Lục Trường An đảo mắt một vòng truy hỏi: "Ngươi nói mình đã xem qua học qua, vậy đã xem cái gì? Học được cái gì rồi?" Lương Tuyển xoay mặt đi, thật lâu sau mới nghiêm trang thấp giọng nói: "Xem, xem những quy công kia làm sao điều giáo tiểu quan, giúp bọn họ nới lỏng, làm cho mông mẫn cảm hơn......!kiều diễm hơn, sau đó còn phải học chế thuốc cao giúp tiểu quan hầu hạ người bảo dưỡng mông, sau đó học chế canh thuốc để bọn họ ngâm tắm dưỡng da thêm mềm mịn......" Lương Tuyển nói đứt quãng, đến khi vất vả lắm mới nói xong thì mặt hắn đã đỏ bừng, Lục Trường An nghe mà hai mắt tròn xoe. Lục Trường An thầm nhủ, a, thì ra chuyện này còn có nhiều kiến thức như vậy chứ không chỉ có các tư thế trầm mê và ngôn từ dâm đãng trong thoại bản. Lương Tuyển không tự chủ được nhớ lại lúc ấy ở Nam Phong Quán bị ép ở trong phòng xem hai lão quy công biểu diễn. Để giúp đám quy nô bọn hắn luyện tập đương nhiên không thể cho những tiểu quan tuấn mỹ trẻ trung tự mình ra trận, vì vậy đành phải để các lão quy công có kinh nghiệm tự mình biểu diễn cho đám quy nô xem. Lương Tuyển còn nhớ khi lão quy công mặt đầy nếp nhăn cởi quần trước mặt mọi người, sau đó quỳ trên giường chổng cái mông thô kệch dặt dẹo còn đầy lông đen về phía bọn hắn thì ít nhất một nửa số người đều nghiêng đầu sang chỗ khác buồn nôn. Cũng từ lúc đó Lương Tuyển không thể tiếp nhận nổi mấy chuyện Long Dương này, may mà hắn có đôi tay cứng như sắt, ngay cả da trâu cũng không bì được với đôi tay thô ráp này của hắn nên mới thoát được một kiếp, bị điều đến sân sau làm tạp dịch rồi sống yên ổn cho tới sáng nay được thiếu niên trước mắt mua về. Mặt Lục Trường An đỏ hồng, y rũ mắt chớp chớp, lông mi dài khẽ rung động, Lục Trường An cắn răng, sau đó nói thẳng: "Này, ngươi nói mình không phải đoạn tụ, cũng được, ta không ép ngươi. Nhưng ta có đam mê Long Dương, chỉ là cho tới giờ vẫn chưa từng cùng người khác......!làm chuyện này, nhưng vừa rồi nghe ngươi nói thì ta mới biết hóa ra nam tử muốn làm chuyện này phải chuẩn bị kỹ lưỡng như vậy......!Cho nên...!cho nên ta đã mua ngươi về thì ngươi liền, ngươi liền đem hết kỹ năng hầu hạ người học được ở Nam Phong Quán giúp ta điều dưỡng đi." Trên mặt y phát sốt: "Dưỡng xong thì sau này......!sau này chờ ta tìm được nam tử hợp ý cũng, cũng có thể thuận lợi cùng hắn, cùng hắn......" Mấy chữ sau y không thể nào nói ra khỏi miệng, dù sao cũng đang ở trước mặt người khác nói mấy chuyện này, Lục Trường An dù vừa bạo dạn vừa lẳng lơ nhưng giờ phút này lại ngượng ngùng không chịu nổi. Lương Tuyển nhìn cái chân bị thương của mình, trầm mặc thật lâu rồi gật đầu lí nhí: "Nhưng tay ta......" "Trước kia vì ngươi làm việc nặng nhiều quá, giờ ngươi đã về nhà ta thì cứ từ từ dưỡng lại," Lục Trường An cúi đầu xoắn ngón tay nói: "Chờ chân ngươi lành hẳn, hai tay cũng dưỡng mềm thì chúng ta...!bắt đầu nhé." Lương Tuyển cũng cúi đầu: "Ừm." Hắn chần chờ một chút lại nói: "Muốn điều......!giáo thân thể thì phải phối hợp dược liệu mới được, ngươi có rảnh thì tới y quán mua chút dược liệu cần thiết về đây." Lục Trường An khẽ gật đầu, lại không yên tâm hỏi: "Dù ngươi chưa thử qua nhưng cũng học được mấy thứ rồi, đừng có giày vò loạn xạ trên người ta đấy." Mặt Lương Tuyển cúi thấp như sắp dán vào ngực: "Trong nhà ta từng có đại phu, khi còn bé ta đã học qua dược lý và y thuật, những cách phối dược mà Nam Phong Quán dạy ta đều ghi lại, hơn nữa ta còn căn cứ vào thể chất của từng người để điều chỉnh cải thiện phương thuốc này nữa." Lục Trường An ngạc nhiên nhìn hắn: "Hừ, cái này còn tạm được, biết chữ lại còn biết y thuật, cũng không uổng phí mười một lượng bạc ta bỏ ra!".