Tìm Lại Nụ Cười Asisu
Chương 14 : Không còn Asisu 2
Sau khi ra khỏi kim tự tháp, Asisu và Ari đã đến ốc đảo Amet. Nàng quyết định sẽ chọn nơi đây để bắt đầu cuộc sống của riêng mình. Khi đến nới, mọi chuyện đã có Nakuto sắp xếp, thật may mắn, tên đội trưởng kia từng là cấp trên của Nakuto, cùng Nakuto có thời gian phục vụ cho mẫu hậu. Nakuto cực kì quý tên đội trưởng, bọn họ rất hoà hợp. Narati và Nigi thì như Ari, theo nàng không điều kiện. Asisu lên tiếng: " Từ giờ ta không còn là nữ hoàng, các ngươi hãy gọi ta là chủ nhân. Hãy nhớ, không còn Asisu nữa, chỉ có Arista, từ giờ, ta là Arista. Còn ngươi Ari, từ giờ là Uri. Chúng ta sẽ luôn đeo mạng che mặt, phải cẩn thận thì vẫn hơn." Bọn họ hiểu ý của chủ nhân, vâng dạ một tiếng rồi sắp xếp đồ đạc.
Ari hiểu rõ, chủ nhân của cô vốn dĩ rất hiền lành, là do môi trường trong cung và cuộc chiến vương quyền khiến chủ nhân ra như vậy. Từ bé, khi cô chăm sóc Arista, chủ nhân đã rất hiền lành, đến con chim nhỏ vô tình phá hỏng vòng đeo nàng thích nhất, nàng chỉ vuốt ve rồi thả đi. Là Ari đã vì sợ mình mất quyền lợi, bị nguy hiểm khi chủ nhân thất sủng, mới luôn nhờ vào lòng thù ghét của chủ nhân, hướng nàng tới những âm mưu giết con tiện nhân Carol đó. Những cách thức, âm mưu đó, toàn là do cô nghĩ ra, rồi nhờ chủ nhân chống đỡ mà làm, trước giờ chủ nhân chưa từng có những âm mưu ác đọc như vậy. Là do Ari đã không nghĩ đến chủ nhân, chỉ nghĩ đến bản thân cô. Từ giờ Ari nguyện bù đắp tất cả cho chủ nhân.
Từ ngày Arista ở đây, nàng là chủ nhân của bọn họ, ở gian điện chính phía sau thần điện. Dù rằng là tư tế, nhưng vì thân phận không giống trước kia, nên nàng với lễ cầu nguyện hằng ngày, nàng vẫn để Narati làm chủ tế chính, còn nàng làm người thu nhận lời cầu nguyện, lễ vật và đứng bên cánh trái để ra lời khuyên, nếu dân nơi đây cần. Chuyện này không quá khó, còn là một hoạt động quen thuộc của nàng. Trong thần điện có nhiều vàng bạc, nhưng hầu như không cần dùng đến, vì mỗi ngày, vào buổi sáng, người dân nơi đây sẽ dâng lên những hoa quả, gấm vóc, thực phẩm, cầu cho sức khoẻ và công việc của họ luôn được thuận lợi. Quả thật người dân ở đây làm ăn rất thuận lợi, thậm chí giàu có ngang ngửa một số nơi quý tộc trong Têbê hay Giza, nên thần điện dựa vào cống phẩm, cũng đủ dùng mấy ngày. Có lẽ thần linh phù hộ cho những người nơi đây.
Có một người luôn dâng hoa quả nhiều nhất, thường xuyên đến thần điện câu nguyện, là người giúp đỡ một số gia đình nghèo khó hoặc trẻ em lang thang trên đảo. Chính là người đàn bà kia, người đã tác động đến Arista. Người đàn bà này tên là Nora, là một người nhân hậu, vợ của một thương nhân giàu có nhất ốc đảo này, được mọi người trên đảo quý mến, và nhất là bà ta có giao tình rất tốt với thần điện. Lần đầu khi nàng xuất hiện, quần áo của tư tế mũ trùm và đeo mạng che mặt, Narati và Nigi luôn cởi mở khi nói chuyện với bà ta, khi Arista được giới thiệu với Nora, bà đã cười rất dịu dàng, nàng cảm giác ấm áp trong lòng, bà ta không giả tạo như đám ngừoi trong cung.
