Lấy nội lực của Quân Dĩ Nguy, muốn phá tan huyệt vị cũng không phải chuyện gì khó, nhưng là xuân dược cực mạnh này thực sự lợi hại, khiến thần trí của nàng tan rã, không thể tập trung chú ý để vận công giải huyệt được. “Tạ …. Đạo Vi….” Quân Dĩ Nguy cảm thấy ngọn lửa trong cơ thể thiêu nàng đến khó chịu, giờ khắc này theo suy nghĩ nàng chỉ có thể kêu Tạ Đạo Vi giúp mình, cho nên kêu tên Tạ Đạo Vi theo bản năng. Chỉ là càng nhìn Tạ Đạo Vi, cùng với mùi dược hương truyền đến từ trêи người Tạ Đạo Vi, Quân Dĩ Nguy chỉ cảm thấy thân thể bị lửa thiêu càng nóng, càng thêm khó nhịn, nàng muốn Tạ Đạo Vi có thể ôm mình một cái, cho dù đụng vào một chút cũng được, so với chuyện lạnh nhạt nhìn mình chịu khổ như vậy. Tuy rằng vừa rồi cho Quân Dĩ Nguy uống xuân dược cực mạnh, đúng là dược tính mãnh liệt, nhưng vì mình đặc biệt điều phối, nên cũng không tổn thương thân thể, dược tính ảnh hưởng lên cơ thể cũng sẽ không sâu, lấy thể chất của Quân Dĩ Nguy, dược hiệu nhiều nhất cũng chỉ có thể duy trì hai hai ba canh giờ, tuy rằng hiện tại có chút gian nan, nhưng cũng không phải là không vượt qua được. Cho nên ban đầu Tạ Đạo Vi tính toán để Quân Dĩ Nguy tự mình nhịn qua một trận này. Chỉ là, Tạ Đạo Vi nhìn bộ dáng Quân Dĩ Nguy bị ɖu͙ƈ tình tra tấn đến cực kỳ khó nhịn, gương mặt kia vốn dĩ đã đẹp, vì dược tính tác dụng mà giờ này đỏ ửng như hoa đào, ánh mắt bất lực, thậm chí lại mang theo khẩn cầu nhìn mình, nơi nào còn là Quân Dĩ Nguy cao cao tại thượng, thật sự giống tư thái Mạc Nhàn đang đợi mình lâm hạnh, trong lòng Tạ Đạo Vi thực sự khẽ động, có chút không đành lòng. Tạ Đạo Vi đứng dậy ra khỏi phòng, nàng biết nếu mình vẫn còn trong phòng, Quân Dĩ Nguy sẽ đem hy vọng đặt trêи người mình, không thể tĩnh tâm được, không thể thanh tâm khắc chế, ngược lại sẽ khiến nàng càng thêm khó chịu. “Tạ Đạo Vi….. Đừng đi….. Ta khó chịu…. Giúp ta….. Thân thể nóng quá….. Thật là khó chịu….” Quân Dĩ Nguy thấy Tạ Đạo Vi đứng dậy đi, hoảng hốt không thôi, giờ khắc này Tạ Đạo Vi chính là khúc gỗ duy nhất, nàng không thể trơ mắt nhìn Tạ Đạo Vi rời đi như vậy, nhịn không được mà mở miệng cầu xin, lúc này trước mặt Tạ Đạo Vi, nàng buông xuống hết tôn nghiêm của Quân Dĩ Nguy. Tạ Đạo Vi đang muốn xoay người đi, lại quay đầu nhìn về phía Quân Dĩ Nguy lần nữa, lúc này, đầu tóc Quân Dĩ Nguy đều bị mồ hôi tẩm ướt, nhìn vừa bất lực lại vừa nhu nhược đáng thương. Tạ Đạo Vi thầm nghĩ người này là người trọng ɖu͙ƈ, thuốc tùy tâm tính, dù thuốc này vốn là mãnh liệt, nhưng đưa vào người nàng, lại càng dữ dội hơn, đại khái là bị ɖu͙ƈ tình tra tấn đến cực kỳ khó chịu, mới làm nàng mở miệng cầu xin mình. Có lẽ là giờ phút này Quân Dĩ Nguy rất giống Mạc Nhàn, cho nên Tạ Đạo Vi mới không đành lòng để nàng khó chịu như thế, nàng hơi thở dài một lúc, lại quay