Ngày kế, Tạ Đạo Vi bị Mạc Nhàn tàn nhẫn lăn lộn cả đêm, đã quá giờ tỉnh dậy hằng ngày hai canh giờ, vẫn còn chưa thức. Bạch Thuật đứng ở ngoài phòng ôm đầu ảo não đợi một hồi lâu, Tạ Đạo Vi dậy muộn, nàng có đoán được, thầm nghĩ Mạc Nhàn mới vừa khôi phục ký ức, hơn nữa tối qua còn cố ý trang điểm, rõ ràng là có tâm câu dẫn, hai người giống như đêm tân hôn, tình nùng mật ý, tất nhiên là hết sức ngọt ngào. Tiểu thư luôn biết khắc chế, thức dậy muộn, sợ là đêm qua bị Mạc Nhàn lăn lộn tới tàn nhẫn. Hiện giờ võ công của tiểu thư không bằng Mạc Nhàn, lên giường sợ chỉ có thể mặc cho Mạc Nhàn bày bố, nghĩ đến chuyện Mạc Nhàn võ công và tinh lực hơn người, nếu cá nước thân mật, Bạch Thuật có điểm lo lắng tiểu thư ăn không tiêu. Tạ Đạo Vi thân là lò thuốc, máu nàng có thể dùng làm thuốc dẫn đều chế vạn linh đan, cực kỳ bổ dưỡng, nước kia của nàng, tất nhiên cũng cực kỳ bổ dưỡng, so với người tầm thường tất nhiên là hương vị bất đồng, nước kia cũng chứa mùi dược hương nhàn nhạt. Mạc Nhàn hàm âm, cũng không biết nuốt vào mấy phần, nàng tỉnh từ sớm, chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng, thân nhẹ như chim, cả người tự tại, thoải mái như gió xuân. Nhìn Tạ Đạo Vi vẫn còn ngủ say, cũng biết bản thân mình đêm qua đã lăn lộn Tạ Đạo Vi quá mức, là do Tạ Đạo Vi lúc đó quá quyến rũ nhu mị, làm nàng yêu thích từ tận xương tủy, khó lòng kiềm chế, chỉ hy vọng để tư thái nhu mị quyến rũ của Tạ Đạo Vi lưu lại càng lâu càng tốt. Lúc này Mạc Nhàn mỉm cười đầy mặt, tầm mắt vô cùng ôn nhu nhìn dung nhan ngủ say của Tạ Đạo Vi, cũng không biết có phải đêm qua làm việc cực thân mật hay không, mà Tạ Đạo Vi ngủ say xong vẫn còn giữ lại dư vị tối qua, Mạc Nhàn cảm thấy gương mặt Tạ Đạo Vi lúc này mỹ lệ cực kỳ, không nhạt nhẽo như bình thường. Mạc Nhàn không dám đụng vào thân thể Tạ Đạo Vi, chỉ sợ quấy nhiễu mộng đẹp của nàng, muốn để nàng nghỉ ngơi nhiều thêm một chút, do đó Mạc Nhàn chỉ nhẹ dùng ngón tay, quắn lấy lọn tóc Tạ Đạo Vi, quấn quanh trêи đầu ngón tay mình, nhẹ nhàng thưởng thức. Cho đến giờ Tỵ, Tạ Đạo Vi mới tỉnh lại, nàng nhìn đến Mạc Nhàn đang ở bên cạnh nhìn mình, lại nhớ đến đêm qua lăn lộn từ cuối giờ Tuất đến giờ Sửu, cũng không biết bị Mạc Nhàn muốn bao nhiêu lần, nhớ đến chuyện mình cuối cùng vậy mà lại hướng đứa ranh này xin tha, vẫn làm nàng cảm thấy vừa thẹn vừa bực, nên đối với Mạc Nhàn tất nhiên cũng là tức giận trợn mắt nhìn.