Tiểu yêu, đừng hòng thoát khi ta
Chương 1 : Chương 1.1
Sau khi tạm biệt La Lợi và Lạc Thư, Lưu Trân một mình đến kinh thành. Nàng đi một vòng lớn trong kinh thành hỏi thăm và biết được Hoả Tâm Đan đang nằn trong tay của vị tướng quân Nguyệt Quốc - Thượng Quan Phong.
Nàng ngồi vào một quán trà nghỉ ngơi thuận tiện hỏi thăm tiểu nhị trong quán đường đến tướng quân phủ:
" Vị đại ca này, huynh có biết tướng quân phủ nằn ở đâu hay không " Lưu Trân nhìn tiểu nhị ca toát lên một nụ cười thân thiện.
Tiểu nhị ca nhìn Lưu Trân mỉm cười rồi nói:
" Khách quan chỉ việc đi thẳng đến phía nam rồi rẽ trái tức khắc sẽ thấy "
Lưu Trân nói lời cảm ơn rồi tiến thẳng về phía nam. Dọc đường đi nàng thấy bảng thông báo " Phủ tướng quân tuyển nha hoàn ", nàng bèn xé tấm giấy thông báo cất vào tay áo, nghĩ thầm:
" Trời cũng giúp ta, vào phủ làm nha hoàn biết đâu ta sẽ lấy được Hoả Tâm Đan "
Đi đến trước cổng phủ tướng quân, Lưu Trân được lão quản gia cai quản trong phủ dẫn vào và đưa y phục nha hoàn cho nàng mặc.
Lưu Trân đành tháo xuống bộ y phục đang mặc trên người xuống. Y phục nha hoàn được khoác vào cũng không làm mất đi vẻ đẹp của nàng ngược lại nó còn làm cho nàng tỏ ra một chút ngây thơ lại ngọt ngào.
***
Thượng Quan Phong vửa bước vào nhà đã cảm thấy kỳ lạ.
Mẫu thân đại nhân của hắn không phải ngày nào hắn vừa bước vào cửa đã nghe thấy tiếng của mẫu thúc giục hắn thành thân hay sao ? Tại sao hôm nay lại yên tĩnh như thế ?
" Quản gia, mẫu thân của ta đâu, tại sao hôm nay trong phủ lại yên tĩnh như vậy "
Thượng Quan Phong đi đến hỏi lão quản gia, trên gương mặt hằn đầy nghi vấn.
" Bẩm tướng quân, phu nhân đã đi du sơn ngoạn thuỷ cùng các lão bằng hữu, phu nhân còn nói người sẽ nhân cơ hội này để tướng quân tìm thê tử. Trong vòng hai tháng nếu người không tìm được người trong lòng, phu nhân sẽ Dương Hồng tiểu thư gả cho ngài " Lão quản gia dùng một hơi dài để nói
" Muốn ta lấy ả Dương Hồng đó, trừ phi là ta bị mù, bẳng không ta sẽ không lấy ả "
Thượng Quan Phong chưa bao giờ cảm thấy mệt mỏi như lúc này. Ai mà chẳng biết ả Dương Hồng đó bể ngoài lương thiện nhưng thực chức là một ác nữ. Chỉ có mẫu thân là tin tưởng ả ta, mẫu thân đúng là quá hồ đồ.
***
" Lưu Trân, mau xách thùng nước qua đây "
" Lưu Trân, mau chuẩn bị y phục cho tướng quân "
" Lưu Trân, ngươi nấu cơm nhanh một chút "
" Lưu Trân, ngươi đứng ngây người ở đó làm gì "
" Lưu Trân ...... "
" Lưu Trân ...... "
" Lưu Trân ...... "
Lưu Trân cảm thấy đầu óc giống như sắp nổ tung
Đám nha hoàn trong đây đứng là muốn ỷ thế ma cũ bắt nạt ma mới đây mà. Nàng là ai chứ, nàng đường đường là cửu vĩ hồ mà lại lâm vào tình cảnh như hôm nay. Nếu không vì sư phụ còm lâu nàng mới làm những việc nhàm chán như vậy.
" Việc ai nấy làm, các người nghĩ mình là ai mà dám sai ta làm việc " Nhịn không nổi nàng lớn tiếng la lên
" Ngươi là người mới lại dám to tiếng " Nha hoàn A Tú hất mặt nhìn nàng
" Phải đó, phải đó, một người mới lại dám nói thế với A Tú tỷ " Nha hoàn tiểu Ly hùa theo châm chọc
" Ta chỉ cần biết các ngươi cũng là nha hoàn, một khi như vậy thì thân phận chúng ta có gì khác nhau, ngươi cùng lắm vào đây sớm hơn ta vài năm, làm kẻ hầu cho người ta chừng ấy năm, lấy tư cách gì so sánh với ta ? " Lưu Trân dùng một hơi dài để nói, nếu không phải vì họ chỉ là người phàm nàng đã dùng đuôi bóp chết họ rồi.
A Tú nghe nàng nói vậy căn tức tột cùng, đôi tay dùng sức muốn đánh lên mặt nàng nhưng nàng ta còn chưa kịp hành động thì một bàn tay khác lại nhanh hơn cản nàng ta lại.
Truyện khác cùng thể loại
89 chương
19 chương
155 chương