trở về. Quân Dĩ Nguy cảm giác Tạ Đạo Vi đã quay lại, trong lòng rất vui vẻ, trực giác của nàng nói chỉ cần Tạ Đạo Vi ra tay, thì có thể giải quyết hết tất cả khó chịu của mình. Đối với Tạ Đạo Vi, nàng giống như có một loại cảm giác tin tưởng chắc chắn không hiểu từ đâu. “Ngươi thật muốn ta giúp ngươi sao?” Tạ Đạo Vi nhẹ giọng hỏi. Tuy rằng Quân Dĩ Nguy bị Tạ Đạo Vi điểm huyệt, không thể động đậy, nhưng là ánh mắt của nàng nóng lòng, chờ mong, khẩn cầu đã nói cho Tạ Đạo Vi đáp án. Tạ Đạo Vi thầm nghĩ, vậy mình hành thiện một ngày đi, tay nàng vỗ vỗ da thịt Quân Dĩ Nguy, lúc này quần áo trêи người Quân Dĩ Nguy đã không còn chỉnh tề, cởi đến chỉ còn quần áo nơi tư mật. Quân Dĩ Nguy cảm giác đôi tay hơi lạnh của Tạ Đạo Vi giống như có hiệu quả thần thánh, khi vỗ lên da thịt mình, nháy mắt liền giảm bớt cổ xao động bất an trong cơ thể, khắp nơi đều có một đoàn lửa nhảy động, thậm chí còn mang lại cảm giác tê dại, lúc này Quân Dĩ Nguy hận Tạ Đạo Vi không thể mọc thêm vô số đôi tay, đến vuốt ve thân thể của mình. Tạ Đạo Vi đối với thân thể con người hiểu rõ như lòng bàn tay, hơn nữa là thân thể Mạc Nhàn, càng là ngựa quen đường cũ, tay nàng chỉ cần khẽ động, đã làm toàn thân Quân Dĩ Nguy tê dại không thôi. Quân Dĩ Nguy phát hiện hình như thân thể của mình đã không còn chịu khống chế của mình nữa, Tạ Đạo Vi dễ như trở bàn tay đã khống chế được thân thể nàng, thân thể vui sướиɠ hay gian khổ, chỉ bằng một cái nháy mắt của Tạ Đạo Vi. Tạ Đạo Vi cởi yếm trêи người Quân Dĩ Nguy ra, đôi ngực đầy đặn triển lộ hoàn toàn trước mặt Tạ Đạo Vi, giống như nàng suy nghĩ, đôi ngực thực đầy đặn, vì hằng năm nàng đều ăn thịt với tập võ, càng thêm săn chắc nhẹ nhàng, mê người đến như vậy. Tạ Đạo Vi phủ lòng bàn tay lên ngực Quân Dĩ Nguy, nhẹ nhàng xoa nắn, sau đó dùng tay cọ xát điểm nho nhỏ hơi nhô lên trêи ngực kia. Dưới lòng bàn tay Tạ Đạo Vi, điểm nho nhỏ đó chậm rãi trưởng thành, cũng trở nên cứng hơn, nơi đó càng thêm mẫn cảm, chỉ mới nhẹ nhàng xoa nắn, đã khiến Quân Dĩ Nguy có một loại khoái cảm tê dại mãnh liệt, làm Quân Dĩ Nguy thậm chí vô ý phát sinh âm thanh quá mức nhu mị. Tạ Đạo Vi thầm nghĩ, thân thể người này thực sự là mẫn cảm trước sau như một, tay nàng vuốt ve bên vừa rồi bị vắng vẻ, cũng vùi đầu ngậm lấy, ɭϊếʍ láp cắn mút đỉnh ngực đã bị mình làm cho đứng thẳng còn lại. Quân Dĩ Nguy nhìn Tạ Đạo Vi vùi đầu trước ngực mình, cảm giác khó nhịn và nóng bức vừa mới bị giảm bớt tựa hồ lại bị nhấc lên, sóng gió càng lớn hơn khiến nàng càng thêm khó nhịn, còn có một loại cảm giác khát vọng không biết tên lan tràn toàn thân thể, nàng không biết mình muốn cái gì, nhưng nàng biết mình muốn nhiều hơn như vậy. Đóm lửa trong cơ thể càng lúc càng lớn, như muốn thiêu đốt hết tất cả, khiến Quân Dĩ Nguy có loại cảm giác cơ khát và