Sau đó dần dần Arista quen thân với bà hơn. Mỗi buổi sáng, khi mọi người đến cầu xin và dâng lễ vật, bà đều dâng rất nhiều, còn phụ nàng sắp xếp vào kho thần điện. Đôi lúc bà còn đưa nàng theo những dịp bà phát chẩn (đồ ăn hoặc trang phục) cho người nghèo từ phương xa tá túc qua, hoặc đi sắp xếp phòng trọ cho những thương nhân gặp cướp sa mạc. Không hiểu vì sao, Arista cực kì có thiện cảm với bà, tuy lúc đầu còn khó chịu khi đi theo bà, vì trong một lúc, tính cách nữ hoàng không thể sửa đổi, nàng khá ghét phải tiếp xúc với cái gì bần tiện, bất quá vì nhiệm vụ của một tư tế phụ tá, nhưng qua ba bốn lần, nàng thực sự rất thích đi. Cảm giác giúp đỡ và được người khác cảm kích thật khó tả, trước đây toàn lũ giả dối, bị nàng áp đặt nhưng ngoài mặt vẫn cười cừoi vâng dạ, còn những con ngừoi này, họ cảm ơn nàng từ tận sâu trong tim.
Có một lần, sau khi đi phát chẩn về, bà có ghé qua điện thần để thu vén. Sau đó, bà cùng Arista đi dạo chung quanh khuôn viên phía sau, cảnh trời thanh mát, cơn gió thổi qua mang mùi hương ngào ngạt từ những bông hoa mạnh mẽ sinh trưởng trong sa mạc, tạo cho con người ta một khung trời nên thơ, ai cũng có thể trải bày lòng mình, nàng bất giác hỏi bà:" Phu nhân, bà nghĩ thế nào về tình yêu?" Nora nhìn Arista một lúc với đôi mắt và phong thái ấn cần, dịu dàng, rồi bà mới lên tiếng:" Sao con lại hỏi vậy, con biết không ngay từ lần đầu ta gặp con, tuy chỉ thấy đôi mắt con, nhưng sâu trong đó ta thấy sự bi thương, con cũng đau khổ và bị phản bội giống con gái ta sao?" Arista không đáp trả, đó là sự thật, nàng đau khổ, và nàng không muốn nói ra, nàng đã nghe những lời bà khuyên con gái hôm nọ, rằng nàng rất thắc mắc và muốn biết suy nghĩ của bà về tình yêu. Nếu là nàng trước khi biết chuyện Arika và về cuộc sống của bà Nora, nàng sẽ cho bà là người xàm ngôn. Nora lại nhìn Arista, cười mỉm và hai tay chạm vào má nàng, nâng mặt nàng lên cao, đôi mắt nhìn thẳng vào đôi mắt của bà, đôi mắt bà đen láy, như nàng, nhưng có năng lực xoáy sâu tận tâm can. Bà nói:
_Arista, con biết chúng ta sống bằng hơi thở và trái tim chứ, hơi thở do thần linh ban tặng, còn trái tim là do con người chi phối. Tình yêu chính là thứ nuôi dưỡng trái tim con à. Tình yêu là thứ rất kì diệu nhưng cũng rất đáng sợ. Vì khi tình yêu bị tác động xấu đến nó, trái tim con sẽ bị tổn thương. Lúc đó, con không con yêu, mà con hận, hận thù sẽ biến đổi trái tim con, làm cho con trở thành quỷ dữ. Nhưng mà tình yêu cũng kì diệu ở chỗ, khi con lại mở lòng yêu ai đó, hoặc chung quanh con có người bồi đắp tình yêu cho con, trái tim con sẽ lại hồi phục, tình yêu lúc này như thuốc bôi cho trái tim con, lành lạnh và sẹo cũng biến mất. Con biết con người đáng sợ nhất là khi nào không? Một con ngừoi nham hiểm, độc ác, cũng không đáng sợ bằng một người khi hận thù và bị tổn thương đâu con.
Arista trầm ngâm nhìn bà, trái tim nàng hình như đang cảm nhận ngộ ra một điều gì đó mới mẻ. Nàng chợt hỏi bà: " Sao phu nhân lại luôn đối xử tốt với tôi khi chưa biết hết về tôi, bà không sợ tôi?" Bà nhẹ nhàng đáp trả:" Arista, mọi cô gái kề cận bên thần linh đều là người tốt, thần linh luôn chúc phúc cho cô gái ấy, và con khá giống với đứa con gái hiện tại của ta." Nàng nhẹ nhàng cười mỉm đáp trả, hình như nàng đang chấp nhận người đàn bà này, bước vào và trở thành một phần cuộc sống của nàng.
