Tiểu Tử Tu Tiên

Chương 22 : Âm Dương Giao Hợp Dâm Dục Tâm Kinh

tạm nghỉ 3 ngày để chống bão sẽ bù lại sau mong quý Đâm Hàng thông cảm Do phản xạ có điều kiện, lúc ma nữ tương tinh hoa cao trào thì bên này Trác Tru Trinh chảy nước miếng ra lộp bộp. Tay hắn lần mò xuống phía dưới của nữ phỉ tặc thì thấy một mạng ướt nhèm nhẹp. Nữ phỉ tặc giật mình run rẩy, Trác dâm dê rút tay ra thì thấy trên đầu ngón tay chất dịch lỏng có mùi khắm đặc trưng. Ô kìa, trên đó còn vương lại cọng lông kìa. Một cộng lông xoăn bóng mượt khẽ đung đưa do hơi thở của tiểu dâm tặc khi hắn đưa ngón tay lên mũi hửi hửi. Hắn bèn quay lại hỏi nữ phỉ tặc: - Cái gì thế? Sao lại có mùi kỳ lạ như thế này? Kèm theo đó là khuôn mặt ngây thơ vô tội cực độ. Nữ phỉ tặc xấu hổ đỏ mặt thầm chửi: - Tiểu dâm tặc, bỉ ổi vô sỉ. Nàng không hiểu bản thân đã nghĩ gì, tại sao bị một đứa nhỏ kích dục lại khiến nàng sướng rân người như thế kia chứ. Chẳng lẽ nàng lại hư hỏng đến vậy? Sợ thích của nàng lại "dị" như vậy? Nàng hoảng sợ chính bản thân mình. Nhưng nàng lại cảm thấy sướng. Cái cảm giác này không có sướng tầm thường. Cái cảm giác sướng này có thêm một loại gia vị khó tả mà nàng không hiểu là gì? (đó gọi là "nốn lừng" chỉ có ngôn ngữ Việt mới diễn tả được). Nó khiến nàng chìm đắm trong nhục dục và vứt bỏ mọi thứ gọi là tội lỗi. Tâm linh nàng lúc này trong sáng hơn bao giờ, đầu óc trống rỗng chỉ có hưởng thụ. Thiên đàng ngay trước mắt, cần gì đi đâu tìm. Nữ phỉ tặc hứng tình ú ớ khi Trác dâm dê đưa tay vô khố nàng lại và kỳ cọ hai bên môi ngoài. Hắn cảm nhận được bờ lông mịn màn tiếp xúc vào ngón tay của hắn, lông măng còn mượt không thô, lưa thưa lún phún đúng theo kiểu thiếu nữ mới trưởng thành, mùi d*m thủy của nữ tử 16 ứa ra tràn ngập khắp khoang xe. Nữ phỉ tặc căng cứng cả người thở phì phò như lợn. Bên phía Thiết Ba, khi luồng d*m thủy của Mân Côi tràn vào miệng hắn và đi xuống bụng thì một cơn hàn khí lạnh buốt từ d*m thủy tan ra, xoa dịu đi dục hoả của Thiết Ba làm Khò Khò và Trác Tru Trinh hổi tỉnh lại. Mân Côi không biết gì, nàng bây giờ chỉ muốn há cái mồm dưới mà nuốt con cẹt của tên người phàm. Cho nên nàng xoay người và ngồi lên con cẹt. Cái miệng đầy lông lá ướt nhẹm d*m thủy chụp lấy đầu con rồng con mà nuốt vào. Tiếng bì bạch dần vang khắp động. Nữa ngày sau, Mân Côi không kiềm ném được cơn dâng trào khi gã phàm nhân ngày càng lắc eo nhanh và gấp. Nàng chuẩn bị phun ra trong lòng mong chờ: - Nào! phun ra mau phun ra đi, trao hết dương khí cho ta và trở thành linh nô. Nhưng điều nàng muốn lại không xảy ra. Nhìn vào gương mặt phê hàng của tên phàm nhân đáng lẽ lên đỉnh tự nãy giờ rồi mà sao hắn vẫn còn nắc vậy kìa? Nàng đã gần như không còn chút sức lực chỉ còn nỗi sung sướng trào dâng trong cơ thể, bỗng dưng tên phàm nhân nắm lấy cơ hội đảo khách làm chủ. Hắn lật người nàng mà nắc với vận tốc 3000 mã lực của lamborghini, lẹp bẹp, bẹp bẹp bẹp.... Nàng sướng quá chịu không nổi nữa đành rú lên một tiếng mà tuôn ra, theo đó là một luồng khí âm hàn cùng lạc ấn linh hồn của nàng xong vào người gã đàn ông phàm trần kia. Nhưng mà... Khi luôn khí âm hàn xong qua cơ thể gã đàn ông thì bị một luồng dương