bức thiết không thể hiểu rõ. Tay Tạ Đạo Vi vuốt ve từ ngực xuống phía dưới, tiến đến đùi Quân Dĩ Nguy, cũng vuốt ve du tẩu bên đùi trong của nàng, sau đó đi tới giữa hai chân nàng, cách qυầи ɭót ướt đẫm, vuốt ve nơi mẫn cảm nhất của Quân Dĩ Nguy. Cảm giác tê dại dị thường giữa hai chân, làm Quân Dĩ Nguy phát hiện, thì ra thân thể nàng là khát vọng được âu yếm, giống như nắng hạn gặp mưa rào, làm nàng cực kỳ thoải mái, thân thể của nàng vẫn luôn muốn Tạ Đạo Vi vuốt ve như thế, càng nhiều càng nhiều. Vì thế nàng không tự chủ mở ra hai chân, để Tạ Đạo Vi dễ dàng vuốt ve mình hơn nữa. Cách qυầи ɭót mỏng, Tạ Đạo Vi đã cảm nhận được hoa đế mẫn cảm cực kỳ của Quân Dĩ Nguy, dưới sự vỗ về chơi đùa của nàng, đã bắt đầu cứng rắn lên. Vì thế lúc này Tạ Đạo Vi mới kéo xuống qυầи ɭót vướng bận kia, chân tâm của Quân Dĩ Nguy đã lầy lội một mảnh, cực kỳ trơn ướt, hiển nhiên là vì khát vọng mà không ngừng động tình chảy ra mật dịch. Ngón tay Tạ Đạo Vi trực tiếp vuốt ve hoa đế sưng cứng của Quân Dĩ Nguy, liên tục kϊƈɦ thích bộ vị luôn mẫn cảm không ngừng này, thân thể Quân Dĩ Nguy tràn đầy khoái cảm ẩn mình, chỉ chờ được bức thiết nhảy ra, cho đến một trận khoái cảm mảnh liệt kéo đến, Quân Dĩ Nguy mới cảm giác nơi tư mật của mình cũng bắt đầu kịch liệt co rút, và khoái cảm tràn đầy….. Một đoàn lửa trong cơ thể được khoái cảm cực hạn thoáng hòa hoãn xuống, Quân Dĩ Nguy thừa cơ thể giảm bớt khó chịu, tập trung tinh thần, vận công giải huyệt. Chỉ là nàng giải huyệt xong, phát hiện đoàn lửa trong cơ thể mình chỉ là nhỏ xuống, chứ không hoàn toàn dập tắt được, sau đó đã bắt đầu thiêu đốt lần nữa, tuy rằng không mãnh liệt như lúc nãy, nhưng vẫn là khó nhịn như cũ. Quân Dĩ Nguy ăn một lần biết vị, hiện tại đã biết cảm giác khó nhịn trong cơ thể nghĩa là gì, cũng biết bản thân mình muốn gì. “Tạ Đạo Vi….. Tiếp tục…..” Giờ khắc này Quân Dĩ Nguy vẫn còn có chút lý trí, nàng nghĩ đến bản thân mình là tướng soái có thể dẫn dắt thiên quân vạn mã đi đến chiến trường chém giết địch, nhưng lại cầu hoan dưới thân một nữ tử nhu nhược, thật đúng là thẹn đến khó có thể mở miệng. Nếu mình bị một người nào đó chinh phục được, người này chắc chắn là Tạ Đạo Vi, cho nên trong lòng Quân Dĩ Nguy cũng không phải khó tiếp thu như vậy. Bất quá vừa rồi bộ dáng Tạ Đạo Vi trêu đùa mình thuần thục như vậy, có lẽ Mạc Nhàn đã cùng nàng như thế, không biết đã bao nhiêu lần, nhiều hơn một lần chắc cũng không sao, Quân Dĩ Nguy chỉ có thể tự mình an ủi như vậy. Tạ Đạo Vi nhìn Quân Dĩ Nguy cầu hoan với mình, nàng cảm thấy bản chất Quân Dĩ Nguy và Mạc Nhàn thật đúng là có vài chỗ tương tự, thích ăn uống, lại thích tình sắc, cũng đại khái là bởi vì các nàng giống nhau, nên giờ phút này mình mới nguyện ý hóa giải ɖu͙ƈ vọng cho nàng. Làm người tốt làm tới cùng, tiễn