Từ sau hôm đó, Arista thân với bà nhiều hơn, bà đã chỉ cho nàng rất nhiều điều. Nàng bắt đầu đến tư dinh của bà thường xuyên. Con gái bà, Noami, và chồng bà cũng thân thiện như bà. Noami rất thích Arista, dù cô lớn hơn nàng một tuổi, nhưng cô đã luôn muốn có một đứa em gái để chia sẻ và chăm sóc, cô muốn một đứa em gái yêu thương mình, như cô đã yêu thương mẹ. Còn Arista, ban đầu nàng không thích cô gái này, vì cô ta có nét gì đó phảng phất giống Carol, nhưng suy cho cùng, co ta không cướp Menfuisu, lại từ bé nàng đã không có ai tâm sự, dù Ari cũng là thân phận chủ tớ, không thể so sánh với cảm giác có một người chị bảo vệ mình. Nàng đã luôn bảo vệ và quan tâm Menfuisu, chưa từng có ai quan tâm nàng như vậy, thế nên nàng trở nên thân thiết với Noami lúc nào không hay. Còn chồng của bà Nora, là một thương nhân, ông làm ăn rất thuận lợi, giàu có như không hề hà khắc, rất thân thiện. Arista thường xuyên, với kiến thức về những mặt hàng cực phẩm trong cung, giúp ông phân biệt hàng thật giả, hiệu quả công việc của ông tăng lên rõ rệt. Nhưng ông nói:" Con gái, con chỉ cần đến đây chơi là được, dù có con phụ ta rất vui, nhưng con như con gái trong nhà, dù con không làm vậy, chúng ta vẫn luôn chào đón con, con là cô gái tốt bụng và luôn nhận được sự chào đón ở mọi nơi." Nàng cảm thấy mình ở đây luôn được yêu thương.
Bình thường, ngoài việc đi cùng bà Nora, qua nhà cùng Noami, công việc của tư tế phụ tá, còn lại thời gian, nàng không cần phải làm gì vì có ba người kia lo liệu. Những lúc đó, nàng đi xuống gian mật thất, ở đây có lưu trữ những cuốn sách viết về độc dược và cách dùng của tiên hậu, những bí mật của tiên vương những đời trước, những bí mật đấu đá hậu cung đều xuất hiện trên những văn thư này, nàng rùng mình, còn ghê gớm hơn nàng với Carol trước đây. Nàng có đọc một cách hóa trang của mẫu hậu, là công thức tạo ra chất nhuộm màu tóc, nhưng xuống nước là tan. Trước đây khi ở nhà Rido, nàng cũng có biết, nhưng ở hiện đại thì giữ được màu tóc, còn công thức này thì không. Đành chịu, nàng làm cho tóc mình màu nâu và luôn giữ kĩ càng với nước. Cẩn thận hóa trang vẫn hơn. Nơi đây nhiều thương nhân qua lại, không chừng có người từng vào cung và thấy nàng thì nguy, dù có đeo mạng che mặt, nhưng an toàn tuyệt đối là trên hết.
Uri cũng như nàng, càng ngày càng yêu thích gia đình Nora. Lúc đầu Uri còn sợ nàng bị lợi dụng, nào ngờ khi đến nhà họ, gia nhân luôn được đối đãi tử tế. Họ cũng chào đón Uri, và hâm mộ Uri về tài nấu ăn cuồng nhiệt. Mỗi tuần, chồng bà Nora, ông chủ của họ sẽ rời nhà, đi sang các nơi khác, quốc gia khác gia thương buôn bán một lần, cỡ hai ba bữa, và đem về những nguyên liệu lạ mắt. Uri vốn quen nhìn trong cung, nên trổ tài làm, bọn gia nhân cực kỳ yêu thích nàng, muốn nàng truyền dạy cho họ. Đặc biệt Noami, cũng chung sở thích nấu ăn như Uri, coi Uri như bạn thân và nhờ chỉ giúp. Ở đây, Uri không sợ áp lực bị giết bất cứ lúc nào, không sợ bị vu oan, không sợ bị lợi dụng, không cần nghe nịnh hót từ lũ nô tỳ cấp dưới, cô thấy mình được mọi người ở đây yêu quý cô thật sự, dù cô là nô tỳ.