khí mạnh mẽ khắc chế, hắn chưa xuất tinh, dương nguyên còn đầy đủ. Nàng vì không nhận được dương nguyên mà bị hàn khí công tâm ngất lịm đi. Lạc ấn linh hồn của nàng không được điều khiển xông vào một khoảng không trống rỗng, gã đàn ông này rõ ràng khồng có linh hồn. Rồi bỗng nhiên một luồng lực lượng bao trùm lạc ấn khiến nó đứng im bất động rồi bị đánh trở về phía nàng, lực lương thần bí đó đuổi theo và khống chế lạc ấn đó cùng với linh hồn lúc bất giờ không phòng bị của nàng. Một tu sĩ Trúc Cơ Hậu kỳ thiên tài của Quỷ Thiên Tông chính thức trở thành tình nô của Khò Khò. Quả thật tinh thật lực của tu sĩ Trúc Cơ quá mạnh, Khò Khò sẽ không làm gì được nàng nếu nàng ko suy yếu mà ngất đi vì quá khoái cảm. Chưa xong, nguyên dương sau khi khống chế luồng khí âm hàn liền cắn nuốt ngược lại, linh lực Trúc Cơ của Mân Côi tuy suy yếu nhưng cũng đủ để Thiết Ba phục hồi và tăng tiếng tu vi đã mất, âm và dương giao, tinh khí phun ra quấn lấy âm nguyên của mân côi khiến cho linh lực chạy qua chạy lại ngay chỗ tiếp xúc âm vật và dương v*t. Mân Côi tuy bất tỉnh những vẫn thấy sự sung sướng vật vã lạ dâng lên. Khò Khò điều khiển song tu khống chế luồng hàn khí đang tan dần vào dương nguyên của Thiết Ba. Một luồng nội kình sản sinh khi âm dương giao hòa xông ra chữa trị nội thương của Mân Côi, và cường hóa cơ thể Thiết Ba. Thiết Ba từ tu vi luyện khí tầng một tăng lên tầng 2, rồi tầng 3, rồi tầng bốn,... đến tầng mười đại viên mãn liền trùng kích bình cảnh tiến thẳng Ngưng Dịch Sơ kỳ rồi đến Trung Kỳ cuối cùng vượt qua hậu kỳ rồi đến đại viên mãn Ngưng Dịch Kỳ. Lại tiếp tục trùng kích bình cảnh Ích Cốc Kỳ, lúc này linh lực tràn vào lại gặp bình cảnh Ích Cốc Kỳ nhưng không phá nổi bình cảnh mà dồn nén lại cứ thế không biết bao lần, linh lực trong cơ thể Thiết Ba đã thay đổi tính chất tích cực hơn. Nguồn linh lực sản sinh vẫn cứ từ từ tuôn ra rất hiền hòa. Sau hai ngày một đêm ngâm cẹt trong người Mân Côi, Thiết Ba đang đột phá bình chướng Trúc Cơ Kỳ và kết đan. Về phía Mân Côi, khi linh lực được sản sinh nhờ song tu chữa trị toàn bộ kinh mạch và nội thương cho nàng liền thóa thai hoán cốt, tẩy rửa kinh mạch sau đó được Khò Khò chắp nối lại những kinh mạch bẩm sinh rời rạc và bị đứt khi luyện công khiến cho linh lực đả thông. Linh lực tràn đến hội tụ trước một con đê bà bị giữ lại. Đến khi âm dương bùng nổ, một nguồn khí kình ấm áp từ Thiết Ba tràn qua xô đổ con đê đả thông hai mạch nhâm đốc, khí kình tán rồi tụ nhiều lần, đan điền và thức hải chứa đầy. Linh hải dần kết tinh. Kim Đan Kỳ, linh lực từ từ cô đặc kết tinh. Thần thức dần lớn mạnh. Trên bầu trời bắt đầu nổi mây đen dữ dội, thiên kiếp kéo đến. Một cặp dâm dục chuẩn bị độ kiếp Kết Đan. Nhưng nhìn từ xa thì... thiên kiếp còn lớn hơn khi tu sĩ khác Kết Đan cả trăm lần, trên trời xuất hiện dị tượng thất thải. Đây không chỉ là thiên kiếp của Kết Đan mà còn là Thiên Kiếp của một tuyệt thế võ công ra đời. Kẻ ngộ ra tuyệt thế đó là Khò Khò, nhưng đó lại đặt cho môn song tu công pháp đó một cái tên vô cùng dị: - Âm Dương Giao Hợp Dâm Dục Tâm Kinh. Sau này vì quá dài mà Trác Tru Trinh gọi tắt Dâm Dục Công. Dâm Dục Công hay còn gọi