Phật tiễn tới Tây Thiên, hơn nữa nhìn Quân Dĩ Nguy không ai bì nổi lại ở dưới thân thể mình vui sướиɠ, trong mắt Tạ Đạo Vi xem ra, vẫn là có chút tư vị khác. Vì thế Tạ Đạo Vi liền đưa ngón tay vào cơ thể Quân Dĩ Nguy, đối với chuyện Mạc Nhàn thích đối đãi thế nào, Tạ Đạo Vi rõ như lòng bàn tay. Quân Dĩ Nguy càng thêm xác định, Tạ Đạo Vi là vô cùng quen thuộc với cơ thể mình, mỗi lần Tạ Đạo Vi tiến vào, đều có thể điên đảo linh hồn mình, làm sống lưng mình tê dại, thậm chí nhịn không được mà kêu rêи. Phản ứng tao lãng quả thực là giống Mạc Nhàn y như đúc, suy nghĩ này làm tầm mắt Tạ Đạo Vi càng thêm sâu thẳm, cũng tăng thêm lực đạo, dường như muốn phát tiết bất mãn của mình khi bị nàng quên mất đi. Muốn hai ba lần xong, đoàn lửa trong cơ thể Quân Dĩ Nguy rốt cuộc cũng giảm xuống, thân thể Quân Dĩ Nguy rốt cuộc cũng không bị ɖu͙ƈ vọng khống chế nữa. Nghĩ đến bộ dáng của mình vừa rồi, quả thật nàng có có thể đối mặt với chính mình. Giờ khắc này, Tạ Đạo Vi mặc chỉnh tề, cũng không có một chút hỗn độn, hiển nhiên chỉ mình mình chìm đắm vào đó, đều này làm cho trong lòng Quân Dĩ Nguy không cân bằng. Vì thế trong lúc Tạ Đạo Vi không kịp phòng bị, xoay người một cái, liền đè Tạ Đạo Vi dưới thân. “Hiện tại đến lượt ta đi.” Quân Dĩ Nguy đem mặt chôn giữa cổ Tạ Đạo Vi, hít một hơi nhẹ giọng nói, lúc này nàng cũng muốn thân thể Tạ Đạo Vi, muốn để Tạ Đạo Vi dưới thân mình, muốn xem nữ nhân lãnh tình nhạt nhẽo như nàng lúc ý loạn tình mê sẽ thế nào. Đối với Tạ Đạo Vi, nàng có thể cảm giác được bản thân mình có một khát vọng mãnh liệt từ nội tâm, nàng cảm thấy Mạc Nhàn nhất định cực kỳ cực kỳ thích nữ nhân này, cho nên dù có mất đi ký ức, vẫn là có loại muốn thân cận không thể khắc chế được này, trêи người nữ nhân này giống như có loại ma lực khiến chính mình trở nên mê muội vậy. “Buông ra.” Bị Quân Dĩ Nguy đè dưới thân, Tạ Đạo Vi nhàn nhạt nói, nàng liền biết là Quân Dĩ Nguy là muốn có qua có lại, nhưng Quân Dĩ Nguy không phải Mạc Nhàn, nàng không muốn ủy thân với Quân Dĩ Nguy. Tuy rằng nàng giúp Quân Dĩ Nguy giải quyết ɖu͙ƈ vọng thân thể, nhưng đó cũng chỉ là xem như nể tình Mạc Nhàn, cùng với chuyện mấy ngày gần đây Quân Dĩ Nguy biểu hiện có chút giống Mạc Nhàn mà thôi. “Vừa rồi ngươi vất vả giúp ta như vậy, ta cũng phải đáp lễ mới tốt.” Quân Dĩ Nguy nói, liền đưa môi hôn lấy cổ Tạ Đạo Vi, Tạ Đạo Vi và Mạc Nhàn nhất định đã có quan hệ thể xác, nàng có thể cảm giác được Tạ Đạo Vi cũng không bài xích hành động thân mật của mình với nàng. Quân Dĩ Nguy thầm nghĩ, nếu nàng có thể thuộc về Mạc Nhàn, cũng có thể thuộc về mình, đối với Mạc Nhàn có được Tạ Đạo Vi trước, nàng cảm thấy có chút ghen ghét. “Ngươi không có ký ức, có thể sao?” Tạ Đạo Vi hỏi ngược lại, cũng không phản kháng hành động thân mật của Quân Dĩ Nguy