xoa cánh tay cho Trình Cẩm Chi.
Chắc là do cường độ làm việc quá nhiều nên cánh tay của Trình Cẩm Chi khỏe khoắn hơn trước không ít.
Trình Cẩm Chi bẩm sinh cởi mở, sau khi co vào chăn xong lại bắt đầu nói với cô chuyện gặp gỡ khách hàng ngày hôm nay.
"Hôm nay gặp phải một cô gái, chị còn tưởng rằng cô ấy là con trai nữa, mặc đồ y hệt trai luôn.
Cô ấy hỏi chị số điện thoại, còn nhất định muốn chụp ảnh chung với chị."
"Vậy chị có cho số điện thoại không?"
"Không có.
Số điện thoại bây giờ không phải đều liên kết với Wechat [1] sao? Chị thấy chị vừa cho là cô ta nhất định kết bạn chị ngay." Trình Cẩm Chi dứt lời, liền vùi vào trong lòng Dung Tự.
"Hôm nay em làm gì vậy?"
"Không làm gì cả." Trình Cẩm Chi vừa hỏi, Dung Tự lại nghĩ đến những thứ khi nãy mới xem.
Thật ra cô cũng không xem được bao nhiêu, nhưng có lẽ là vì chưa xem được bao nhiêu nên trong lòng Dung Tự cũng còn hơi ghiền.
Cô định tìm chút thời gian, xem hết tất cả những video ấy.
Hơi thở Trình Cẩm Chi phả ra hơi nóng, phun vào trên cổ Dung Tự, tâm thần Dung Tự lại bị quyến rũ.
"Chị?"
"Hử?" Trình Cẩm Chi đã buồn ngủ mịt mù rồi.
"Ngủ ngon." Dung Tự ôm Trình Cẩm Chi.
"Ngủ ngon."
~
Khi Dung Tự thức dậy, Trình Cẩm Chi đang thay quần áo.
Trình Cẩm Chi đưa lưng về phía cô, cởi ra áo ngủ vô cùng đáng yêu, lộ ra dáng người hoàn toàn không giống với phong cách của áo ngủ, sau lưng trắng ngần, vòng eo không chút mỡ thừa, còn cả hai chân thon dài thẳng tắp.
Trước đó Trình Cẩm Chi đã từng luyện hình thể, bây giờ nhìn vào lại càng thêm gợi cảm.
Dung Tự cảm giác đầu óc mình nhận được một đòn nghiêm trọng, cảnh nữ nữ ư ư a a hôm qua lại chui vào đầu, cả lần nằm mơ lúc cô còn học cấp 2, khi đó cô mơ thấy Trình Cẩm Chi ngồi ở trên người cô đung đưa.
"Chưa tỉnh à?" Trình Cẩm Chi đổi quần áo xong, liền nhìn thấy Dung Tự ở đằng sau còn buồn ngủ.
Trình Cẩm Chi ngồi ở bên giường, nặn mặt Dung Tự một lúc.
"Chị đi làm việc rồi, em ngủ tiếp đi."
"Em đưa chị đi."
"Không cần đâu.
Hiếm khi hôm nay em được nghỉ ngơi, ngủ một giấc cho ngon đi." Trình Cẩm Chi bảo: "Em muốn ăn sáng không? Chị đi nấu mì cho em?"
"Chị đi làm đi.
Tự em làm bữa sáng được."
"Ừm.
Hôm nay nhớ đến đón chị sớm chút, không thì anh Vương lại tìm chị nói nhảm nữa."
"Ừ ừ." Dung Tự gật đầu như gà con mổ thóc.
"Em nhất định sẽ đến sớm."
Nhìn "vẻ ngu ngốc" của Dung Tự, Trình Cẩm Chi cười cười ôm Dung Tự một lát rồi đi ra ngoài.
Dung Tự sờ sờ lồng ngực của mình, khi nãy chỗ đó của Trình Cẩm Chi khít vào cô.
Dáng người của Trình Cẩm Chi sao lại tốt như vậy.
Dung Tự không ăn sáng, cũng không ăn trưa, cứ ngồi xem video mãi, lại còn uống không ít nước.
Mấy đêm liền, đầy đầu Dung Tự đều là Trình Cẩm Chi.
Nhưng mà Trình Cẩm Chi quá mệt mỏi, ngày thường hôn môi cũng chỉ chạm được một lúc.
Lần hôn môi trước, đầu lưỡi của Trình Cẩm Chi còn trong miệng cô, nhưng người thì đã ngủ đi mất.
Cha mẹ Trình gia đi ra du lịch hai tuần, khi họ về, không lâu sau đó là có kết quả của Trình Cẩm Chi.
Thành tích văn hóa của Trình Cẩm Chi đạt được yêu cầu trúng tuyển của Thân Đại.
"Sau này sẽ là sinh viên đại học [vỗ tay] [vỗ tay] [vỗ tay]." Trình Cẩm Chi còn đặc biệt đăng weibo, kèm theo đó là ảnh chụp màn hình thành tích của mình.
"Chúc mừng chúc mừng! Thành tích văn hóa cao ghê đó!"
"[ha ha] bảo bảo bổ túc cho mình đó." Trình Cẩm Chi còn đặc biệt trả lời.
"Bảo bảo là học bá [2], bảo bảo là sinh viên sao?"