*Giờ Tỵ (9h-11h sáng), Giờ Tuất (19h – 21h), Giờ Sửu (1h – 3h sáng) : ok, lăn từ 9h tối tới 1,2 giờ sáng =)))“Tỷ tỷ tỉnh…..” Ngữ khí Mạc Nhàn vui vẻ nói, làm lơ tức giận của Tạ Đạo Vi với mình. “Bạch Thuật.” Tạ Đạo Vi liếc mắt một cái, cũng không quan tâm tới Mạc Nhàn, chỉ là gọi Bạch Thuật đến hầu hạ. Mạc Nhàn thấy Tạ Đạo Vi xuống giường liền trở mặt không nhìn người, chỉ có thể đáng thương nhìn Tạ Đạo Vi, nhẹ nhàng kéo kéo tay áo Tạ Đạo Vi. Bạch Thuật đã chờ ở ngoài phòng từ sớm, lúc này mới đẩy cửa vào, chỉ thấy bộ dáng Mạc Nhàn đáng thương kéo lấy tay áo Tạ Đạo Vi, tư thái kia thực sự là cúi thấp đến cực điểm. Tạ Đạo Vi nhớ đến đêm qua mình không muốn nữa, Mạc Nhàn vẫn thừa lúc mình còn mẫn cảm, cao triều còn chưa hoàn toàn biến mất, tiếp tục mượn gió bẻ măng, có mấy tư thế còn cực kỳ mắc cỡ, nhớ đến là tức giận. Chỉ là thấy bộ dáng đáng thương kéo kéo tay áo mình, trong lòng nàng lại mềm hơn nột nữa, nhưng là nàng biết đứa ranh này giỏi nhất là giả heo ăn thịt hổ, chút trò này vẫn thường dùng đến nghiện. Tuy rằng Tạ Đạo Vi mềm lòng hơn một nửa, nhưng ngoài mặt vẫn bất động thanh sắc rút tay áo mình về. Hai chân Tạ Đạo Vi mới vừa chấm đất, chỉ cảm thấy đôi mắt tối sầm, bởi vì khí huyết chưa kịp lưu thông, thân mình lại thiếu chút nữa ngất đi, giữa hai chân cũng bủn rủn không thôi, Bạch Thuật và Mạc Nhàn ở kế bên đồng thời duỗi tay ra đỡ, đương nhiên là Mạc Nhàn nhanh tay lẹ mắt hơn, bắt lấy vòng eo của Tạ Đạo Vi. Với lại Mạc Nhàn không muốn người khác thân cận đụng chạm Tạ Đạo Vi như thế, cho dù là Bạch Thuật hầu hạ Tạ Đạo Vi từ nhỏ đến lớn đi chăng nữa. “Tỷ tỷ, sao vậy?” Mạc Nhàn có chút lo lắng hỏi, thấy Tạ Đạo Vi yếu đuối vô lực như vậy, lại có chút hối hận đêm qua lăn lộn Tạ Đạo Vi có chút quá mức, thầm nghĩ sau này sẽ tiết chế lại một chút. Sau khi Tạ Đạo Vi đứng vững liền cậy mạnh đẩy Mạc Nhàn ra, Tạ Đạo Vi trăm triệu lần không nghĩ tới, bản thân mình vậy mà cũng có một ngày ‘nhu nhược’ lại là vì túng ɖu͙ƈ quá độ, nghĩ đến Tạ Đạo Vi lại càng thêm xấu hổ buồn bực, hiển nhiên đều là do Mạc Nhàn sai. Bạch Thuật nhìn bộ dáng tiểu thư nhà mình lúc nào cũng có thể khuỵu xuống, dùng ánh mắt liếc xéo Mạc Nhàn một cái, như kiểu ngươi xem chuyện tốt ngươi làm kìa, Mạc Nhàn này đúng là quỷ háo sắc, vậy mà lăn lộn tiểu thư đến mức suy yếu như thế. “Chuẩn bị nước ấm, tắm gội.” Tạ Đạo Vi phân phó Bạch Thuật, đêm qua đổ rất nhiều mồ hôi, hơn nữa còn tiết thân mấy lần, làm thân thể nàng hỗn độn bất kham, cho nên Tạ Đạo Vi mới vừa dậy liền muốn đi tắm gội. “Ta sẽ chuẩn bị ngay.” Bạch Thuật đem nước sạch và dương liễu chi cho Tạ Đạo Vi đánh răng rửa mặt xong liền lập tức ra ngoài, thầm nghĩ phải đến phòng bếp dặn dò bỏ thêm thuốc bổ, để tiểu thư bồi bổ thêm một chút, hiện giờ bên người tiểu thư thêm một Mạc Nhàn như lang như