Bà Nora luôn là người sâu sắc. Bà tự tay làm bữa cơm cho chồng và con, thay vì để gia nhân làm, nàng có hỏi bà, bà trả lời:" Vì ta muốn ông ấy và Noami được ăn những món chứa đầy tình yêu thương." Lại có lần bà cùng nàng nhào bột bánh, vì làm lần đầu và bàn tay chưa đụng chạm những thứ này bao giờ, nàng nhào bị hư, nàng chợt ủ rũ, bà lại lên tiếng:" Thôi nào con, con không nhào được thành công mẻ bột đầu tiên, đâu đồng nghĩa với việc chúng ta không thể nướng bánh. Con có thể nhào lại mẻ khác hoặc lấy bột ta nhào là được. Cũng như tình yêu, con biết đấy, đau khổ một lần vì tình yêu, không có nghĩa là con không thể yêu được nữa."
Gia đình họ lại rất khác cung đình, ăn cơm cùng nhau, chỉ những thành viên trong gia đình mới được ngồi bàn trên và không có gia nhân trong phòng lúc họ ăn uống, Arista cũng được mời, đồng nghĩa với việc cô được xem là một thành viên của gia đình họ. Trong lúc ăn uống, Chồng bà Nora, chủ gia đình, luôn luôn chia sẻ những sự việc xảy ra trong một ngày của ông, kể những câu chuyện về những chuyến đi, nhớ đó Arista biết thêm được rất nhiều thứ. Bữa cơm tràn ngập ấm áp và tiếng cười. Còn nhớ lần đầu tiên khi cô cởi mạng che mặt, vì tóc đã nhuộm nâu, nhưng vẫn dài và mướt, gương mặt không còn trang điểm phấn son như trước, nhưng cả ba người kia đều nhìn cô ngây ngất. Trước kia trong cung, nàng trang điểm lộng lẫy và sắc sảo, giờ đây không có phấn son trên mặt, nàng lại mang vẻ đẹp thuần khiết, xinh đẹp như nữ thần. Noami thốt lên:" Em xinh đẹp thế, như hiện thân của nữ thần ấy, ngắm hoài mà không chán. Nhưng sao em luôn đeo mạng che mặt?" Bà Nora lên tiếng:" Đừng hoạch họe em thế chứ con." Rồi ông chủ tiếp lời:" Đúng đấy, Arista xinh đẹp, con nên đi theo học tập đi, kẻo lại ế tiếp bây giờ." " Phụ thân này!!!" Rồi cả căn phòng ngập tràn tiếng cười. Noami gắp đồ ăn cho nàng và liên tục nói:" Ăn cái này nhiều dinh dưỡng lắm,
Có một lần, ông đem một nguyên liệu biển lạ về, Noami và Ari liền chui vào bép ngay đêm đó để nghiên cứu món ăn dù là đêm đã khuya. Arista trong phòng, đầu nằm trên đùi bà Nora, người duỗi thoải mái trên giường. Bà Nora vuốt ve tóc nàng, rồi kể cho nàng nghe những câu chuyện, dỗ dỗ nàng. Arista dần chìm vào giấc ngủ. Bà Nora, thật giống mẫu hậu! Đó là lần đầu tiên sau mười mấy năm, nàng có giấc ngủ ngon nhất.
Cứ thế qua bốn năm tháng, trái tim Arista ấm áp dần lên.
Nàng dần tìm lại được con người thật của mình.
Cuối cùng nàng cũng lí giải được, vì sao người đàn ông kia, dù đi thương buôn nhiều nơi, gái đẹp không thiếu, dù bao cô gái đi qua đời ông, cuối cùng ông vẫn quay về bên bà, bà Nora vẫn là người ông để bên cạnh, yêu thương và chăm sóc, toàn tâm toàn ý yêu bà, không có người phụ nữ nào có thể bước vào cuộc đời ông. ngoại trừ bà. Chi duy nhất một mình bà.
Truyện khác cùng thể loại
147 chương
43 chương
55 chương
92 chương
10 chương
124 chương
18 chương