"Bảo bảo là học bá, nhỏ hơn hai khóa so với mình, học kỳ sau em ấy mới vào lớp 11 thôi."
"!!! Đây cũng quá lợi hại rồi!"
Lại có cư dân mạng khác thấy được.
"Trời ơi, bảo bảo còn chưa vào lớp 11? Tui còn tưởng là sinh viên đại học, thời gian trước tui theo dõi còn tưởng em ấy tham gia công tác rồi chứ."
"Học tỷ niên thượng công x niên hạ ôn nhu thụ.
Đôi CP này tui đứng chắc rồi đó." Cư dân mạng bình luận.
"[chảy nước mắt] miêu miêu, bạn gái cậu vạn năng quá.
Sát hạch nửa cuối năm cũng cho mình mượn dùng đi." Không ít cư dân mạng lấy nick name "nãi miêu" cho Trình Cẩm Chi.
"Không có vạn năng vậy đâu, thi sát hạch cố lên nhé [hun hun]." Tâm tình Trình Cẩm Chi vô cùng tốt, lần lượt trả lời từng comment.
Cũng không biết làm sao, có một "tài khoản marketing" [3] share bài nàng về.
"[vỗ tay] [vỗ tay] [vỗ tay] lại có một hoa khôi thi vào Thân Đại rồi, chúc mừng!"
Vừa xem, hình như "tài khoản marketing" này chuyên môn tuyên truyền chủ đề đồng tính luyến ái.
Tài khoản marketing trên căn bản là hợp tác với nhau, tài khoản này vừa share, không ít "tài khoản marketing" sau đó cũng share về.
"Chủ thớt đẹp ghê! Đau lòng quá, lại có bạn gái rồi."
"Chủ thớt moe ớn! Trả lời từng bình luận luôn ha ha ha!"
"[khóc] vốn cho rằng chỉ là một bài khoe thành tích, mở bình luận ra mới phát hiện lại là chỗ khoe khoang sự ân ái.
Thức ăn cho chó [4] sắp nghẹn rồi, cầu xin ảnh ân ái!"
Fans weibo của Trình Cẩm Chi vốn đã một lúc lâu không có động tĩnh.
Trải qua bài post này, weibo của nàng lại tràn vào rất nhiều fans, ban đêm đột phá 4 vạn, còn được một lần lên top search nữa, dù thứ hạng không phải rất cao nhưng nàng vẫn chụp màn hình kỷ niệm.
Dữu Tử nói với nàng, chơi weibo nhất định phải cần hợp tác hỗ trợ nhau, vậy thì chuyện tốt gì cũng có thể mang cậu vào.
Vì thế nàng cũng căn cứ hứng thú, follow mười mấy tài khoản.
Nếu không phải Dung Tự kêu nàng, nàng còn phải buôn dưa lê một lúc lâu, rồi lại đi follow thêm mấy người.
"[thèm ăn] em ấy đang làm cơm tối." Trình Cẩm Chi chụp một tấm ảnh bóng lưng của Dung Tự.
"Mình nói mà, chiều cao của bảo bảo sao mỗi ngày mỗi thay đổi được, hóa ra còn đang trong thời kỳ trưởng thành."
"Đúng rồi, bây giờ em ấy còn cao hơn cả mình.
Trước đó đều là mình cao hơn, phải cần thích ứng một lúc lâu đó." Trình Cẩm Chi trả lời.
"Đang nói chuyện với đàn chị Hạ sao?" Dung Tự bưng bát, gắp mấy miếng thịt cho Trình Cẩm Chi.
Trình Cẩm Chi vừa chơi điện thoại vừa ăn thịt.
"Không có, chị đang nghịch weibo."
===
*Chú thích:
[1] Wechat: (hay còn có tên gọi Weixin tại Trung Quốc) là ứng dụng di động cho phép người dùng chat bằng video, âm thanh hoặc văn bản trực tiếp trên smartphone...!và hoạt động dưới dạng một cộng đồng như mạng xã hội.
Đây là một ứng dụng của Tencent, một trong những hãng phần mềm lớn nhất tại Trung Quốc.
[2] học bá: là học sinh am hiểu học tập, điểm rất cao.
[3] Tài khoản marketing của weibo: khi người kinh doanh muốn làm quảng cáo hay mở rộng sản phẩm thì những tài khoản marketing này sẽ cung cấp lựa chọn, và họ sẽ trả tiền để mua quảng cáo, những người này sẽ vận dụng phương thức khiến sản phẩm đó phổ biến đến bạn, khiến bạn tiêu phí để mua, sử dụng.
Thường thì những tài khoản marketing cá nhân đều tự mình nổi tiếng sẵn, xài weibo cũng chỉ để bày tỏ tình cảm bình thường, công danh lợi lộc cũng không rõ ràng lắm, công việc quảng cáo của họ là từ những fans theo dõi share bài để đạt đến hiệu quả marketing.
[4] Thức ăn cho chó: như đã giải thích, TQ hay gọi đám FA là lũ chó độc thân, mà tình nhân khoe khoang sự ân ái thì gọi là thức ăn cho chó, vậy chó độc thân ăn thức ăn cho chó chính là chỉ bị/xem người ta show ân ái.
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
57 chương
82 chương
97 chương
154 chương
68 chương
187 chương