hổ, không bồi bổ, khẳng định là tiểu thư ăn không tiêu. Kỳ thật nước tắm của Tạ Đạo Vi đều là nước thuốc, đối với toàn thân đều có tác dụng, chỉ là tùy theo thể trạng Tạ Đạo Vi mà sẽ có điều chỉnh tương ứng, Bạch Thuật trước tiên muốn sửa lại phương thuốc một chút, trọng điểm là bổ thận. “Tỷ tỷ, ta sai rồi, lần sau sẽ không như vậy.” Mạc Nhàn đứng một bên nhận sai nói, lần sau nàng sẽ khắc chế một chút, trong lòng cảm thấy thân thể Tạ Đạo Vi quả nhiên là yếu đuối, khó trách mỗi ngày Bạch Thuật đều biến đổi nhiều cách để bồi bổ cho Tạ Đạo Vi như vậy. Bây giờ, đừng nói là Bạch Thuật, chính bản thân Mạc Nhàn, hiện tại cũng hận không thể bồi bổ thân mình cho Tạ Đạo Vi. Tạ Đạo Vi vẫn không phản ứng Mạc Nhàn, nàng đánh răng rửa mặt xong, ăn đồ ăn sáng, toàn bộ quá trình đều không quan tâm tới Mạc Nhàn, Mạc Nhàn chỉ có thể tiếp tục giả vờ đáng thương. Tạ Đạo Vi ăn sáng xong, thuốc tắm đã chuẩn bị xong rồi, Bạch Thuật liền hầu hạ Tạ Đạo Vi tắm gội. Kỳ thật Mạc Nhàn bây giờ cũng không thích ai nhìn đến thân mình Tạ Đạo Vi trừ mình, nhưng Bạch Thuật vốn dĩ là người hầu hạ bên người Tạ Đạo Vi từ nhỏ, mình có không muốn, hình như cũng không có cách nào. Lúc Tạ Đạo Vi tắm gội, vừa mới cởi y phục, mới phát hiện trêи người có không ít ấn ký sau hoan hảo, loại ấn ký thân mật này, bị người khác nhìn thấy, trong lòng Tạ Đạo Vi ít nhiều cũng có chút không được tự nhiên, nhưng là nghĩ dạng này ngày sau sợ là còn nhiều hơn, liền ra vẻ không thèm để ý, bước vào thùng tắm. “Nhìn khí sắc Mạc Nhàn thật ra so với trước tốt hơn nhiều, còn tiểu thư lại héo rũ, chẳng lẽ là bị nàng thải âm bổ âm, đáng tiếc cả người Mạc Nhàn toàn là độc, nếu không ta cũng hy vọng tiểu thư thải âm bổ âm từ người nàng.” Bạch Thuật nói, vốn dĩ tiểu thư sinh ra đã yếu ớt, nàng thật hy vọng tiểu thư hút bớt một chút tinh lực của Mạc Nhàn lại, hơn nữa tiểu thư cũng hiểu việc điều chỉnh y thuật, không làm thật là đáng tiếc. “Thật ra cũng không phải không thể.” Tạ Đạo Vi nhàn nhạt nói, nếu là nàng muốn, cũng có thể làm, chỉ là nàng không muốn, cũng không thèm làm. “Tiểu thư sợ là luyến tiếc hút tinh khí trêи người nàng đi.” Bạch Thuật vẫn là rất hiểu Tạ Đạo Vi. Ngâm thuốc tắm xong, tinh thân và thể lực Tạ Đạo Vi đều khôi phục hơn một nửa, chỉ là đôi chân vẫn còn có chút bủn rủn. Mạc Nhàn canh ở cửa từ lâu, Tạ Đạo Vi vừa ra tới đã thấy Mạc Nhàn, liền cố tình chú ý đến khí sắc của nàng, đứa ranh này quả nhiên khí sắc cực tốt, vốn dĩ đứa ranh này tinh lực đã cực tốt, mình nhường nàng lại xem như dệt hoa trêи gấm rồi.……//…… Mạc Nhàn: Tỷ tỷ đến hái, thân thể người ta rất là thuận theo luôn~