là Âm Dương Giao Hợp Dâm Dục Tâm Kinh là một môn công pháp nghịch thiên. Sao lại không nghịch thiên? Xem kìa một tên phàm trần chỉ cần làm tình là qua ba ngày liền trở thành Kim Đan Kỳ cao nhân. Kim Đan Kỳ là cấp bậc trưởng lão đại phái đó. Còn nữa, môn tâm pháp này bổ khuyết sữa chữa tâm pháp tà môn của Quỷ Thiên Tông biến Hàn Ma Tâm Pháp từ một môn tâm pháp thải dương bổ âm thiếu khuyết thành một môn song tu đỉnh cấp khiến thiên địa phải phát sinh dị tượng. Khi thiên địa di tượng phát sinh, cả thế giới tu chân xôn xao nháo nhào đón gìa đón non, nhưng họ nghĩ gì thì kệ họ, phí lời diễn tả nấu cháo đọc giả lại nắm đá nên ta thôi. Tuy nhiên, lôi kiếp to nhứ thế thì khác gì đánh trống kêu to? Phiền phức tất nhiên là có. Trời nổi lôi vân sụp hang động của đôi nam nữ lỏa lồ, từng mảng đen tạp chất cơ thể bong ra, hai bóng trắng nhỏn trần truồng lao lên quấn lấy nhau cùng độ kiếp, bộ phận sinh dục vẫn không rời nhau. Có lẽ vì thế mà ông trời chướng mắt, ban thêm một loạt lôi đình quyết đánh chết đôi cẩu dâm dê này, nhưng mà lôi kiếp dù có to đến đâu đều chỉ đủ tẩy rửa rèn luyện thân thể bọ họ. Bời vì phần lớn lôi kiếp tụ tập lại bị Khò Khò đưa vào không gian của nó làm nơi đó ngày càng lớn mạnh trương phình. Kim Đan của cả hai được lôi kiếp trui rèn sáng bóng, từ hạt dưa liền lớn như hạt đậu nành. Khi lôi kiếp gần lui đi thì hai người đáp xuống. Mân Côi lấy đồ từ túi trữ vật ra đưa cho Thiết Ba. Cả hai cùng mặc đồ vào. Cả hai lập tức trốn vào không gian của Khò Khò. Không gian của Khò Khò nhờ có thiên lôi mà bắt đầu hình thành man hoang mãn địa, sự sống xuất hiện, nơi này bắt đầu có thể chứa sinh vật sống, từng cơn mưa rao bao phủ trên mảnh thiên xám ngoét, xa xa có thể nhìn thấy tường luồng tia chớp vần vũ. Khi hai người vừa biến mất vào không gian đó thì chỗ nơi hoang tàn độ kiếp liền xuất hiện một toán người áo lục, chính là Hộ Viện Tàng Kiếm Đội của Phiên Thiên Phái. Bọn họ dò xét một hồi rồi cắt cử người về báo cáo, số còn lại ở lại lưu giữ hiện trường. Trác Tru Trinh cảm thấy rất bất ổn, dạo này tâm tính mình có vẻ bựa quá, háo sắc không hợp với tuổi. Thiện tai thiện tai, không được, phải tu tâm dưỡng tính mới được, nếu không thì chưa trưởng thành sẽ bị suy kiệt mà chết. Mẹ kiếp nhà nó cái hệ thống quần què, sáng tạo ra công pháp nghịch thiên thì trúng cái loại song tu, ta thế này làm sao mà luyện. Hắn vạch khố ra nhìn con chim mềm oặt như con thằn lằn bị lạnh nằm co một chỗ mà buồn tủi cho bản thân. Tình hình là ba ngày trước, Ngũ Bá Đao cùng tên phó thủ lĩnh Phỉ Tặc đánh qua đánh lại không làm gì được nhau nên khiến Trác Tru Trinh sốt ruột, hắn nghịch nữ phỉ tặc chán rồi thì thấy nàng còn Tờ Rinh mà không làm gì được thì đành thôi. Nhưng thế quái nào mà nàng kia lại nguyện phục tùng đòi đi theo hắn. Trong khi chờ đượi năm người kia hắn hỏi nữ phỉ tặc: - Ngươi tên gì? Nữ phỉ tặc đỏ mặt nói: - Thiếp tên Điệp Liên Tú. Trác Tru Trinh thấy lạ lẩm bẩm: - Điệp Liên Tú tên hay đó. Khoan đã, Điệp Liên Tú? Điệp Liên Tú? Hắn ngạc nhiên hô to tên nàng hai lần rồi ngoác mồm: - Điệp Liên Tú... Đ- Liên Tiếp, ôi đệch! *Hôm nay ko nhận được ủng hộ từ chư vị đồng dâm, buồn quá.