đối với mình, mặc cho Quân Dĩ Nguy hôn lên cổ mình. “Thử xem chẳng phải sẽ biết sao?” Quân Dĩ Nguy thấy Tạ Đạo Vi không có phản kháng, liền cho rằng Tạ Đạo Vi ngầm đồng ý, duỗi tay cởi đai lưng Tạ Đạo Vi ra. Tạ Đạo Vi cũng mặc cho Quân Dĩ Nguy cởi bỏ đai lưng của mình, thậm chí nàng còn chủ động ôm lấy cổ Quân Dĩ Nguy. Quân Dĩ Nguy tưởng rằng Tạ Đạo Vi ít nhiều sẽ phản kháng một chút, trăm lần không ngờ tới Tạ Đạo Vi không những không phản kháng, lại còn chủ động phối hợp, làm Quân Dĩ Nguy có loại vui sướиɠ không kịp chuẩn bị. “Có phải ngươi thích ta như vậy hay không?” Tạ Đạo Vi nhẹ giọng nói bên tai Quân Dĩ Nguy, thanh âm thanh lãnh thường ngày bây giờ lại rất nhẹ rất nhẹ, so với thường ngày thực sự không giống, lộ ra một cổ quyến rũ liêu nhân đến cả tim phổi, đặc biệt là sau khi Tạ Đạo Vi nói xong, còn nhẹ nhàng thổi khí bên tai Quân Dĩ Nguy. Quân Dĩ Nguy cảm giác xương cốt mình sắp mềm thành một mảnh, cảnh tượng này nàng thấy giống như đã từng diễn ra, nhưng sao cũng không nhớ ra được. Tạ Đạo Vi như vậy, Quân Dĩ Nguy đâu chỉ là thích, thần trí với lòng nàng như sắp bị đào đi rồi. Tạ Đạo Vi nhìn Quân Dĩ Nguy bị mình chọc đến thần hồn điên đảo, thầm nghĩ, đức hạnh thật y chang Mạc Nhàn, đều thích kiểu này, Tạ Đạo Vi cảm thấy mặc kệ mình có dùng cách nàng bao nhiêu lần, thì lần nào cũng sẽ trúng. Tay Tạ Đạo Vi vuốt ve lấy cổ Quân Dĩ Nguy, chậm rãi đi xuống, từ cổ đến xương vai, lại đến sống lưng Quân Dĩ Nguy…… Quân Dĩ Nguy trước giờ không nghĩ tới, Tạ Đạo Vi còn có một mặt như vậy, so với bộ dáng lạnh nhạt không thể xâm phạm như hai người khác nhau, thật là có loại kinh diễm tương phản hoàn toàn khác nhau, không chỉ xương cốt mềm nhũn, mà trong lòng cũng tê dại. Giờ khắc này Quân Dĩ Nguy hoàn toàn bị Tạ Đạo Vi mê đắm đến tìm không thấy lối, làm gì còn phòng bị với Tạ Đạo Vi, liền bị ngón tay Tạ Đạo Vi đang du tẩu trêи huyệt vị nào đó ở sống lưng điểm mấy cái, phong bế nội lực, cũng điểm hết nguyệt quan trọng của Quân Dĩ Nguy, Quân Dĩ Nguy lại xụi lơ ngã vào trêи người nàng giống như lần trước. “Ngươi với Mạc Nhàn đúng là ngu ngốc như nhau!” Tạ Đạo Vi cười nói xong, không khách khí đẩy Quân Dĩ Nguy từ trêи người mình ra, cũng đai lưng cột lại lần nữa, sau đó nằm bên người Quân Dĩ Nguy. Quân Dĩ Nguy không thể động đậy, lần này nàng thật sự giải không được huyệt đạo, bởi vì nội lực nàng đã bị phong bế, khó trách nói mỹ nhân là điểm yếu của anh hùng, nàng thật sự bị Tạ Đạo Vi mê đến không hề phòng bị. Quân Dĩ Nguy đưa mắt trông mong nhìn Tạ Đạo Vi nằm bên người mình, mình lại không thể động đậy, cái gì cũng không làm được, trong lòng rất là buồn bực.…..//….. Quân Dĩ Nguy: Mỹ nhân kế của tỷ tỷ, thật sự lần nào cũng có thể dùng. Editor: Chương H lúc nào cũng dài gấp đôi gấp rưỡi chương thường, hông hỉu ???!!!!